← Quay lại trang sách

Chương 891 Đáp Lễ Chi Lễ

----

Từng thấy qua bảo bối tầng tầng lớp lớp, chưa từng thấy qua thứ gì như của Diệp Chân.

Trước đó, Xích Nguyệt hộ thuẫn có thể đón đỡ một kích toàn lực của Nhân Xà mà không bị tổn thương gì.

Trực tiếp thoát khỏi liên hoàn kích của Nhân Xà do Diêm Thụ Ninh phát động, kết quả cuối cùng là ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng cũng không dám dính nọc độc của Nhân Xà, không ngờ lại bị Xích Nguyệt hộ thuẫn đón lấy.

Đây là chức năng phòng ngự bình thường của bảo bối bảo mệnh.

Chỉ cần là võ giả, đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế thu thập một hai kiện bảo bối bảo mệnh sử dụng ở thời khắc mấu chốt, loại bảo bối này, Diêm Thụ Ninh cũng có.

Nhưng bảo bối bảo mệnh của Diệp Chân, hiệu quả bảo mệnh thật sự quá mức kinh người.

Lão thiên làm chứng, những vương giả Khai Phủ cảnh thất bát trọng mà Diêm Thụ

Ninh quen, chỉ sợ cũng không có loại bảo bối bảo mệnh như Xích Nguyệt hộ thuẫn của Diệp Chân.

Nhưng, vận khí của người có tốt xấu, ai bảo vận khí Diệp Chân tốt, Diêm Thụ Ninh hắn cũng phải thừa nhận.

Sau đó, Diêm Thụ Ninh đã chờ đúng thời cơ, phát động đợt công kích trí mạng đối với Diệp Chân, đừng khinh thường hạ phẩm Linh khí Xuyên Vân Phá Linh Toa của hắn, Diêm Thụ Ninh đã từng lợi dụng hạ phẩm Linh khí này xử lý một vương giả

Khai Phủ cảnh lục trọng dựa vào uy năng phá giáp đặc biệt của Xuyên Vân Phá Linh Toa.

Dưới tình huống bình thường, Xuyên Vân Phá Linh Toa quang minh chính đại oanh kích Diệp Chân, cũng có thể chớp nhoáng giết chết Diệp Chân, chớ nói chi đánh lén.

Nhưng, Thôn Phong Thú xuất hiện, để Diêm Thụ Ninh triệt để bó tay rồi.

Thôn Phong Thú, làm hạch tâm võ giả của Vạn Tinh Lâu, hắn biết rõ rành rành.

Nghe nói, trong toàn bộ Vạn Tinh Lâu, cũng chỉ có ngũ đại lâu khôi của Vạn Tinh Lâu mới có được loại bảo mệnh Thôn Phong Thú, đây là trong nhiều lần đấu giá, Vạn Tinh Lâu lợi dụng tài nguyên âm thầm để dành.

Nhưng từ sau khi Ngự Thú Môn bị diệt, lại chưa từng xuất hiện qua Thôn Phong Thú.

Năm vị khôi lâu thần long trấn thủ Vạn Tinh Lâu mới có, vô cùng trân bảo Thôn Phong Thú mọi thời điểm, đừng nói dùng, ngay cả cho người khác tùy tiện nhìn qua một lần đều không cho.

Diêm Thụ Ninh cũng nhờ vào lão tổ tông Diêm gia được một lần gặp qua bộ dáng Thôn Phong Thú, không ngờ, hôm nay không ngờ lại tận mắt thấy có người dùng còn thôn phệ Linh khí của hắn.

Một khoảnh khắc này, Diêm Thụ Ninh có một loại cảm giác muốn kêu to.

Hôm nay, hắn muốn đối phó đến cùng là ai, vì sao ngay cả loại bảo bối như Thôn Phong Thú cũng có.

Nhưng, mặc dù vô cùng chấn động, Diêm Thụ Ninh không có bao nhiêu thời gian để kêu rên, vì hắn rất rõ ràng, Diệp Chân muốn phản kích.

Ngay lúc đó, Diêm Thụ Ninh đã thấy hai mắt Diệp Chân trợn trừng, hai đạo hắc sắc

Luyện Hồn Thần Quang, trực tiếp hướng về hắn oanh kích tới.

Diêm Thụ Ninh quýnh lên, theo bản năng muốn thúc đẩy Nhân Xà ngăn lại một kích cho hắn, vì trong sơn động không gian cực kỳ nhỏ hẹp không cách nào né tránh, cũng chỉ có lựa chọn này có thể dùng.

Theo bản năng, sau khi Diêm Thụ Ninh dùng đặc thù ngọc phù trong tay thôi động, Nhân Xà gào thét định nhào tới bảo vệ Diêm Thụ Ninh.

Nhưng vấn đề là, lúc này Nhân Xà đã bị Diệp Chân dùng Địa Mạch Thiên Hỏa khống chế.

Địa Mạch Thiên Hỏa kinh khủng, để Nhân Xà có một loại sợ hãi theo bản năng.

Nhưng mệnh lệnh của người khống chế vẫn lớn hơn mọi thứ. Nhân Xà vẫn gào thét xông qua Địa Mạch Thiên Hỏa đang vây quanh nó, xông về Diêm Thụ Ninh.

Một màn này trực tiếp làm cho Diệp Chân nhìn trợn tròn mắt.

Nhân Xà không ngờ lại xông qua vòng vây của Địa Mạch Thiên Hỏa, mà Địa Mạch Thiên Hỏa cũng không có tạo thành thương tổn quá lớn với nó, chỉ là khi lân giáp ngoài thân xuyên qua Địa Mạch Thiên Hỏa đã bị thiêu cháy một mảng đen.

Nhưng vấn đề là, Nhân Xà sợ hãi theo bản năng đối với Địa Mạch Thiên Hỏa này, để khoảnh khắc Nhân Xà xuyên qua Địa Mạch Thiên Hỏa trong nháy mắt giảm tốc độ.

Tốc độ công kích Luyện Hồn Thần Quang của Diệp Chân có bao nhanh, cũng không cần phải miêu tả.

Nếu không phải tốc độ Nhân Xà cực nhanh, Diêm Thụ Ninh đoán vừa rồi nếu hắn không kịp phản ứng, đã bị Luyện Hồn Thần Quang oanh sát.

Cho nên, lúc Nhân Xà xông qua vòng vây của Địa Mạch Thiên Hỏa trong chớp nhoáng giảm tốc độ, đã quyết định vận mệnh của Diêm Thụ Ninh.

Chờ khi Nhân Xà vọt tới trước người Diêm Thụ Ninh để bảo hộ hắn, Luyện Hồn Thần Quang đã đánh vào đầu Diêm Thụ Ninh, Diêm Thụ Ninh trợn trừng hai mắt, một tia thần thái cuối cùng vừa rồi tiêu tán, sau đó ngã xuống đất.

Mặc dù đã xử lý xong Diêm Thụ Ninh, nhưng thần sắc của Diệp Chân cũng chẳng dễ chịu.

Bởi vì còn có quái vật Nhân Xà cực kỳ biến thái khủng bố.

Diệp Chân vốn cho rằng Địa Mạch Thiên Hỏa của hắn có thể làm tổn thương nó, nhưng không ngờ Địa Mạch Thiên Hỏa không gây thương tổn bao nhiêu đối với Nhân Xà, rất khó trong khoảng thời gian ngắn xử lý Nhân Xà.

Không cách nào trong khoảng thời gian ngắn xử lý Nhân Xà, như vậy một khi Diệp Chân công kích chọc giận quái vật trước mắt, nó sẽ liều lĩnh điên cuồng công kích lại hắn.

Trong tay Diệp Chân lại không còn Xích Nguyệt hộ thuẫn.

Xích Nguyệt hộ thuẫn trong Xích Nguyệt Hồn Giới, sau khi dùng qua, trong trận pháp tự động vận chuyển chín ngày, mới có thể lần nữa kích phát ra Xích Nguyệt hộ thuẫn.

Thời điểm sau đó vô cùng nguy hiểm.

Bất đắc dĩ, Diệp Chân chỉ có thể từ từ thôi động Địa Mạch Thiên Hỏa lần nữa bức Nhân Xà đến trong góc sơn động, để Diệp Chân lo lắng chính là, Nhân Xà lại càng ngày càng táo bạo, tự chủ động trùng kích vòng vây Địa Mạch Thiên Hỏa.

Đây khiến Diệp Chân e sợ, khi hắn đang suy nghĩ muốn trực tiếp vận dụng lực lượng Tử Linh bản thể để trọng thương hoặc xử lý gia hỏa này hay không, ánh mắt Diệp Chân, đột nhiên rơi vào tấm ngọc phù cổ quái từ trong tay của thi thể Diêm Thụ Ninh vừa rơi ra.

Đơn chưởng khẽ hấp, ngọc phù lăng không rơi xuống trong tay Diệp Chân, khoảnh khắc thần niệm tràn vào, để giữa Diệp Chân và Nhân Xà xuất hiện một cỗ liên hệ khó hiểu, thậm chí Diệp Chân có thể nhờ vào đó cảm ứng được trạng thái thực của Nhân Xà.

Gần như bên ranh giới bạo phát.

Dưới tình huống bình thường, ngọc phù bình thường, chỉ cần cầm vào tay, sẽ có thể dễ dàng khống chế thi triển.

Nhưng hình thú ngọc phù này quá quái dị, mặc dù thần niệm của Diệp Chân có thể rót vào, nhưng vô luận Diệp Chân thử làm sao, đều không cách nào khống chế, hình như bên trong có một tầng cấm chế kỳ quái.

- Xem ra, chỉ có thể lãng phí lực lượng bản thể Tử Linh.

Thở dài một tiếng, trong lòng bàn tay Diệp Chân xiết chặt, đồng thời vô thanh vô tức bóp nát hình thú ngọc phù, bàng bạc kiếm khí từ thể nội Diệp Chân dâng lên.

Nhưng chưa đợi Diệp Chân triệt để dẫn động Tử Linh bản thể kiếm lực, con mắt Diệp Chân đã đột ngột trừng lớn.

Khoảnh khắc hình thú ngọc phù nát bấy, Nhân Xà để Diệp Chân cực kỳ kiêng kỵ, vị trí ngực của nó đột nhiên chảy ra một lượng lớn huyết hoa, sau đó, Nhân Xà ngã trên mặt đất gào thét. Vùng vẫy mấy hơi, cứ như vậy chết đi.

Một màn này để Diệp Chân có chút kinh ngạc.

Cũng làm cho Diệp Chân nhìn ra một ít gì đó.

Vạn Tinh Lâu làm ra loại quái vật Nhân Xà này, chiến lực xác thực phi thường kinh người, nhưng chỉ sợ Vạn Tinh Lâu trước mắt cũng không có phương pháp khống chế tuyệt đối món đồ chơi này hoặc chỉ có thể dựa vào ngọc phù khống chế.

Hơn nữa cho dù có ngọc phù, cũng vô pháp hoàn toàn khống chế.

Cho nên, sợ Nhân Xà này mất khống chế, mới đánh vào hủy diệt cấm chế trong ngọc phù, hình thú ngọc phù nát, Nhân Xà chết.

Nhưng lúc này, Diệp Chân không có thời gian nghiên cứu Nhân Xà. Bước nhanh xông về Phong Khinh Nguyệt, vội vàng tháo sợi dây trên người nàng ra.

Ngay lúc đó, Phong Khinh Nguyệt đã ôm Diệp Chân thật chặt, Diệp Chân có thể cảm giác được, thân thể mềm mại của Phong Khinh Nguyệt đang không ngừng run rẩy, cho dù tu vi mạnh đến Chú Mạch cảnh thất trọng, trong mấy hơi nước mắt đã rơi ướt bả vai Diệp Chân.

- Ta biết, ta biết huynh nhất định sẽ tới.

An ủi một hồi lâu, Phong Khinh Nguyệt mới trấn định lại.

Trên cơ bản chuyện không không sai biệt lắm với tưởng tượng của Diệp Chân.

Khác biệt chính là, dẫn dụ Diệp Chân ra ngoài là một phong phù tấn của Phong Khinh Nguyệt, còn dẫn dụ Phong Khinh Nguyệt ra ngoài lại là một Diệp Chân khác.

Theo lời kể của Phong Khinh Nguyệt, gia hỏa kia giả trang Diệp Chân, chính là một thi thể có gương mặt như Diệp Chân đang nằm trong hang núi.

Giả trang thật vô cùng giống.

Nói thật, ngay từ đầu Phong Khinh Nguyệt căn bản không nhận ra được, cũng không có hoài nghi.

Diệp Chân hắn hẹn trong thần giáo, còn có thể là giả ư?

Nhưng, sau khi Phong Khinh Nguyệt chủ động dắt tay Diệp Chân, một tia xúc cảm rung động rất nhỏ hoàn toàn không giống so với trước kia làm cho nàng nghi ngờ.

Tay Diệp Chân vô cùng ấm áp, nắm cực dễ chịu.

Mà trong lòng bàn tay người giả mạo này, lại ẩm ướt nhơn nhớt, lại vừa lạnh, mấu chốt nhất là, ngón tay lớn nhỏ không đều.

Điểm này, chỉ có Phong Khinh Nguyệt nhiều lần dắt tay với Diệp Chân mới có thể cảm giác được.

Sau đó, Phong Khinh Nguyệt thuận miệng hỏi một vấn đề.

- Mẫu thân ta bảo ngươi đến dùng cơm, ngươi đi không?

Tên giả Diệp Chân trả lời “Có”, nhưng trên thực tế, mẫu thân của Phong Khinh Nguyệt sớm đã qua đời nhiều năm.

Sau đó, vị võ giả có tu vi Chú Mạch cảnh lục trọng đã biến thành một bộ thi thể.

Thậm chí ngay cả phản ứng đều chưa kịp phản ứng, đã Phong Khinh Nguyệt bị trực tiếp đập nát trái tim của hắn, cuộc chiến bắt đầu như vậy.

Dựa vào hai kiện trung phẩm Linh khí là Yểm Nguyệt Ngân Quang Luân và Ô Tàm Linh Ti Giáp, Phong Khinh Nguyệt thành công xử lý một vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng, làm trọng thương một vị khác.

Nhưng, nhân số của đối phương rất nhiều, còn có một vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng, dưới sự vây công của ba vương giả và bốn võ giả Chú Mạch cảnh, Phong Khinh Nguyệt giết một tên làm thương bốn tên, cuối cùng vẫn bị bắt sống.

Chuyện phía sau, Diệp Chân đều biết.

- Đúng rồi, bọn hắn bắt sống ta, nhất định muốn uy hiếp giáo chủ, chúng ta phải lập tức…

Phong Khinh Nguyệt nhắc nhở, để Diệp Chân mới nhớ tới chuyện này, vội vàng muốn phát một phong phù tấn báo bình an cho Giản Thiên Hùng.

Nhưng, trước khi phát ra phù tấn đó, Diệp Chân lại dừng lại một chút.

Diệp Chân đã biết được kế hoạch của Vạn Tinh Lâu, hơn nữa có giao lưu với Giản Thiên Hùng, cũng biết Diêm Vô Cực đang ở trong thần giáo tổng đàn.

Có chút ngẫm nghĩ một chút, nội dung phù tấn Diệp Chân phát cho Giản Thiên Hùng có thay đổi.

- Đã cứu được Khinh Nguyệt, không cần lo lắng.

- Nhưng, giáo chủ không ngại nếu thuộc hạ hảo hảo đáp lại một món đại lễ lớn cho bọn hắn chứ, vì bọn họ cũng dám có ý đồ với Khinh Nguyệt.

Lần này Diệp Chân thật sự nổi giận.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng muốn nếm tư vị người bị giả mạo, nghĩ tới khả năng Vạn Tinh Lâu dùng quái vật Nhân Xà đối phó Phong Khinh Nguyệt, Diệp Chân đã có một loại cảm giác không rét mà run.

Hơn nữa mấy lần sinh tử, lại còn dùng hết một Thôn Phong Thú cực kỳ trân quý để bảo mệnh.

Nếu Diệp Chân không đáp lại đại lễ một chút, vậy thì không phải là Diệp Chân.

Phù tấn Diệp Chân bay ra không bao lâu, đã nhận được câu trả lời của Giản Thiên Hùng.

- Hảo hảo, nếu lễ không đủ lớn, ngươi muốn cưới Khinh Nguyệt, đừng nghĩ lão phu gật đầu.

Đây là câu trả lời Giản Thiên Hùng cho Diệp Chân.