← Quay lại trang sách

Chương 1064 Lò Luyện Đan Thượng Cổ

Lò luyện đan?

Nghe được ba chữ này, tất cả võ giả vừa mới đứng dậy chuẩn bị rời sân lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Trách không được giá của Diệp Chân có thể đả động Thủy Lệ Đan Vương, lò luyện đan chính là thứ mà Thủy Lệ Đan Vương yêu nhất.

Nhưng mọi người nghĩ tới sở thích sưu tầm và thực lực của Thủy Lệ Đan Vương, còn có vài trăm năm kinh doanh và thu thập, lò luyện đan trong tay hắn không có một ngàn cũng có tám trăm?

Rốt cuộc thì đó là lò luyện đan như thế nào mới có thể làm cho Thủy Lệ Đan Vương thất thố như vậy?

Ngay cả Âu Đột cũng vô cùng hiếu kỳ, bên trong giá của hắn cũng có một lò luyện đan đẳng cấp gần sát với cấp bậc Hồn khí, đây chính là tác phẩm trăm năm trước của luyện khí đại sư - Thu Sơn.

Không chỉ có thể luyện đan mà còn có thể sử dụng như vũ khí, có thể công có thể thủ, phi thường cao minh!

Chỉ một điểm này thôi là cũng đã có giá trị liên thành rồi.

Trừ cái đó ra thì trong giá của hắn còn có chín vị linh dược cực kỳ hiếm thấy ở trên lục địa, một tờ đan phương thất truyền nhiều năm. Nếu bàn về giá trị thì từng cái đều là bảo vật vô giá, thế nhưng lại vẫn thua Diệp Chân?

Hắn cũng rất ngạc nhiên, đến cùng là lò luyện đan gì mới có thể đánh bại bọn hắn!

- Đan Vương đừng vội, ta lập tức lấy ra ngay! Nhưng mà ta phải nói trước một điều, ta cũng không rõ lắm về phẩm giai hoặc lai lịch của lò luyện đan này, những gì ta biết đều đã viết vào trong ngọc phù kia rồi.

- Ta chỉ dùng thần niệm thác ấn làm cái bộ dáng mà thôi, nếu không phải như Đan Vương nghĩ vậy thì còn xin Đan Vương chớ trách!

Diệp Chân cười nói.

- Chỉ cần ngươi không giở trò dối trá, cho dù không phải thì chính là do lão phu nhận lầm, chuyện này không liên quan ngươi!

Thủy Lệ Đan Vương nói thẳng, tỏ ý sẽ không trách cứ Diệp Chân.

Diệp Chân mỉm cười gật đầu, hắn đương nhiên sẽ không giở trò dối trá, hơn nữa hắn cũng tin tưởng, Thủy Lệ Đan Vương sẽ không nhận lầm. Diệp Chân không có hoàn toàn viết rõ ràng lai lịch của lò luyện đan kia cũng là một loại thủ đoạn.

Một người sẽ cảm thấy có hứng thú với loại đồ vật như thế nào nhất?

Dù sao thì tuyệt đối không phải thứ mà mình đã biết rõ ràng.

Thứ đồ vật không rõ lai lịch nhưng lại nhìn qua xuất thân bất phàm là thứ có thể khiến cho người yêu thích nó chú ý và tò mò, thậm chí nảy sinh khát vọng vô tận.

Khi Diệp Chân vừa mới viết tên Ly Hỏa Lô vào trong giá đáy thì cũng đã nghĩ tới chuyện này, cho nên hắn cũng không viết toàn bộ tin tức về Ly Hỏa Lô mà mình biết.

Diệp Chân chỉ sao chép hình ảnh của Ly Hỏa Lô vào ngọc giản, đồng thời chỉ viết ghi chú một câu.

“Ly Hỏa Lô, lai lịch cụ thể không rõ, phẩm giai cụ thể không rõ. Nặng một trăm linh tám vạn cân, dị hương trong lò xông thẳng vào mũi, tương truyền là một trong tam bảo trấn tông của Ngự Thú Môn, tông môn đã bị hủy diệt ngàn năm trước ở Chân Linh Vực, tương truyền hàng năm thành đan hơn trăm vạn, ghi nhớ trăm triệu cây linh dược đã từng luyện chế.”

Diệp Chân cảm thấy, chỉ cần những dòng này thôi thì cũng đủ làm cho Thủy Lệ Đan Vương tò mò vô tận.

Vậy là đủ rồi.

Trên thực tế, đây là lò luyện đan mà Diệp Chân thu hoạch từ trong Vạn Thú Điện của Ngự Thú Môn.

Sau khi Diệp Chân thu phục trưởng lão Ngự Thú Môn, hắn đã sớm nghe được từ trong miệng của đương nhiệm môn chủ Dương Nhất Quan rằng Ly Hỏa Lô chính là truyền thừa từ lò luyện đan Thượng Cổ.

Nghe nói lai lịch xa hơn còn có thể ngược dòng đến mấy ngàn năm trước, trước khi Nguyên Đát đại biến. Nhưng mà cũng chỉ có thể xác định Ly Hỏa Lô là bảo bối đã tồn tại trước khi Nguyên Đát đại biến, còn cụ thể hơn thì cũng không ai biết.

Thế đạo hiện nay, vô luận yêu thú hay truyền thừa công pháp, bí thuật, chỉ cần dính vào hai chữ "Thượng Cổ" thì giá trị của nó lập tức trở nên không tầm thường.

Ly Hỏa Lô chính là lò luyện đan Thượng Cổ, giá trị phi phàm, nhưng đối với Diệp Chân mà nói thì thứ đồ chơi này lại không có tác dụng gì.

Cho nên hôm nay Diệp Chân mới bỏ Ly Hỏa Lô Thượng Cổ vào trong ngọc giản, đồng thời bảo lưu lại một chút tin tức, ý đồ gợi lên lòng hiếu kỳ của Thủy Lệ Đan Vương.

Hơn nữa trong giá của Diệp Chân chỉ có đúng một món Ly Hỏa Lô Thượng Cổ này.

Không ngờ cuối cùng lại thật sự thành công!

Ầm!

Một thanh âm nặng nề vang lên, Ly Hỏa Lô Thượng Cổ có trọng lượng một trăm linh tám vạn cân lập tức rơi xuống trước mặt Thủy Lệ Đan Vương. Trọng lượng kia khiến cho cả tòa Thưởng Đan Lâu lắc lư không thôi.

Ngay khi Ly Hỏa Lô Thượng Cổ xuất hiện, hai mắt Thủy Lệ Đan Vương lập tức trừng lớn, thân hình hắn xoay quanh quan sát lò luyện đan Thượng Cổ này nhanh như một cơn gió lốc.

- Bốn mặt là hình vuông, đáy tròn ở phía dưới, ý nghĩa là trời tròn đất vuông, đây hoàn toàn là đặc điểm phương pháp luyện chế lò luyện đan ở Thượng Cổ.

- Chất liệu không biết tên, toàn thân lạnh buốt, nhưng nếu lấy tay ấn một thời gian thì sẽ cảm thấy ấm áp, dẫn nhiệt cực giai, bên trong chứa trận pháp tăng phúc trùng điệp...! Tầng trận pháp này …. chẳng lẽ chính là trận pháp thất truyền đã lâu....

- Dị hương trong lò xông thẳng vào mũi, chính là hương khí được tích tụ của vô số linh dược và dược lực khi luyện đan trước kia thấm vào lò tạo ra. Hơn nữa mùi thơm này còn nồng đậm như thế, ta khẳng định lò luyện đan này đã luyện chế hơn một trăm triệu lần.

- Có dị hương này, chỉ sợ bỏ một cái màn thầu bình thường nhất vào lò ba ngày thì cũng sẽ có thể mang theo linh dược chi tính, biến thành tiên dược trong mắt phàm nhân!

Tất cả võ giả nghe xong thì liên tục tấm tắc, chỉ cần bỏ một cái màn thầu bình thường vào trong lò luyện đan này ba ngày là đã có thể biến thành tiên dược trong mắt phàm nhân, nếu dùng Ly Hỏa Lô Thượng Cổ để luyện đan thì còn lợi hại như thế nào nữa.

- Nếu dùng Ly Hỏa Lô để luyện đan, dược lực có thể tăng thêm hai phần trở lên!

- Bảo bối tốt, quả nhiên là bảo bối tốt....

Thủy Lệ Đan Vương như si ngốc, hắn vẫn luôn vây quanh Ly Hỏa Lô Thượng Cổ, trong miệng lải nha lải nhải, cuối cùng còn đánh ra mấy đạo linh hỏa, lập tức nổi lửa luyện chế Ly Hỏa Lô Thượng Cổ ngay tại chỗ, đám người sợ đến mức vội vàng tránh đi.

Ước chừng sau một canh giờ, Diệp Chân và Phá Hải Đại Thánh đi tới chỗ của đại quản gia Trần Bì, tiếp nhận Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch bị phong ấn trùng điệp, Đại Tàng Khai Phủ đan, hai viên Tử Phủ Chân Tủy đan cùng với khối Kim Thân Thạch kỳ quái kia.

Chuyện đáng nói chính là, khi khối Kim Thân Thạch kia vừa rơi xuống trong tay Diệp Chân, Thận Long Châu trong ngực hắn lại khẽ chấn động lần nữa.

Mà cũng tại khoảnh khắc Thận Long Châu rung động kia, khối Kim Thân Thạch trong tay Diệp Chân cũng đột nhiên rung động một chút.

Trong chớp mắt, Diệp Chân đại hỉ!

Có liên hệ!

Quả nhiên là Thận Long Châu và khối Kim Thân Thạch này có liên hệ với nhau!

Thận Long Châu là một món bảo bối nghịch thiên, như vậy thì Kim Thân Thạch có một chút liên hệ với nó sẽ là một bảo bối phẩm giai cỡ nào?

Ngay lúc này đây, Diệp Chân đột nhiên có một loại xúc động muốn cười to ba tiếng...

Chỉ sợ lần Đại hội thưởng đan lần này, ai cũng không biết thứ mà mình đã chân chính bỏ sót chính là khối Kim Thân Thạch trong tay Diệp Chân, hơn nữa còn được hắn nhẹ nhàng nhặt được, không hề hao phí một chút khí lực nào.

- Tứ đệ, có chuyện gì vậy?

Thanh âm của Phá Hải Đại Thánh đánh gãy suy nghĩ của Diệp Chân.

- À, không có gì, chỉ là ta đang nghĩ... Hao hết gian khổ, cuối cùng cũng lấy được Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch, hơn nữa có Đại Tàng Khai Phủ đan, nghĩ đến tu vi của ta, ít ngày nữa hẳn là sẽ có thể đột phá đến Khai Phủ cảnh rồi?

Diệp Chân tuyệt đối không thể cho ai biết được mối liên hệ giữa Kim Thân Thạch và Thận Long Châu, cho dù những người có quan hệ gần gũi với hắn như nhóm người Phá Hải Đại Thánh, cho nên hắn chỉ có thể dùng loại lý do này để qua loa cho qua việc.

- Đúng là như vậy, tứ đệ có ba loại đan dược này tương trợ thì tu vi tuyệt đối có thể tiến bộ vượt bậc! Nhưng mà nếu ngươi muốn sử dụng Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch thì cần phải thông báo cho vi huynh, đến lúc đó vi huynh đến hộ pháp cho ngươi!

Phá Hải Đại Thánh dặn dò.

Diệp Chân nhẹ gật đầu.

- Tam ca yên tâm, nhưng buổi sáng ngày mai Thủy Lệ Đan Vương muốn đàm luận với chúng ta về cơ duyên đặc thù. Ta muốn đợi việc này qua đi rồi mới lại sử dụng này Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch.

- Cũng tốt! Nếu đã như vậy thì ngươi trở về nghỉ ngơi sớm đi!

Phá Hải Đại Thánh nói.

Khi Diệp Chân vừa mới gật đầu được một nửa thì thần sắc của hắn hơi khựng lại.

- Tam ca, ta có một việc muốn thương lượng với ngươi.

- Nói đi!

Phá Hải Đại Thánh đáp một cách rất là tùy ý.

- Nơi này không phải chỗ để nói chuyện, tam ca, chúng ta trở về phòng lại nói!

Sau nửa khắc, Diệp Chân và Phá Hải Đại Thánh đã trở lại nơi nghỉ ngơi. Diệp Chân nhanh chóng bắn ra mấy đạo phong cấm phù quang, sau đó lại nhờ Phá Hải Đại Thánh thực hiện mấy vòng ánh sáng phong cấm, đồng thời, Diệp Chân trực tiếp tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, thần niệm tựa như cái sàng mà liên tục quét tới quét lui. Sau khi làm xong những chuyện kia, lúc này Diệp Chân mới chuẩn bị mở miệng.

Thấy Diệp Chân bày ra dáng vẻ như vậy, Phá Hải Đại Thánh cũng cả kinh, hắn biết chuyện mà Diệp Chân sắp nói không thể coi thường, thần sắc cũng biến thành ngưng trọng vô cùng.

Sau đó Diệp Chân kể cho Phá Hải Đại Thánh nghe phát hiện của mình tại dưới rãnh đáy biển.

Mấy hơi sau, chỉ vừa mới nghe được một nửa tin tức mà Phá Hải Đại Thánh đã cả kinh nhảy dựng lên.

- Cái gì? Một con Niêm Giao Nhập Đạo cảnh?

Một con Niêm Giao nhập đạo cảnh còn chưa hóa hình?

Nhập Đạo cảnh mà còn chưa hóa hình, chẳng phải là nói huyết mạch của con Niêm Giao này còn xa xưa và thuần khiết hơn cả huyết mạch của nhị ca Phúc Hải Đại Thánh?

Nghe thấy giọng nói âm vang của Phá Hải Đại Thánh, Diệp Chân trợn trắng mắt, còn may hắn có bố trí trước, bằng không chỉ bằng một giọng rống của tam ca là đã khiến mọi người phải chú ý rồi.

- Tam ca, ngươi nghe ta nói hết được không! Con Niêm giao Nhập Đạo cảnh còn chưa hóa hình kia cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là dưới thân nó có ẩn giấu vạn trượng hào quang! Hơn nữa còn là vạn trượng hào quang màu xanh biếc!

Diệp Chân cường điệu.

- Vạn trượng hào quang màu xanh biếc? Vạn trượng hào quang!

- Tuyệt đối có bảo bối, ta cam đoan dưới thân con Niêm Giao kia tuyệt đối có bảo bối!

Lúc này Phá Hải Đại Thánh mới phản ứng lại, thần sắc của hắn đột ngột trở nên vô cùng hưng phấn.

- Ý của tứ đệ là...?

Kinh hỉ qua đi, Phá Hải Đại Thánh hỏi.

Diệp Chân lại trợn trắng mắt lần nữa.

- Tam ca à, ý của ta còn có thể là cái gì nữa? Tất nhiên là ta muốn ngươi đi theo ta nhìn đến cùng là dạng bảo bối như thế nào!

Trong mắt Phá Hải Đại Thánh đột ngột hiện lên một tia cảm động, hắn đột nhiên vỗ bả vai của Diệp Chân.

- Hảo huynh đệ, chúng ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! Quả nhiên là hảo huynh đệ! Chuyện tốt bực này mà ngươi còn nhớ tới chúng ta!

- Đừng buồn nôn nữa, còn có, nếu không phải ta không đối phó được con Niêm Giao kia thì còn lâu ta mới đi tìm ngươi!

Diệp Chân nói một câu hết sức gợi đòn.

- Ngươi....

Phá Hải Đại Thánh thương tâm chán nản!

- Nếu vậy thì ngày mai, sau khi chúng ta gặp qua Thủy Lệ Đan Vương, nghe một chút về cơ duyên đặc thù kia rồi lại nghĩ cách lặng lẽ rời đảo tiến đến thăm dò đi!

Phá Hải Đại Thánh nói kế hoạch của mình.

- Ừm!

Diệp Chân nhẹ gật đầu, Phá Hải Đại Thánh cũng có suy nghĩ giống như mình.

- Đúng rồi, tam ca, ngươi nói xem, rốt cuộc thì cơ duyên đặc thù mà Thủy Lệ Đan Vương nói tới là cái gì?

Lần này đến phiên Phá Hải Đại Thánh trợn trắng mắt.

- Làm sao mà ta biết được? Nhưng có thể làm cho Thủy Lệ Đan Vương nói cơ duyên đặc thù thì tuyệt đối không phải thứ đơn giản!