← Quay lại trang sách

Chương 838 Chỉ Là Trò Cười Liều Mạng

Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới!

Đây là sau khi Diệp Chân nhận được phù tấn cầu cứu của Ngô Ảnh, hừ nhẹ ra hai câu.

Nói thật, khi thu được phù tấn cầu cứu của Ngô Ảnh, Diệp Chân có loại cảm giác này!

Vốn dĩ hắn còn đang sầu, làm thế nào giết chết Chấn Sơn Vương?

Loại tồn tại như Chấn Sơn Vương, phương pháp bảo mệnh tầng tầng lớp lớp, dựa vào thực lực của Diệp Chân, trọng thương hắn có lẽ không khó, nhưng chém giết, cũng rất khó khăn.

Nhưng, Chấn Sơn Vương chủ động tìm tới cửa, lại cho Diệp Chân cơ hội tính toán!

Hiện tại, Diệp Chân lo lắng duy nhất, chính là bọn người trong tay Chấn Sơn Vương, có hỏa phù cảu Địa Tâm Hỏa Soái hay không, nếu như có, có bao nhiêu?

Điểm này, rất quan trọng!

Diệp Chân dùng phù tấn giao lưu ngắn ngủi với Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh.

Bọn hắn xác thực nhặt được hỏa phù, nhưng, hai người Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh trước sau tiến đến, hai người cũng không có nhặt được hỏa phù của Địa Tâm Hỏa Soái nói tới, nhưng sau khi bọn hắn theo sát một vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng, lại nhặt được hỏa phù.

Hơn nữa theo Ngô Ảnh quan sát, trong bốn mươi mốt vương giả Khai Phủ cảnh, ước chừng chỉ không đến một phần ba có võ giả nhặt được hỏa phù mà Địa Tâm Hỏa Soái nói.

Về phần những người khác, có lẽ tần suất tiến đến quá nhanh, trận pháp nơi này còn chưa chuẩn bị kỹ càng, cũng không nhặt được hỏa phù!

Về phần uy lực hỏa phù này, đã có vương giả Khai Phủ cảnh nếm thử qua.

Diệt sát Nhị Tí Ma tộc, chỉ cần một phù đã biến thành tro tàn, thậm chí Hồn Tốt cũng có thể trọng thương, hỏa phù của Địa Tâm Hỏa Soái hình như có lực lượng tổn thương thần hồn.

Nhưng, sau khi thấy được hỏa phù lực lượng, rất nhiều vương giả Khai Phủ cảnh có được hỏa phù, đều không nỡ dùng, trừ phi sống chết trước mắt, mới có thể dùng.

Trong đội ngũ Chấn Sơn Vương, Ngô Ảnh chỉ có thể xác nhận có hai vương giả Khai Phủ cảnh sau khi đi vào từ dưới chân nhặt được hỏa phù. Những người khác không cách nào xác định, về phần Chấn Sơn Vương có hay không, bọn hắn cũng không rõ ràng!

- Nói như vậy, ít nhất có mười hỏa phù, khả năng nhiều nhất có hai mươi tấm thậm chí nhiều hơn!

Nhìn phương xa xuất hiện một chuỗi điểm sáng độn gấp, Diệp Chân cười lạnh.

- Xem ra, ta phải trước chuẩn bị một phần đại tiệc cho bọn họ!

- Có một loại bảo mệnh bí pháp huyết độn hay không, trong nháy mắt hai người hãy kéo ra khoảng cách với Chấn Sơn Vương! Không cầu thoát khỏi, chỉ cần có thể trong nháy mắt kéo ra khoảng cách hơn hai mươi dặm!

Diệp Chân phát một đầu phù tấn cho Ngô Ảnh!

- Được!

Ngô Ảnh dùng tốc độ nhanh nhất đáp lại một đạo phù tấn, làm một vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, nếu không có bảo mệnh bí pháp như vậy, là chân chính ngu xuẩn!

- Tốt, một hồi chờ tín hiệu của ta, ta sẽ chuẩn bị một kinh hỉ lớn cho đám người Chấn Sơn Vương, trực tiếp cho ăn phù tấn bể bụng!

- Vô cùng kinh ngạc vui mừng? Cho ăn phù tấn bể bụng?

Thu đến phù tấn, Ngô Ảnh nở nụ cười khổ, hai người bọn họ bị Chấn Sơn Vương truy sát, vừa rồi đều đã tồn tại tử chí. Nhưng Diệp Chân làm sao nghe được nhẹ nhàng như thế?

Phía sau hai người mười dặm, Chấn Sơn Vương Hồ Chấn chính mang theo một nhóm người chậm ung dung đuổi theo Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh.

- Chấn Sơn Vương, ngươi nói hai lão khốn kiếp có phải mang bọn ta chạy vòng quanh hay không?

Một vương giả Khai Phủ cảnh nghi ngờ nói.

Nghe vậy, Chấn Sơn Vương cười lạnh.

- Bọn hắn dám! Vừa rồi lão phu đã ra tay một lần, trừ phi bọn hắn không muốn sống, hoặc nói muốn sống không bằng chết!

- Tiếp qua một khắc đồng hồ, nếu còn chưa tìm thấy Diệp Chân. Lão phu lại lần nữa xuất thủ bào chế bọn hắn! Mặc dù, lão phu đã sống nhàn rỗi mấy trăm năm rồi, nhưng thủ đoạn tra tấn người, cũng học được không ít.

- Chấn Sơn Vương, ngươi nhìn hai lão tiểu tử phát ra phù tấn và tốc độ tiếp thu phù tấn càng lúc càng nhanh. Hẳn là đang dẫn đường, không phải vòng quanh, thủ đoạn lão thu thập người, chúng ta sợ học chưa hết!

Một vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng khen một câu.

- Yên tâm, có rất nhiều cơ hội!

Thần sắc Chấn Sơn Vương đột ngột trở nên vô cùng âm trầm.

- Một hồi chờ sau khi lão phu bắt sống hỗn trướng Diệp Chân kia. Lão phu sẽ dùng thủ đoạn những năm này học được, biểu hiện ra một lần cho các ngươi xem, tuyệt đối sẽ để các ngươi mở rộng tầm mắt!

- Ha ha ha, vậy thì tốt quá, thủ đoạn của Chấn Sơn Vương, tuyệt đối không tầm thường!

- Chấn Sơn Vương tiền bối, chúng ta suy đoán, tiểu tử Diệp Chân kia ngày đó khẳng định dùng thủ đoạn âm hiểm gì, mới đả thương được tiền bối, đúng không?

Một nhóm vương giả Khai Phủ cảnh có tu vi hơi thấp, bắt đầu không điểm mấu chốt đập lên mông ngựa.

Không đề cập tới chuyện này còn tốt, nhưng khi nhấc lại nguyên nhân, răng Chấn Sơn Vương đều như muốn cắn nát:

- Không sai, đó là do tiểu tử kia quá khốn kiếp quá mức giảo hoạt, khi đó hắn dùng thủ đoạn, nhưng, lần này, tuyệt đối sẽ không.

- Không tốt, Chấn Sơn Vương tiền bối, hai lão già kia muốn chạy trốn, bọn hắn hẳn đang thi triển một loại bí pháp huyết độn.

Đột nhiên, vương giả Khai Phủ cảnh lúc trước vuốt mông ngựa chỉ về đằng trước hai vệt huyết quang kinh hô lên.

- Hừ, muốn chạy? Trốn không thoát!

Nhìn hai đạo huyết quang nhanh chóng trốn xa, Chấn Sơn Vương vẫn không sốt ruột, ngược lại nở nụ cười gằn.

- Quên nói cho các ngươi biết, lúc trước sau khi ta đánh trọng thương họ Niên kia, đã gieo một đạo ấn phù truy tung trong cơ thể hắn!

Trừ phi hắn cách xa ta hơn ngàn dặm, trong vòng ngàn dặm, ta đều có thể cảm ứng được vị trí lão già kia!

Nói đến đây, Chấn Sơn Vương đắc ý cười một tiếng.

- Để bọn hắn trốn, sau khi bọn hắn chạy trốn, khẳng định sẽ hợp mặt với Diệp Chân! Chờ lão phu lần theo truy tung ấn ký đuổi theo, bao vây bọn hắn, lại nhìn biểu tình của Diệp Chân ha ha.

Tiếng cười to của Chấn Sơn Vương vừa rồi bay lên, sắc mặt đã đột ngột biến đổi, ngay lúc đó, bảy vương giả Khai Phủ cảnh quanh người Chấn Sơn Vương, cơ hồ cùng thời khắc đó kinh hô thậm chí kêu thảm lên.

- Ma Linh U Hồn, mau nhìn, ít nhất ba đội, không, là bốn đội Ma Linh U Hồn, Hồn Vệ, ta phát hiện bốn Hồn Vệ!

Một vương giả Khai Phủ cảnh bi thiết.

Trước đây bọn hắn đụng phải một đàn Hồn Vệ, đều hao khí lực rất lớn, mới giết chết, hiện tại lập tức không ngờ lại đụng phải lại gần bốn mươi con Ma Linh U

Hồn.

Sắc mặt Chấn Sơn Vương ở trong nháy mắt này cũng biến thành vô cùng khó coi, bốn đội Ma Linh U Hồn, còn có bốn Hồn Vệ.

Bốn Hồn Vệ này, mỗi một con đều có được tu vi Thần Hồn ngang với vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng, nhưng lực công kích thần hồn, lại có thể so sánh với vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng như hắn!

Chi đội ngũ này của hắn, diệt đi một đội Hồn Vệ còn có thể, duy nhất một lần tao ngộ bốn đội, chỉ sợ cuối cùng, chỉ có hắn có thể sống rời khỏi!

Nhưng may là phát hiện sớm.

Những Ma Linh U Hồn này mặc dù thần hồn công kích vô cùng cường đại, nhưng tốc độ lại tầm thường, trước khi chưa phát động thần hồn công kích là có thể chạy thoát.

- Rút lui, chúng ta đi vòng qua hướng nam, tránh đi những Ma Linh U Hồn này!

Chấn Sơn Vương lớn tiếng kêu gọi, một bên la hét, một bên quay người, đồng thời xoay người, hai tay thuận tiện bắt lấy hai vương giả Khai Phủ cảnh có tu vi có hơi thấp, trợ giúp bọn hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Không phải hắn hảo tâm, mà hắn biết rõ nhớ kỹ, trên người hai vương giả Khai Phủ cảnh có hỏa phù có uy lực mạnh mẽ có thể sát thương Hồn Tốt, thậm chí Hồn Vệ!

Đám vương giả Khai Phủ cảnh tùy hành bị một màn này vô cùng cảm động, từng tên phi tốc quay người, chuyển hướng hướng nam.

Nhưng khi bọn hắn vừa chuyển hướng phương nam, con mắt Chấn Sơn Vương bỗng nhiên trừng tròn vo một cái!

Mười dặm phương nam, ước chừng bốn mươi, năm mươi con Ma Linh U Hồn biến thành huyết sắc quang đoàn mờ mịt tung bay ở nơi đó, đột nhiên, huyết sắc quang hoa sáng lên, nhao nhao hóa thành u hồn, rít lên chuyển hướng phương về hướng nhóm Chấn Sơn Vương vọt tới, dẫn đầu là bốn Hồn Vệ, hết sức bắt mắt!

- Ta xxx, lão tặc thiên, ngươi chơi ta!

Nổi giận gầm lên một tiếng, Chấn Sơn Vương lần nữa bạo hống.

- Hướng bắc, rút lui hướng phương bắc!

Lần này, Chấn Sơn Vương rất gấp!

Hướng đông có Ma Linh U Hồn đang đuổi theo, hướng nam vừa rồi cất bước, khoảng cách mười dặm cũng chỉ cần thời gian mấy hơi, nếu bọn hắn lại trốn không thoát, phiền toái sẽ rất lớn!

Nhưng, không đợi Chấn Sơn Vương quay người, mấy tên vương giả Khai Phủ cảnh dẫn đầu xoay người tuyệt vọng, trước hết vang lên tiếng kinh hô.

- Lại là bốn Hồn Vệ, trời ạ, tại sao hướng bắc cũng có bốn Hồn Vệ?

Không chút do dự, thân hình Chấn Sơn Vương đột ngột chuyển hướng, thuận thế trực tiếp chuyển đến phương hướng cuối cùng, cũng chính là hướng tây!

Nhưng vừa rồi xoay người còn chưa vọt ra mấy bước, thần sắc Chấn Sơn Vương đã sửng sốt.

Triệt để ngây ngốc!

Trong đôi mắt, tất cả đều là khó có thể tin!

Hướng tây, cũng xuất hiện hơn bốn mươi tên Ma Linh U Hồn, đang hướng về bọn hắn vọt tới, bốn tên Hồn Vệ tiên phong, vô cùng bắt mắt!

Ngay lúc đó, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh theo bản năng chuyển hướng tây chuẩn bị đường cũ rút lui, cũng triệt để trợn tròn mắt.

Hai vương giả Khai Phủ cảnh nhìn từ bốn phương tám hướng gần hai trăm Ma Linh U

Hồn phô thiên cái địa đánh tới, trực tiếp vang lên tiếng bi thiết.

- Trời ạ, bốn phương tám hướng tất cả đều là Hồn Vệ, chúng ta bị bao vây? Chúng ta đến cùng ở chỗ này làm cái gì, đến cùng trêu chọc vị đại năng Ma tộc nào? không ngờ lại lâm vào tuyệt cảnh?

- Hừ, các ngươi không có trêu chọc đại năng Ma tộc, các ngươi trêu chọc là Diệp Chân ta!

Âm thanh Diệp Chân thanh lãnh quát, đột ngột từ trên bầu trời xuất hiện, nhìn xuống tám vương giả Khai Phủ cảnh ở đây!

Trong chớp mắt, sắc mặt Chấn Sơn Vương kịch biến.

Nhìn Diệp Chân xuất hiện trên bầu trời, nhìn lại Ma Linh U Hồn đánh tới từ bốn phương tám hướng, có chút khó có thể tin, lắc đầu:

- Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

- Ngươi làm sao có thể điều khiển Ma Linh U Hồn, đây chính là Ma tộc!

- Điều đó không thể nào!

- Giết!

- Muốn mạng sống, đều giết cho ta!

- Xuất ra hỏa phù trong tay các ngươi, xuất ra bản lĩnh cuối cùng của các ngươi, giết, giết những Ma Linh U Hồn, này chúng ta sẽ có cơ hội sống!

- Chỉ có liều mạng, mới có thể sống sót!

Chấn Sơn Vương cuồng loạn rống giận!

Chấn Sơn Vương liều mạng gầm thét, lây nhiễm tất cả vương giả Khai Phủ cảnh ở đây, những người này đều là hạng người dũng mãnh, đều hiểu đạo lý của Chấn Sơn Vương!

- Giết!

- Liều mạng, mới có thể sống sót, giết.

Khi đám người chiến ý rào rạt gầm thét, trên bầu trời, thanh âm Diệp Chân vang lên lần nữa.

- Liều mạng? Các ngươi có thể giết Ma Linh U Hồn trong tay của ta sao?

- Đều ngẩng đầu nhìn một chút, liều mạng, trước mặt Diệp Chân ta, chính là một chuyện cười!

Không tự chủ được, vương giả Khai Phủ cảnh ở đây đều nhìn Diệp Chân trên đỉnh đầu trên bầu trời một chút, chỉ nhìn một cái, tất cả bọn họ, bao gồm Chấn Sơn Vương, tất cả đều hóa đá!

Trong ánh mắt nháy mắt đã bị tuyệt vọng chiếm cứ!

Tuyệt vọng không cách nào hình dung!