Chương 654 Diêm Dịch Quân Kinh Khủng
Một đại chưởng ấn hàn băng màu xanh đậm đột ngột từ trước ngực Diêm Dịch Quân bay ra, khi chưởng ấn bay ra, trên bầu trời lập tức xuất hiện từng bông tuyết kết tinh.
Phải nói, do Diêm Dịch Quân thi triển Hàn Băng Thiên Sát Chưởng nên nhiệt độ chung quanh chợt hạ xuống, ngưng tụ thành bông tuyết.
Ầm!
Hàn Băng Thiên Sát Chưởng và một đạo lưu quang màu xanh oanh tới đối diện hung hăng đụng vào nhau, trong nháy mắt Hàn Băng Thiên Sát Chưởng vỡ vụn, nhưng mặt ngoài đạo lưu quang màu xanh cũng lập tức đóng băng một tầng băng cứng thật mỏng, lộ ra hướng về phía bản tướng.
Lúc này, chính là trận chiến đấu thứ năm, võ giả Vân Hâm của Thanh Vân Bảo số năm và số mười Diêm Dịch Quân. Trước đó trận luận võ thứ tư chính là võ giả Vân Phong số bốn của Thanh Vân Bảo chiến đấu với La Tín số mười bốn của Thiên La Môn.
Chiến đấu cũng không có gì đáng lo, tu vi của hai người không sai biệt lắm, thậm chí tu vi La Tín cao hơn chút, nhưng Vân Phong dùng hạ phẩm Linh khí Lưu Hỏa Phiến công kích, trực tiếp bại trận!
Không còn cách nào, vì Thanh Vân Bảo có nhiều hạ phẩm Linh khí!
Tuy Thanh Vân Bảo có hạ phẩm Linh khí, nhưng tu vi phổ biến không cao, như Vân Hâm, chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh nhị trọng, đối đầu với Diêm Dịch Quân tu vi cao tới Chú Mạch cảnh tứ trọng, tuyệt đối không địch lại.
Nhưng, một thanh hạ phẩm Linh khí Thanh Phong Tiêu lại làm cho chiến lực của hắn tăng lên rất nhiều, làm cho tất cả mọi người đều dị dạng chờ mong với trận chiến này.
Vân Hâm nắm giữ hạ phẩm Linh khí Thanh Phong Tiêu, có thể vượt cấp chiến thắng Diêm Dịch Quân hay không?
Diệp Chân quan chiến cũng không có xuất hiện ý nghĩ này.
Vạn Tinh Lâu có thể đặc biệt tìm Diêm Dịch Quân đến từ tổng lâu tham chiến, vậy Diêm Dịch Quân này khả năng có thể tùy tiện chiến thắng, chí ít trước mắt Vân Hâm là không được.
Hi vọng lớn nhất của Diệp Chân chính là mượn một trận chiến có thể nhìn ra một điểm hư thực của Diêm Dịch Quân.
Tỷ như lúc này, tầng hơi mỏng băng cứng của băng phong trên hạ phẩm Linh khí để
Diệp Chân thật bất ngờ, cũng làm cho trận chiến của Vân Hâm thêm ý tứ.
Tầng băng cứng kia thật mỏng, để liên hệ giữa hắn và hạ phẩm Linh khí Thanh Phong Tiêu bị nhiều trở ngại, bất đắc dĩ. Hắn chỉ có thể trước thôi động linh lực xua tan tầng băng cứng kia hơi mỏng trên Thanh Phong Tiêu!
Xùy!
Linh quang nổ tung từ trên Thanh Phong Tiêu, vụn băng bao trùm tầng kia lập tức tứ tán bắn bay, ngay khi Vân Hâm vui sướng vì cảm giác liên hệ với Thanh Phong Tiêu vừa mới khôi phục, hàn ý lần nữa thẳng đánh tới vọt vào cốt tủy, một đạo chưởng ấn màu xanh đậm lần nữa hướng về đầu hắn đóng xuống.
Linh khí hạ phẩm Thanh Phong Tiêu đột ngột chấn động, phát ra một tiếng xé gió cực kỳ bén nhọn. Có chút vội vàng nghênh hướng chưởng ấn màu xanh đậm kia, uy lực hạ phẩm Linh khí, để nó vẫn như cũ đánh nát chưởng ấn màu xanh đậm, nhưng, băng cứng bao trùm mặt ngoài càng tăng thêm.
Thậm chí khi chưởng ấn màu xanh đậm của Diêm Dịch Quân bị phá vỡ, tình thế Thanh Phong Tiêu lại chìm xuống, đây khiến đông đảo võ giả Thanh Vân Bảo quan chiến bên ngoài sân, nhất là Vân Sách, lông mày nhíu một cái.
- Vân Hâm phải thua.
Bên cạnh Diệp Chân, Niên Tinh Hà thì thào nói.
Khi Niên Tinh Hà nói chuyện, Hàn Băng Thiên Sát Chưởng ấn của Diêm Dịch Quân lần nữa liên hoàn đánh xuống.
Khi Linh khí hạ phẩm Thanh Phong Tiêu không kịp nghênh chiến trực tiếp chưởng thứ ba, đã bị đánh rơi trên mặt đất. Sau đó liên tiếp ba chưởng đánh xuống, một tầng lại một tầng băng cứng bao trùm bên ngoài thân Vân Hâm, thậm chí ngay cả lời nói Vân Hâm nhận thua cũng chưa kịp hô lên, đã biến thành một khối băng.
Hí!
Thanh âm hít một hơi lãnh khí đột nhiên vang lên.
Chỉ dựa vào thần thông võ kỹ, lại còn có thể nhẹ nhàng giải quyết được Vân Hâm có hạ phẩm Linh khí, Diêm Dịch Quân này cũng quá kinh khủng?
- Dừng tay, ta đại biểu Vân Hâm nhận thua!
Thân hình Vân Sách lóe lên, đột ngột xuất hiện trên không luận võ đài. Con ngươi đen nhánh nhìn chòng chọc vào Diêm Dịch Quân đang muốn công kích lần nữa, một loại khí tức nguy hiểm từ trên thân Vân Sách lan ra.
Ai nấy đều thấy được. Nếu Diêm Dịch Quân lại dám công kích, chỉ sợ cũng sẽ thu nhận Vân Sách điên cuồng công kích.
Nhưng nhìn khí tức, lần này công kích Hàn Băng Thiên Sát Chưởng của Diêm Dịch Quân không còn uy lực kinh người kia, mà là một loại quyền pháp cực kỳ bá đạo.
Có thể tưởng tượng, nếu uy lực cực kỳ bá này và đạo quyền pháp đánh vào trên người Vân Hâm đã bị băng phong thành băng cứng, chỉ sợ Vân Hâm sẽ như khối băng bao trùm trên người hắn, phịch một tiếng, chia năm xẻ bảy!
Diêm Dịch Quân không có trả lời, ánh mắt nhìn về phía Vu Mộng Sơn chủ trì tỷ võ!
- Loại tình huống của Vân Hâm này, thế lực võ giả môn phái xác thực có thể thay hắn chủ động nhận thua!
Vu Mộng Sơn đầu tiên khẳng định cách làm của Vân Sách. Nhưng thần sắc nhìn hướng Vân Sách lại trở nên vô cùng lăng lệ.
- Nhưng, vô luận là ai, lần tiếp theo nếu còn dám xâm nhập khu vực luận võ, còn dám phong tỏa khí tức võ giả đang tỷ võ, bất kể là ai, lão phu là người chủ trì, đều sẽ lập tức tự mình xuất thủ oanh sát hắn!
- Vân Sách, nghe rõ ràng chưa?
Trong tiếng quát chói tai, tay áo Vu Mộng Sơn chỉ nhẹ nhàng phất một cái, chỉ thấy Vân Sách đã lộn một vòng té ngã bị oanh ra bên trên khoảng trống đài luận võ.
Bị oanh bay, ngực Vân Sách kịch liệt chập trùng mấy lần, xem ra không bị thương gì, nhưng, sắc mặt vẫn còn có chút trắng bệch.
Lúc này, hắn thật sự rõ ràng cảm ứng được Vu Mộng Sơn có sát ý đối với hắn.
- Trận thứ năm luận võ, số mười Diêm Dịch Quân thắng, tích mười điểm!
Theo thanh âm Vu Mộng Sơn rơi xuống đất, một vị tộc lão Thanh Vân Bảo lập tức bay lên, linh lực dâng trào, băng cứng bên ngoài thân Vân Hâm nhanh chóng bị hòa tan, trên đỉnh đầu dâng lên nhiệt khí bừng bừng.
Khi tộc lão Thanh Vân Bảo cứu người, Vân Hâm bảo vệ được một mạng, nhưng, lúc rời đi luận võ đài, thân thể vẫn như cũ cương cứng, đừng nói chân, ngay cả cánh tay cũng vô pháp uốn lượn.
Hẳn là nhận lấy tổn thương nghiêm trọng do giá rét, mà sắc mặt xanh đen, rất có thể do hàn độc nhập thể, thương thế này so với thương thế Tạ Trí Thiên La Môn lúc trước, tương xứng.
- Lúc các ngươi đối đầu Diêm Dịch Quân phải cẩn thận, tiểu tử này không đơn giản! Hắn vừa rồi thi triển Hàn Băng Thiên Sát Chưởng, hẳn là một hạng Thiên giai trung phẩm thần thông võ kỹ, nếu là Thiên giai trung phẩm thần thông võ kỹ, uy lực này cũng là đỉnh tiêm.
- Theo bản tọa nhìn, thực lực hắn biểu hiện ra lúc này vẫn còn giữ lại, khi các ngươi đối đầu với hắn, vạn phần cẩn thận. Nếu thực sự không địch lại, liền nhận thua!
Câu nói này, để Diệp Chân và Niên Tinh Hà lấy làm kinh hãi.
Giản Thiên Hùng không ngừng chỉ điểm cho ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả
Hùng, cơ hồ mỗi lần một cường giả, sẽ chỉ điểm một chút mạnh yếu những người này, nhưng còn chưa có nói qua để bọn hắn nhận thua.
Diệp Chân hơi giật mình, cũng minh bạch ý nghĩ của giáo chủ. Để Diêm Tông đẩy ra người mạnh nhất Vạn Tinh Lâu, hơn nữa là võ giả đến từ tổng lâu. Thực lực Diêm Dịch Quân lộ ra, sợ chỉ là một góc của băng sơn, không khủng bố mới lạ.
- Thứ sáu trận, số sáu đối số tám!
Thanh âm Vu Mộng Sơn tiếp tục vang lên.
Số tám là Tả Hùng, số sáu là võ giả Mãn Hòa An của Trường Sinh giáo.
Không thể không nói, Tả Hùng đại nạn không chết vẫn có chút vận khí. Từ trước mắt thấy, cuộc chiến Tả Hùng và Mãn Hòa An là một trận chiến thế lực ngang nhau.
Tu vi Tả Hùng là Chú Mạch cảnh nhị trọng đỉnh phong, mà tu vi Mãn Hòa An là Chú Mạch cảnh nhị trọng hậu kỳ, chênh lệch tu vi giữa hai người, cơ hồ có thể không cần tính.
Rống!
Trong khí thế căng vọt, Tả Hùng như điên đánh về phía Mãn Hòa An, tứ chi rung động kỳ dị, thân ảnh Tả Hùng tấn công dần dần hóa thành một báo ảnh dữ tợn dị thường!
Khi báo ảnh xuất hiện, đột ngột hóa thành một tia ô quang, trong thời gian ngắn đánh về phía Mãn Hòa An.
Thân ảnh to lớn kia, mặc dù phía sau Mãn Hòa An đột ngột hiện lên một thanh linh lực cự kiếm tràn đầy liệt diễm, nhưng vẫn rơi vào hạ phong.
Tả Hùng vừa vào sân, đã vận dụng sát chiêu Lôi Báo Kích hắn đắc ý nhất cường đại nhất, mà một chiêu chặt giống như một chiêu, cả người như hổ điên đoạt công, phối hợp một tiếng lại một tiếng gào thét khàn cả giọng. Toàn bộ trên đài luận võ, sinh ra một loại cảm giác cực kỳ thảm liệt.
Có đôi khi, khi cao thủ luận võ, khí thế quan trọng hơn.
Nếu khí thế bị ngăn chặn, mười thành thực lực thường thường chỉ có thể phát huy ra bảy tám phần.
Mà lúc này, Mãn Hòa An về phương diện khí thế đã bị Tả Hùng gắt gao ngăn chặn, chợt nhìn, trong công kích Tả Hùng như mưa rào. Mãn Hòa An như một chiếc thuyền nhỏ bấp bênh trong biển rộng, lúc nào cũng có thể lật úp.
Nhưng, Mãn Hòa An được Âm Trường Sinh chọn trúng, cũng không phải chỉ hạng người hư danh, gắt gao chống đỡ, khả năng mờ mờ ảo ảo có thể lật ngược.
Cuối cùng, Mãn Hòa An rụt rè khi đối diện đấu pháp lấy mạng đổi mạng của Tả
Hùng, bị Tả Hùng thừa cơ đánh xuống luận võ đài, lấy được thắng lợi trận tỷ võ này.
Tả Hùng trả ra đại giới là phần lưng có thêm một đạo kiếm thương dài một thước mấy, có thể thấy bạch cốt.
Nhưng, Nhật Nguyệt thần giáo có chuẩn bị linh dược, còn có sức khôi phục Hậu Thiên linh thể cường đại của Tả Hùng, trước khi bắt đầu một trận chiến mới, mặc dù thương thế này không thể nào hoàn toàn khôi phục, nhưng đối với trận chiến tiếp theo, tuyệt đối ảnh hưởng sẽ không lớn!
Chếch đối diện Nhật Nguyệt thần giáo, sắc mặt Âm Trường Sinh u ám dọa người.
Sáu cuộc chiến đấu đi qua, Trường Sinh giáo bọn hắn tổng cộng có hai người ra sân, chiến tích là hai người toàn bộ bại, điểm tích lũy là không!
Nhất là trận thứ hai, Âm Trường Sinh ôm kỳ vọng rất lớn, cảm thấy Mãn Hòa An có thể thắng, không nghĩ tới, vẫn thua, mà còn thua Nhật Nguyệt thần giáo.
Đây khiến Âm Trường Sinh vô cùng tức giận.
Đáng tiếc, hai trận chiến đấu tiếp theo cũng không có người của hắn.
Cường giả nổi danh bên trong các thế lực, Niên Tinh Hà và Bạch Cốt công tử Lệ
Khắc Sở chưa ra sân.
Theo ý nghĩ người quan chiến, nếu hai người này chiến đấu vòng thứ nhất, khẳng định vô cùng đặc sắc.
Đáng tiếc, Niên Tinh Hà rút được võ giả số mười sáu, võ giả số mười sáu đến từ
Thiên La Môn - Tống Tuyết Tùng, mà Tống Tuyết Tùng này là một tên võ giả yếu nhất tham chiến của Thiên La Môn, chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh nhị trọng đỉnh phong.
Vẻn vẹn chiến ba hiệp, Tống Tuyết Tùng này đã chủ động nhảy xuống luận võ đài nhận thua, kết thúc cuộc chiến.
Cuối cùng ra sân chính là số mười hai Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở và võ giả số mười lăm Vân Việt của Thanh Vân Bảo.
Võ giả Thanh Vân Bảo tu vi đều không cao, Vân Việt này chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh nhị trọng trung kỳ, quan trọng nhất chính là, Vân Việt này cũng không có hạ phẩm Linh khí hộ thân.
Có lẽ do cao tầng bày mưu đặt kế, vì bảo tồn thực lực, chỉ chiến một chiêu, Vân Việt này đã nhảy ra vòng chiến chủ động nhận thua, để Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở sát ý bắn ra bốn phía hận không thể truy sát đến dưới luận võ đài.
Nhưng, Vu Mộng Sơn ngay trên bầu trời nhìn chằm chằm, hắn nói tới quy củ cũng không phải chơi.
Sát ý trong lồng ngực Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở đại thịnh cũng chỉ có thể nhịn.
Vòng chiến đấu thứ nhất kết thúc như vậy!
- Sau một canh giờ rưỡi, tiến hành vòng luận võ thứ hai!
Thanh âm Vu Mộng Sơn vang lên!