← Quay lại trang sách

Chương 1016 Lửa Giận Của Long Vương

Tứ đệ, ngươi nói một chút ta nghe, một chiêu tuyệt sát cuối cùng của Dương Bôn đối với ngươi, làm sao ngươi có thể né được?

Phúc Hải Đại Thánh đặt Diệp nắm trên Phúc Hải lệnh kỳ, ba người Tịnh Hải, Phá Hải, Phúc Hải bay xung quanh bảo hộ, một đường nhanh chóng trở về Thiên Dực Đảo.

Cách Âm Dương Đảo còn không có bao xa, Phá Hải Đại Thánh đã không nhịn được hỏi.

- Cái này nói đến, cũng chính là vận khí của ta.....

Vừa nói nửa câu, thanh âm của Diệp Chân hơi chậm lại, nhìn vẻ mặt hiếu kỳ của

Phá Hải Đại Thánh, Diệp Chân đột nhiên có một loại hổ thẹn không hiểu, lập tức thu lại một chút ý nghĩ tùy tiện lừa gạt vừa rồi.

Dù sao trên Âm Dương Đảo, mấy người này đã liều mạng bảo vệ hắn, nguyên bản định nói ra mấy câu lừa gạt đã thu trở về!

- Tam ca, chủ yếu là ta có một món bảo bối bảo mệnh!

Diệp Chân nói.

- Bảo bối gì?

Phá Hải Đại Thánh một mặt hiếu kỳ!

- Hồn khí, một món Hồn khí tính phụ trợ, có thể trong chớp mắt kích phát ra một mặt phòng ngự hộ thuẫn có chút cường đại!

Diệp Chân nói!

- Phụ trợ Hồn khí?

Ánh mắt Phá Hải Đại Thánh nhìn về phía Diệp Chân đột ngột biến thành không giống, thậm chí có chút giật mình.

- Phụ trợ Hồn khí, ngươi lại có phụ trợ Hồn khí? Ta còn chưa bao giờ thấy qua đâu, ngươi nhanh lấy ra cho ta xem!

- Tam đệ!

Tịnh Hải Đại Thánh bất mãn trừng mắt Phá Hải Đại Thánh, quát nhẹ một tiếng.

- Tam đệ, đây là kỹ năng bảo mệnh của Tứ đệ, có thể nói cho ngươi cũng không tệ rồi, ngươi còn muốn nhìn vật thật? Sao có thể không biết nặng nhẹ như thế?

Bị Tịnh Hải Đại Thánh giáo huấn, Phá Hải Đại Thánh lập tức có chút bất đắc dĩ.

Diệp Chân lại tùy ý cười nói.

- Cũng không phải bí mật gì, đây, chính là trữ vật giới chỉ cấp bậc Hồn khí trên tay ta, có thể thả ra một mặt Xích Nguyệt hộ thuẫn dùng để bảo mệnh!

Diệp Chân giơ ngón tay ra!

- Nhưng ta có thể bảo mệnh cũng không hoàn toàn là nhờ Xích Nguyệt hộ thuẫn, Xích Nguyệt hộ thuẫn cao nữa là có thể ngăn cản một lưu diễm màu tím mà thôi!

- Liệt Hồn Tử Hỏa Linh của Dương Bôn phát ra Liệt Hồn Linh Âm, trên thực tế đối với ta cũng không có bao nhiêu tổn thương, chỉ là đánh gãy phi hành độn pháp của ta mà thôi, ngược lại còn nhắc nhở ta!

- Tại một khắc đó, ta bóp nát mười mấy viên bảo mệnh ngọc phù đã sớm nắm chặt trong tay, lại thêm bản thân ta cũng tu tập Hỏa linh lực, mới có thể dưới một kích tất sát đó thương mà không chết!

Nói đến đây, thần sắc của Diệp Chân đột ngột run lên.

- Nhưng cường giả Nhập Đạo cảnh, một khi thật động sát cơ thật sự quá kinh khủng, quả thực là cửu tử nhất sinh!

Bây giờ trở về nhớ tới, Diệp Chân vẫn còn có chút nghĩ mà sợ!

- Tứ đệ có lần chiến đấu này đặt cơ sở, sau này khi tu vi tiến thêm một bước đối đầu cường giả Nhập Đạo cảnh, cũng lúc có sức đánh một trận! Nhưng từ hôm nay trở đi, Tứ đệ ngươi phải vạn phần cẩn thận!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Vạn phần cẩn thận. Đại ca có ý…?

- Âm Dương Nhị Thánh đó là người có thù tất báo. Những năm gần đây một mực tranh cao thấp với Thiên Dực Đảo chúng ta, hôm nay danh tiếng của Tứ đệ ngươi lại cao như thế, sẽ làm cho bọn hắn càng thêm kiêng kị, chúng ta đoán với lòng dạ hai người kia, tất sẽ không đến đây dừng tay!

- Có thể sẽ có một chút thủ đoạn không muốn người biết!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

Nghe vậy, Diệp Chân nghiêm mặt chắp tay nói.

- Đại ca yên tâm. Ta sẽ lưu ý!

Nói xong, ánh mắt Diệp Chân lại nhìn về phía Liêu Phi Bạch.

- Sư tỷ, tỷ chế tác giải dược cần dược liệu nào. Có muốn ta hỗ trợ hay không?

Nghe Diệp Chân vừa nhắc đến cái này trong đôi mắt của Liêu Phi Bạch đột ngột hiện lên một chút bối rối.

Thế nhưng cũng ngay lúc đó, thanh âm của Phúc Hải Đại Thánh vang lên.

- Còn cần đến ngươi hỗ trợ, trở lại sau khi Thiên Dực Đảo, sư tỷ của ngươi trực tiếp liệt một phần danh sách đưa đến kho thuốc.

- Trong kho thuốc có, tự nhiên sẽ toàn bộ đưa ra ngoài, nếu trong kho thuốc vẫn được đầy đủ, Tứ đệ ngươi tiện tay ký phát một đạo phù triệu, toàn bộ Thiên Dực đế quốc đều sẽ vì sư tỷ của ngươi tìm kiếm dược liệu còn thiếu!

Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Phúc Hải Đại Thánh.

- Điều này cũng đúng!

Cũng không phát hiện vẻ bối rối trong đôi mắt của Liêu Phi Bạch!

- Sư tỷ, sau khi trở về nhớ cần dược liệu gì thì trực tiếp liệt một danh sách!

Diệp Chân nói!

Liêu Phi Bạch chậm rãi lắc đầu.

- Không cần, giải dược đều là dược liệu rất thường gặp, chỉ nhưng cách pha thuốc rất quái dị thôi, ta từ mình loay hoay là được rồi!

Thấy Liêu Phi Bạch nói như vậy, Diệp Chân cũng yên lòng, nhắm lại hai con ngươi chuyên tâm khôi phục lại thương thế trong cơ thể, ngoại thương đã tốt, nhưng sau khi lưu diễm màu tím của Dương Bôn thâm nhập vào trong cơ thể hắn, lưu tại hỏa độc trong cơ thể hắn, lại vô cùng quái dị phiền phức.

...

Trên một hải đảo vô danh ngoài trăm vạn dặm phía đông Thiên Dực Đảo, Hắc Long Kỳ đại biểu minh chủ Long Minh vẫn đang đón gió phấp phới.

Chính giữa hải đảo là Hắc Long đại trướng của minh chủ, đang nơi đó tiếp tục đứng sừng sững.

Trong Hắc Long đại trướng, minh chủ Long Minh - Giải Thiên Hà cao cao xếp bằng ở phía dưới Long Đài, con ngươi nửa khép hờ.

Phía dưới Long Đài có sáu vị ngồi xếp bằng song song, trên người tán phát ra khí tức đều cao tới Khai Phủ cảnh cửu trọng, đây là sáu vị Long Vương của Long Minh.

Sau lưng sáu vị trong Cửu Vực Long Vương, ngồi xếp bằng gần ba mươi vị Bạch Long Lệnh Sứ.

Nhưng dù ngồi xuống lấy nhiều người như vậy, trong đại trướng của minh chủ, tất cả mọi người vẫn như cũ không nói một lời, thần sắc mỗi người đều rất ngưng trọng!

Trên bầu trời hải đảo, Hắc Long Kỳ vẫn như trước đón gió phấp phới, tản ra một đường khí tức ba động không hiểu!

Không bao lâu sau, một đạo lưu quang đã rơi vào hải đảo, thẳng đi vào đại trướng của minh chủ, sau khi đại lễ hỏi thăm thì ngồi vào vị trí của mình.

Đôi mắt minh chủ Giải Thiên Hà có chút mở ra, nhìn lướt qua sau đó một lần nữa nhắm mắt lại.

Thời gian từng chút trôi qua, nhất là hai ngày cuối cùng, cơ hồ không có bất kỳ một võ giả nào đuổi tới hải đảo tiến vào trong đại trướng của minh chủ!

Khi ngày thứ sáu, khi mặt trời vừa mới mọc, trong đại trướng minh chủ, bỗng nhiên Giải Thiên Hà mở hai mắt ra, nhìn võ giả ngồi xếp bằng trong đại trướng, trong mắt tràn đầy thương tiếc.

- Thời gian tụ trướng đã đến, Chấp Pháp Sứ Giả, kiểm kê nhân số!

- Cẩn tuân dụ lệnh minh chủ!

Một võ giả hắc y đột ngột từ sau trướng xuất hiện, sau khi kiểm kê một phen hồi báo nói.

- Hồi minh chủ, lần này dâng lên Hắc Long Kỳ tụ trướng, Cửu Vực Long Vương đến trướng bảy vị, Bôn Lôi Long Vương và Kim Hồng Long Vương vắng mặt!

- Bảy mươi hai Bạch Long Lệnh Sứ đến trình diện năm mươi mốt người, trong đó có mười bốn vị Bạch Long Lệnh Sứ là gần đây vừa bổ sung!

- Từ đó, lần hành động trên biển đến nay đã xác nhận hai mươi ba vị Bạch Long Lệnh Sứ chiến tử, mười hai vị Bạch Long Lệnh Sứ mất tích!

Chấp Pháp Sứ Giả hồi báo!

- Hai vị Long Vương chưa tới trướng, đã tra rõ ràng nguyên nhân chưa?

Minh chủ Giải Thiên Hà quát!

- Hồi minh chủ, chuyện Bôn Lôi Long Vương mất tích đã hồi báo kỹ càng với minh chủ, về phần Kim Hồng Long Vương, trước mắt còn không có bất cứ tin tức gì! Long Đảo nơi đó, mấy vị trưởng lão đã vận dụng các loại bí pháp liên hệ, thậm chí hạ thông điệp mệnh lệnh sau cùng nhưng vẫn không có bất luận tin tức gì từ Kim Hồng Long Vương!

- Theo Long Đảo trưởng lão phỏng đoán, Kim Hồng Long Vương khả năng đã.... Vẫn lạc!

- Cái gì, vẫn lạc?

Giải Thiên Hà cũng không ngồi yên được nữa, bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía truyền lệnh sứ giả.

- Kim Hồng Long Vương đã vẫn lạc? Chuyện này sao có thể?

- Bôn Lôi có thể sinh tử khó dò, nhưng Kim Hồng làm sao cũng có thể? Mấy vị trưởng lão căn cứ vào cái gì để phán đoán như vậy?

Vừa dứt lời ra, trên mặt các Long Vương và Bạch Long Lệnh Sứ trong đại trướng minh chủ từng người hiện lên vẻ kinh hãi!

Chấp Pháp Sứ Giả cuống quít quỳ rạp xuống đất, hai tay đưa lên một ngọc giản.

- Bẩm minh chủ, đây là ngọc giản nửa canh giờ trước Long Đảo trưởng lão đưa thông qua na di trận pháp đưa tới, minh chủ xem là sẽ biết!

Tiếp nhận ngọc giản, chỉ nhìn thoáng qua, thần sắc minh chủ Giải Thiên Hà đã buồn bã. Sau đó chậm rãi ngã ngồi phía trên Long Đài, trong ánh mắt hiện đầy chấn kinh!

- Kim Hồng lấy huyết khế dưỡng dục một quả trứng giao long còn chưa nở hoàn toàn, không ngờ lại vô thanh vô tức vỡ tan, biến thành trứng chết...

Trong khi Giải Thiên Hà lầm bầm lầu bầu, tất cả mọi người cũng hiểu rõ chuyện ngọn nguồn.

Huyết khế dưỡng dục thú noãn, một khi chủ nhân vẫn lạc, trong thần hồn lạc ấn cũng sẽ sụp đổ. Từ đó trực tiếp dẫn đến thần hồn nhỏ yếu tiêu tán!

- Vậy.... Bôn Lôi Long Vương đâu, mấy vị trưởng lão có phán đoán không?

Giải Thiên Hà vội la lên.

Chấp Pháp Sứ Giả lắc đầu.

- Trước mắt còn không có, chủ yếu là nơi này cách Long Đảo quá xa xôi, liên hệ có hạn! Chờ minh chủ trở lại Long Đảo. Sau khi tận mắt gặp mấy vị trưởng lão, có lẽ sẽ có kết quả!

Không khí trong đại trướng đột ngột biến đến vô cùng trầm muộn!

Nửa ngày sau, Giải Thiên Hà mới mở miệng lần nữa.

- Ba tháng rưỡi, mới ba tháng rưỡi mà vẫn lạc một vị Cửu Vực Long Vương, mất tích một vị, bảy mươi hai lệnh sứ vẫn lạc ba mươi lăm vị!

- Cái này gần như là một phần ba thực lực của Long Minh chúng ta, cứ như vậy tổn thất dưới mí mắt chúng ta! Nhưng địch nhân của chúng ta chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tứ trọng, lại tạo thành lớn như vậy tổn thất cho chúng ta!

- Vì sao?

- A, vì sao? Các ngươi đều ngẫm lại xem đây là vì sao?

- Chúng ta ba phiên năm lần tìm được mục tiêu, mỗi lần không chỉ để hắn chạy trốn, nhân lực vây công đại đa số bị hắn chém giết, vì sao?

Ngữ khí của Giải Thiên Hà, đột ngột biến thành phẫn nộ.

- Các ngươi ở ngoại vực Tử Hải đã quen đi ngang, tự nhận Long Minh là thiên hạ đệ nhất, không ai dám trêu chọc!

- Nhưng bây giờ thì sao, vẫn lạc bao nhiêu người, ngay cả Cửu Vực Long Vương cũng vẫn lạc một vị!

- Sơ sẩy, tự đại, tự cho là đúng, không để đối thủ vào trong mắt, mỗi một sai lầm đều là trí mạng, nhưng các ngươi toàn phạm vào!

- Có phải các ngươi chờ vẫn lạc thêm mấy vị Cửu Vực Long Vương nữa thì các ngươi mới có thể tỉnh táo hay không?

- Long Minh chúng ta tuy cường đại, nhưng cũng không phải là tuyệt đối, nếu các ngươi còn ôm loại tâm tính này, vậy cách ngày vẫn lạc sẽ không xa! Các ngươi hiểu chưa?

Nói xong, Giải Thiên Hà đột ngột quát lớn một tiếng!

Thoáng chốc, một đám Bạch Long Lệnh Sứ đồng thời đứng lên lớn tiếng đáp.

- Chúng thuộc hạ biết sai, còn xin minh chủ trách phạt!

- Trách phạt thì không cần, hiểu rõ là tốt!

- Bản tọa hi vọng từ hôm nay trở đi, mỗi người các ngươi ở đây đều treo lên mười hai phần tinh thần đến, tựa như mấy trăm năm trước, lúc chúng ta khai sáng cơ nghiệp này, mỗi một khắc đều cẩn thận đến cực hạn! Nhìn thấy bất luận kẻ nào dù chỉ là võ giả Chú Mạch cảnh nhị tam trọng, đều phải treo lên mười hai phần cẩn thận!

- Bản tọa tuyệt đối không hy vọng được nghe được tin tức chư vị đang ngồi ở đây vẫn lạc!

Câu nói này Giải Thiên Hà là nói với bảy vị Long Vương!

Bảy vị Long Vương từng người nghiêm nghị xác nhận!

- Tốt, đều tán đi, từ giờ trở đi, vẫn như cũ toàn lực đuổi bắt Trịnh Phù Vân kia, nhưng sự vụ trong minh cũng không thể hoang phế, làm việc nhất định phải vạn phần cẩn thận!

Cũng không lâu lắm, trong đại trướng minh chủ Long Minh đám người tẫn giai tán đi, Chấp Pháp Sứ Giả một mực hầu ở một bên, giờ lại đưa lên một phần ngọc phù khác!

- Minh chủ, đây là tin tức vừa lấy được từ mấy vị trưởng lão!

Tiếp nhận ngọc phù xem xét, thần sắc Giải Thiên Hà lại trở nên phi thường khó coi.

- Không chỉ là Kim Hồng Long Vương, Bôn Lôi Long Vương cũng có khả năng đã vẫn lạc!

Cần mau chóng tuyển Long Vương dự bị tăng cao tu vi và thực lực, đại hội thưởng đan mười năm một lần của Thủy Lệ Đảo sắp mở, nhất định không thể bỏ qua.....