Chương 653 Trận Chiến Đầu Tiên
Ầm!
Thân thể Tạ Trí trùng điệp nện vào trên mặt đất, theo chấn động vô thức bắn ngược mấy lần, trong khi bắn ngược, huyết thủy không ngừng từ trong miệng phun ra, trực tiếp trọng thương hôn mê!
Hai tên võ giả Thiên La Môn thật nhanh nhào tới, các loại động tác cho ăn đan dược, hộ tâm mạch nhanh chóng, sau đó, thận trọng báo hạ tràng Tạ Trí lâm vào hôn mê.
Không có chỉ trích, càng không có giận mắng, có, chỉ im phẫn nộ ắng, Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ của Thiên La Môn nhìn ngực Tạ Trí bị thủng vào một khối lớn, tay phải không tự chủ được nắm lên phía sau Ma Âm Cửu Hoàn Đao.
Nhẹ nhàng chấn tự ý, Ma Âm Cửu Hoàn Đao phát ra một loại đinh đinh giòn vang, một loại sát khí khó tả đột ngột từ trên thân Thương Lệnh Kỳ phát ra.
Bên cạnh Diệp Chân, Niên Tinh Hà và Tả Hùng lúc này mới chậm rãi than dài một tiếng, sắc mặt rất khó coi, vừa rồi trong nháy mắt đó, hô hấp của bọn hắn đều ngừng lại.
Không chỉ Niên Tinh Hà và Tả Hùng, sắc mặt võ giả tham chiến của thế lực lân cận khác cũng thật không tốt, có người, thậm chí sau khi nhìn xong một màn này, cả người hơi run rẩy.
Trận đầu này, chiến đấu tàn khốc như vậy, sức chiến đấu của Vân Sách, lại kinh khủng như thế!
Chỉ một kích để Tạ Trí mất đi sức chiến đấu, không chỉ có xương ngực vỡ vụn, lục phủ ngữ tạng cũng bị thương nghiêm trọng, nếu công kích kia còn nặng hơn nữa một điểm, chỉ sợ Tạ Trí đã chết thảm tại chỗ.
Có thể khẳng định, chí ít hôm nay, Tạ Trí có khả năng không tiếp tục tham gia luận võ.
Về phần tại sao hạ tay nặng như thế, Diệp Chân cũng minh bạch.
Vì Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo có được bốn võ giả tham chiến Quy Linh đại hội lần này, thắng lợi cuối cùng giành cho người mạnh nhất tranh đoạt, cho nên, có cơ hội, trước hết phế đi một tên võ giả đối phương.
Một ngày thậm chí trong một ngày rưỡi, Tạ Trí đều không thể tham chiến, chớ nói chi thu hoạch điểm tích lũy.
Điểm tích lũy võ giả Thiên La Môn không tăng trưởng. Như vậy đối với Thanh Vân Bảo là có lợi.
Nhưng, những chuyện này cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là Vân Sách một kích đánh Tạ Trí cùng tu vi đến trọng thương hôn mê, thủ đoạn này, thật sự quá kinh người.
- Vân gia các ngươi thật dám hạ tiền vốn, thậm chí ngay cả uy lực mạnh mẽ như
Linh khí trung phẩm Phúc Hải Ấn đều xuất ra.
Cuối cùng, Tú Tuyên - Tam trưởng lão Thiên La Môn không vừa mắt, hừ lạnh một câu.
- Ha ha, Vân gia chúng ta nguyện ý, làm sao? Dù sao bất kể như thế nào, đều trong tay Vân gia tử tôn ta, đổi lấy các ngươi, các ngươi dám sao?
Câu nói lão Vân gia cất lên vang dội.
- Đây là Linh khí trung phẩm Phúc Hải Ấn có chút nổi danh của Vân gia, dựa vào uy lực công kích to lớn xưng tên, nhưng so với trung phẩm Linh khí khác. Tiêu hao cũng có chút to lớn, khi các ngươi đối đầu với Vân Sách, vạn phần cẩn thận!
Nếu Tả Hùng ngươi đối đầu với Vân Sách, trực tiếp nhận thua!
- Hai người Diệp Chân và Niên Tinh Hà các ngươi nếu đối đầu với Vân Sách, nhất định phải cẩn thận kích thứ nhất của hắn, Vân Sách chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, trong thời gian ngắn hắn có thể thôi động Phúc Hải Ấn nhiều nhất ba lần đến bốn lần, kích thứ nhất hắn đã sớm chuẩn bị. Đã sớm thúc giục Phúc Hải Ấn, cho nên uy lực lớn nhất!
- Đây cũng là nguyên nhân Tạ Trí bị một ấn đánh bay. Nhưng, mỗi một lần thôi động Phúc Hải Ấn này đều sẽ có một chút khoảng cách, chỉ cần chống nổi kích thứ nhất, Vân Sách cũng không khó đối phó!
Thanh âm Giản Thiên Hùng vang lên trong não hải ba người Diệp Chân.
- Trận thứ hai, số hai đối chiến số mười ba!
Khi Vu Mộng Sơn hô lên “Số mười ba”, Triệu Tu Minh của Trường Sinh giáo cầm lá thăm số mười ba trong tay, thân hình rõ ràng run rẩy một cái.
Nguyên nhân rất đơn giản, võ giả cầm lá thăm số hai trong tay chính là Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ của Thiên La Môn, là võ giả có tu vi cao nhất trong Quy Linh bài danh thi đấu lần này.
Hơn nữa, Thiên La Môn vừa bị phế một tên võ giả, nếu không cẩn thận, Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ sẽ trút giận lên hắn.
Không chỉ có Triệu Tu Minh nghĩ như vậy. Tất cả mọi người bao gồm Diệp Chân, cũng nghĩ như vậy.
Vận khí Triệu Tu Minh này thật không tốt, đụng phải trong tay Ma Âm công tử
Thương Lệnh Kỳ, không biết sẽ có kết quả gì.
Quan trọng nhất chính là, Triệu Tu Minh chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh nhị trọng.
Ở đây tham chiến, đại đa số đều là thiên tài chiến lực xuất chúng có thể lấy yếu thắng mạnh, nhưng nhiều thiên tài tụ tập ở chỗ này như vậy, ưu thế thiên tài trên cơ bản đã biến mất.
Dưới tu vi chênh lệch to lớn, vượt cấp khiêu chiến cũng biến thành vô cùng khó.
- Mời!
Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ cũng không có nổi giận như trong tưởng tượng mọi người, mặc dù mặt trầm như nước, nhưng vẫn rất có phong độ.
- Thương huynh, xin chỉ giáo!
- Luận võ bắt đầu!
Đinh!
Trong lúc đó, Ma Âm Cửu Hoàn Đao phía sau Thương Lệnh Kỳ thẳng tắp bổ ra, một đao bổ ra, giữa thiên địa cũng chỉ còn lại quang hoa một đao này.
Nhưng đây cũng không phải kinh khủng nhất.
Kinh khủng nhất là chín vòng đồng trên Ma Âm Cửu Hoàn Đao phát ra từng đạo từng đạo tiếng va chạm lộn xộn, tiếng va chạm đinh đinh chói tai chui thẳng vào não hải, cho dù nhóm người Diệp Chân đứng xa trung tâm võ đài cũng có một loại cảm giác tâm phiền ý loạn trước nay chưa có.
Tâm niệm vừa động, Diệp Chân lập tức tiến nhập trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, loại ma âm gây nhiễu lòng người lập tức biến thành thanh âm phi thường bình thường, đối Diệp Chân không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
Nhưng, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không cho rằng Thương Lệnh Kỳ chỉ có ngần ấy bản sự, lúc này ma âm, khẳng định có lưu lại tay.
Diệp Chân có Kiếm Tâm Thông Minh hộ thể, nhưng, những người khác không có tốt như vậy.
Niên Tinh Hà còn có thể, bao gồm Tả Hùng trong rất nhiều võ giả, cũng không khỏi tự chủ lui về sau mấy bước, có thậm chí bịt lại lỗ tai.
Loại tình huống này, hạ tràng Triệu Tu Minh ở trung tâm võ đài cũng rất sáng tỏ.
Miễn cưỡng tiếp được đao thứ nhất của Thương Lệnh Kỳ, khi đao thứ hai đánh xuống đã loạn toàn bộ.
Ngay sau đó, ma âm loạn trong tai, đao thứ ba của Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ như thiểm điện đánh xuống, khi mọi người ở đây cho rằng Triệu Tu Minh loạn trận cước sẽ bị một bổ hai nửa, đao thế của Thương Lệnh Kỳ biến đổi, biến chẻ thành đập, đồng thời kình lực thu hơn phân nửa.
Trong nháy mắt tiếp theo, Triệu Tu Minh nương theo đao thế của Thương Lệnh Kỳ, nhẹ nhàng bay ra linh tuyến chung quanh lôi đài tỷ võ, ngoại trừ phun ra ngụm máu vừa rồi, không có bị thương.
- Đa tạ Thương huynh thủ hạ lưu tình!
Triệu Tu Minh rất ngạc nhiên vì minh vội vàng chắp tay nói tạ ơn.
Thương Lệnh Kỳ cũng không nhiều lời, chỉ xa xa chắp tay, đã xuống đài.
Đối với trận này, Diệp Chân cũng có chút chút không hiểu, nhưng nghĩ lại liền hiểu.
Thanh Vân Bảo vừa ra tay liền phế đi một tên võ giả Thiên La Môn, Thương Lệnh Kỳ
Thiên La Môn rõ ràng có thể đánh trọng thương thậm chí có cơ hội giết chết Triệu Tu Minh, nhưng không có làm như thế.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn giữ lại võ giả thế lực khác, cho Thanh Vân Bảo ngột ngạt, sau này mấy vòng trong khi Triệu Tu Minh chiến đấu với võ giả Thanh Vân Bảo, chỉ cần thắng được một hai trận, đã kiếm bộn rồi.
- Trận thứ hai, Thương Lệnh Kỳ số hai thắng, tích mười điểm, số ba lên đài rút thăm!
Thanh âm Vu Mộng Sơn vang lên.
Trong tiếng kêu, Diệp Chân bước lên luận võ đài, trước khi rút thăm, ánh mắt Diệp Chân ý thức quét võ giả còn chưa ra sân một chút, hắn sẽ rút đến ai đây.
Một đạo linh quang bay ra từ đầu ngón tay, một cây thăm trúc phiêu phù ở trên bầu trời rơi xuống đất, bùn đen vỡ vụn, lộ ra một chữ to lớn “Chín”!
- Trận thứ ba, số ba đối chiến số chín!
Nghe được “Số chín”, Diêm Tông, ánh mắt Diêm Dịch Quân và có rất nhiều võ giả
Vạn Tinh Lâu đồng thời nhìn về phía một tên võ giả khác còn sống trở về của Vạn Tinh Lâu, Hình Phi!
- Hình Phi, hảo hảo đánh, Diệp Chân chỉ có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng, có cơ hội, đập chết hắn cho ta!
Diêm Tông vỗ bả vai Hình Phi.
Hình Phi ngây ra một lúc. Bình tĩnh suy nghĩ mấy hơi, mới nhẹ nhàng nhẹ gật đầu.
Nếu Diêm Tông biết ý nghĩ vừa rồi của Hình Phi, chỉ sợ nhất định sẽ hối hận.
Hình Phi vừa rồi đang chửi mẹ, đang mắng mẹ Diêm Tông.
Nguyên nhân rất đơn giản, đã đến lúc này, Diêm Tông còn ôm chút thù riêng không thả, lắc lư hắn bảo Diệp Chân chỉ có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng, muốn để hắn tìm cơ hội xử lý Diệp Chân. Đây không phải đang hại hắn?
Đều đi đến được đây, ngươi còn nói Diệp Chân chỉ có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng, ai mà tin?
Chú Mạch cảnh nhị tam trọng chết trong thí luyện bí cảnh, Diệp Chân chỉ là một Hồn Hải cảnh ngũ trọng lại trở về, một võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng lại có thể chém rụng một đầu cánh tay của Bạch Cốt công tử?
Thực lực kinh khủng như thế, lại còn giật dây hắn xử lý Diệp Chân?
Khi này, Hình Phi có một loại xúc động muốn quay đầu rời đi.
Diêm Tông đang kêu hắn làm bia đỡ đạn hoặc nói là đá thử đao, không có chút nào cân nhắc vì mạng nhỏ của hắn.
Nhưng mà, lúc này, cũng không phải lúc bất hoà.
Khẽ lên tiếng, Hình Phi bước lên luận võ đài.
- Trận này, ngươi chắc thắng, có thể giết thì giết, có thể trọng thương thì trọng thương, chính ngươi nắm chắc đi, chú ý đừng bộc lộ ra quá nhiều thực lực.
Thanh âm Giản Thiên Hùng vang lên trong đầu Diệp Chân.
Ngay từ đầu luận võ, Diệp Chân tế ra Toái Ngọc Ấn.
Nhưng, võ giả có thể đứng ở nơi này, cũng không phải tầm thường.
Khi Toái Ngọc Ấn của Diệp Chân bay ra, thân ảnh Hình Phi vừa hóa thành bảy huyễn ảnh, mỗi một huyễn ảnh đều tản ra lực lượng ba động cực kỳ chân thật, phía sau mỗi một thân ảnh đều hiện lên một chưởng ấn như lưỡi đao, khi tiến lên, bảy đạo chưởng ấn đồng thời đánh về phía Diệp Chân.
Dưới đài, sắc mặt Tả Hùng và Niên Tinh Hà đồng thời biến đổi.
Bảy đạo chưởng ấn khẳng định chỉ có một đạo là thật, nhưng mấu chốt là không có cách nào phân biệt, đạo chưởng ấn này chính là thần thông võ kỹ thiên giai hạ phẩm, phối hợp với huyễn ảnh thần thông thân pháp, đơn giản nhưng hoàn mỹ.
Nếu là thiên giai hạ phẩm thần thông võ kỹ, bị oanh trúng rắn chắc, cũng chịu không được.
Nhưng, lo lắng của bọn hắn rõ ràng dư thừa, không đợi bọn hắn lo lắng xong, chiến đấu đã kết thúc.
Toái Ngọc Ấn vừa mới bay ra trước ngực Diệp Chân bỗng nhiên chuyển một cái, bay về phía sau một bóng người đánh tới!
- Trấn áp!
- Nếu ngươi nghĩ tới muốn Toái Ngọc Ấn của ta nổ tung, lại cử động thêm một cái thử một chút!
Tiếng hừ lạnh của Diệp Chân cùng một thời gian vang lên.
Huyễn ảnh này xác thực cao minh, nhưng ở trước mặt Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân, căn bản là một chuyện cười!
Hình Phi Toái bất đắc dĩ rơi xuống mặt đất còn nghĩ giãy dụa vừa bị Ngọc Ấn vừa mới trấn áp xuống, nghe được lời nói này của Diệp Chân, sắc mặt đột ngột tái đi.
Hắn có thể cảm ứng được năng lượng kinh khủng ẩn chứa trong Toái Ngọc Ấn phiêu phù trên đỉnh đầu, thật muốn nổ tung, hắn không chết cũng phải trọng thương, đoán chừng thương thế sẽ không sai biệt lắm với Tạ Trí.
- Ta nhận thua!
Hình Phi vốn cũng không muốn vì Diêm Tông liều mạng, phi thường lưu manh nhấc tay nhận thua!
Đây không chỉ để võ giả quan chiến rất ngoài ý muốn, càng có chút thất vọng hơn.
Theo ý nghĩ trước đó của bọn hắn, dựa vào mâu thuẫn cừu hận của Diệp Chân và Vạn Tinh Lâu, cuộc chiến này sợ rằng sẽ phi thường huyết tinh.
Nói không chừng, cuộc chiến này sẽ để cho bọn hắn nhìn thấy một ít thực lực Diệp Chân che giấu.
Ngoài ý muốn chính là, không thu được gì!
Bọn hắn nghĩ không sai, thậm chí đối với Diệp Chân, chém giết Hình Phi cũng sẽ không bại lộ bao nhiêu thực lực.
Nhưng, Diệp Chân cũng không phải người hiếu sát, có cừu hận với hắn chính là Diêm Tông, Diêm gia Vạn Tinh Lâu, cũng không phải những người khác của Vạn Tinh Lâu.
Dưới đài, nhìn một màn này, sắc mặt Diêm Tông trở nên khó coi vô cùng!
Một bên, thiết quyền Diêm Dịch Quân bỗng nhiên nắm chặt.
- Tứ thúc, yên tâm đi, thực lực Diệp Chân cũng không thể mạnh hơn, nếu lại đánh giá cao hơn một hai thành, cũng không phải đối thủ của ta!
- Một hồi, chờ lúc ta tao ngộ Diệp Chân, ta nhất định sẽ vặn xuống đầu Diệp Chân dâng lên cho Tứ thúc!