← Quay lại trang sách

Chương 693 Ăn Miếng Trả Miếng

Huyền Nguyệt tông, bên trong bí cảnh tông môn.

Truy Hồn Tiễn Cốc Bất Phàm có chút hài lòng bước ra cửa vòng xoáy bí cảnh, duỗi cái lưng mệt mỏi một cái, gương mặt đầy cao hứng.

Bế quan nửa năm, không chỉ tu vi từ Chú Mạch cảnh nhất trọng hậu kỳ tăng lên tới Chú Mạch cảnh nhất trọng đỉnh phong, mà lại thuận thế đúc thành một mạch võ kỹ thần thông, đem tu vi đột phá đến Chú Mạch cảnh nhị trọng.

- Lần này, ta hẳn có thể dẫn trước gia hỏa Lỗ Kiêu này một bước, dẫn đầu tiến vào Chú Mạch cảnh nhị trọng?

- Bế quan kết thúc, thu hoạch như thế nào?

Canh giữ ở bên ngoài bí cảnh, thủ quan trưởng lão thuận miệng hỏi Cốc Bất Phàm một câu.

- Thuận lợi đúc thành một mạch, tu vi đột phá đến Chú Mạch cảnh nhị trọng!

Cốc Bất Phàm có chút tự hào hồi đáp.

- Không tệ, võ giả ba mươi tuổi Chú Mạch cảnh nhị trọng, cũng coi là thiên phú xuất chúng, tiến thêm một bước sẽ có thể sớm bước vào Trưởng Lão Phong, tiền đồ nếu so sánh với lão phu thì rộng lớn nhiều đi!

Thủ quan trưởng lão nói giỡn một câu, tiện tay đưa lên sáu đạo ngọc phù.

- Đây là phù tấn nửa năm qua của ngươi, bởi vì trận pháp bí cảnh ngăn cản có quan hệ, tụ ở nói này của lão phu tất cả đều hoàn hảo không chút tổn hại, ngươi đến nhìn!

- Đa tạ!

Tiếp nhận ngọc phù, Cốc Bất Phàm cáo từ bước nhanh rời đi, vừa đi, vừa lật xem phù tấn.

Phần lớn là phù tấn từ bằng hữu từ trong tông môn tới, Cốc Bất Phàm cứ lần lượt trả lời một phong lại một phong, đột nhiên, hai nội dung đến từ phong phù của Lỗ

Kiêu để Cốc Bất Phàm thần sắc biến đổi.

- Diệp Chân?

- Lỗ Kiêu vậy mà phát hiện tung tích của Diệp Chân?

Xem hết phù tấn xong, Cốc Bất Phàm cũng biết hắn đã bỏ qua một việc trọng đại rồi, trên người Diệp Chân có bí mật Ma Vân Quả, lúc trước thế nhưng do hắn và Lỗ

Kiêu ở đó giấu giếm xuống, không nghĩ tới vừa lúc hắn bế quan Diệp Chân laii xuất hiện.

- Không biết Lỗ Kiêu có đắc thủ hay không, có bắt được tên Diệp Chân này không.

Nếu như bắt được, vậy cũng thật quá đáng tiếc....

Run tay một cái, Cốc Bất Phàm phát cho Lỗ Kiêu một phong phù tấn hỏi thăm, sau đó trông mong chờ lấy tin tức trả lời.

Thế nhưng mà đợi trái đợi phải, chờ trọn vẹn hơn một canh giờ, Cốc Bất Phàm đã phát ra ba đạo phù tấn nhưng vẫn không có bất kỳ sự đáp lại nào.

- Tại sao không có phù tấn trở về? Chẳng lẽ gia hỏa này thế mà cũng bế quan?

Trong nghi hoặc, Cốc Bất Phàm trở về chỗ bí cảnh tông môn hỏi thăm một phen, nhưng không có đạt được tin tức Lỗ Kiêu bế quan, sau khi nghi hoặc, Cốc Bất Phàm gửi cho sư tôn Lỗ Kiêu Dư Đại Thiên một phong phù tấn, hỏi thăm Lỗ Kiêu bây giờ ra sao.

Đồng thời, Cốc Bất Phàm đi về viện của Lỗ Kiêu sống trong tông môn, nơi đó có một thị nữ tông môn an bài xử lý cuộc sống cho hắn.

Hơn nửa canh giờ sau, thần sắc Cốc Bất Phàm đã trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Hắn có cảm giác vấn đề này có chút lớn rồi.

Gần nửa canh giờ trước đó, hắn tới viện của Lỗ Kiêu, thị nữ nói Lỗ Kiêu nửa tháng trước đã ra khỏi cửa, sau khi ra cửa cũng không còn trở lại nữa.

Mà càng làm cho Cốc Bất Phàm kinh ngạc chính là, sư tôn Lỗ Kiêu Dư Đại Thiên cũng không có hồi đáp phù tấn của hắn, ngay cả hắn đã thúc dục hai lá phù tấn nhưng vẫn không có bất kỳ người trả lời.

Phải biết hắn dùng thế nhưng là phù tấn Tử Ngọc. Khoảng cách xa nhất có thể đạt tới trăm vạn dặm, dưới tình huống bình thường cũng sẽ không chạy ra xa như vậy.

Càng quan trọng hơn là hắn đến tinh xá Dư Đại Thiên ở Huyền Nguyệt tông cũng không có tìm thấy Dư Đại Thiên, thị nữ hầu hạ Dư Đại Thiên nói Dư Đại Thiên ra ngoài cũng hơn một tháng, tính thời gian cũng cùng với một ngày Lỗ Kiêu.

Võ giả đi ra ngoài một chuyến ít thì một hai tháng. Nhiều thì nửa năm một năm là việc vô cùng bình thường, nhưng Cốc Bất Phàm lại cảm thấy chuyện này không thích hợp, phì tấn hai người đều không hồi âm trở về. Có phải họ đã xảy ra vấn đề gì hay không?

Dưới sự sốt ruột, Cốc Bất Phàm đem chuyện này hồi báo cho sư tôn Thịnh Hàn của mình, từ Thịnh Hàn báo lên tới Trưởng Lão Phong.

Phong chủ Trưởng Lão Phong mới đầu cũng không để ý, võ giả không có tin tức nửa tháng cũng rất bình thường, nhưng mà không chịu nổi Cốc Bất Phàm thỉnh cầu, sau khi lấy danh nghĩa Trưởng Lão Phong phát phù tấn cho Dư Đại Thiên và Lỗ Kiêu vẫn còn không có trả lời, tình thế đã biến chuyển về hướng vô cùng nghiêm trọng.

Trưởng Lão Phong đối với trưởng lão ước thúc lỏng lẻo, nhưng mà, một khi Trưởng Lão Phong phát ra phù tấn, bất luận trong lúc mấu chốt hay nguy hiểm cũng phải lập tức đáp lời về.

Bởi vì Trưởng Lão Phong có quy định, nếu như Trưởng Lão Phong nhận được phù tấn không trở về, trực tiếp xoá tên khỏi Trưởng Lão Phong.

Dưới tình huống bình thường, tất cả nhóm trưởng lão Huyền Nguyệt tông, chỉ có hai loại tình huống mới sẽ không trả lời phù tấn của Trưởng Lão Phong.

Một là phản tông, việc này trên cơ bản không thể nào, Huyền Nguyệt tông gần ba trăm năm qua ngay cả một vị trưởng lão phản tông đều không có xuất hiện qua, loại khả năng thứ hai đó chính là tử vong!

Chết một tên Chú Mạch cảnh nhất trọng Lỗ Kiêu vấn đề không lớn, bên trong Huyền Nguyệt tông võ giả Chú Mạch cảnh nhất nhị trọng không có ba trăm cũng có hai trăm!

Nhưng mà chết một vị còn nửa bước sẽ bước vào khai phủ - Chú Mạch cảnh thất trọng đỉnh phong trưởng lão mới chính là vấn đề lớn.

Toàn bộ bên trong Huyền Nguyệt tông, võ giả thiên mạch Chú Mạch cảnh đỉnh phong giống Dư Đại Thiên chỉ có không đến hai mươi vị.

Mỗi một vị võ giả thiên mạch Chú Mạch cảnh đỉnh phong đều tương đương với nửa bước khai phủ, xem như tương lai Huyền Nguyệt tông dự trữ nhân tuyển đến vương giả Khai Phủ cảnh.

Trên cơ bản, phần lớn vương giả Khai Phủ cảnh đều từ võ giả bên thiên mạch Chú Mạch cảnh đỉnh phong đi lên, mỗi một vị đều là nhân tài tông môn quý giá nhất.

Trưởng Lão Phong phong chủ lập tức hạ lệnh tìm tòi, nếu có đệ tử phát hiện hành tung hai người Lỗ Kiêu, Dư Đại Thiên lập tức báo cáo.

Tìm tòi triển khai mấy ngày, không có bất kỳ tin tức gì, Trưởng Lão Phong càng liên phát phù tấn, nhưng vẫn như cũ không có trả lời, phong ba càng náo càng lớn, thậm chí kinh động đến chưởng giáo Huyền Nguyệt tông - Tả Mộ Dương.

Bởi vì loại tình huống này, Dư Đại Thiên tám chín phần đã xảy ra việc ngoài ý muốn.

Lúc này, Cốc Bất Phàm sau khi tâm thần bất định cũng nói chuyện thu được phù tấn của Lỗ Kiêu.

Mà đúng vào lúc này, mấy ngàn đệ tử ra ngoài tìm tòi cũng rốt cục có phát hiện.

Bọn hắn phát hiện Hắc Tu Sơn kia đánh nhau kịch liệt, còn phát hiện hai cỗ thi thể đã bị tàn phá đến không chịu nổi.

Ngay sau đó, Tả Mộ Dương lập tức vội vàng chạy tới Hắc Tu Sơn, sau khi đã tự mình xem xét kết luận cả hai cỗ thi thể này chính là hai người Dư Đại Thiên và Lỗ Kiêu đã mất tích!

- Tra, tra cho bản tọa, nhất định phải tìm được Diệp Chân, bản tọa nhất định phải ở Nguyệt Hình Đài thượng tướng này để cho Diệp Chân chịu thiên đao vạn quả, vì Dư trưởng lão báo thù món nợ máu này!

Tả Mộ Dương lập tức giận dữ quát!

Toàn bộ Huyền Nguyệt tông trên dưới cũng bắt đầu vì chuyện này mà bôn ba.

Kỳ thật sau khi việc tự tiến lên bí cảnh Ma Hồn tổn binh hao tướng, Diệp Chân đã bị Huyền Nguyệt tông liệt vào danh sách người tất phải giết, tông môn cũng có treo giải, chỉ là một mực không có tin tức Diệp Chân, cũng theo thời gian dần trôi qua mà quên lãng đi.

Ai có thể nghĩ, Diệp Chân lần này vậy mà làm ra động tĩnh lớn đến như thế.

Lực lượng tập thể là vĩ đại, nhất là khi một tông môn chỉ vì một mục tiêu mà vận chuyển cao tốc, thậm chí còn ở tình huống không chút không tiếc dù phải đại giới phát huy ra lực lượng phải nói là vô cùng khủng bố.

Không đến thời gian năm ngày đã có thể tra ra căn nguyên Diệp Chân!

- Hồi chưởng giáo, theo tin tức các phe hồi báo, toàn bộ bên trong Chân Linh Vực đều tra ra võ giả tên "Diệp Chân" có bảy mươi tám người!

Trưởng Lão Phong phong chủ - Cam Như Tùng là người nhận dụ lệnh chưởng giáo xử lý chuyện này.

Đồng thời, cũng là một vị vương giả Khai Phủ cảnh duy nhất bên trong Huyền Nguyệt tông còn đang xử lý tục vụ đến.

Trưởng Lão Phong phong chủ nhất định phải để vương giả Khai Phủ cảnh đảm nhiệm, đồng thời, Cam Như Tùng cũng là vương giả của Huyền Nguyệt tông vừa mới đột phá không lâu.

- Trong đó tu vi ở phía trên Hóa Linh cảnh ngũ trọng, tuổi khoảng hai mươi lăm tuổi, chỉ có một người.

- Ở đâu?

Tả Mộ Dương mặt trầm như nước nói!

- Một trong ngũ đại thế lực bên trong Thanh Lam võ đô, một trong những thành viên của Nhật Nguyệt thần giáo, tu vi nghe nói vừa mới đột phá đến Chú Mạch cảnh nhất trọng, trước đây vừa mới chiếm lấy vị trí khôi thủ trên Quy Linh đại hội ở trong Thanh Lam võ đô!

- Chú Mạch cảnh nhất trọng, vậy không thể nào là người này, hai năm trước, tu vi tên Diệp Chân kia cũng chỉ có Hóa Linh cảnh ngũ trọng.

Một bên. Cốc Bất Phàm lập tức nói ra điều bất thường.

- Nếu như thế này vậy được rồi! Tên Diệp Chân này có tiến độ tu vi thần tốc, hai năm trước, xác thực chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng! Đây là từ Vạn Tinh Lâu xuất ra giá cao mua được tin tình báo này, lại qua tình báo kỹ càng về Diệp Chân qua hai năm!

Cam Như Tùng đưa ra mấy khối ngọc phù!

- Cam phong chủ, chuyện này, ngươi dự định xử trí như thế nào?

Sau khi Tả Mộ Dương xem hết phù tấn mới nói.

- Chưởng giáo, một võ giả Chú Mạch cảnh nhất trọng mà thôi, muốn chém giết Dư trưởng lão, khẳng định phải có đồng bọn! Lão phu dự định phái người tiến về

Thanh Lam võ đô, bắt sống Diệp Chân, sau đó bức ra đồng đảng, vì Dư trưởng lão mà báo thù!

Cam Như Tùng nói ý nghĩ của mình.

Nghe vậy, Tả Mộ Dương nhẹ gật đầu.

- Cứ theo Cam phong chủ nói mà làm! Nhưng Cam phong chủ, gọi ngươi đến phái đi Thanh Lam võ đô làm việc, để cho trưởng lão buông tay làm việc, Nhật Nguyệt thần giáo này cũng không cần phải để vào mắt!

- Chỉ cần đắc thủ, dù cùng Nhật Nguyệt thần giáo phát ra xung đột cũng không quan trọng! Huyền Nguyệt tông của chúng ta đã lâu không cất bước thiên hạ, cũng nên ra oai một chút!

Tả Mộ Dương trầm giọng quát lạnh nói.

Nói xong, Tả Mộ Dương lại dặn dò.

- Lang Tuyền Tán Thủ của Dư trưởng lão có chút cao minh, chiến lực cực mạnh, bên trong cường giả Chú Mạch cảnh, kẻ có thể chém giết Dư trưởng lão, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

- Nói không chừng là mấy người vây công, người bình thường coi như cầm đến Diệp Chân, chỉ sợ cũng không cách nào bắt được tên hung phạm khác!

Cam Như Phong ngẩn người.

- Ý của giáo chủ là.... Lão phu tự mình đi một chuyến?

- Những người khác, bản tọa không quá yên tâm! Mà Thanh Lam võ đô cách đây trăm vạn dặm, rất xa, tông môn không cách nào đến tiếp viện, còn Nhật Nguyệt thần giáo kia, mặc dù Huyền Nguyệt tông chúng ta không để ở trong mắt, nhưng làm việc lại ở nơi ở của bọn hắn, nếu như lại ngoài ý muốn hao tổn....

Nói đến đây, âm thanh Tả Mộ Dương chợt ngừng không nói, ý tứ đã hết sức rõ ràng.

- Cũng tốt, nếu giáo chủ không yên lòng, vậy cứ để lão phu dẫn người tự mình đi một chuyến!

Cam Như Tùng nói.

- Tốt, đã như vậy thì Cam phong chủ vẫn nên mang nhiều thêm mấy người mới tốt!

- Ha ha ha ha, giáo chủ cũng quá cất nhắc tên kia? Lão phu tự thân xuất mã, còn cần mang đến quá nhiều võ giả hay sao? Thỉnh giáo chủ yên tâm, lão phu mang bốn người là đủ!

Trong tiếng cười, thân hình Cam Như Tùng đột ngột biến mất, cùng nhau biến mất còn có Cốc Bất Phàm.

Ngay khi Huyền Nguyệt tông khi vì cái chết Dư Đại Thiên mà đại động can qua, Diệp Chân cũng đã xuất hiện ở Thanh Thủy Hà cách Thanh Lam võ đô sáu ngàn dặm, bên trên tầng mây trong không trung nhìn xuống Thanh Hà, trên đó có một bến tàu chiếm phạm vi diện tích cực lớn!

Trong mắt viết đầy ánh sáng lạnh lẽo.

- Nếu Chu Lệnh ngươi đã tính toán ta, vậy cũng đừng trách ta ăn miếng trả miếng!