← Quay lại trang sách

Chương 1078 Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo

Thông Linh Điện!

Đây là một điện có tên phi thường cổ quái.

Mà lúc này Lãnh Cang đã dừng lại trước cửa đại điện tên là “Thông Linh Điện”, nét mặt hưng phấn, hai mắt vô cùng sáng chói.

Nhưng thời điểm Lãnh Cang mừng rỡ, trong thời gian ngắn, Lãnh Cang cũng vào không được.

Không gì khác, vì trên dưới căn Thông Linh Điện này lại bao trùm một tầng Linh Lực kết giới, trong Hồi Xuân Phúc Địa, số lượng đại điện bị Linh Lực kết giới bao trùm cũng không nhiều.

Nhưng Thông Linh Điện này lại có Linh Lực kết giới bao trùm lại không khó bài trừ, chỉ vì nó chủ yếu cảnh báo tác dụng chủng loại Linh Lực kết giới kia cũng không phải Linh Lực kết giới mang tính chất phòng ngự.

Chỉ cần có người ngoài cưỡng ép xâm nhập, người chủ trì trận pháp này lập tức sẽ biết được.

Trên cơ bản, ngoại trừ cố ý bố trí ra, đại đa số cung phủ trong Linh Lực kết giới đều là loại cảnh giới kết giới này, tác dụng chủ yếu là phòng ngừa có người len lén lẻn vào mà thôi.

Dưới tình huống bình thường, nếu có người có thể oanh phá hộ phủ đại trận, như vậy Linh Lực kết giới trong đại điện bố trí mạnh hơn, cũng không có bao nhiêu tác dụng, còn không bằng rót vào càng nhiều Linh Lực trong hộ phủ đại trận.

Nhưng tương đối mà nói, loại cảnh giới kết giới này, cũng không phải giấy, có năng lực phòng ngự nhất định.

Cho nên, lúc này, Lãnh Cang đã thôi động Phân Thủy Thứ Hồn bắt đầu oanh kích lên cảnh giới kết giới Thông Linh Điện.

Mà Diệp Chân lại vội vàng bay tới.

Khi khoảng cách tới gần Thông Linh Điện còn có hơn mười dặm, Diệp Chân đột ngột hãm lại tốc độ.

Chủ yếu vì Diệp Chân sợ bị Lãnh Cang phát hiện, đương nhiên, cũng không phải Diệp Chân sợ Lãnh Cang.

Dựa vào chiến lực bây giờ của Diệp Chân thật không sợ Lãnh Cang.

Nhưng, nhìn bộ dáng kia của Lãnh Cang, Lãnh Cang rõ ràng biết cái gì, Diệp Chân đang muốn nhìn, Lãnh Cang đến cùng đang làm cái gì, hoặc nói, đến cùng hắn biết cái gì?

Dù sao Diệp Chân đối với Hồi Xuân Phúc Địa này hoàn toàn không biết gì cả. Đối với trong Hồi Xuân Phúc Địa có cái gì cũng hoàn toàn không biết.

Nhưng âm thầm đi theo Lãnh Cang, nói không chừng sẽ có cơ hội, thậm chí thu hoạch được bảo bối chân chính trong này.

Cảnh giới kết giới của Thông Linh Điện cũng không mạnh. Hạ phẩm Hồn khí của Lãnh Cang chỉ oanh kích năm lần đã đánh nát kết giới.

Đây là nguyên nhân Lãnh Cang sợ động tĩnh của nơi này sẽ hấp dẫn những người khác, nên tận lực thu liễm uy lực của Phân Thủy Thứ.

Nhìn Lãnh Cang một mặt hưng phấn xông vào trong Thông Linh Điện, sau khi Diệp Chân nhanh chóng đến gần. Vốn muốn dùng độn thổ chui vào, sau đó lại bí mật quan sát Lãnh Cang trong Thông Linh Điện này đến cùng làm cái gì?

Đáng tiếc là, Diệp Chân chỉ mới trốn vào mặt đất nửa bước, đã không còn cách nào trốn vào lòng đất nửa phần.

Lòng đất ngoại trừ bùn đất ra, có rất nhiều một lượng lớn Mộc Linh Lực rất dồi dào, trực tiếp làm cho Diệp Chân giật mình xuất mồ hôi lạnh cả người, nếu vận khí không tốt độn vào còn không phải bị vây gắt gao?

Độn thổ chui vào không được, Diệp Chân lại thu liễm khí tức. Chậm rãi thôi động một sợi lực lượng Thần Hồn, muốn dùng lực lượng Thần Hồn nhìn trộm hành động của Lãnh Cang.

Để Diệp Chân giật mình là, khi cánh cửa Thông Linh Điện bị Lãnh Cang đóng lại, toàn bộ phía ngoài đại điện, vẫn còn có một tầng kết giới vô hình.

Một tầng có kết giới vô hình thể ngăn cản lực lượng Thần Hồn.

Phát hiện trong chớp nhoáng này để Diệp Chân có một loại xúc động muốn phá cửa đi vào.

Căn Thông Linh Điện này ngoài bị Linh Lực cảnh giới kết giới bao trùm, cũng không tính quá hiếm lạ, một đường đi tới, Diệp Chân cũng có phát hiện mười mấy gian đại điện khác được Linh Lực cảnh giới kết giới bao trùm trong Hồi Xuân Phúc Địa.

Nhưng tầng kết giới vô hình này có thể ngăn cản lực lượng Thần Hồn lại chứng minh một chuyện trong gian Thông Linh Điện này có vật liệu vô cùng quan trọng.

Diệp Chân có truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, mặc dù trong truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái không có quá nhiều trận pháp chi đạo nhưng cũng có đọc lướt qua vài chỗ được đề cập đến.

Trong đó có đề cập qua, Thần Hồn kết giới tận lực nhằm vào lực lượng Thần Hồn, bố trí vô cùng khó khăn, phải là vật vô cùng trân quý.

Cho nên, không phải nơi cực kỳ quan trọng sẽ không bố trí Thần Hồn kết giới.

Có thể làm cho loại tồn tại đến cấp độ của Địa Tâm Hỏa Soái cho rằng là vật trân quý. Đến cùng trân quý cỡ nào?

Quan trọng nhất chính là, nơi này xuất hiện Thần Hồn kết giới chứng minh chủ nhân Hồi Xuân Phúc Địa có cấp độ rất cao, cũng không kém bao nhiêu với loại tồn tại đến cấp bậc như Địa Tâm Hỏa Soái.

Đây từ một phương diện khác chứng minh Hồi Xuân Phúc Địa chính là Thượng Cổ di phủ, đồng thời cũng đã chứng minh Thông Linh Điện này quan trọng.

Tất cả mọi chuyện chỉ là ý nghĩ xuất hiện trong đầu Diệp Chân một khắc này!

Chính vì ý thức được điểm này, cho nên Diệp Chân muốn phá cửa vào.

Nhưng cuối cùng, Diệp Chân vẫn nhịn.

Một là Diệp Chân muốn nhìn một chút Lãnh Cang đến cùng biết chút ít cái gì, thứ hai, chủ yếu do Diệp Chân vẫn có phương pháp thăm dò tình hình trong Thông Linh Điện.

Trước mắt Thần Hồn kết giới này mặc dù có thể ngăn cản lực lượng Thần Hồn thăm dò, nhưng vì Linh Lực cảnh giới kết giới vừa vỡ, lại không cách nào ngăn cản Linh Lực xuất nhập.

Nơi này Thổ Linh Lực rất thưa thớt, nhưng Thủy Linh Lực, lại vô cùng dồi dào, đoán chừng có quan hệ với Ngũ Hành trong tương sinh - Thủy sinh Mộc.

Cho nên, lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân bám vào trên Thủy Linh Lực, có thể nhẹ nhàng thăm dò tình hình trong điện.

Nói nhiều như vậy, thật ra cũng chỉ mới ngay tức khắc!

Lãnh Cang tiến vào trong Thông Linh Điện còn chưa được thời gian hai ba hơi, lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân đã bám vào phía trên Thủy Linh Lực, bay vào trong Thông Linh Điện.

Thoáng chốc, tình hình trong Thông Linh Điện, liếc qua thấy ngay.

Tình hình trong Thông Linh Điện này có chút cổ quái.

Chính giữa là một tấm mộc bia cao bằng một người tản ra oánh oánh lục sắc vụ quang, xung quanh mộc bia là tám bảng gỗ nhỏ hơn rất nhiều.

Trong toàn bộ đại điện hiện đầy lục sắc quang hoa cực kỳ thâm hậu, tám tấm bảng gỗ kia, bồng bềnh trên mặt đất.

Từ trung tâm tấm mộc bia kia lấp lóe quang hoa vô cùng có quy luật, tám tấm bảng gỗ bồng bềnh ở nơi đó cũng đang không ngừng lóe lên lóe lên.

Không, phải nói, có hai tấm bảng gỗ không thích hợp.

Trên hai tấm bảng gỗ hướng chính đông và hướng đông nam lúc này có hơn ngàn điểm sáng màu xanh biếc đang điên cuồng lóe ra, những điểm sáng màu xanh biếc kia không ngừng lóe ra, lúc mạnh lúc yếu, thỉnh thoảng sẽ có hai điểm sáng màu xanh biếc triệt để biến mất như vậy.

Tất cả mọi chuyện lại làm cho Diệp Chân khó hiểu.

Ngược lại, lúc này Lãnh Cang đứng ở trước mặt mộc bia chính giữa, nét mặt mừng như điên, sau khi cuồng hỉ, còn tự lẩm bẩm.

- Ha ha, không ngờ nơi này thật sự có, trong Cung Bí Lục có ghi chép lại là thật, uổng cho trước đó ta còn tưởng rằng là truyền thuyết. Ha ha, lần này thật sự đại phát, thật sự đại phát, chờ ta ra ngoài, hắc hắc.

Cả người Lãnh Cang đã ở vào một loại trạng thái vô cùng phấn khởi, nhưng mặc dù phấn khởi, dưới tay lại vô cùng có chừng mực.

Sau khi tự lẩm bẩm, quanh người Lãnh Cang đột nhiên dâng lên bàng bạc khí tức Thần Hồn, tiên thiên hồn quang tam sắc như thực chất bắt đầu thật nhanh ngưng tụ trong lòng bàn tay phải của Lãnh Cang.

Sau đó, tay phải của Lãnh Cang tràn đầy tiên thiên hồn quang tam sắc, dựng hướng về phía tấm mộc bia lóe ra lục sắc quang hoa trung tâm nhất Thông Linh Điện.

Thấy thế, ánh mắt Diệp Chân đột ngột ngưng tụ, hắn biết Lãnh Cang đang muốn động thủ thu hoạch được chỗ tốt nơi này rồi.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân định tiến vào trong Thông Linh Điện, ngăn cản Lãnh Cang.

Diệp Chân từng có không ít kinh nghiệm thăm dò bí phủ, rất rõ ràng có rất ít chỗ tốt, nếu sớm bị thu hoạch, rất khó tìm trở về.

Lúc này, hắn nhất định phải ngăn cản Lãnh Cang.

Cũng ngay khi Diệp Chân đẩy ra cánh cửa Thông Linh Điện, tiên thiên hồn quang tam sắc che kín trên tay phải của Lãnh Cang đã khoác lên phía trên mộc bia chính giữa.

Thoáng chốc, thần quang trong mộc bia tăng vọt, một cỗ lực lượng Thần Hồn vô cùng cường tuyệt xen lẫn lục sắc quang hoa xông cuốn ngược ra.

Cỗ lực lượng Thần Hồn khí tức cực mạnh ngay cả Diệp Chân cũng kinh hãi.

Ầm!

Không chỉ có bản thân Lãnh Cang bị bắn lên cao cao, cỗ lực lượng Thần Hồn vô cùng cường tuyệt cũng vọt thẳng tiến vào trong cơ thể hắn.

Thoáng chốc, Lãnh Cang phát ra một tiếng thét cực kỳ chói tai, co ro ôm đầu kêu rên ở nơi đó.

Khi Diệp Chân bước vào Thông Linh Điện, kinh ngạc phát hiện, cứ như vậy, Thần Hồn của Lãnh Cang nhận lấy trọng thương mà thất khiếu chảy máu.

Nhưng Lãnh Cang rõ ràng có chuẩn bị.

Rú thảm xong, lấy ra một gốc Thất Diệp Thảo hiện lên màu xám đen khí tức u lãnh, trực tiếp nhét vào trong miệng, sau khi một trận loạn tước, Thần Hồn Lãnh Cang bị thương tại trong cảm ứng của Diệp Chân, không ngờ lại nhanh chóng khôi phục.

- Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo?

Con ngươi Diệp Chân co rụt, trong mắt tinh quang đại lộ, Diệp Chân cũng không ngờ Lãnh Cang lại mang theo loại linh dược cực kỳ trân quý này trong người.

Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo, chính là một loại linh dược phi thường hiếm thấy, chỉ sinh trưởng gần một vài nơi có Yêu Thú trời sinh có Thần Hồn thiên phú cường đại, sinh trưởng dựa vào nước bọt của nó.

Hiệu quả trị liệu đối với Thần Hồn thương thế phi thường hiếm thấy, cũng là một trong mấy loại linh dược chủ dược có thể trị Thần Hồn thương thế.

- Ừm?

Lúc trước Lãnh Cang vì Thần Hồn bị thương, cũng không có phát hiện Diệp Chân xâm nhập, lúc này lại hình như nghe được tiếng kinh hô của Diệp Chân, ngay khi Lãnh Cang luyện hóa dược lực của Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo, có chút chật vật quay đầu, sau đó con mắt bỗng nhiên trợn to.

Còn không đợi con mắt Lãnh Cang trừng lớn, Diệp Chân đã như thiểm điện tiến lên, các loại tiệt mạch thủ pháp nhao nhao đưa lên, răng rắc tiếng tạch tạch không dứt bên tai.

Không chỉ có tận treo Linh Lực quanh người Lãnh Cang, còn tẫn giai phong bế khớp nối quanh người hắn.

Cuối cùng, trong ánh mắt Lãnh Cang muốn phun lửa, Diệp Chân trực tiếp tháo xuống trữ vật giới chỉ của hắn ra.

- Diệp Chân, ta chính là thiếu cung chủ của Huyền Thủy Cung, ngươi dám đả thương ta?

Sau khi bị kinh sợ, Lãnh Cang hình như đã mất đi lý trí.

Diệp Chân không nói gì, một đạo tiên thiên hồn quang tứ sắc như thực chất đột ngột oanh ra từ cái trán của hắn, trực tiếp đánh vào chiếc nhẫn trữ vật của Lãnh

Cang.

Toàn thân Lãnh Cang run lên, lần nữa phát ra tiếng kêu cực kỳ thảm thiết thê lương.

Nhưng lần này, vì khớp nối toàn thân bị gỡ, Lãnh Cang muốn ôm đầu, cũng không có biện pháp, toàn thân run giống cái sàng, nước mắt cũng chảy ra.

Diệp Chân trực tiếp bạo lực hủy đi một đạo Thần Hồn lạc ấn trên trữ vật giới chỉ của Lãnh Cang, để tiên thiên Thần Hồn của Lãnh Cang vừa có chỗ khôi phục lần nữa bị thương.

- Không sai, trong trữ vật giới chỉ của ngươi lại còn có một gốc Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo, chỉ dựa vào thu hoạch được gốc Thất Diệp Hoàn Hồn Thảo này cũng đáng giá!

Thần niệm quét qua trữ vật giới chỉ của Lãnh Cang, Diệp Chân trước hết cười.

- Ngươi…

Không đợi Lãnh Cang nói cái gì, bàng bạc Linh Lực của Diệp Chân đã như như núi ép đến trên cổ họng của Lãnh Cang.

- Lãnh Cang, mộc bia trong Thông Linh Điện này đến cùng có sức hút gì?