← Quay lại trang sách

Chương 1065 Kim Thân Thạch Dị Thường

Sau khi Phá Hải Đại Thánh rời khỏi, Diệp Chân mệt nhọc một ngày cũng không có lập tức nghỉ ngơi.

Hắn bày ra mấy đạo phù lục cảnh giới ở xung quanh tĩnh thất, ngay cả mặt đất cũng cố ý bao trùm một vòng phù lục cảnh giới.

Bản thân Diệp Chân biết độn thổ, bản lãnh này cũng đã nhiều lần thành lập kỳ công cho hắn, cho nên Diệp Chân phi thường rõ ràng sự kinh khủng của nó, cho nên không thể không tăng cường mức độ phòng ngự.

Trước khi nghỉ ngơi hoặc là luyện công thì bố trí mấy đạo phù lục cảnh giới khắp bốn phương tám hướng đã trở thành một thói quen của Diệp Chân.

Nhưng hôm nay không giống, Diệp Chân thôi động tiên thiên hồn quang tứ sắc bày ra một tầng thần hồn bình chướng ở quanh người, để phòng có người dùng lực lượng thần hồn để nhìn trộm.

Chuẩn bị xong xuôi, lúc này Diệp Chân mới điều khiển thần niệm chìm vào trong Xích Nguyệt Hồn Giới, ánh sáng lóe lên, Kim Thân Thạch lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Chân.

Ngay khi Kim Thân Thạch vừa mới tiếp xúc lòng bàn tay Diệp Chân thì Thận Long Châu đột nhiên run lên, một cỗ khí tức không hiểu, hình như chủ động nhô ra từ trong Thận Long Châu.

Nó nhanh chóng tiếp xúc với Kim Thân Thạch rồi cũng nhanh chóng biến mất.

Cùng thời gian, Kim Thân Thạch bị cỗ khí tức trong Thận Long Châu chạm vào như là nhận được cái gì kích thích, mặt ngoài bỗng nhiên lóe lên một sợi ánh sáng màu trắng ngà.

Khi sợi ánh sáng trắng ngà này vừa xuất hiện, thân gia hư không của Diệp Chân lập tức bắt đầu sụp đổ và vỡ vụn, bắt đầu cắn nuốt mọi thứ trước mắt.

Trong chớp mắt, một loại lực xoắn khó mà hình dung đánh vỡ toàn bộ tầng tầng cảnh giới, bao gồm tầng thần hồn bình chướng mà Diệp Chân mới bày ra.

Càng kinh khủng hơn là, ở vị trí đối diện Kim Thân Thạch, cũng chính là Diệp Chân, y phục đã biến mất không thấy đâu. Ngực hắn tê rần, nơi đó đã xuất hiện một vết thương bằng một lóng tay, máu tươi trào ra không dứt.

Cùng thời gian, Lôi Quang Châu, Trường Sinh Phiên, Tử Diễm Kim Đăng trong thân thể Diệp Chân đột nhiên phát ra tiếng huýt dài âm vang, diễm quang đại phóng.

Phản ứng nhanh nhất chính là Lôi Quang Châu, một hàng rào lôi quang lập lòe trước mặt Diệp Chân, trong chớp mắt đã chặt đứt cỗ lực xoắn kia.

Tử Diễm Kim Đăng trực tiếp phóng xuất ra một vòng lửa kết giới màu tím nhạt, bảo bọc Diệp Chân ở chính giữa.

Trên mặt Diệp Chân hiện lên thần sắc hoảng hốt!

Hồn khí hộ chủ!

Không ngờ chỉ là một chút dao động cực kỳ suy yếu của Kim Thân Thạch lại khiến Khí Linh trong Hồn khí chủ động hộ chủ.

Bên trong mỗi một kiện Hồn khí đều có Khí Linh thành hình, đây cũng chỗ trân quý của Hồn khí, nhưng muốn Hồn khí chủ động hộ chủ thì bình thường chỉ có một loại tình huống. Đó là khi chúng nhận thấy sinh mệnh của chủ nhân đang bị uy hiếp, mà bản thân chủ nhân lại không có làm ra bất kỳ hành động nào.

Nói một cách khác, trong mắt hai kiện Hồn khí Tử Diễm Kim Đăng và Trường Sinh Phiên thì sợi ánh sáng màu trắng ngà vô cùng nhỏ bé kia đã có thể ảnh hưởng đến sự an toàn sinh mệnh của Diệp Chân, cho nên lúc này bọn hắn mới sẽ chủ động vận dụng lực lượng bản nguyên để hộ chủ.

Hai kiện Hồn khí chủ động hộ chủ thì cũng thôi đi, nhưng mà sợi ánh sáng kia còn có thể kinh động cả Lôi Quang Châu, thật sự làm cho Diệp Chân chấn kinh.

Lôi Quang Châu chính là bảo bối cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo.

Sau khi cắn nuốt yêu đan của Lôi Bạng, thực lực của nó đã biến thành Hồn khí hạ phẩm, nhưng mà bản chất của nó còn hơn cả Hồn khí hạ phẩm không biết bao nhiêu con phố.

Diệp Chân chỉ mới vô tình kích phát sợi ánh sáng này dao động thôi mà đã có thể dẫn xuất động tĩnh lớn như vậy, không cần nói cũng có thể biết Diệp Chân chấn kinh đến thế nào.

Cơ hồ là đồng thời, cửa phòng Diệp Chân đột nhiên bị mở toang, ánh sáng lóe lên, Phá Hải Đại Thánh di chuyển như là một tia chớp tới trước mặt Diệp Chân.

- Tứ đệ, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Phá Hải Đại Thánh cảm ứng được hàng rào lôi quang và kết giới tử diễm linh hỏa ở trước Diệp Chân, sắc mặt hắn lập tức kịch biến.

- Hồn khí hộ chủ? Hồn khí chủ động hộ chủ! Tứ đệ, ngươi gặp phải nguy hiểm tính mạng, có người đánh lén ngươi?

Không đợi Diệp Chân nói cái gì, lực lượng thần hồn của Phá Hải Đại Thánh nhanh chóng tỏa ra bốn phương tám hướng giống như hồng thủy.

Cùng thời khắc đó, có trên trăm đạo thần niệm lực lượng quét về hướng bên này nhưng lại bị Phá Hải Đại Thánh quát lui trong nháy mắt.

Chưa tới mấy hơi thì động tĩnh bên này đã khiến cho hộ vệ Thủy Lệ Đảo tới hỏi thăm.

Lúc này thì Diệp Chân lại giật mình.

Động tĩnh này có hơi lớn rồi!

Hắn cũng không ngờ, mình mới chỉ thử Kim Thân Thạch một chút thôi mà lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự là....

Những chuyện khác thì sẽ có Phá Hải Đại Thánh giải quyết hết cho Diệp Chân, nhưng mà Diệp Chân lại phải nói như thế nào với Phá Hải Đại Thánh đây?

Nói thật hay ….?

Diệp Chân có chút mâu thuẫn.

Nhưng mà trong nháy mắt thì Diệp Chân đã có quyết định, hắn không thể nói thật.

Bởi vì một khi hắn nói thật thì sẽ liên lụy ra Thận Long Châu, mà bí mật của Thận Long Châu tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết đến.

- Tam ca, ta cũng không rõ ràng lắm, ta đang nghiên cứu Kim Thân Thạch thì bỗng dưng toàn bộ phù trận cảnh giới ta bày ra đã vỡ vụn hết. Sau đó ta còn chưa kịp phản ứng lại thì Hồn khí đã chủ động hộ chủ rồi.

Diệp Chân nhìn về phía Phá Hải Đại Thánh rồi thuật lại chuyện vừa mới xảy ra, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt.

- Hồn khí chủ động hộ chủ, hẳn là người tới có uy hiếp quá lớn, hoặc là hắn ta đã chuẩn bị phóng công kích có tính trí mạng về phía ngươi, may mắn ngươi tương đối cẩn thận, bày ra phù trận cảnh giới, dọa người kia sợ chạy!

Nói đến đây, Phá Hải Đại Thánh hơi híp mắt lại.

- Có người muốn ám sát ngươi?

- Trên Thủy Lệ Đảo này, người có thực lực có thể cả kinh Hồn khí chủ động hộ chủ, lại không từ thủ đoạn để đưa ngươi vào chỗ chết, thậm chí dám động thủ trên Thủy Lệ Đảo thì chỉ có hai người.

- Một là Giải Thiên Hà, hai là Âu Đột. Có điều dám mạo hiểm tất cả để ám sát thì lại không phù hợp với tác phong làm việc của Vạn Tinh Lâu.

- Ta đoán kẻ ám sát ngươi hơn tám, chín phần chính là lão quỷ Giải Thiên Hà kia!

Phá Hải Đại Thánh nói cho Diệp Chân phân tích của mình.

Nghe tới đây, Diệp Chân cũng chỉ có thể gật đầu, hắn đành phải để Giải Thiên Hà cõng nỗi oan ức này.

Nhưng mà phân tích của Phá Hải Đại Thánh vẫn rất có đạo lý, nói không chừng một lúc nào đó Giải Thiên Hà thực sự sẽ âm thầm tiến tới ám sát Diệp Chân, giết chết rồi chuồn êm.

Chỉ cần không có chứng cứ thì cũng không ai có thể đứng ra nói là Giải Thiên Hà ra tay, dù sao thì thân phận của Giải Thiên Hà vẫn rất có uy vọng.

Cuối cùng, sau một hồi dặn dò Diệp Chân, lại nhìn Diệp Chân bố trí phù trận cảnh giới lần nữa thì Phá Hải Đại Thánh mới hơi chút yên tâm quay về gian phòng của mình nghỉ ngơi.

Ngay sau khi Phá Hải Đại Thánh rời khỏi, Diệp Chân lập tức nhìn về phía Kim Thân Thạch, vẻ mặt hiện lên sự chấn động cực kỳ.

Một viên vật liệu không ai muốn, gần như là vật liệu không người ra giá lại không ngờ có thể gây ra động tĩnh lớn như thế?

Nhưng cũng chính là nhờ Diệp Chân có Thận Long Châu, nếu không thì đoán chừng Diệp Chân cũng sẽ không mua được khối Kim Thân Thạch với giá hời như vậy.

Hiện tại Diệp Chân có thể xác định một chuyện, Kim Thân Thạch đúng là một kiện bảo bối, hơn nữa còn phi thường có khả năng là một kiện bảo bối khó lường.

Bất luận kẻ nào khi đối mặt một kiện bảo bối không biết công dụng thì chỉ sợ đều sẽ không thể dằn lòng hiếu kỳ xuống được.

Lần này Diệp Chân thận trọng bày ra vô số tầng phòng ngự, thậm chí còn dùng cả hộ thể linh giáp, đồng thời hắn còn phân ra một tia thần niệm khống chế Lôi Quang Châu, Tử Diễm Kim Đăng, Trường Sinh Phiên, để phòng bọn chúng lại chủ động hộ chủ lần nữa, dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi từ đầu đến chân, Diệp Chân lại sử dụng thần niệm chìm vào trong Thận Long Châu lần nữa, ý đồ dẫn động Kim Thân Thạch.

Nhưng là trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lập tức trợn tròn mắt.

Không có động tĩnh!

Không còn bất luận động tĩnh gì nữa.

Kim Thân Thạch giống như biến thành một khối đá chết, không còn bất luận động tĩnh nào. Vô luận Diệp Chân có thôi động Thận Long Châu như thế nào đi nữa thì nó cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Cho dù Diệp Chân thả Kim Thân Thạch vào trong Xích Nguyệt Hồn Giới rồi lại thả ra lần nữa thì cũng không có ăn thua.

Cả hai không còn có bất cứ dị thường nào.

Cái này khiến Diệp Chân vô cùng buồn bực.

Sau khi cẩn thận hồi ức suy nghĩ một phen, Diệp Chân cho ra một cái kết luận đại khái.

Rất có thể sợi ánh sáng trắng ngà vừa rồi chính là một chút lực lượng còn sót lại bên trong Kim Thân Thạch.

Hoặc cũng có thể là trước mắt thì Thận Long Châu không có cách nào dẫn động lực lượng trong Kim Thân Thạch nhiều lần được.

Dù sao thì Diệp Chân cũng mới chỉ giải khai được ba trong chín lớp phong ấn Thận Long Châu. Khí Hồn của Thận Long Châu vẫn còn ở tận sâu bên trong trùng điệp phong ấn. Có trời mới biết, mới vừa rồi nó có thể lộ ra như vậy một sợi lực lượng là phải bỏ ra cái giá lớn bao nhiêu.

Có lẽ chờ sau này khi Diệp Chân lại giải khai thêm mấy tầng phong ấn của Thận Long Châu thì nói không chừng hắn sẽ có thể dẫn động Kim Thân Thạch.

Trước mắt thì Diệp Chân chỉ có thể làm ra phán đoán như vậy.

Nhưng mà qua trận giày vò này, Diệp Chân phát hiện một chuyện khác.

Ngay khoảnh khắc tia sáng màu trắng ngà kia vừa tan biến, lực lượng Thần Hồn của hắn dường như đã hơi chìm vào trong viên Kim Thân Thạch này một chút.

Mà không giống như những gì Trần Bì giới thiệu trước đó, Thần hồn không thấu.

Khi lực lượng thần hồn của Diệp Chân chìm vào trong Kim Thân Thạch, hắn lập tức có cảm giác rất mơ hồ cổ quái, giống như rơi vào bên trong sương mù. Hắn mơ hồ có thể phát hiện cái gì đó, có điều lại không tài nào phát hiện được.

Cuối cùng, sau khi chơi đùa hai canh giờ không có kết quả, Diệp Chân lại bỏ viên Kim Thân Thạch này vào trong nhẫn trữ vật.

Có lẽ chờ sau khi Diệp Chân cởi bỏ thêm một, hai tầng phong ấn trong Thận Long Châu nữa thì sẽ có thể mở ra được bí mật của Kim Thân Thạch.

Tối nay nhất định là một đêm không ngủ.

Bởi vì Diệp Chân nhất định phải dốc hết sức lực tăng thực lực của mình lên cao nhất có thể trong khoảng thời gian này.

Không hề nghi ngờ, sau khi Diệp Chân rời khỏi Thủy Lệ Đảo thì Long Minh và Vạn Tinh Lâu, đặc biệt là Long Minh, tuyệt đối sẽ toàn lực truy sát hắn.

Nếu Diệp Chân có thể tăng thực lực lên thêm một phần thì khi hắn chạy trốn sẽ tăng thêm một phần lực lượng bảo mệnh.

Chuyện thứ nhất tự nhiên là chuẩn bị cho việc chạy trốn.

Diệp Chân lấy được Lôi Quang Châu từ trên người Bôn Lôi Long Vương, đoạt được linh kiếm Kim Hồng từ trên người Kim Hồng Long Vương, hai thứ này đều là bảo bối khó lường, như vậy thì tất nhiên Thiên Ưng Phá Phong Dực mà Diệp Chân lấy được từ trên người Phong Dực Long Vương cũng sẽ là một món bảo bối khó lường.

Nếu mà nói về giá trị, Thiên Ưng Phá Phong Dực chính là Linh khí có tính phụ trợ cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn là Linh khí tính phụ trợ cực phẩm.

Dưới tình huống bình thường, cho dù ngươi có bỏ ra số tiền mua một kiện Hồn khí thì cũng đừng mơ tưởng mua được một kiện Linh khí tính phụ trợ thượng phẩm, chớ đừng nói chi là Linh khí tính phụ trợ cực phẩm.

Trong Linh khí, Linh khí tính phụ trợ có thể ví như lông phượng sừng lân, huống chi Thiên Ưng Phá Phong Dực quả thực như là đo ni đóng giày cho Diệp Chân, vào lúc này có thể bổ túc nhược điểm về thân pháp của hắn.

Đương nhiên, nếu đổi thành bất cứ người nào, chỉ cần người nọ cầm Thiên Ưng Phá Phong Dực thì đều sẽ là gần như là đo ni đóng giày.

Dù sao thì món Linh khí có thể tăng tốc độ này quả thật vô cùng hiếm thấy.

So sánh với Hồn khí thì luyện hóa Linh khí quá đơn giản, đặc biệt là khi Diệp Chân chính là một vị Luyện Khí Sư.

Một lúc sau thì Thiên Ưng Phá Phong Dực đã xuất hiện ở trên phần lưng của Diệp Chân, chỉ cần hắn thử nhúc nhích tâm niệm thì cánh chim to lớn sẽ lập tức duỗi ra, cái này mang cho Diệp Chân một loại cảm giác kỳ dị.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân dùng thần niệm thu hồi cánh chim rồi chậm rãi bước ra cửa phòng, linh quang quanh thân lóe lên, thân hình lập tức phóng lên tận trời.

Diệp Chân rất muốn biết, nếu phối hợp địa từ lực trường của mình thì Thiên Ưng Phá Phong Dực sẽ có thể mạnh tới cỡ nào?