← Quay lại trang sách

Chương 839 Nhất Tuyệt Hậu Hoạn

Bỗng nhiên, trước ngực Diệp Chân trên bầu trời đột nhiên hiện ra một cánh cửa vô hình, đại lượng điểm sáng huyết hồng sắc to lớn từ trong phiến cánh cửa vô hình đập ra.

Sau đó từng cái từng cái u linh hóa thành hình người, rít lên đánh về phía nhóm tám vương giả Khai Phủ cảnh của Chấn Sơn Vương.

Những Ma Linh U Hồn này từ trước ngực Diệp Chân vô hình đập ra, phần lớn đều là cấp bậc Hồn Tốt, nhưng mà, số lượng Ma Linh U Hồn đạt tới cấp bậc Hồn Vệ, lại vô cùng nhiều!

Mười Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Vệ cường đại vừa xuất hiện, từ trên cao tật nhào xuống, trong chớp mắt đã lấp đầy lỗ hổng duy nhất vòng vây do Ma Linh U Hồn tạo thành.

Phía dưới, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh nhìn thấy một màn này, đã triệt để tuyệt vọng!

Tuyệt vọng đến không có thời gian để chấn kinh, không có thời gian suy nghĩ Diệp Chân làm sao có thể điều khiển Ma Linh U Hồn?

Bởi vì tử vong đã đang nhanh chóng tới gần!

- Hỏa phù, toàn bộ ném ra hỏa phù trong tay các ngươi, nhanh, liều mạng!

Sau khi chấn kinh, Chấn Sơn Vương lần nữa lên tiếng rống giận.

Nhưng khi Chấn Sơn Vương gầm thét, hai vương giả tu vi theo thứ tự là Khai Phủ cảnh nhị, tam trọng, đột nhiên đã bịch bịch không có dấu hiệu nào như cọc gỗ ngã xuống đất.

Bọn hắn đã bị lực lượng thần hồn của Ma Linh U Hồn kia vô hình vô chất giết chết.

Ngược lại bên cạnh người mới ngã xuống, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh đang cuồng ném hỏa phù của Địa Tâm Hỏa Soái, nhưng Chấn Sơn Vương lần nữa chấn kinh, cả ngón tay cũng không khỏi tự chủ run rẩy một chút.

Từ chọn lựa của Chấn Sơn Vương trong nhóm vương giả Khai Phủ cảnh này, có ba người nhặt được hỏa phù, mười lăm tấm hỏa phù do Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại, trong một khoảnh khắc cùng ném ra, uy lực vô cùng mạnh mẽ, mỗi một trương hỏa phù, đều sát thương vô số.

Nhưng bọn hắn đối mặt rất nhiều Ma Linh U Hồn, hơn ba trăm Ma Linh U Hồn vây công, mà mười lăm tấm hỏa phù thì quá ít.

Khi sát thương vô số, mười lăm tấm hỏa phù cũng chỉ xử lý gần hơn ba mươi Hồn Tốt. Lại oanh đả thương hơn ba mươi chỉ Hồn Tốt, bốn năm con Hồn Vệ mà thôi.

Số lượng này, ngay cả một phần tư Ma Linh U Hồn vây công bọn hắn cũng chưa tới.

Trong tích tắc, hai ba trăm con Ma Linh U Hồn dùng thần hồn công kích. Đã phô thiên cái địa hướng về bọn hắn khuynh tiết tới, nhất là gần ba mươi con Hồn Vệ dùng thần hồn công kích, mỗi một đạo thần hồn công kích tán phát khí tức, đều làm cho tiên thiên thần hồn của nhóm vương giả Khai Phủ cảnh có một loại cảm giác run sợ.

Bao gồm Chấn Sơn Vương cũng không ngoại lệ!

Sắc mặt kịch liệt biến ảo mấy lần, Chấn Sơn Vương lần nữa điên cuồng hét lên.

- Liều mạng, không liều mạng là bỏ mạng!

Một bên cuồng hống một bên, Chấn Sơn Vương đã liều mạng cuồng phún ra bản nguyên tinh huyết kim sắc, bản nguyên tinh huyết kim sắc như suối nước tiêu xạ từ trong miệng Chấn Sơn Vương bão táp bắn ra, dính lên mấy vương giả Khai Phủ cảnh khác.

Còn sót lại mấy vị vương giả Khai Phủ cảnh khác cũng thi triển ra thủ đoạn liều mạng, trong đó một vị thậm chí tế ra hạ phẩm Linh khí của hắn, chuẩn bị tự bạo Linh khí.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh chuẩn bị liều mạng, thì từng tên từng tên rống giận!

- Chấn Sơn Vương, ta xxx tổ tông nhà ngươi!

- Chấn Sơn Vương, ta xxx mẹ ngươi!

Bốn vương giả Khai Phủ cảnh Còn may mắn còn sống sót từng tên từng tên giật ra cuống họng lên tiếng mắng chửi, trong nháy mắt này, bọn hắn hận không thể dùng toàn bộ những lời độc nhất quăng đến trên người Chấn Sơn Vương.

Bọn hắn tức giận vì phát hiện, Chấn Sơn Vương đang cuồng hống bảo liều mạng, bọn hắn cũng hưởng ứng, cũng liều mạng, nhưng riêng Chấn Sơn Vương, cũng không phải đang liều mạng mà đang mượn cơ hội đào mệnh!

Bọn hắn liều mạng cho Chấn Sơn Vương tranh thủ thời gian dùng bảo bối đào mệnh!

Khi Chấn Sơn Vương cuồng hống liều mạng đồng thời cũng cuồng phún ra bản nguyên tinh huyết, chỉ là một loại thủ đoạn bảo mệnh, trong chớp mắt một tầng bản nguyên tinh huyết cực kỳ nồng hậu dày đặc hóa thành huyết vụ bao trùm quanh thân hắn.

Năng lực phòng ngự huyết vụ này cực kỳ cường đại, lại có thể ngăn cản thần hồn công kích của những Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Vệ phát ra.

Nhưng, Chấn Sơn Vương tu vi cao tới Khai Phủ cảnh thất trọng, sau khi phun ra bản nguyên tinh huyết này, tu vi cũng nhanh chóng rơi xuống đến Khai Phủ cảnh lục trọng.

Không chỉ có tu vi, Diệp Chân cảm ứng được, tu vi tiên thiên hồn quang của Chấn

Sơn Vương là thất trọng cũng trong nháy mắt nhanh chóng rơi xuống đến tiên thiên hồn quang lục trọng.

Một loại ba động kỳ dị chấn động trong kim sắc huyết vụ.

Trên bầu trời, Diệp Chân vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt thấy một màn này, đột nhiên cười lạnh.

- Lại dùng trò cũ rích nhai đi nhai lại sao? Lần trước để ngươi dùng bí pháp trốn, lần này, cũng đừng nghĩ trốn!

Trong một khoảnh khắc, Diệp Chân đem toàn bộ tiên thiên thần hồn bàng bạc của mình rót vào trong kiếm mạch thứ nhất của Kiếm Tâm Thông Minh, Kiếm Tâm Thông Minh lập tức tràn ngập xung quanh phạm vi mười dặm.

Trên trời dưới đất, xung quanh bốn phương tám hướng trong vòng mười dặm, mọi động tĩnh, lập tức toàn bộ ánh vào trong hồn hải của Diệp Chân.

Đừng nói không khí lưu động, ngay cả địa mạch phát ra từng tia thiên địa nguyên khí để bổ sung thiên địa nguyên khí cực kỳ yếu ớt, thậm chí phía dưới trong mười dặm một vài thiên địa nguyên khí biến hóa, toàn bộ đều bị Diệp Chân dùng Kiếm Tâm Thông Minh cảm ứng.

Lấy kim sắc huyết vụ quanh thân Chấn Sơn Vương làm trung tâm, một đạo chấn động cực kỳ mịt mờ quái dị hư không đang nhanh chóng hướng về phương xa lăng đi!

Diệp Chân cảm ứng được, nhục thân Chấn Sơn Vương bị bao khỏa trong kim sắc huyết vụ, đã bắt đầu trở nên hư ảo, bí pháp hắn bỏ chạy đã bắt đầu phát động.

Chỉ cần Diệp Chân mặc kệ, có lẽ sau một hơi, có khả năng Chấn Sơn Vương sẽ bỏ chạy đến ngoài trăm dặm.

Nhưng, quỹ tích Chấn Sơn Vương bỏ chạy trước đó chấn động hư không, cũng đã được Diệp Chân sớm cảm ứng, nắm chắc rõ ràng.

Nhìn cũng không nhìn, Diệp Chân hướng về hư không tiện tay ném ra một đạo hỏa phù!

Oanh!

Hỏa phù nổ tung trong hư không, uy lực cường đại kia làm cho chấn động tầng bảo hộ hư không chấn động liên miên.

Rất tự nhiên, quỹ tích Chấn Sơn Vương nhanh chóng hướng về phương xa cũng trong chớp mắt bị đạo hỏa phù này đập gãy!

Trong nháy mắt tiếp theo, một tiếng kinh hô, Chấn Sơn Vương như đâm đầu vào tấm sắt, mắt nổi đom đóm trực tiếp rơi xuống từ hư không.

Mà lúc này, mấy trăm Ma Linh U Hồn đang bao vây kim sắc huyết vụ, còn chưa hoàn toàn tiêu tán!

- Ngươi, ngươi làm sao có thể phá phá mất hư không bí độn thuật của ta?

Gương mặt Chấn Sơn Vương kinh hãi nhìn Diệp Chân, trong mắt hiện đầy tia khó có thể tin.

Diệp Chân cũng không trả lời, trả lời Chấn Sơn Vương là một đạo Luyện Hồn Thần Quang xích huyết sắc xen lẫn tứ sắc mông lung.

Diệp Chân cũng không nguyện ý nói nhảm nhiều lời để Chấn Sơn Vương lại có bất kỳ cơ hội bỏ chạy nào.

Đối với loại người này, phương pháp tốt nhất chính là trong thời gian ngắn nhất oanh sát hắn!

Chấm dứt hậu hoạn!

Vừa rồi Chấn Sơn Vương ngã xuống từ trong hư không, còn chưa nói hết lời, thậm chí còn chưa kịp phản ứng, hai đạo Luyện Hồn Thần Quang cùng một lúc đánh vào mi tâm của hắn để thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại!

Tròng mắt Chấn Sơn Vương hiện đầy vẻ kinh hãi đột ngột ngừng chuyển động. Tất cả linh khí đột ngột biến mất, con ngươi trong một khoảnh khắc trở nên vô cùng u ám!

Một kích này của Diệp Chân, Luyện Hồn Thần Quang của hắn trực tiếp đánh tan Tiên Thiên hồn quang bảo vệ tiên thiên thần hồn của Chấn Sơn Vương.

Để trong nháy mắt, Chấn Sơn Vương thân tử hồn diệt!

- Cũng chưa kịp đánh vài chiêu, một chiêu Luyện Hồn Thần Quang oanh kích đã oanh sát rồi sao?

Diệp Chân nhìn thi thể Chấn Sơn Vương từ trên bầu trời rơi xuống, có chút chút kinh ngạc. Lần trước, Chấn Sơn Vương đón đỡ được ba chiêu Luyện Hồn Thần Quang của hắn, không tính khôi lỗi phù thế hồn kia, tính toán ra, cũng đỡ được hai lần.

Nhưng bây giờ, ngay cả một chiêu đều không tiếp được.

Thoáng nghĩ lại, Diệp Chân đã hiểu nguyên nhân.

Lần trước trên không Xích Hỏa võ thành, khi đó giao thủ với Chấn Sơn Vương, vô luận linh lực tu vi hay tu vi Thần Hồn thì vẫn là vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong.

Mà bây giờ, vì trước đó Chấn Sơn Vương hai lần vận dụng bảo mệnh bí pháp kia, đầu tiên tu vi của hắn từ Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong rơi xuống đến Khai Phủ cảnh thất trọng sơ kỳ, còn hôm nay, lại từ Khai Phủ cảnh thất trọng sơ kỳ rơi xuống đến Khai Phủ cảnh lục trọng sơ kỳ.

Tu vi rơi xuống hai lần, để thực lực Chấn Sơn Vương suy yếu hơn một nửa, loại tình huống này lại bị Diệp Chân dùng một chiêu Luyện Hồn Thần Quang oanh sát, cũng đã rất bình thường.

Năm ngón tay kích trương, linh lực trong lòng bàn tay khẽ hấp, Diệp Chân thu lấy thi thể Chấn Sơn Vương rơi xuống dưới, rất nhuần nhuyễn, đã tháo ra hai trữ vật giới chỉ trên người đối phương.

Chưởng lực vào sọ não Chấn Sơn Vương, khi sọ não nát bấy, tứ sắc tiên thiên hồn quang của Diệp Chân dò xét, chưa đến mấy hơi, Diệp Chân đã nhanh chóng giam cầm tiên thiên hồn quang của Chấn Sơn Vương đang dần tiêu tán.

Một khi tiên thiên hồn quang của võ giả không có tiên thiên thần hồn khống chế, sẽ nhanh chóng tiêu tán.

Dù cho động tác Diệp Chân rất nhanh, tiên thiên hồn quang của Chấn Sơn Vương vì tiên thiên thần hồn bị oanh tán mà tiêu tán một phần ba!

Nhưng còn lại hai phần ba, đối với Diệp Chân cũng là vật đại bổ, nhất là bây giờ tiên thiên hồn quang của Diệp Chân là tứ sắc tiên thiên hồn quang, mỗi một trọng tăng lên, đều cần tích lũy rất nhiều, cũng không thể buông tha.

Khi Chấn Sơn Vương bị giết, phía dưới gần ba trăm Ma Linh U Hồn vây công bốn vương giả Khai Phủ cảnh còn sót lại đang chiến đấu, cũng tuyên bố kết thúc.

Về phần kết quả, căn bản không có bất kỳ lo lắng gì, hơn hai trăm vị võ giả Chú Mạch cảnh và hơn hai mươi vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng vây công bốn năm vương giả có tu vi trong vòng Khai Phủ cảnh tứ trọng, có lo lắng sao?

Không có!

Như vậy, cuộc chiến này, cũng không có bất kỳ huyền niệm gì!

Thậm chí cuối cùng, có hai vị vương giả Khai Phủ cảnh đã bỏ đi chống cự, ở nơi đó hướng về phía Diệp Chân hô to đầu hàng tha mạng!

Nói thật, vốn dĩ Diệp Chân rất muốn thả cho bọn họ một con đường sống, chí ít để sau khi bọn hắn đầu hàng, Diệp Chân lại dùng Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật bào chế một phen, vậy sẽ có được hai khôi lỗi cấp bậc vương giả Khai Phủ cảnh!

Đáng tiếc, Diệp Chân không có năng lực kia!

Đừng thấy Diệp Chân thả ra hai ba trăm hào Ma Linh U Hồn vây công một đoàn người Chấn Sơn Vương, vô cùng uy phong, trên thực tế, Diệp Chân chỉ lợi dụng bản năng làm việc của Ma Linh U Hồn.

Thả ra bọn hắn, chỉ cần trong phạm vi bọn hắn phát hiện lực lượng thần hồn cường đại tồn tại, sẽ xông lên, tự phát công kích.

Đây cũng là nguyên nhân trước đó Diệp Chân bảo Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh dùng đào mệnh bí pháp phi tốc cách xa.

Không gì khác, một khi thả ra những Ma Linh U Hồn này, những Ma Linh U Hồn này đối với mục tiêu gần đó, sẽ không phân biệt mà công kích, Diệp Chân cũng không cách nào khống chế bọn hắn.

Về phần Diệp Chân, vì trên người có khí tức đặc thù của Chiến Hồn Huyết Kỳ trong Ma Hồn điện dùng để giam cầm những Ma Linh U Hồn này, cho nên, những Ma Linh U

Hồn này cũng sẽ không công kích hắn!

Đương nhiên, sau khi giải quyết xong chuyện của bản thân.

Diệp Chân cũng sẽ gặp phiền toái.

Dù sao hai ba trăm hào Ma Linh U Hồn đối với Diệp Chân mà nói, cũng là bảo bối, cũng không thể bỏ mặc bọn chúng bỏ chạy như vậy.

Thân hình khẽ động, Diệp Chân như thiểm điện xông vào trong bầy Ma Linh U

Hồn!