Chương 847 Tử Diễm Kim Đăng
Như thiểm điện đập ra, tay phải Diệp Chân đã cầm hướng huyết sắc cờ xí, ngay khi ngón tay vừa muốn nắm lấy đi, tim hắn lập tức đập nhanh, một cảm giác nguy hiểm đột ngột xuất hiện.
Diệp Chân kinh hãi!
Loại tim đập nhanh này chính là dưới trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, tự thân Thần Hồn của võ giả cảm thấy nguy hiểm to lớn, lúc trước trong kiếp sống võ đạo, Diệp Chân tổng cộng chỉ cảm thấy tim đập nhanh hai lần.
Mỗi một lần đều là đứng trước sinh tử, gặp phải rất nguy hiểm, cửu tử nhất sinh!
Không đợi Diệp Chân có phản ứng, cơ hồ là ngay khi tim vừa đập nhanh, một cỗ khí tức hung hãn cực kỳ bạo ngược đột ngột khóa chặt Diệp Chân.
Khí tức bạo ngược đó trực tiếp khiến tóc Diệp Chân đều có loại cảm giác run lên.
- Đừng nhúc nhích!
- Diệp thành chủ, nếu ta là ngươi ta sẽ ngoan ngoãn né qua một bên, đương nhiên, nếu như ngươi muốn thử xem uy lực của Tử Diễm Kim Đăng trong tay lão phu, lão phu cũng không ngại!
Đây là thanh âm của Chử Ương, không ngờ Chử Ương cũng trong thời gian cực ngắn tìm được nơi cất giữ Ma tộc chiến kỳ.
- Chử cung chủ!
Tay phải Diệp Chân chậm rãi rời khỏi huyết sắc cờ xí gần trong gang tấc, dùng một loại tốc độ cực kỳ chậm rãi không chút nguy hiểm nào quay người, sau đó nhìn thấy Chử Ương một thân áo tím, chính diện nhìn về phía hắn.
Chử Ương thân là vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng, khí tức tu vi bản thân đã vô cùng cường đại, nhưng lúc này, tất cả lực chú ý của Diệp Chân đều bị một chiếc kim đăng toàn thân hiện lên kim sắc trong tay đối phương hấp dẫn!
Kim đăng này không lớn, kích thước cũng chỉ như ngọn đèn bình thường, nhưng trong đĩa đèn cũng không phải dầu thắp, mà là một tầng ánh sáng màu tím mông lung ngay cả thần lệch niệm đều không thể xuyên thấu.
Oánh quang màu tím liền giống như dầu thắp, chính giữa dựng thẳng một cây bấc đèn, trên đó có ánh lửa màu tím chập chờn, ngọn lửa màu tím cực kỳ yếu ớt, giống như thổi một hơi sẽ tắt.
Nhưng khí tức khủng bố làm cho da đầu Diệp Chân tê dại chính là từ trên ngọn lửa màu tím này phát ra, Diệp Chân có một loại cảm giác chỉ cần ngọn lửa màu tím này vừa ra, có lẽ mọi thứ nơi này đều sẽ bị đốt cháy thành hư vô!
Nhìn ngọn lửa Tử Diễm Kim Đăng chập chờn, Diệp Chân có một loại xúc động muốn thổ huyết.
Hắn đây là thế nào, các võ giả khác ngẫu nhiên nhìn thấy cực phẩm Linh khí thậm chí thượng phẩm Linh khí chính là mở rộng tầm mắt, mà hắn thì trong khoảng thời gian này liên tiếp kiến thức ba món Hồn khí!
Đối với đại đa số võ giả bình thường thì Hồn khí chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết!
Đầu tiên là Nhật Nguyệt thần đàn của Nhật Nguyệt thần giáo, Nhật Nguyệt thần đàn cũng không nhằm vào Diệp Chân, cho nên Diệp Chân cảm thụ cũng không sâu. Nhưng sau đó Trường Sinh Phiên của Âm Trường Sinh đã làm cho Diệp Chân lấy quả thực sự đi một vòng bên bờ sinh tử, chân chính thấy được uy năng kinh khủng của Hồn khí.
Không ngờ, vừa rồi nghĩ tất cả biện pháp đưa tiễn Âm Trường Sinh, Diệp Chân lại đụng phải một món Hồn khí, chính là Tử Diễm Kim Đăng trong tay cung chủ Thanh Dương Cung trước mắt.
Từ khí tức Thần Hồn Diệp Chân cảm ứng được, Trường Sinh Phiên của Âm Trường Sinh và Tử Diễm Kim Đăng của Chử Ương, khí tức tán phát ra đều không khác mấy, hẳn là Hồn khí cùng một đẳng cấp.
Nhưng Tử Diễm Kim Đăng của Chử Ương tán phát khí tức lại càng thêm bạo ngược.
Như có một loại cảm giác muốn hủy diệt mọi thứ.
Từ lực công kích thuần túy, Tử Diễm Kim Đăng hình như mạnh hơn Trường Sinh Phiên một chút, nhưng mà Trường Sinh Phiên phân hai màu hắc lục, uy năng của nó lại không chỉ là công kích!
Mà lúc này, tam sắc hồn quang trước người Chử Ương như thực chất ngưng tụ cùng một chỗ, hiển nhiên đã thôi động toàn bộ lực lượng Thần Hồn.
Làm như vậy thứ nhất là kiêng kị sức mạnh công kích Thần Hồn cường hãn của Diệp Chân, thứ hai hắn có thể bất cứ lúc nào phát động một kích mạnh nhất.
Chỉ cần Diệp Chân có bất kỳ dị động gì, hắn sẽ lập tức phát động một kích trí mạng, oanh sát Diệp Chân!
- Rất tốt, Diệp thành chủ quả nhiên là người thông minh!
Nhìn thấy Diệp Chân rời tay quay người, Chử Ương cười lạnh tán thưởng một tiếng.
Sau đó lại quát lạnh.
- Đi xa một chút, rời xa khỏi Ma tộc chiến kỳ này! Đi được ra xa, lão phu đảm bảo có thể thả Diệp thành chủ một ngựa!
Lần này, Diệp Chân không hề động mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, suy nghĩ thật nhanh, tìm kiếm biện pháp giải quyết.
Mắt thấy là hắn sắp có thể thông qua cửa thứ của khảo nghiệm hai truyền thừa, truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái đến từ vạn năm trước sắp rơi vào trong tay, giờ lại để hắn trơ mắt nhường cho người khác, Diệp Chân tuyệt đối không vui.
Diệp Chân đoán, nếu Chử Ương đã không lập tức hắn phát động công kích diệt sát hắn mà lại dùng Tử Diễm Kim Đăng uy hiếp hắn khẳng định là có nguyên nhân.
Nguyên nhân lớn nhất, hẳn là thôi động Hồn khí này Tử Diễm Kim Đăng trước mắt tiêu hao rất nhiều, giống như Âm Trường Sinh thôi động Trường Sinh Phiên, Giản Thiên Hùng thôi động Nhật Nguyệt thần đàn không phải trọng thương thì bản nguyên cũng sẽ tổn hại thảm trọng.
Cho nên mới không lập tức công kích Diệp Chân, mà ngược lại uy hiếp Diệp Chân, đây chính là nguyên nhân hiện tại Diệp Chân lề mà lề mề không phối hợp.
Nhìn thấy Diệp Chân không phối hợp, mặt mo của Chử Ương đột ngột trầm xuống, toàn lực thúc giục thần niệm bỗng nhiên ba động một chút, thoáng chốc, ngọn lửa màu tím lung lay muốn tắt trên Tử Diễm Kim Đăng bỗng nhiên quang hoa bạo phát, vọt cao hơn ba tấc!
Ngay khi vọt cao, tử diễm rõ ràng không phát ra, nhưng nhiệt độ không khí xung quanh bỗng nhiên bạo tăng, y phục bên ngoài của Diệp Chân trong nháy mắt phát vàng.
Cương khí nhẹ nhàng rung động biến thành bột phấn.
- Diệp thành chủ, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại lão phu! Ngươi đoán không sai, lão phu thôi động Tử Diễm Kim Đăng này xác thực phải bỏ ra một chút đại giới, nhưng đại giới này cũng tuyệt đối trong phạm vi lão phu có thể chịu đựng.
- Lão phu chỉ quý tài, thấy Diệp thành chủ là thiếu niên anh tài, không đành lòng gia hại mà thôi!
- Mau rời xa Tử Diễm Kim Đăng này, nếu không cũng đừng trách lão phu ra tay ác độc!
Chử Ương vừa lệ quát vừa ghé mắt nhìn lại một chút, phương xa đã có vương giả
Khai Phủ cảnh khác tiến vào thành lũy Ma tộc.
Lông mày Diệp Chân lại khẽ nhíu.
Thấy hắn là thiếu niên anh tài, quý tài, không đành lòng sát hại?
Câu nói này nếu đổi thành những người khác nói lại hoặc thay hoàn cảnh khác, giống như ở trước mắt bao người, có lẽ Diệp Chân sẽ tin tưởng.
Nhưng trước mắt này, người trước quân tử người sau ngụy quân tử Chử Ương dưới tình huống không có bất kỳ người nào đứng vậy xem thì Diệp Chân tuyệt đối sẽ không tin.
Thậm chí Diệp Chân tin khi hắn làm theo lời này, sau khi đối phương đạt thành mục đích, vẫn như cũ oanh sát hắn!
- Nhanh, lập tức rời xa Ma tộc chiến kỳ, lão phu có thể tha cho ngươi một mạng!
- Ba hơi!
- Ta cho ngươi thời gian ba hơi! Nếu không, hừ!
Thanh âm Chử Ương đột ngột biến thành vô cùng lăng lệ. Ngọn lửa màu tím trên Tử
Diễm Kim Đăng trong lòng bàn tay nhảy múa càng thêm vui sướng.
- Diệp thành chủ, lập tức rời xa Ma tộc chiến kỳ!
- Ba!
Nghe Chử Ương quát to, Diệp Chân đột nhiên nghe ra một chút mánh khóe. Từ khi Chử Ương tiến đến đến bây giờ chỉ nhắc tới một điều kiện là hắn phải rời xa Ma tộc chiến kỳ!
Từ đầu đến cuối chỉ có một điều kiện này!
Trong lòng khẽ động, đột nhiên Diệp Chân nghĩ đến một khả năng đáng sợ khác. Sở dĩ ngay khi Chử Ương tại vừa xuất hiện không thôi động Tử Diễm Kim Đăng trực tiếp oanh sát hắn, nguyên nhân quan trọng nhất cũng không phải hắn không thể chịu đựng đại giới khi thôi động Tử Diễm Kim Đăng.
Rất có thể là sợ ném chuột vỡ bình!
Bởi vì Diệp Chân đang cách quá gần qua Ma tộc chiến kỳ để qua khảo nghiệm cửa thứ hai võ đạo truyền thừa, gần trong gang tấc.
Ngọn lửa màu tím của hồn khí Tử Diễm Kim Đăng thật có thể một kích oanh sát Diệp Chân nhưng cùng lúc cũng sẽ hủy đi Ma tộc chiến kỳ cực kỳ quan trọng này!
Ma tộc chiến kỳ bị hủy, như vậy cố gắng trước đó sẽ uổng phí hết!
Diệp Chân đoán đây chính là nguyên nhân vì sao Chử Ương một mực yêu cầu hắn rời xa Ma tộc chiến kỳ.
Nhưng một khi Diệp Chân thật nghe lời cách xa Ma tộc chiến kỳ, đoán chừng Chử
Ương có thể sẽ ngay lập tức không chút do dự oanh sát mình!
- Hai!
Âm thanh thứ hai vang lên, thần sắc Chử Ương càng nghiêm nghị!
Trong lòng Diệp Chân khẽ động, giả bộ như nghe lời bước chân thoáng ra ngoài dời một chút, sau đó, Diệp Chân nhạy bén phát hiện khi Chử Ương nhìn thấy động tác của hắn, trong mắt hiện lên một tia vui mừng rõ ràng!
Phát hiện này càng thêm vững chắc suy đoán của Diệp Chân!
Trong nháy mắt tiếp theo, trên trán Diệp Chân có một tầng mồ hôi lạnh tinh mịn thấm ra.
Lần này, thật là chân chính đến một đường thời khắc sinh tử, nghe lời cũng chết, không nghe lời cũng chết!
Muốn sống, cũng chỉ có thể liều mạng!
Trong đầu suy nghĩ xoay nhanh, trong chớp mắt Diệp Chân đã có ý nghĩ!
Nếu Chử Ương đã sợ ném chuột vỡ bình, như vậy, Diệp Chân sẽ ở phương diện này đánh cược một phen!
Cược Chử Ương có quyết tâm hủy đi Ma tộc chiến kỳ, vật phẩm mấu chốt để thông qua khảo nghiệm cửa thứ hai võ đạo truyền thừa hay không!
Mà Diệp Chân không cần Chử Ương có quyết tâm hủy đi Ma tộc chiến kỳ này hay không. Diệp Chân chỉ cần Chử Ương do dự trong tích tắc, chỉ cần hắn có một khoảnh khắc do dự. Đây chính là cơ hội sống sót của hắn!
Bởi vì đồng dạng, Diệp Chân cũng chỉ cần thời cơ trong tích tắc!
- Một.
- Chử cung chủ. Ngươi làm sao đảm bảo sau khi ta rời xa Ma tộc chiến kỳ này sẽ thả ta một ngựa?
Vừa nói chuyện, thần niệm của Diệp Chân đã vô thanh vô tức chìm vào trong cơ thể
Tử Linh đang ngủ say trong kiếm mạch thứ nhất.
Một cỗ kiếm ý kinh khủng vô cùng bàng bạc làm cho người phát lạnh lập tức xuất trong cảm ứng Thần Hồn của Diệp Chân!
- Đảm bảo? Danh hào nổi tiếng này của lão phu, nhân phẩm này của lão phu chính là đảm bảo!
Khóe miệng Chử Ương hiện lên một tia ý cười người ngoài không thể nhận ra cảm giác.
Khóe miệng Diệp Chân xuất hiện một tia cười nhạo.
- Danh hào nổi tiếng? Danh hào ngụy quân tử sao?
Nghe được ba chữ "Ngụy quân tử", sắc mặt Chử Ương trở nên vô cùng khó coi, cơ hồ là đồng thời, thân hình Diệp Chân khẽ động, tay trái giống như thiểm điện chộp tới Ma tộc chiến kỳ kia.
- Khốn kiếp, muốn chết!
Sắc mặt Chử Ương trong nháy mắt ở giữa trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt trở nên vô cùng hung hãn, ngọn lửa màu tím trên Tử Diễm Kim Đăng trong lòng bàn tay bỗng nhiên bùng lên.
Nhưng ngay khi kim đăng tử diễm muốn bắn ra, trong mắt Chử Ương lại lóe lên một tia giãy dụa khó tả!
Oanh sát hay không oanh sát Diệp Chân?
Lựa chọn này rất gian nan!
Oanh sát Diệp Chân dễ dàng, kim đăng tử diễm vừa ra, hắn tin tưởng dưới gầm trời này, cơ hồ không có mấy người có thể ngăn cản, nhưng ngọn lửa màu tím này vừa ra, Ma tộc chiến kỳ kia cũng sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Đây chính là vật mấu chốt thông qua khảo nghiệm lần này!
Một khi bị hủy cũng tương đương với khảo nghiệm thất bại!
Chỗ chết người nhất chính là truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái đối với hắn quá quan trọng, quá có sức hút!
Cùng một giây, Diệp Chân toàn lực dẫn động Thần Hồn lạc ấn yếu ớt trong cơ thể
Tử Linh, thoáng chốc, một đạo kiếm quang màu tím không dấu hiệu nào từ sau đầu Diệp Chân mãnh liệt bắn ra, đánh về phía Chử Ương!