Chương 846 Ma Thần Thượng Cổ
Thời gian cấp bách, Diệp Chân chỉ nhìn lướt qua, không nhìn kỹ trữ vật giới chỉ của năm người Hổ Vương Ngự.
Không giàu như trong tưởng tượng của có Diệp Chân, bao gồm cả Hổ Vương Ngự, số lượng trung phẩm Linh Tinh trong trữ vật giới chỉ có không hơn trăm vạn viên.
Nhưng mà trong trữ vật giới chỉ của năm người này rất nhiều các loại thiên tài địa bảo kỳ lạ cổ quái, có thật nhiều thiên tài địa bảo mà trước đó Diệp Chân lại thấy cũng chưa từng thấy qua, nghĩ đến hẳn là sản xuất ở ngoại vực Tử Hải.
Nghĩ đến sau này cẩn thận kiểm kê, có lẽ cũng là một thu hoạch không nhỏ, tính cả trước đây chém giết một đoàn người Chấn Sơn Vương, trong tay Diệp Chân đã nắm giữ tới mười một chiếc trữ vật giới chỉ của vương giả Khai Phủ cảnh, nhưng mà vẫn không có thời gian kiểm kê.
Chờ sau khi rời khỏi đây, Diệp Chân đoán hẳn sẽ là một khoảng tài phú phi thường khả quan!
Mà bây giờ, Diệp Chân lại vội vàng ngồi cưỡi lấy Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu trở về Thất Sát Tụ Ma Đàn gần đó, tế phẩm đã chuẩn bị không sai biệt lắm, tế đàn lúc nào cũng có thể sẽ mở ra, có chút chậm trễ nói không chừng sẽ bỏ lỡ cái gì.
Vừa trở về, Diệp Chân vừa thận trọng vận chuyển tiên thiên hồn quang tứ sắc của mình vào trong cơ thể Tử Linh đang ngủ say ở chỗ sâu kiếm mạch thứ nhất, thử nghiệm tăng lên một tia Thần Hồn lạc ấn yếu ớt trong cơ thể nó.
Trước đó không dám, sợ sơ ý một chút trực tiếp bị no bạo, bây giờ lại không giống.
Bởi vì phẩm giai lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân tăng lên tới tiên thiên hồn quang tứ sắc, lúc dẫn động kiếm ý của Tử Linh vô tình hoàn thành Thần Hồn lạc ấn sơ bộ nhất đối với Tử Linh.
Thần Hồn lạc ấn sơ bộ nhất này giúp cho Diệp Chân có nhận biết đối với lực lượng vô cùng kinh khủng trong cơ thể Tử Linh, phán đoán và khống chế sơ bộ nhất!
Chí ít ở dưới tình huống bình thường lực lượng này sẽ không tiếp tục xúc phạm tới Diệp Chân, cái này cùng võ giả đem Thần Hồn yêu thú lạc ấn, sau khi lạc ấn Yêu Thú sẽ không sinh ra địch ý đối với võ giả, càng sẽ không tổn thương võ giả đã lạc ấn nó.
Nhưng mà mặc dù hoàn thành lạc ấn sơ bộ nhất, nhưng Tử Linh quá cường đại.
Nếu như lực lượng của Tử Linh tựa như một đại thụ che trời, như vậy lực lượng của Diệp Chân chính là một ngọn cỏ non. Loại chênh lệch cực lớn này dẫn đến Diệp Chân Thần Hồn lạc ấn đối với Tử Linh vô cùng chậm.
Với tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân, đoạn đường này dùng tới thời gian gần nửa canh giờ, ban đầu Diệp Chân chỉ trong một khắc, tăng trình độ Thần Hồn lạc ấn đối với Tử Linh từ hai phần trăm tăng lên tới mười phần trăm!
Sau đó thì không cách nào tăng lên một chút trình độ Thần Hồn lạc ấn đối với Tử
Linh nữa, mỗi khi Diệp Chân muốn cưỡng ép lớn mạnh Thần Hồn lạc ấn trong cơ thể
Tử Linh, tiên thiên Thần Hồn và tiên thiên hồn quang của hắn sẽ không bị khống chế chấn động.
Diệp Chân cảm giác nếu hắn lại tiếp tục tăng cường Thần Hồn lạc ấn trong cơ thể
Tử Linh, Thần Hồn lạc ấn của hắn có khả năng sẽ ảnh hưởng đến Lực lượng trong cơ thể Tử Linh, sẽ vượt quá khả năng khống chế của bản thân.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể dừng lại!
Nói thật, Diệp Chân cũng từng tế luyện mấy món linh khí, trình độ một thành Thần Hồn lạc ấn thật vô cùng thấp.
Dưới tình huống bình thường, một thành lạc ấn thậm chí không cách nào điều động bất kỳ lực lượng nào của Linh khí.
Như vậy, dưới tình huống bình thường chỉ một thành lạc ấn Diệp Chân cũng sẽ không cách nào điều động lực lượng của Tử Linh, may mà có Tử Linh ngầm đồng ý và phối hợp, dưới tình huống khẩn cấp Diệp Chân có thể điều động một thành lực lượng bản thể của Tử Linh.
Diệp Chân rất ngạc nhiên, một thành lực lượng bản thể của Tử Linh rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Về đại giới tiêu hao bao nhiêu lập tức bị Diệp Chân trực tiếp không để ý đến, thân gia hiện tại của ca không thiếu Linh Tinh!
- Tế phẩm mở ra tế đàn đã chuẩn bị xong, sao Trường Sinh Vương vẫn chưa trở lại?
Khi Diệp Chân trở lại gần tế đàn, ba người Chử Ương, Trì Ngư Long, Trần Sí đang nôn nóng chờ đợi. Mắt thấy tế đàn lập tức sẽ mở ra, một đạo nhân mã của Trường Sinh Vương vẫn không có tin tức!
- Diệp thành chủ, trên đường có nhìn thấy Trường Sinh Vương hay không?
Nhìn thấy Diệp Chân trở về, Trì Ngư Long hỏi một câu.
- Không thấy!
Diệp Chân lắc đầu.
Chuyện này, vẫn nên điệu thấp một chút, trước đó, Diệp Chân đã biến tướng thừa nhận đã hắn xử lý một nhóm tám người Chấn Sơn Vương, nêu giờ lại nói hắn lại xử lý một nhóm tám người Trường Sinh Vương, sợ rằng sẽ gây nên khủng hoảng đối với đội ngũ của ba Khai Phủ cảnh vương còn lại.
Một câu không tốt, nếu có người nào kích động vài câu, ba đội ngũ vương giả Khai Phủ cảnh còn lại này có thể sẽ toàn bộ căm thù hắn, thậm chí là đối phó hắn.
- Chử cung chủ, giờ phải làm thế nào cho phải? Tế phẩm mở tế đàn đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng chúng ta không có Ma tộc Ma Sư đến chủ trì tế tự, chỉ có thể cưỡng ép mở tế đàn.
- Lấy phương pháp lão phu biết đến, cưỡng ép mở ra tế đàn cần đại lượng nhân thủ, thiếu một đạo nhân mã của Trường Sinh Vương số người của chúng ta quá ít, ngay cả hai người một tế đàn cũng không đủ, một tế đàn ít nhất cần hai người đến chủ trì
Gương mặt Huyễn Trận Vương lo lắng nói!
- Tính cả Diệp thành chủ, chẳng phải số người đã vừa đủ mười bốn người sao?
- Đã đủ!
- Về phần Huyễn Trận Vương, không cần đợi.
- Lát nữa lúc mở ra tế đàn, có yêu cầu gì, muốn phối hợp nhân thủ thế nào, ngươi đến an bài, tất cả võ giả ở đây toàn bộ nghe ngươi!
Nói rồi, Chử Ương nhìn mọi người một cái.
- Các ngươi cũng không có ý kiến chứ?
Loại chuyện này, đương nhiên sẽ không có ý kiến, rất nhanh Huyễn Trận Vương đã an bài nhân thủ.
Dựa theo thuyết pháp của Huyễn Trận Vương, một tế đàn cần hai người đến chủ trì, một chủ tế một phụ tế, chức trách của chủ tế chính là vận dụng lực lượng Thần Hồn đem máu tươi từ những tế phẩm chảy ra rót vào chính giữa tế đàn, sau đó đều đều bôi mỗi một nơi trên tế đàn, sau đó theo bí pháp của Huyễn Trận Vương, bảy tế đàn đồng thời phát động.
Về phần phụ tế, rất đơn giản, chính là đồ sát những Đa Tí Ma tộc bị bắt làm tù binh tới, dùng máu tươi của bọn hắn hiến tế.
Theo yêu cầu của hắn, chủ tế cần võ giả có lực lượng Thần Hồn cường đại, không bất ngờ gì xảy ra, Diệp Chân cũng thành nhân tuyển chủ tế, phụ trách chủ trì Canh Kim.
Diệp Chân cảm thấy Địa Tâm Hỏa Soái tận lực lưu lại tế đàn này, có lẽ phương pháp mở ra cũng không giống như Huyễn Trận Vương nói, nhưng Địa Tâm Hỏa Soái lập xuống Địa Tâm Hỏa cung cách lúc này đã chín ngàn năm, thương hải tang điền, vật đổi sao dời, rất nhiều bí pháp đều đã thất truyền!
Chỉ có thể dùng phương pháp phức tạp của Huyễn Trận Vương tới mở tế đàn.
Rất nhanh, mười bốn vương giả Khai Phủ cảnh còn sót lại đều vào chỗ của mình, theo Huyễn Trận Vương phát ra tín hiệu, bắt đầu đồ sát!
Trợ thủ cho Diệp Chân là một vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng, thật nhanh đồ sát tù binh Đa Tí Ma, hơn nữa là phương pháp đồ sát máu tanh nhất - bổ thành hai nửa. Để bọn hắn có thể chảy ra càng nhiều máu tươi!
Ngay khi máu tươi chảy ra, lực lượng Thần Hồn bàng bạc của Diệp Chân tràn ra, dùng Lực lượng Thần Hồn trung hướng những máu tươi đó về phía trung ương nhất của tế đàn.
Nhắc tới cũng quỷ dị, ngay khi những máu tươi này chạm phải mặt ngoài của tế đàn, mặt ngoài tế đàn bằng đá không ngờ lại biến thành bọt biển. Hút sạch sẽ máu tươi vào không thừa chút nào!
Được Diệp Chân dẫn dắt, toàn bộ tế đàn bằng đá nhanh chóng biến thành một mảnh huyết sắc, đại lượng máu tươi tập trung hướng về trung ương nhất của tế đàn!
Một đạo phù quang màu tím đột nhiên nổ tung trên bầu trời, đây là tín hiệu Huyễn Trận Vương phát ra.
Ngay khi nhìn thấy phù quang màu tím này, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, lập tức dựa theo Huyễn Trận Vương truyền thụ, bắt đầu đọc một chuỗi âm tiết ngay cả
Diệp Chân cũng không rõ là gì.
Theo Huyễn Trận Vương nói, âm tiết này là tế ngữ thượng cổ Ma tộc tế tự Ma Thần, phối hợp với pháp môn Thần Hồn đặc thù, lại phối hợp với tế đàn huyết tế có thể gọi đến ý niệm của một Ma Thần thượng cổ, tụ đến ma khí vô biên!
Cơ hồ là ngay khi miệng xuất hiện âm tiết cổ quái, lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân cũng dựa theo Huyễn Trận Vương truyền thụ ngưng kết một pháp môn cổ quái, mang theo đại lượng máu tươi đánh xuống đáy tế đàn.
Trong cảm ứng của Diệp Chân, lòng đất tế đàn và ký hiệu quái dị ở mặt ngoài tế đàn trong cùng một thời gian toàn bộ phát sáng lên.
Ánh sáng đó tựa như con mắt của ác ma, nhìn chằm chằm đến trong lòng người phát thấm!
Hưu!
Một đạo huyết quang đột ngột từ tế đàn trước mắt Diệp Chân phóng lên tận trời, cùng lúc đó, sáu phương hướng khác cũng xông lên sáu đạo huyết quang cực kỳ tráng kiện.
Bảy đạo huyết quang đồng thời hướng về một phương hướng phóng lên tận trời. Cuối cùng, ở ngàn mét trên bầu trời đan vào một chỗ, hội tụ một cột máu trùng thiên có khí tức càng thêm bàng bạc càng thêm dày đặc, xông thẳng tới chân trời!
Diệp Chân cảm giác như toàn bộ hư không đều chấn động một chút. Hình như đạo huyết quang đó xông phá không gian bích lũy một phương này, biến mất ở chân trời!
Sau đó thì không bất kỳ động tĩnh gì nữa, cột máu trùng thiên vẫn duy trì ở nơi đó, không có bất cứ động tĩnh gì!
Nhưng chỉ qua mười hơi!
Mười hơi!
Một đạo khí tức màu đen so với cột máu trùng thiên càng thêm bàng bạc thuận theo cột máu từ trên trời giáng xuống.
Trong chốc lát, trong lòng tất cả mọi người run rẩy dữ dội!
Một loại cảm giác sợ hãi trước đó chưa từng có lấp đầy trong lòng chúng nhân, đó là một đạo khí tức khủng bố khó mà hình dung.
Thậm chí so với khí tức kinh khủng nhất Diệp Chân tao ngộ qua, thậm chí so với khí tức trước đây Diệp Chân cảm ứng từ Tử Linh còn phải mạnh hơn gấp trăm lần.
Loại khí tức kia chỉ cảm giác một chút, các loại khí tức mặt trái ẩn chứa trong đó đã có một loại cảm giác làm toàn thân cho Diệp Chân như nhũn ra!
Theo khí tức này rơi xuống, trên trời dưới đất bốn phương tám hướng, đủ loại giết chóc, huyết tinh, bạo ngược trong mỗi một góc giống như nghe được cái gì triệu hoán, toàn bộ xông về chính giữa tế đàn.
Chính giữa tế đàn lập tức khói đen mờ mịt, âm phong làm người ta sợ hãi!
- Thành, mau rút lui!
Vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng trợ thủ cho Diệp Chân dùng một loại ngữ khí run rẩy cuồng hô một tiếng, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào vẫn không thể chạy nhanh được, mỗi một bước đều miễn cưỡng phóng ra, dưới chân như nhũn ra run lên, thậm chí ngay cả phi hành cũng được không.
Mà Diệp Chân cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỉ có thể miễn cưỡng phi hành ở tầng trời thấp, thuận tay mang theo vương giả Khai Phủ cảnh này đi cùng.
Sau khi cực nhanh ra ngoài mười dặm, cái loại cảm giác này mới bắt đầu yếu bớt, tốc độ của hai người mới dần khôi phục!
- Đa tạ Diệp thành chủ!
Tên vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng này chưa tỉnh hồn nói một tiếng cám ơn, nhưng còn chưa nói hết lời, thần sắc lại lần nữa trở nên vô cùng hoảng sợ, chỉ phương bắc kinh hô lên!
- Nhanh, đi mau, bọn hắn tới!
Phương bắc, hai luồng quang ảnh huyết hồng sắc như gió lốc phóng tới trung ương tế đàn, Diệp Chân thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy trong hai luồng quang ảnh huyết hồng sắc có hàng ngàn hàng vạn ma linh u hồn, Đa Tí Ma điên cuồng hoan hô.
Thậm chí Diệp Chân có thể cảm ứng được, trong hai luồng quang ảnh huyết hồng sắc phân biệt có một nhân vật cực kỳ khủng bố.
Nhưng mà lúc này ở trước mặt khí tức Ma Thần thượng cổ phóng xuống kia, khí tức của hai Ma tộc Nhập Đạo cảnh này cũng không coi vào đâu!
Trừ cái đó ra, bốn phương tám hướng đều có vô số ma linh u hồn, Đa Tí Ma tộc lạc đàn hoặc thành đội điên cuồng hét to, phi nước đại về hướng hắc khí ở trung ương bảy tế đàn kia.
Mà rất nhiều ma linh u hồn và Đa Tí Ma tộc đều lướt qua bên người Diệp Chân cùng với một vương giả Khai Phủ cảnh khác đồng hành với Diệp Chân.
Trước đó, những ma linh u hồn và Đa Tí Ma tộc này thấy võ giả nhân tộc thì giống như con muỗi nghe thấy mùi máu tươi, từng tên liều lĩnh cuồng nhào bay lên.
Hiện tại, lại không thèm nhìn hai người Diệp Chân!
Một màn này làm cho Diệp Chân và vương giả Khai Phủ cảnh kia vô cùng kinh ngạc, liếc nhau, ánh mắt hai người cùng lúc nhìn về phía thành lũy Ma tộc ở phương xa.
Nhìn bộ dáng này, tế đàn dẫn tới ma khí đã làm cho toàn bộ thành lũy Ma tộc trở nên trống rỗng, như vậy cũng đại biểu cho, cũng đã đến lúc hoàn thành khảo nghiệm cửa thứ hai.
Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân và tên vương giả Khai Phủ cảnh này đồng thời lệ quát một tiếng, tốc độ của hai người chớp mắt liền tăng lên tới cực hạn, cuồng lướt về phía phương hướng thành lũy của Ma tộc.
Mới đầu, tên này vương giả Khai Phủ cảnh còn có thể sánh vai với Diệp Chân, nhưng mà sau khi tiểu Miêu thôi động tốc độ đến cực hạn, Diệp Chân lại dùng địa từ lực trường trùng điệp gia trì trên người tiểu Miêu thì tên vương giả Khai Phủ cảnh này chỉ biết sửng sốt!
Bởi vì chỉ trong thời gian một nháy mắt, Diệp Chân ở trước mắt hắn đã biến mất vô ảnh vô tung.
Một màn này làm cho trong lòng hắn dâng lên một cảm giác bất lực nồng đậm!
Tốc độ biến thái như vậy, cái này còn tranh thế nào?
Diệp Chân cảm thấy tốc độ mình đuổi tới thành lũy Ma tộc đã rất nhanh, nhưng chờ khi Diệp Chân chạy đến thì thân hình của Chử Ương cũng vừa lướt vào trong thành lũy Ma tộc, trong nháy mắt biến mất trong trùng điệp kiến trúc ở trong thành lũy.
Trong tích tắc lướt vào thành lũy Ma tộc, ánh mắt Diệp Chân hơi động một chút.
Bố cục kiến trúc, bộ dáng kiến trúc trong thành lũy Ma tộc nhìn khá nhìn quen mắt, hình như đã thấy qua nơi nào!
Có chút ngẫm nghĩ một chút, Diệp Chân giật mình nhớ tới, kiểu dáng kiến trúc này giống như đúc lối kiến trúc của Ma Hồn Điện trước ngực hắn.
Mặc dù bố cục của nơi này là bố cục mặt phẳng, Ma Hồn Điện là bố cục lập thể, nhưng rất nhiều hoa văn điêu khắc trên kiến trúc, công năng quan trọng và ngoại hình kiến trúc hình như cũng giống như đúc.
Vì sao lại gần như, vấn đề này Diệp Chân không có thời gian nghĩ.
Nhưng Diệp Chân lại nghĩ đến một vấn đề khác.
Khảo nghiệm thứ hai của Địa Tâm Hỏa Soái là tìm đến Ma tộc chiến kỳ trong thành lũy Ma tộc, mà trong Ma Hồn Điện cũng có một Chiến Hồn Huyết Kỳ, không biết hai chiến kỳ này có liên quan đến nhau hay không, mấu chốt là, lối kiến trúc và vẻ ngoài nơi này gần như, mà Chiến Hồn Huyết Kỳ và Ma tộc chiến kỳ đều là cờ, như vậy có phải về mặt kiến trúc của hai nơi này không sai biệt lắm hay không?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân mắt ưng như điện, lập tức trong tầng tầng lớp lớp kiến trúc của thành lũy Ma tộc tìm được một đại điện gần giống như vẻ ngoài của soái điện trong tầng thứ chín của Ma Hồn Điện!
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân nhanh như chớp giật trực tiếp nhào vào toà cao to kia, trong đại điện lối kiến trúc cực kỳ uy nghiêm.
Ngay khi nhào vào, thần sắc của Diệp Chân lại lần nữa ngẩn người.
Huyết kỳ!
Không ngờ chính giữa đại điện lại nổi lơ lửng một mặt huyết sắc cờ xí có tám thành giống Chiến Hồn Huyết Kỳ của hắn, huyết kỳ tản ra cuồn cuộn nghiêm nghị chiến ý!
- Hẳn là cái này!
Thân hình khẽ động, Diệp Chân lập tức đánh về phía huyết kỳ này!