← Quay lại trang sách

Chương 1026 Tỉ lệ đặt cược liên tục sụt giảm.

Bảng tỉ lệ cá cược trên không của Nhất Tiếu Lâu đột nhiên vặn vẹo một trận, sau đó tỉ lệ cá cược cho Diệp Chân đã từ 1: 1. 9 biến thành 1: 1. 7! Một lúc rớt mạnh hai điểm, điều này tương ứng với tỉ lệ cá cược cho Chử Ương đã tăng vọt hai điểm!

Phải biết rằng, vừa rồi rồi có hơn một nghìn người đặt cược mà tỉ lệ cá cược chỉ có biến hóa một chút, thậm chí sau khi rất nhiều người đã đặt cược xong thì tỉ lệ cá cược cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Mà bây giờ tỉ lệ cá cược lại rớt xuống tận hai điểm, đây đã là sự biến hóa cực kỳ lớn, như vậy thì cần phải đặt cược bao nhiêu Linh Tinh mới có thể xảy ra vấn đề này đây?

Mà vấn đề càng sâu hơn là, có người đặt cược cho Diệp Chân nhiều như vậy, có phải là người nọ đã biết cái gì rồi hay không?

Đám võ giả đặt cược cho Chử Ương bắt đầu có chút lo sợ.

Mặc dù cũng không có bao nhiêu người đặt hết gia tài của mình như Diệp Chân, nhưng đa số hay là đặt một nửa tài sản của mình.

- Tỉ lệ cá cược biến hóa to lớn như thế thì ít nhất cũng phải bỏ ra hơn năm ngàn vạn viên Linh Tinh trung phẩm?

Nhà cái đại phủ chủ Cái Lịch khẽ cau mày, hắn thấy rất rõ ràng, tỉ lệ cá cược biến hóa xảy ra khi chuẩn bị kết thúc, mà người vừa rồi đặt cược cũng chỉ có một mình Diệp Chân.

Tại rất nhiều khi, tài lực và thực lực có quan hệ nhất định với nhau. Phát hiện này khiến trong lòng Cái Lịch khẽ dâng lên một loại dự cảm không tốt!

Trong nháy mắt, rất nhiều người đều sinh ra ý nghĩ như vậy, thậm chí có người đã bắt đầu hối hận!

Nhưng mà giây tiếp theo, dưới sự thuyết phục của những người đồng bạn thì bọn họ cũng đã kiên định trở lại.

- Chư vị, một khắc đã qua, mua xong rời tay, tiếp theo chúng ta….

- Chờ một chút, chờ một chút! Lão phu cũng đặt cược, ta tới chậm, để lão phu đặt cược!

Trên bầu trời có một vệt sáng màu đỏ tựa như sao băng xẹt qua, người chưa thấy mà thanh âm đã tới trước rồi.

Nghe thấy thanh âm này, đám võ giả đặt cược ở đây đều bật cười.

Đại hội thưởng đan Nhất Tiếu Lâu mười năm mở một lần, sự náo nhiệt kia cũng không phải là để trưng cho đẹp. Đây là cơ hội để phát tài, cũng cơ hội để so nhãn lực, lại còn có thể xem vở kịch đặc sắc, như vậy thì ai mà bỏ qua cho được!

Nhìn thấy người tới là ai, vị chủ trì áo xanh hơi khựng lại một chút, sau đó vội vàng chắp tay từ xa:

- Nếu Dương đảo chủ đã mở miệng, vậy thì lão hủ sẽ chờ Dương đảo chủ một lát!

- Dương đảo chủ?

- Dương đảo chủ của Âm Dương Đảo?

- Cường giả Nhập Đạo cảnh?

Vừa nghe tới xưng hô này, võ giả bốn phương tám hướng lập tức xôn xao như là ong vỡ tổ, thậm chí mang võ giả còn chạy ra khỏi trúc lâu để nghênh đón vệt sáng đỏ kia.

- Ha ha ha, Dương đảo chủ, lần này ngươi tới chậm rồi!

- Dương đảo chủ, nhiều năm không thấy, ngươi thế nào rồi?

- Dương đảo chủ, còn nhớ ta không.....

.....

Trong lúc nhất thời, âm thanh hỏi thăm, nghênh đón và kết giao vang lên không dứt, danh vọng của cường giả Nhập Đạo cảnh quả thật là không giống bình thường.

Nhị đảo chủ Dương Bôn của Âm Dương Đảo vừa xuất hiện thì đã khiến cho hơn phân nửa võ giả Nhất Tiếu Lâu kích động không thôi.

Thậm chí ngay cả Cái Lịch, Lãnh Cang, Hạ Hầu Diệm cũng vội vàng tiến lên chắp tay thăm hỏi.

Lúc này trên mặt Dương Bôn nở một nụ cười thản nhiên, chắp tay không ngừng, tựa như là chúng tinh phủng nguyệt.

Vô luận là ai vấn an thì hắn đều chắp tay thoáng một, xem như là có phản ứng, về phần hắn có thể nhớ kỹ người tiến tới hỏi thăm hay không thì đó lại là một chuyện khác.

Sau một đợt thăm hỏi ân cần độ bền gần nửa khắc, hơn phân nửa võ giả đã trở lại vị trí của mình, đến nỗi một nửa võ giả còn lại thì ngay cả tư cách bắt tay với Dương Bôn cũng không có!

- Dương đảo chủ, thời gian không nhiều lắm, ngài nhanh chóng đặt cược đi, đừng làm cho võ giả quyết đấu chờ quá lâu!

Vị chủ trì áo xanh thúc giục một tiếng.

- Tốt, tốt, tốt, lão phu lập tức đặt cược ngay đây!

- Chử Ương là một so ba, Diệp Chân.....

Khi vừa nhìn thấy hai chữ "Diệp Chân", Dương Bôn lập tức ngẩn ngơ, hắn theo bản năng mà quay đầu nhìn lên võ đài, thẳng hướng về phía Diệp Chân, ánh mắt đó là hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống đối phương!

Mọi người tự nhiên là nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng kia, cả đám lập tức nghị luận sôi nổi.

- Các ngươi nói xem, Dương đảo chủ sẽ đặt cược cho ai?

- Cái này cần phải nói à? Ngươi không nhìn thấy thần sắc kia sao, khẳng định là Chử Ương! Chỉ cần Dương đảo chủ áp Chử Ương thì chúng ta tuyệt đối thắng, đây chính là ánh mắt của cường giả Nhập Đạo cảnh! -.

- Ngươi nói cũng rất đúng!

- Ai da, ta lỡ đặt cho Diệp Chân, thời điểm thảm rồi!

- Thôi đi, ai bảo ngươi tưởng nhặt của hời phát tài?

- Thì không phải là do ta thiếu tiền sao?

Khi đám người trò chuyện thì Dương Bôn đã bay về phía vị chủ trì áo xanh, sau đó đưa cho hắn ta một chiếc nhẫn trữ vật.

Thoáng chốc, bảng tỉ lệ cá cược trên không trung Nhất Tiếu Lâu lại xảy ra biến hóa lần nữa.

Nhưng mà lần biến hóa này khiến cho đám võ giả vô cùng chờ mong kia trợn tròn mắt!

Sụt giảm!

Tỉ lệ đặt cược của Diệp Chân lại sụt giảm lần nữa, từ 1: 1. 7 rớt xuống còn 1: 1. 6! Tương ứng với việc tỉ lệ đặt cược của Chử Ương đã tăng thêm một điểm!

Kết quả này khiến cho đám võ giả vừa rồi bàn tán hào hứng trợn tròn mắt.

- Diệp Chân? Dương đảo chủ lại áp cho một võ giả Chú Mạch cảnh lục trọng, sao lại có chuyện này được chứ?

Trong tích tắc, rất nhiều võ giả áp cho Chử Ương như là đưa đám, ngược lại thì võ giả áp cho Diệp Chân lại reo hò hoan hô.

- Dương Bôn đặt cược cho Diệp Chân?

Ngay lúc đó, thần sắc nhóm người của Cái Lịch và Lãnh Cang đều biến đổi, sắc mặt của Cái Lịch và Lãnh Cang cũng trở nên khó coi cực kỳ!

- Đại phủ chủ, chuyện này nên xử lý như thế nào dây? Chúng ta có cần đặt cược một lần nữa hay không?

Một lão giả sau lưng Cái Lịch cho ra đề nghị.

- Ngươi không nghe thấy câu mua xong rời tay sao? Còn nữa, cường giả Nhập Đạo cảnh thì thế nào? Phán đoán của cường giả Nhập Đạo cảnh cũng chưa chắc là chính xác hoàn toàn, ngươi gấp cái gì chứ, nhìn là được!

Mấy người đặt cược còn tính là ổn, muốn nói người biến hóa cảm xúc lớn nhất thì không ai khác chính là Chử Ương!

Thật ra từ lúc vừa rồi bắt đầu thì Chử Ương vẫn luôn có chút kiêng kị Diệp Chân, dọc theo đường đi thì hắn vẫn luôn suy diễn trận chiến trong đầu, phải tự động viên rất nhiều lần thì hắn mới có tin tưởng mình sẽ chiến thắng.

Nhưng mà Dương Bôn vừa đặt cược lại khiến trái tim hắn lạnh lẽo, thần sắc tự tin vừa rồi đã biến mất sạch sẽ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân cũng trở nên ngưng trọng vô cùng!

Thấy Dương Bôn đặt cược cho mình, Diệp Chân lại có một loại xúc động muốn chửi má nó! Huynh đệ, chúng ta có đại thù sinh tử, ngươi đặt cho ta làm chi?

Lần này thì tốt rồi, tỉ lệ cá cược của Diệp Chân lại giảm xuống lần nữa.

Thật ra Dương Bôn cũng bất đắc dĩ, nếu có lựa chọn thì hắn tuyệt đối sẽ không áp Diệp Chân, nhưng mà hắn lại không thắng nổi Linh Tinh!

Huống chi hắn vừa rồi tổn thất tài sản cất giữ một, hai trăm năm, hiện tại đúng là lúc yêu cầu bổ sung Tinh Linh gấp!

- Mua xong rời tay, sau ba hơi thở thì sẽ bắt đầu quyết chiến!

- Ba!

Thanh âm của vị chủ trì áo xanh vang dội khắp nơi. Thoáng chốc, tất cả người quan chiến ở bốn phương tám hướng đều yên tĩnh, toàn bộ ánh mắt đều tập trung về phía sân đấu võ cực kỳ rộng lớn.

- Hai!

Tại trung tâm sân đấu võ, Diệp Chân và Chử Ương đứng cách xa nhau mười dặm, linh quang quanh người hai người tựa như mây đen quay cuồng.

Linh quang sau lưng Chử Ương bàng bạc như là biển cả, cực kỳ hùng hậu.

Mà quy mô linh quang sau lưng Diệp Chân lại kém xa, có điều nó lại lộ ra một loại cảm giác nặng nề, tựa như là một viên trụ cột vững vàng.

- Tiểu tử này không đơn giản!

Tông chủ Hạ Hầu Diệm của Thiên Nhật tông lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

- Một!

Sau tiếng gào to này, Diệp Chân và Chử Ương đồng thời bay lên trời, thân ảnh hai người hóa thành hai vệt sáng xông về phía đối phương.

Khoảnh khắc vừa rồi phóng lên không trung, Diệp Chân lắc mình một, sau đó một cỗ khí tức mông lung như có như không đột ngột toát ra. Trong nháy mắt, tất cả võ giả quan chiến đều có một loại cảm giác nhìn không rõ!

Rõ ràng Diệp Chân đang ở chỗ này nhưng mà bọn hắn lại có một loại cảm giác hắn ta không ở tại nơi đó!

Đây chính là hiệu quả đặc biệt của thân pháp Thận Ảnh mà Diệp Chân học được!

Vút!

Trong tiếng xé gió thê lương, một viên châu to bằng đầu người mang theo ngọn lửa cuồng bạo, giống như thiên thạch vũ trụ đột nhiên gào thét vọt về phía Diệp Chân.

Khí tức kia kinh khủng tới mức các võ giả quan chiến đồng thời không khỏi kinh hô thành tiếng:

- Linh khí thượng phẩm!

Ánh mắt Diệp Chân khẽ nhúc nhích, hắn cũng không nóng vội, chỉ khẽ nghiêng người một chút, viên hạt châu thiên thạch kia cứ thế mà bay lướt qua đầu vai của hắn.

Ngay lúc đó, Chử Ương đứng trên không trung cười lạnh một tiếng:

- Chia!

Trong nháy mắt, viên châu thiên thạch kia lập tức chia năm xẻ bảy, một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám, cuối cùng biến thành sáu mươi bốn viên hỏa diễm rồi đồng thời lao về phía Diệp Chân!

Thoáng chốc, Diệp Chân đã lâm vào trong trùng vây bốn phương tám hướng.

Dương Bôn ngồi quan chiến ở trong trúc lâu, đôi mắt hắn nhìn chòng chọc vào mỗi một động tác của Diệp Chân, như là muốn nhìn ra một chút thật giả từ động tác của đối phương.

Ầm ầm!

Ngay khi viên châu thiên thạch vừa rồi phân chia xong thì tiếng sét đánh cũng đồng thời vang lên. Một tia sét khúc khuỷu tựa như rắn chợt lóe lên, thân ảnh của Diệp Chân lập tức biến mất trong phạm vi bao vây của sáu mươi bốn viên châu thiên thạch kia.

Ngay lúc Diệp Chân dừng lại, hai mắt hắn đột ngột mở lớn, Luyện Hồn Thần Quang màu đỏ đậm đánh thẳng về phía Chử Ương!

Chử Ương không kịp chống đỡ, chỉ có thể tiếp nhận sự công kích của Diệp Chân!

Trong nháy mắt tiếp theo, trên mặt Diệp Chân lại lộ ra một tia kinh dị.

Luyện Hồn Thần Quang của hắn lại tan biến!

Thì ra thứ mà Luyện Hồn Thần Quang đánh trúng lại chỉ là tàn ảnh của Chử Ương mà thôi!

- Hừ, bản cung biết Thần Hồn của ngươi có lực công kích rất sắc bén, đã sớm đề phòng từ lâu rồi!

Thanh âm của Chử Ương vang lên từ phía sau.

Diệp Chân không quay đầu lại, hai tay hắn nhanh chóng cử động, hai Huyền Hỏa Toản tam trận lập tức vọt về phía Chử Ương, âm thanh lao tới như là xé gió!

Tu vi Thần Hồn của Diệp Chân đã có tiến bộ không ít, kéo theo thời gian tồn tại của Huyền Hỏa Toản tam trận cũng đã không khác gì Huyền Hỏa Toản nhị trận, hoàn toàn có thể dùng cho thực chiến!

Nếu lực lượng Thần Hồn mạnh hơn chút nữa thì Diệp Chân thậm chí có thể ngưng tụ ra Huyền Hỏa Toản tứ trận!

- Chiêu này...

Nhìn thấy hai Huyền Hỏa Toản tam trận lao về phía mình, Chử Ương cười nhạt một tiếng, hắn vung tay lên, sáu mươi bốn viên châu thiên thạch đột ngột dung hợp thành hai viên châu lớn hơn, sau đó chúng nó bay tới chắn đường hai Huyền Hỏa Toản tam trận của Diệp Chân!

Cũng ngay trong giây phút này, trên đầu Diệp Chân đột ngột hiện ra một đoàn lôi quang hình rắn to bằng cánh tay trẻ con đang lấp lóe, cùng lúc đó đánh về phía Chử Ương!

Ầm ầm!

Hai Huyền Hỏa Toản tam trận va chạm với hai viên châu thiên thạch của Chử Ương rồi đồng thời nổ tung. Huyền Hỏa Toản tam trận tan biến, hai viên châu thiên thạch cũng bị lực nổ văng lên trời cao, ánh sáng quanh người đã hơi ảm đạm!

Có điều Chử Ương lại không kịp giật mình, Lôi Xà Oanh đột ngột xuất hiện khiến hắn ta có chút luống cuống tay chân!

Chiêu này ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng, Chử Ương lập tức thúc giục thần niệm, hai tay giơ lên, một chớp mắt đã đánh ra mười tám chưởng ấn, lúc này mới khó khăn lắm tiếp nhận chiêu Lôi Xà Oanh hung ác này.

Nhưng mà ngay lúc Chử Ương vừa rồi thở phào nhẹ nhõm thì đôi mắt hắn chợt trừng lớn, thần sắc trở nên có chút hoảng sợ.

Không chỉ có Chử Ương mà ngay cả võ giả bốn phương tám hướng quan chiến cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vô cùng!