Chương 840 Tế Đàn
Mã, không ngờ lại tổn thất gần một trăm con Ma Linh U Hồn!
Sau khi bắt lấy toàn bộ Ma Linh U Hồn một từ bốn phương tám hướng lần nữa vào Ma Hồn điện, Diệp Chân có chút đau lòng.
Vì đối phó với Chấn Sơn Vương và đội ngũ của hắn, Diệp Chân thả ra lại gần ba trăm con Ma Linh U Hồn, không tính bị hơn ba mươi con bị xử lý, cuối cùng thu hồi lại, lại chỉ có hai trăm con.
Đau lòng nhất chính là, thả ra hai mươi sáu Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Vệ, không ngờ lại chỉ thu về được một nửa.
Nhưng đau lòng thì đau lòng, dưới tình huống giật giật ngón tay, xử lý Chấn Sơn Vương và tám vương giả Khai Phủ cảnh, tổn thất gần trăm con Ma Linh U Hồn thì cũng không tính là có tổn thất.
Món đồ chơi này trong Ma tộc thành lũy, rất nhiều, cùng lắm thì bỏ ra thời gian nhiều một chút lại bắt thêm vài con.
Huống chi, thân gia tám vương giả Khai Phủ cảnh, cũng thuộc về Diệp Chân.
Đáng tiếc duy nhất chính là, Diệp Chân muốn bắt Ma Linh U Hồn, còn vừa muốn thu tiên thiên hồn quang của những vương giả Khai Phủ cảnh đã chết, những vương giả
Khai Phủ cảnh này, mỗi một vị đều bị đánh tan tiên thiên thần hồn mà chết.
Cuối cùng, Diệp Chân chỉ thu được bốn tiên thiên hồn quang có hồn lực tổn thất gần một nửa, nhưng, đều là tứ trọng tiên thiên hồn quang, cũng xem như đạt yêu cầu.
- A, Ngô Thống lĩnh, Niên trưởng lão, các ngươi đã tới, Niên trưởng lão, thương thế của các ngươi không sao chứ?
Chẳng biết lúc nào, Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh đã xuất hiện ở sau lưng Diệp Chân cách đó không xa, con mắt hai người đều trợn tròn lên, nhìn chằm chằm tám cỗ thi thể trên mặt đất!
Nhất là Ngô Ảnh còn đang không ngừng bóp lấy bắp đùi của mình, để khóe miệng của hắn cuồng rút không thôi.
- Đây không phải ảo giác?
Dưới tình huống bình thường, Chấn Sơn Vương dẫn đầu tám vương giả Khai Phủ cảnh, chỉ cần đột nhập Nhật Nguyệt thần giáo, thậm chí có thể diệt đi năng lực cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo, hiện tại, tất cả đều bị bỏ mạng ở nơi này!
Mà hai người bọn hắn, cũng không có xuất ra khí lực!
Niên Ti Cảnh còn tốt, ánh mắt Ngô Ảnh nhìn về phía Diệp Chân như nhìn quái vật.
Một khoảnh khắc này, hắn rốt cuộc hiểu rõ, Nhật Nguyệt thần giáo may mắn cỡ nào, quyết định giáo chủ sáng suốt cỡ nào!
Vô luận Diệp Chân có nhân duyên gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo hay giáo chủ Giản Thiên Hùng tín nhiệm Diệp Chân đều cực kỳ may mắn, nếu hai điểm này có bất kỳ một điểm nào có sai lầm, hiện tại có lẽ xui xẻo chính là Nhật Nguyệt thần giáo.
- Nếu không phải tận mắt nhìn thấy mà ai nói cho ta biết. Chỉ sợ ta cũng sẽ không tin mọi việc đang diễn ra.
Ngô Ảnh cười khổ.
- Cũng không chỉ công lao một mình ta, nếu không phải hai vị dẫn tới địch nhân, ta cũng không thu thập được bọn hắn! Ầy, mấy trữ vật giới chỉ này, chính là chiến lợi phẩm của hai vị!
Nói xong, Diệp Chân ném tới bốn trữ vật giới chỉ của vương giả Khai Phủ cảnh tam tứ trọng.
Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh còn có chút tiếc nuối, trữ vật giới chỉ vương giả Khai Phủ cảnh, mỗi một cái, đều là một bút tài phú thật lớn, nhưng lung lay trong tay Diệp Chân là một chuỗi trữ vật giới chỉ.
- Hai vị cầm đi, chỗ của ta còn rất nhiều!
Như vậy, hai người này mới nhận trữ vật giới chỉ!
- Thương thế của lão phu, lúc nãy tĩnh dưỡng, cũng khôi phục được tám thành!
Nói xong, thần sắc Niên Ti Cảnh buồn bã.
- Chỉ sợ liên lụy các ngươi!
Diệp Chân có chút trầm ngâm một chút.
- Ngô Thống lĩnh, Niên trưởng lão. Ta sẽ không đồng hành với các ngươi, ta còn có một chuyện quan trọng muốn làm, vô luận có thể thu hoạch được võ đạo truyền thừa nơi này hay không, nếu năm người Hổ Vương Ngự Hổ Sa đảo xuất hiện, nhất định phải nghĩ biện pháp xử lý!
- Bằng không, ra khỏi nơi này, sẽ khá phiền toái!
- Vậy chúng ta phối hợp tác chiến với ngươi.
Diệp Chân khoát tay từ chối ý tốt của Ngô Ảnh.
- Ngô Thống lĩnh, các ngươi cũng nhìn thấy, sức chiến đấu của ta. Không giống hai người, ba người chúng ta cùng một chỗ, không chỉ có không thể dùng, khả năng sẽ còn liên lụy đến các ngươi, cho nên, ta dự định một mình hành động!
- Về phần hai vị, ta đề nghị trước dưỡng thương, sau đó thu thập đủ nhiều phù lục do Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại, lại tiến về trung tâm Ma tộc thành lũy thử nghiệm thông qua khảo nghiệm!
- Ở chỗ này, bảo mệnh mới là quan trọng nhất!
Diệp Chân nói thành khẩn, hai người Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh cũng không phải ngu xuẩn, rất nhanh đồng ý.
Sau mấy hơi, Diệp Chân lưu lại năm tấm hỏa phù cho hai người, sau đó vội vàng cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, trong giây lát, đã biến mất trong huyết sắc chân trời.
Có lẽ Địa Tâm Hỏa Soái cũng không ngờ, trong truyền thừa khảo nghiệm hắn bố trí này, sẽ một lần tràn vào nhiều vương giả Khai Phủ cảnh như vậy, còn có quái thai như Diệp Chân tiến vào.
Ngoại trừ đội vương giả Khai Phủ cảnh do Chấn Sơn Vương dẫn đầu gây sự với Diệp Chân mà bị diệt, bốn đội vương giả Khai Phủ cảnh khác, tình huống cũng không tệ, tổn thất mỗi đội đều vô cùng nhỏ.
Năm ngày trôi qua, ngoại trừ đội ngũ Hoành Giang Vương Trì Ngư Long và Huyễn Trận Vương Trần Sí bị giảm quân số ba người, Chử Ương và Trường Sinh Vương Nguyệt Thôn Nhật, cũng chính là đội ngũ của Âm Trường Sinh, đều không có tổn thất!
Dựa vào thực lực của bọn hắn, chỉ cần không phải gặp hơn hai đội Đa Tí Ma tộc hoặc Ma Linh U Hồn, đều sẽ bình yên vô sự.
Hơn nữa, theo bọn hắn hướng thăm dò bốn phương tám hướng, cũng tìm được số lượng không ít các loại phù lục do Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại, trong chiến đấu thường xuyên sử dụng phù lục, nên chiến tổn cực nhỏ.
Cũng dưới loại tình huống này, hai ngày trước, bọn hắn đã thăm dò không sai biệt lắm khu vực Ma tộc thành lũy, thành công tìm được Ma tộc thành lũy ở hướng bắc.
Nhưng, tình huống trong Ma tộc thành lũy lại làm cho bốn đội vương giả Khai Phủ cảnh cho dù đã phát hiện Ma tộc thành lũy hai ngày vẫn như cũ không dám đến gần, chỉ dám ở ngoại vi tìm hiểu!
Không gì khác, vì Chử Ương và mấy vương giả Khai Phủ cảnh có tu vi cường đại cảm ứng được trong Ma tộc thành lũy có hai đạo khí tức để những tồn tại khinh khủng như bọn hắn đều sợ hãi theo bản năng!
Hơn nữa, Chử Ương là Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong, chỉ khi đụng phải tồn tại kinh khủng như Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ khi đối mặt với khí tức cửu trọng đỉnh phong toàn lực phóng xuất ra, mới có thể để thần hồn của bọn hắn sinh ra từng tia kinh hãi không thôi!
Về phần sợ hãi, chỉ là khí tức tán phát đã để bọn hắn cảm ứng được sợ hãi, chuyện đó tuyệt không thể!
Trừ phi.
Đối phương chính là đại năng Nhập Đạo cảnh trong truyền thuyết!
Nói một cách khác, trong Ma tộc thành lũy này có hai vị có tu vi có thể so sánh với tồn tại kinh khủng là đại năng Nhập Đạo cảnh!
Đây là nguyên nhân chân chính để cho bốn đội nhân mã của Chử Ương không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Cũng là nguyên nhân chân chính Diệp Chân không dám bước vào Ma tộc thành lũy nửa bước!
Dựa vào tốc độ của Vân Dực Hổ Vương và năng lực khống chế Thổ linh lực, Diệp Chân có được nhiều tin tức hơn so với nhóm Chử Ương một chút.
Trong Ma tộc thành lũy, toà này chiếm diện tích trăm dặm, ngoại trừ khắp nơi là cảnh giới trận pháp dày đặc, có hơn ngàn Ma Linh U Hồn và Đa Tí Ma tộc, còn có một Lục Tí Ma tộc, một Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Tướng!
Hai vị này tán phát khí tức, thật sự quá kinh khủng!
Uy áp này, tứ sắc tiên thiên hồn quang của Diệp Chân còn có thể chịu được, nhưng nhục thân chỉ cảm nhận được loáng thoáng khí tức đại năng Nhập Đạo cảnh, cũng đã bắt đầu run rẩy!
Đại năng Nhập Đạo cảnh, tên như ý nghĩa, đã chạm đến võ đạo chân lý của mỗi người tu luyện, đã chân chính bước lên võ đạo chi lộ.
Nghe nói, một khi tu vi bước vào Nhập Đạo cảnh, sẽ có năng lực thần kỳ chân chính là hồi sinh, chạm đến biên giới võ đạo đạo này, loại chiêu thức này thể hiện ra ngoài, sẽ bị triệt để từ bỏ!
Tiện tay một chỉ, tiện tay một quyền, đều là võ đạo chi lộ, chiến lực cực kỳ khủng bố!
Vị Lục Tí Ma tộc kia Diệp Chân không rõ lắm, nhưng Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Tướng lại làm cho Diệp Chân ẩn ẩn có một loại cảm giác, nếu Diệp Chân đối mặt với Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Tướng này, đối phương chỉ cần một kích, một kích là có thể trực tiếp diệt đi tiên thiên thần hồn của mình!
Cho dù tiên thiên thần hồn của Diệp Chân được tứ sắc tiên thiên hồn quang bảo hộ cũng không tính là gì!
Vì Ma Linh U Hồn cấp bậc Hồn Tướng, tu vi Thần Hồn của nó không sai biệt lắm với đại năng Nhập Đạo cảnh lục thất trọng!
Hơn nữa, tu vi bước vào Nhập Đạo cảnh, võ giả thường chuyên tu một đạo. Ma Linh U Hồn này chuyên tu một đạo thần hồn, tu vi Thần Hồn của nó không sai biệt lắm với đại năng Nhập Đạo cảnh lục thất trọng, nhưng chiến lực, tuyệt đối phải siêu việt hơn đại năng Nhập Đạo cảnh lục thất trọng!
Đương nhiên, cụ thể như thế nào, Diệp Chân cũng không rõ ràng!
Chí ít trước mắt, ở Chân Linh Vực hoặc nói toàn bộ Chân Huyền đại lục, Diệp Chân chưa gặp qua tồn tại Nhập Đạo cảnh, ngoại trừ hai vị Ma tộc có tu vi có thể so sánh với Nhập Đạo cảnh trước mắt trong Ma tộc thành lũy!
Có hai vị tồn tại khinh khủng tọa trấn trong Ma tộc thành lũy, bất kỳ một vị nào muốn xông vào, tuyệt đối là chịu chết!
Diệp Chân không phải không muốn độn thổ, thổ địa của Ma tộc thành lũy, hắn cũng có thể độn thổ, mặc dù trong đất bùn ẩn chứa khí tức huyết sắc khiến Diệp Chân rất không thoải mái, nhưng ẩn vào trong Ma tộc thành lũy cũng không có vấn đề.
Nhưng Diệp Chân không dám đánh cược!
Một khi bị một trong hai Ma tộc kinh khủng kia phát hiện, Diệp Chân hắn chỉ có một con đường chết!
Hơn nữa Diệp Chân rất tin tưởng, Địa Tâm Hỏa Soái đã bố trí như thế, lại tuyên bố đây chỉ là khảo nghiệm năng lực sinh tồn của võ giả, cũng không phải khảo nghiệm chiến lực của võ giả, vậy hai vị Ma tộc kinh khủng này tuyệt đối sẽ có phương pháp giải quyết, chỉ là trước mắt đám người Diệp Chân còn chưa phát hiện biện pháp giải quyết mà thôi.
Cho nên, sau khi phát hiện tình huống nơi này, Diệp Chân không như đám người Chử
Ương, tập trung xung quanh Ma tộc thành lũy tìm cơ hội, mà vẫn như cũ loạn chuyển bốn phương tám hướng, tìm kiếm manh mối.
Mới đầu, Diệp Chân tưởng rằng Địa Tâm Hỏa Soái rất có thể sẽ lưu lại mấy đạo phù lục cực kỳ cường đại, đủ để oanh sát hai đại năng Nhập Đạo cảnh Ma tộc.
Nhưng sau khi sưu tập gần hai trăm tấm các loại phù lục, Diệp Chân đã từ bỏ ý nghĩ này.
Phù lục không thể!
Giống như Diệp Chân, thậm chí vương giả Khai Phủ cảnh nhất nhị trọng, khi cầm tới phù lục có thể diệt sát đại năng Nhập Đạo cảnh, chỉ sợ không đợi hắn cận thân bóp nát phù lục, đã bị những Nhập Đạo cảnh Ma tộc kia phát hiện, đi đầu oanh sát!
Diệp Chân cảm thấy, khẳng định còn có huyền cơ khác!
Qua ba ngày, Diệp Chân không buông tha thăm dò cẩn thận xung quanh Ma tộc thành lũy, không tìm được manh mối, ngược lại bắt được rất nhiều Ma Linh U Hồn.
Số lượng Hồn Tốt cùng Hồn Vệ trong Ma Hồn điện cũng được hơn một ngàn.
Trên đường đi Diệp Chân oanh sát thu thập thi thể Tứ Tí Ma tộc, cũng vượt qua ba mươi cỗ!
- Nếu không tìm được phương pháp giải quyết hai vị Ma tộc kinh khủng kia, chúng ta sẽ không phải bị vây cả một đời ở chỗ này?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân có chút sợ hãi!
Nếu như thế, thật quá tàn khốc!
Một bên suy tư, Diệp Chân một bên cưỡi Vân Dực Hổ Vương ở trên không trung xoay quanh, mượn nhờ cường hãn thị lực, tìm kiếm manh mối.
Khi Vân Dực Hổ Vương chở Diệp Chân lao xuống đến điểm thấp nhất, lần nữa phóng lên tận trời, khi có thể làm cho Diệp Chân thu hết tình hình sơ lược trong phạm vi mấy trăm dặm vào đáy mắt, thần sắc của Diệp Chân đột nhiên ngẩn ngơ, trong lúc cấp thiết, rống to.
- Ngừng, ngừng!
Khi Diệp Chân ở trên không, bảy tiểu sơn cốc phía dưới trong vòng phương viên trăm dặm, nếu quan sát như một chỉnh thể, rất giống một tế đàn!Tạo Hóa Chi Vương
-