← Quay lại trang sách

Chương 681 Thần Thông Chân Chính

Cái gì, có tin tức, như vậy tốt quá, ở nơi nào, có thể cầm trở về rồi?

Nghe được tin tức này, gương mặt Diệp Chân kinh hỉ. Diệp Chân tu luyện bên trong tiên cảnh linh mạch, vốn cho rằng có thể đợi đến tin tức của trưởng lão Ngự Thú Môn - Dương Nhất Quan.

Không có nghĩ rằng, Diệp Chân kết thúc khổ tu, Dương Nhất Quan bên kia còn bặt vô âm tín, Diệp Chân cũng không ngờ Cấn Thổ Linh Châu vậy mà có tin tức trước.

- Vẫn chưa cầm về, vừa mới tìm được một đầu yêu thú cực kỳ thuần túy Thổ hệ, bản tọa đang muốn an bài mấy vị cao thủ thần giáo tiến đến săn giết!

Chu Lệnh nói.

- Nắm chắc hẳn rất lớn?

Diệp Chân có chút ân cần.

Chỉ cần cầm tới Cấn Thổ Linh Châu, hắn có thể đủ chú mạch, chân chính tự mình đúc thành một mạch võ kỹ thần thông loại công kích.

Sát chiêu Tâm Kiếm trong Kiếm Tâm Thông Minh mặc dù uy lực khá lớn, nhưng chỉ có một chiêu, lúc đối chiến có vẻ hơi không đủ dùng. Mà Khôn Nguyên Thần Chưởng có thể công có thể thủ, nếu tu luyện thành công, Diệp Chân sẽ càng thêm kháng tạo.

Nhìn thần sắc mong đợi của Diệp Chân, thần sắc Chu Lệnh có chút dừng lại.

- Cái này khó mà nói!

- Làm sao?

Diệp Chân biến sắc?

- Linh châu khác còn dễ nói, độ khó săn bắt Cấn Thổ Linh Châu này lớn nhất! Cơ hồ chín thành chín yêu thú có thuộc tính thuần túy đều có một ít bản sự đặc thù giữ nhà.

- Lần này bọn hắn tìm tới yêu thú Thổ hệ thuần túy Thiên giai trung phẩm - Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, chém giết đầu yêu thú này cũng không phải rất khó.

- Nhưng cái khó chính là một khi một kích không trúng liền có khả năng bị đầu yêu thú này lợi dụng thiên phú - độn thổ trốn xa!

Nói đến đây, Chu Lệnh chép chép miệng.

- Độn thổ đây chính là thần thông chân chân chính chính, không phải thần thông võ kỹ chúng ta tu luyện có khả năng so sánh.

- Cho nên, độ khó rất lớn, chỉ có chút sai lầm. Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú liền có thể đào thoát, lần này hành động có thể ngâm nước nóng! Mặc dù bản tọa phái ra tiểu đội tinh nhuệ nhất, xác xuất thành công chỉ sợ cũng sẽ không hơn năm thành!

Chu Lệnh nói.

Nghe vậy, lông mày Diệp Chân lập tức nhíu lại.

Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, Diệp Chân biết đến, chính như Chu Lệnh nói, loại yêu thú này, bản thân chiến đấu cũng không phải quá mạnh. Bình thường võ giả Chú Mạch cảnh ngũ lục trọng cũng có thể nhẹ nhõm đánh giết.

Nhưng vấn đề là, nhất định phải nhất kích tất sát, bằng không, lập tức sẽ trốn vào mặt đất biến mất không còn tăm hơi, vô cùng khó đối phó.

Nhưng đối Diệp Chân mà nói, độ khó cũng không phải quá lớn, bởi vì tác dụng tê liệt của Kinh Hồn Thiên Lôi đối phó Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú rất có hiệu quả.

- Chu đường chủ, ngươi phái ra tiểu đội xuất phát hay chưa? Nếu không ta cùng bọn họ cùng đi, ta đi, nói không chừng có thể giúp chút! Ngươi biết, bí thuật Kinh Hồn Thiên Lôi ta tu tập có thể sẽ có chút tác dụng.

Diệp Chân sở dĩ nói như vậy, chủ yếu là yêu thú Thổ hệ cực kỳ thuần túy này vô cùng khó tìm, nếu lần này săn giết thất bại. Có khả năng Diệp Chân còn cần các loại một đoạn thời gian rất dài mới có thể tìm được Cấn Thổ Linh Châu.

Chu Lệnh khẽ giật mình, lập tức cười cười.

- Đương nhiên có thể, tiểu đội săn giết sẽ phi thường vui lòng! Có điều, nếu ngươi tiến về, có thù lao ngoài định mức cho nhiệm vụ âu.

- Làm sao lại như vậy?

Diệp Chân cười cười.

Bên trong Nhật Nguyệt thần giáo, thần giáo an bài rất nhiều nhiệm vụ mặc dù mang theo tính cưỡng chế. Có điều đều có phần thưởng phong phú nhất định, Linh Tinh, đan dược, thậm chí tu luyện bên trong cực phẩm linh mạch.

- Đi thôi, đây là phù tấn liên hệ bọn hắn, đoán chừng trong nửa ngày sẽ xuất phát!

- Vậy đa tạ Chu đường chủ!

Nhìn thân ảnh Diệp Chân nhanh chóng rời đi, con mắt Chu Lệnh từ từ híp lại thành một đầu dây, trong khóe mắt, tất cả đều là âm lãnh!

Thông qua phù tấn liên hệ Chu Lệnh cho, Diệp Chân có liên lạc cùng tiểu đội săn giết, bọn hắn nguyên chuẩn bị sau nửa canh giờ xuất phát, cùng Diệp Chân ước định địa điểm tập hợp xong, bọn hắn để lại cho Diệp Chân thời gian một canh giờ chuẩn bị, thời gian xuất phát chậm trễ nửa canh giờ.

Nói chuẩn bị, Diệp Chân cũng không có gì chuẩn bị, thông báo một tiếng cho hai người Phong Khinh Nguyệt cùng Điền Quý Chương.

Hai người này là hai người trước mắt Diệp Chân quan hệ thân mật nhất trong Nhật Nguyệt thần giáo, Điền Quý Chương cũng chẳng có gì, Phong Khinh Nguyệt sau khi biết, lại đề nghị muốn cùng Diệp Chân cùng đi.

Có điều, Diệp Chân không đồng ý.

Bởi vì theo vị tiểu đội trưởng kia nói, săn giết Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, nhân số tuyệt đối không thể nhiều, càng nhiều càng dễ dàng đánh rắn động cỏ.

Nếu không phải bởi vì nguyên nhân Chu Lệnh, Diệp Chân lại là người được lợi từ nhiệm vụ này, bọn hắn cũng sẽ không cho phép Diệp Chân gia nhập.

Nói chuyện xong với Phong Khinh Nguyệt, Diệp Chân cũng không vội vã đi tập hợp, mà đi đến Trúc Hải Linh Viện.

- Ôi, tiểu tử ngươi nửa năm không gặp, vậy mà đột phá đến Chú Mạch cảnh!

Thật xa, Bạch Tự Tại trông thấy Diệp Chân, nở nụ cười.

- Vào cực phẩm linh mạch bế quan nửa năm, đã đột phá, lão nhân gia người gần nhất vẫn tốt chứ!

- Vẫn được, nhưng nhìn tiểu tử ngươi đột phá đến Chú Mạch cảnh, hơi nóng mắt!

Bạch lão cười ha hả nói.

Nghe vậy, thần sắc Diệp Chân trở nên có chút khó chịu.

- Bạch lão...

- Đi, đều đã nhiều năm như vậy, còn cần tiểu tử ngươi an ủi ta à? Lão phu trước kia lúc tu luyện dẫn đến tiên thiên linh huyết trong huyết mạch tiêu hao quá mức, không cách nào chú mạch, đã sớm nhìn thấu mọi chuyện, còn cần ngươi kiêng kị?

Gương mặt Bạch Tự Tại cởi mở.

- Thế nào, lần này, lại muốn tu luyện bên trong Linh Viện?

Bạch Tự Tại hỏi.

- Không phải, vừa trở về, lập tức muốn ra ngoài, trước khi đi cố ý tới thăm ngươi một chút!

Diệp Chân nói.

- Lại muốn ra ngoài? Cẩn thận, thế đạo này, lòng người hiểm ác, vạn sự lưu thêm tâm nhãn....

- Lão cứ yên tâm đi, đây là do ta sai người mua được ba mươi đàn Thập Bát Tử

Linh Nhưỡng, lão kiềm chế uống....

Không đợi Diệp Chân nói hết lời, Bạch Tự Tại đã cầm lên một vò, mở giấy, giơ vò rượu lộc cộc lộc cộc uống điên cuồng.

- Ngươi chậm rãi uống, ta đi trước, lần sau có rảnh trở lại thăm ngươi!

Trước Trúc Hải Linh Viện, nhìn bóng lưng Diệp Chân đi xa, Bạch Tự Tại chép miệng trông ngóng miệng, trong đôi mắt đột nhiên nổi lên một tia cổ quái.

- Tên nhóc này....

Diệp Chân sở dĩ cố ý đến xem Bạch Tự Tại, nguyên nhân chủ yếu nhất là hơn một năm trước Bạch Tự Tại mở rộng cho Diệp Chân cánh cửa tu luyện, sự kiện kia, Diệp Chân một mực ghi ở trong lòng.

Nếu không phải Bạch Tự Tại hỗ trợ, Diệp Chân một bước chậm, từng bước chậm,có thể vượt qua Quy Linh đại hội hay không là hai chuyện.

Diệp Chân một mực nhớ kỹ ân tình này, cho nên có thời gian sẽ dành thời gian đến xem một chút, về phần đưa ra linh tửu, đối với thân gia Diệp Chân bây giờ mà nói, không tính cái gì.

.....

Sau nửa canh giờ, Diệp Chân tới địa điểm tập hợp. Mà địa điểm tập hợp đã sớm có ba tên võ giả ở nơi đó chờ, một võ giả trung niên hình thể khôi ngô, một lão giả gầy yếu, cộng thêm một tên phụ nhân trung niên dáng người đầy đặn.

- Tại hạ Diệp Chân, cực khổ ba vị chờ lâu.

Diệp Chân vội vàng nghênh tiếp.

- Hầu Bá!

- Phù Lãng!

- Ngư Tiêm, gặp qua Diệp đường chủ!

Ba người từng chắp tay chào Diệp Chân, Hầu Bá là tên võ giả trung niên, phát ra khí tức cao tới Chú Mạch cảnh lục trọng, tu vi mạnh nhất trong ba người.

Lão giả gầy yếu kia cùng phụ nhân trung niên đều là Chú Mạch cảnh ngũ trọng, theo thứ tự là Phù Lãng cùng Ngư Tiêm.

Về phần tại sao gọi xưng Diệp Chân là Diệp đường chủ, nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Chân bây giờ bên trong Nhật Nguyệt thần giáo là võ giả cấp bậc Kim Nguyệt, còn treo cái tên tuổi Phó đường chủ tại Nguyệt Hoa đường.

Mà ba người này, ngoại trừ Hầu Bá là Ngân Tinh cấp, hai người khác, chỉ là võ giả Nội Sự đường bình thường.

- Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú bên trong Hắc Tu Sơn, cách nơi đây một trăm ba mươi vạn dặm. Khoảng cách xa xôi, dự tính cần gần nửa tháng tả hữu mới có thể đuổi tới.

Chúng ta lập tức lên đường? Diệp đường chủ, ngươi đơn độc phi hành hay cùng chúng ta cùng cưỡi một ngựa?

Hầu Bá chỉ chỉ một yêu thú Thiên giai trung phẩm Thiết Vĩ Kim Điêu xoay quanh trên không.

- Cùng đi đi!

Diệp Chân suy nghĩ một chút nói.

Tốc độ bình thường của Thiên giai trung phẩm Thiết Vĩ Kim Điêu cao tới một vạn dặm, tốc độ cực hạn có thể đạt tới mười tám ngàn dặm trở lên, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu mặc dù có thể đuổi theo tốc độ này, thời gian ngắn còn có thể, một lúc sau sẽ vô cùng cố hết sức.

Một đạo phù quang bay ra từ trong tay Hầu Bá, giương cánh vượt qua trăm trượng, Thiết Vĩ Kim Điêu thân thể dài đến một trăm năm mươi mét chậm rãi hạ xuống.

Ánh sáng lập lòe, Hầu Bá, Phù Lãng, Ngư Tiêm, Diệp Chân bốn người phân biệt nhảy lên phần lưng Thiết Vĩ Kim Điêu.

Nhưng mà bốn người ở giữa rất có ăn ý, mỗi người đều lấy khoảng cách chừng năm mươi mét, không có cách quá gần.

Thiết Vĩ Kim Điêu quát một tiếng phóng lên tận trời, cao tốc phi hành mang tới cương phong, phá ở trên mặt giống như giống như cương đao, bốn người cũng trong cùng một lúc mở linh giáp.

- Diệp đường chủ, tính ra, chúng ta hẳn nên cảm tạ ngươi, nếu không phải ngươi, chúng ta sao có thể có cơ hội tu luyện tại bên trong cực phẩm linh mạch! Tháng trước, ta tại bên trong cực phẩm linh mạch khổ tu một tháng, tu vi vậy mà thuận lợi đột phá.

Lão đầu cùng nữ nhân đầy đặn đều đều vô cùng ít nói, chỉ có Hầu Bá lên tiếng.

- May mắn!

Diệp Chân cười cười.

- Làm sao có thể là may mắn? Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ, mấy năm trước ta đã từng cùng hắn giao thủ ngắn ngủi, khi đó, tu vi của ta còn cao hơn hắn một trọng, không nghĩ tới, bảy chiêu đã đánh bại ta!

- Ngươi thế nào đánh bại hắn, có thể kể nghe!

Gương mặt Hầu Bá hiếu kỳ.

Trên đường đi, vấn đề của Hầu Bá cơ hồ là một cái tiếp theo một cái, chỉ cần Diệp Chân mở mắt, liền hỏi cái này hỏi cái kia, thời gian cũng qua được nhanh.

Trên đường ngoại trừ gặp phải mấy yêu thú phi hành ra, cũng không có gặp được nguy hiểm gì.

Đương nhiên, loại võ giả chuyên môn tại dã ngoại giết người cướp của, cũng đụng phải mấy đợt, chỉ là, nhãn lực những người này đều cao, nhìn thấy đám người Diệp Chân này, đều có bao xa tránh bao xa.

Trên đường đi, Diệp Chân trừ tu luyện, còn lại sẽ đưa thần niệm chìm vào bên trong Thận Long Châu quan sát, muốn biết biến hóa của Thận Long Châu khi giải trừ lớp phong ấn thứ ba.

Có thể nhìn dò xét cũng không có quan sát ra cái gì.

Đương nhiên, cái này có quan hệ đến viẹc Diệp Chân chỉ có thể dùng thần niệm quan sát, không dám nếm thử.

Chỉ có thể chờ đợi đến khi cầm tới Cấn Thổ Linh Châu về sau mới thử.

Trên đường đi, Thiết Vĩ Kim Điêu ngoại trừ cách mỗi hai ba ngày nghỉ ngơi mấy canh giờ, một mực phi hành, ước chừng phi hành mười bốn ngày, khi trong tầm mắt mọi người xuất hiện một tòa đại sơn đen sì, phù quang trong tay Hầu Bá lần nữa thoáng hiện, tốc độ Thiết Vĩ Kim Điêu bỗng nhiên chậm lại.

- Đến Hắc Tu Sơn, Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú hẳn là ở ngay bên trong Hắc Tu Sơn này!

Nói xong, Hầu Bá lại đánh ra một đạo phù quang!