← Quay lại trang sách

Chương 680 Lớp Phong Ấn Thứ Ba Thận Long Châu Vỡ Vụn

Nghi thức Nhật Nguyệt thần giáo bái thần mỗi tháng sẽ cử hành vào ngày lần đầu tiên một lần, mỗi ba năm cử hành một lần thần tế không giống nhau, ngày lần đầu tiên của mỗi tháng bái thần vẫn rất lỏng lẻo.

Cũng không bắt buộc phải đi hay thế nào, rất tùy ý, nhưng mà loại này tùy ý cũng nhằm vào võ giả có tư cách bái thần mà thôi.

Võ giả vên trong Nhật Nguyệt thần giáo vượt qua chín thành chín đều muốn đi bái thần nhưng mà lại không có tư cách.

Bái thần lỏng lẻo thì lỏng lẻo, nhưng tuyệt đối không đại biểu ở trong lúc bái thần có thể qua loa, tương phản, mỗi một lần bái thần, mặc kệ người tới nhiều hay ít đều vô cùng trang nghiêm.

Mấy lần trước Diệp Chân bởi vì đi tiên cảnh linh mạch tu luyện cho nên một mực không có cơ hội bái thần, lần này trùng hợp đuổi kịp, nhất định không thể bỏ qua.

Tượng thần Nhật Nguyệt thần giáo này thế nhưng là một bí ẩn lớn ở trong lòng Diệp Chân.

Thời gian bái thần là khi lần đầu tiên mặt trời mọc lộ ra ánh rạng đông mỗi tháng, vài lúc ở phương đông còn đen kịt một màu, Diệp Chân đã cùng Phong Khinh Nguyệt tiến về thần đàn Nhật Nguyệt thần giáo rồi.

Trải qua chuyện ngày hôm qua, quan hệ Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt cũng trở nên rất thân mật, nhưng mà, ở bên trong thần giáo vẫn phải cố gắng khắc chế.

Võ giả tham gia bái thần Nhật Nguyệt thần giáo so với trong tưởng tượng của Diệp Chân càng nhiều một chút.

Các cao tầng như Phó giáo chủ Điền Quý Chương, Nhị Thống lĩnh Trần Trường Hưng, đường chủ Nhật Diệu đường Trầm Thương lại không có ở đây, chỉ tụ tập mười chín người, Tả Hùng cũng ở đây, nhưng mà Niên Tinh Hà lần này thế mà không có tới.

Bên trong còn không bao gồm hai vị Thái Thượng trưởng lão chưa tới với giáo chủ

Giản Thiên Hùng.

Tính cả những người này, bên trong Nhật Nguyệt thần giáo có tư cách tham gia bái thần hẳn là có khoảng hai mươi lăm người.

Diệp Chân muốn biết đến lúc đó tham gia thần tế có phải cũng là những người này hay không?

Bởi vì Diệp Chân lần đầu tiên đến, vừa mới đến thần đàn đã bị Đại thống lĩnh Kỷ

Nguyên Tú một mặt nghiêm túc gọi tới.

- Diệp Chân, ngươi hôm nay lần đầu tiên bái thần. Cho nên, có một số việc ta muốn giao phó ngươi một chút!

- Đại thống lĩnh thỉnh nói!

Diệp Chân chắp tay nói.

- Đầu tiên phải nói cho ngươi biết chính là chỗ chúng ta thăm viếng tục danh tôn thần.

Nói xong Kỷ Nguyên Tú còn hướng về phương hướng tượng thần chắp tay.

- Xin Đại thống lĩnh giảng!

- Chúng ta xưng Nhật Nguyệt Thần Quân!

Kỷ Nguyên Tú nói với gương mặt cung kính!

- Nhật Nguyệt Thần Quân, ta nhớ kỹ!

- Trừ cái đó ra, lúc bái thần còn có mấy điểm phải chú ý. Điểm thứ nhất chính là cần phải làm cho thật tâm thành, ý thành, thể thành mới có thể có hiệu quả!

- Nếu như làm đến tâm thành, ý thành, thể thành thì sao? Chính là lúc bái thần dùng ngươi cần phải dùng toàn bộ lực lượng thần hồn đi quan tưởng Nhật Nguyệt Thần Quân, ngoại trừ thân thể có những động tác bên ngoài, còn cần phải dùng tâm linh của ngươi đi thăm viếng Nhật Nguyệt Thần Quân, như vậy mới xem như thăm viếng hợp cách.

Nói đến đây, thanh âm Kỷ Nguyên Tú hạ thấp.

- Diệp Chân, có một việc ngươi phải biết, mỗi ba năm một lần, bên trên thần tế có thể đạt được lợi ích hay không kỳ thật cùng mỗi lần thăm viếng tượng thần có quan hệ với việc thành kính! Thăm viếng tượng thần càng thành kính, bên trên thần tế sẽ có thể có chỗ tốt.

Kỷ Nguyên Tú nói với ý tứ rất rõ ràng, ta chiếu cố tiểu tử ngươi mới cho nói điều bí văn này cho ngươi đó, những người khác ta còn không nói cho hắn đâu.

Tự nhiên Diệp Chân lập tức dâng lên lòng cám ơn của mình, Kỷ Nguyên Tú lúc này mới hài lòng rời đi.

Hắn thấy Diệp Chân chính là người đứng đầu bên trong tuổi trẻ thần giáo, thực lực cũng phi phàm, giữ gìn mối quan hệ không có chỗ hỏng.

Lúc gần đi, Kỷ Nguyên Tú lại giao cho Diệp Chân một khối ngọc phù.

- Đây là bái thần kim ngôn, ngươi ở trong lúc bái thần lặp đi lặp lại niệm tụng là đủ.

- Canh giờ đã đến, chuẩn bị bái thần!

Nhìn lên trời xuất hiện một tia ngân bạch sắc, Kỷ Nguyên Tú quát nhẹ một tiếng.

Lập tức, võ giả thần đàn chờ ở hai bên theo thứ tự đứng vững ở trước tượng thần phương, thần sắc từng người đều vô cùng trang nghiêm.

Đứng trước tượng thần thăm viếng bài vị cũng là dựa vào địa vị bên trong thần giáo. Sắp xếp bốn người, dù người không đến vị trí cũng trống không.

Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt đều xếp hạng thứ ba, về phần Tả Hùng thì xếp ở hàng thứ sáu.

Khi một tia ánh rạng đông từ phương đông lóe ra, hư không trước tượng thần cũng run rẩy một cái, Giản Thiên Hùng bỗng từ trong hư không ép ra ngoài.

Thân hình nghiêm một chút theo đám người hướng về tượng thần cao to tay nâng nhật nguyệt kia đường quỳ xuống lạy, bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên trang nghiêm.

Chịu ảnh hưởng của bầu không khí như thế này, Diệp Chân không chỉ có thành thật quỳ xuống lạy mà cũng dựa theo Kỷ Nguyên Tú giao phó cực kỳ thành tín bái vị

Nhật Nguyệt Thần Quân này.

Ngay cả giáo chủ Giản Thiên Hùng đã là vương giả Khai Phủ cảnh còn bái cuối đầu xuống, Diệp Chân có cái gì mà không thể.

Thần niệm động, Diệp Chân lập tức cưỡng chế chính mình quan tưởng phía trước thần đàn tay nắm nhật nguyệt - Nhật Nguyệt Thần Quân, trong não lập tức hiện đầy tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, đồng thời, bắt đầu không ngừng niệm tụng vào Kỷ Nguyên Tú cho bái thần kim ngôn.

Bái thần kim ngôn rất đơn giản, đơn giản chính là cái gì cung chúc Nhật Nguyệt Thần Quân Kim Thân vĩnh cố, uy lẫm thiên địa thần uy bất hủ, lại có mấy câu cầu phúc cầu phúc, rất đơn giản nhìn không ra sự thần diệu gì.

Đối với mấy cái này, Diệp Chân rất xem thường, nhưng mà vẫn nghe theo.

Dù sao Kỷ Nguyên Tú đã nhắc nhở, bên trên thần tế có thể thu hoạch được gì hay không chủ yếu nhìn lúc bình thường bái thần tâm có thành hay không cũng như ngươi vận khí hay không.

Mới đầu, cũng không có gì, dù sao chỉ là mặc niệm, không có phản ứng gì.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua, khi một ánh sáng mặt trời vàng chói chiếu vào bên trên tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, trong đầu Diệp Chân đang một mực quan tưởng tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân đột ngột kim quang đại phóng.

Kim quang nổ bắn ra tới, trong thời gian ngắn đã che đậy hồn hải Diệp Chân, bao gồm kim sắc Thiên Trụ, quang hoa Thiên Trụ màu đen đều bị kim quang tượng thần nổ bắn ra kia che lấp.

Loại dị biến này để cho Diệp Chân kinh hãi, bỗng nhiên có lòng kính sợ.

Có lòng kính sợ, Diệp Chân lập tức toàn thân toàn ý nhập tâm, càng thêm thành kính!

Thế nhưng ngay lúc Diệp Chân toàn thân toàn ý đầu nhập, Thiên Trung Thận Long Châu một mực lẳng lặng yên lặng ở ngực hắn bỗng nhiên rung động dữ dội.

Sự chấn động kia như dời sông lấp biển, một sát na kia, Diệp Chân có một loại cảm giác, phảng phất Thận Long Châu đang muốn từ trong cơ thể hắn chạy ra lại bị huyết mạch bên trong cơ thể hắn khóa lại thật chặt, nhưng vẫn như cũ có một loại cảm giác muốn thoát thể bay ra ngoài.

Loại cảm giác này khiến cho Diệp Chân có một loại cảm giác hồn phi phách tán.

Không chỉ có Thận Long Châu có một loại cảm giác thoát thể mà ra, bên trong Thận Long Châu cũng nhấc lên động tĩnh kinh thiên.

Tinh hồn châu bên trong Thận Long Châu, ở trong một sát na linh quang bắn ra bốn phía, quang hoa nổ bắn ra tới đã lấp kín không gian Thận Long Châu lớn như vậy, thú hồn tồn tại bên trong rất sống động. Trong cùng một lúc đều ngửa mặt lên trời hét giận dữ!

Rống!

Ô!

Li!

Chi!

.....

Huyễn Ảnh Xà Vương, Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, Ma Hồn Bách phu trưởng, Huyễn Hồn Thú Vương, Ngân Giác Tê Vương, Kim Bối Thạch Thú Vương từng con đều như thế, tiếng rống tề thiên và từng tinh hồn châu bắn ra quang hoa bốn phía, ngưng tụ thành một đợt sóng linh lực lóe sáng giống như sóng xung kích, điên cuồng xông về bốn phương tám hướng, giống như bạo động!

Xoạt!

Thanh âm mảnh ngói vỡ vụn đột ngột từ bên trong Thận Long Châu truyền đến, thần sắc Diệp Chân lại ngẩn ngơ.

Ở bên trong nội thị Diệp Chân, tại sóng xung kích trùng kích vào kia, bên trong Thận Long Châu, lớp hàng rào phong ấn thứ ba còn sót lại, cứ như vậy mà triệt để vỡ vụn, khối mảnh vụn kia ở bên trong Thận Long Châu hóa thành từng đạo từng đạo quang hoa tỏa ra ánh sáng lung linh, không gian bên trong Thận Long Châu trong thời gian ngắn đã làm lớn ra hơn hai lần, thần niệm Diệp Chân đảo qua, chừng hơn vạn mét lớn nhỏ.

Quang hoa từng viên tinh hồn châu bắt đầu nội liễm. Thời gian dần trôi qua hồi phục tại chỗ, chỉ là mỗi một viên tinh hồn châu ở giữa lại có khoảng cách lại lớn thêm không ít.

Một sát na này, Diệp Chân có một loại ảo giác, tựa như bên trong tinh hồn châu mỗi một đạo thú hồn lại rõ ràng thêm mấy phần.

Một loại kinh hỉ khó nói lên lời đột ngột nổi lên trong lòng.

- Thời gian bốn năm qua đi, lớp phong ấn Thận Long Châu thứ ba rốt cục đã bị phá vỡ.

- Không biết sau khi lớp phong ấn thuê ba Thận Long Châu bị phá vỡ sẽ có biến hóa mới gì nhỉ?

Vô hạn chờ mong lập tức nổi lên trong lòng Diệp Chân. Diệp Chân hận không thể lập tức đi thăm dò nghiên cứu biến hóa.

Nhưng mà, lý trí lại nói cho Diệp Chân biết nơi này không phải nơi để thăm dò nghiên cứu được.

Đột nhiên, Diệp Chân cảm giác có ánh mắt nhìn mình chăm chú, khi ngẩng đầu thì thấy ở đây gần hai mươi người bái thần từ trên xuống dưới, bao gồm cả giáo chủ

Giản Thiên Hùng ở bên trong đều dùng một loại ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm hắn.

- Việc này... Ta... Đây là thế nào?

Giọng điệu Diệp Chân đều trở nên có chút cà lăm, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Diệp Chân, vừa rồi lúc bái thần, vì sao khí tức quanh người ngươi lại bất ổn, còn linh quang đại thịnh, đây là có chuyện gì thế?

Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú trầm giọng quát hỏi một câu.

Tại lúc bái thần xảy ra vấn đề, thế nhưng đây là điều rất phạm vào kỵ húy. Ngay cả khuôn mặt giáo chủ Giản Thiên Hùng lúc này cũng trông rất âm trầm.

- Ta cũng không rõ ràng... Vừa rồi lúc bái thần đột nhiên tượng thần Thần Quân ở ngay trong đầu ta kim quang đại phóng, lấn át mọi việc, thậm chí hoàn toàn bao trùm hồn hải ta, ta thiếu chút nữa đã bị dọa đến nhảy dựng.

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Chân cũng mở lời giải thích, dùng cảm thụ chân thật nhất của hắn để giải thích, đương nhiên chỉ nói một bộ phận mà thôi.

- Như vậy à, ha ha, không tệ, không tệ!

Nghe vậy, Giản Thiên Hùng dẫn đầu nở nụ cười, trên mặt âm trầm khẽ quét qua, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân nhưng lại có mấy phần yêu thích.

- Quan tưởng bên trong tượng thần kim quang đại phóng, đây là lúc Diệp Chân bái thần thành kính nên mới có thể xuất hiện tình huống này, các ngươi về sau cũng đều phải dụng tâm!

Giản Thiên Hùng khen ngợi Diệp Chân vài câu, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Chân lại trở nên không giống nhau lắm, Diệp Chân lúc này mới xem như thở dài một hơi.

Cửa ải này, lại xem như mạo hiểm mà qua.

Không phải Diệp Chân có vận khí tốt, mà Diệp Chân ăn ngay nói thật, mà tượng thần trong đầu kim quang đại phóng loại chuyện chi tiết như vậy, không phải kinh nghiệm bản thân không cách nào biết được, mà Diệp Chân lại lần thứ nhất tham gia.

Cho nên Diệp Chân nói như vậy, Giản Thiên Hùng cũng hiểu rõ đã có chuyện gì xảy ra.

Mặc dù mạo hiểm mà qua, nhưng mà Diệp Chân hiếu kỳ lại càng thêm mãnh liệt.

Vì cái gì lúc thăm viếng tượng thần Thận Long Châu lại xuất hiện dạng dị thường, có một loại cảm giác bạo động, cuối cùng ngược lại xông phá hàng rào lớp phong ấn thứ ba Thận Long Châu.

Nếu một lần nữa, có thể xông phá bốn lớp hàng rào phong ấn thứ bốn hay không?

Thận Long Châu cùng tượng thần này rốt cuộc đến cùng có liên hệ gì mà Diệp Chân không biết đây?

Mang theo nghi vấn đầy đầu, Diệp Chân kết thúc lần thăm viếng tượng thần này, lần thăm viếng tượng thần này không chỉ không cho Diệp Chân lời giải đáp mà còn mang đến càng nhiều nghi vấn hơn.

Một sát na này, Diệp Chân đột nhiên có chút chờ mong thời gian tháng sau thăm viếng tượng thần, Diệp Chân cực kỳ muốn làm rõ ràng những nghi vấn này.

Theo đám người rời đi, biến hóa của Diệp Chân bên trong thần đàn đang muốn nhanh chóng trở về chỗ ở nghiên cứu Thận Long Châu đột nhiên bị đường chủ Nội Sự đường

- Chu Lệnh gọi lại.

- Diệp Chân, Cấn Thổ Linh Châu có tin tức.

- Cái gì, có tin tức, như vậy thì tốt quá, ở nơi nào, có thể cầm trở về rồi?

Diệp Chân nói với gương mặt kinh hỉ.