← Quay lại trang sách

Chương 1092 Viễn Cổ Truyền Thừa

Đây chính là các ngươi tốn hao chín ngàn năm lực lượng của mười ba người ngưng tụ ra hậu đại viễn cổ Cự Linh Thụ có huyết mạch đến gần vô hạn Vương tộc?

Diệp Chân nhìn Thụ Yêu Lão Đại dùng rễ cây hóa thành hai tay nâng lên một hạt giống kích thước cỡ nắm tay, hỏi.

Khẩn cầu của Thụ Yêu Lão Đại, Diệp Chân tự nhiên đáp ứng, tốn nhiều nước bọt như vậy chính là vì chút chỗ tốt này, sau khi phát ra lời thề thần hồn tương ứng, lúc này Thụ Yêu Lão Đại sẽ đưa lên chí bảo hậu đại của bọn hắn.

- Không sai, nếu thống lĩnh không tin có thể dùng thần niệm cảm ứng thì sẽ rõ!

Thụ Yêu Lão Đại nói.

Trong nháy mắt tiếp theo, một sợi thần niệm của Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí thăm dò vào trong hạt giống màu nâu này.

Trước mắt bọn Thụ Yêu này đều là lão yêu quái sống trên vạn năm, nếu Diệp Chân tuỳ tiện tin tưởng bọn hắn, vậy những này năm toi công lăn lộn.

Ngay khi thần niệm thăm dò vào hạt giống màu nâu, Diệp Chân ngơ ngác một chút.

Khí tức trong hạt giống này quá thuần túy.

Tràn đầy một loại lực lượng sinh cơ khó có thể hình dung, có chút giống Ất Mộc Linh Lực nhưng cũng có chút không giống, vô cùng tinh khiết, trong mỗi một sợi lực lượng sinh cơ nhảy lên tựa như là cỏ nhỏ mới sinh đang múa may theo gió.

Làm cho Diệp Chân kinh ngạc nhất là ở trung tâm nhất của hạt giống này có một sợi tiên thiên thần hồn vô cùng tinh thuần nhưng lại đang nửa tỉnh nửa mê, tựa như là đứa bé sơ sinh.

Sau khi thần niệm của Diệp Chân tiến vào lại hiếu kì chủ động đi về phía thần niệm của Diệp Chân.

Đủ loại như thế, đã làm cho Diệp Chân xác định một chuyện, hạt giống mười ba viễn cổ Cự Linh Thụ Yêu cung cấp này vô cùng tinh khiết, không bị động chút tay chân nào.

- Nếu thống lĩnh nguyện ý, hiện tại chúng ta sẽ trồng hạt giống này mọc rễ nảy mầm ở trong cơ thể ngươi, nếu thống lĩnh yên tâm thì chúng ta sẽ xuất thủ giúp ngày đúc thành một đạo Ất Mộc linh mạch.

Thụ Yêu Lão Đại nói.

- Yên tâm thì ta yên tâm, nhưng thời gian.....

Diệp Chân có chút do dự.

Hắn có thân phận thống lĩnh của Hồi Xuân Phúc Địa, những Thụ Yêu này tuyệt đối không dám đả thương hắn, nhưng tình thế trong Hồi Xuân Phúc Địa thiên biến vạn hoa, nếu kéo dài cũng sẽ tạo thành cục diện không thể khống chế, chớ nói chi là loại chuyện tại chỗ Chú Mạch.

Thụ Yêu Lão Đại lại mỉm cười.

- Phương diện thời gian thì thống lĩnh không cần lo lắng, có Linh Lực tinh khiết mới sinh trong hạt giống làm cơ sở, lại có mười ba huynh đệ chúng ta xuất lực, thống lĩnh có thể trong thời gian cực ngắn đúc thành Ất Mộc linh mạch.

- Rất ngắn, có bao nhiêu ngắn?

Diệp Chân hỏi.

- Nếu không ngoài ý muốn thì ít nhất cần trăm hơi thở đi!

Thụ Yêu Lão Đại nói.

- Trăm hơi thở?

Lần này đến phiên Diệp Chân giật mình, bình thường, cho dù chuẩn bị đủ điều kiện cần thiết để Chú Mạch thì phải xem ngộ tính của người đó, ít thì một hai ngày, nhiều thì mười ngày nửa tháng mới có thể đúc thành một mạch.

Nếu tính đến trước đó chuẩn bị quen thuộc pháp quyết thời gian, đúc một mạch có thể cần một hai tháng thậm chí lâu hơn nữa.

Nhưng hiện tại, chỉ cần thời gian trăm hơi thở, trong cơ thể Diệp Chân sẽ thêm ra một đạo Ất Mộc linh mạch.

Lựa chọn như thế nào, đã vô cùng rõ ràng.

- Được. Đã như vậy thì huynh đệ chúng ta sẽ lập tức giúp thống lĩnh đúc thành Ất Mộc linh mạch.

Thấy Diệp Chân gật đầu, Thụ Yêu Lão Đại vội vàng nói.

- Cần ta phối hợp với các ngươi như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

- Rất đơn giản, thống lĩnh trước tiên đánh thần hồn lạc ấn của ngươi vào hạt giống viễn cổ Cự Linh này, sau đó dẫn động một sợi tiên thiên tinh huyết trong thiên phú huyết mạch do ngươi tạo thành rót vào trong cây này, sau đó chậm rãi dẫn vào đầu thiên phú huyết mạch trong cơ thể ngươi.

- Trong lúc dẫn đạo, ngươi tiếp tục vận chuyển Ất Mộc Thông Linh quyết là được rồi.

Thụ Yêu Lão Đại nói.

- Tốt!

Diệp Chân gật đầu, ngay sau đó một tiên thiên hồn quang tứ sắc đánh vào trong hạt giống viễn cổ Cự Linh, sau đó, hạt giống này dưới sự dẫn đạo của Diệp Chân, chậm rãi bay tới đỉnh đầu Diệp Chân. Sau khi dung nhập một sợi tiên thiên tinh huyết, hạt giống này lại hóa thành một đạo lục quang, chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể Diệp Chân.

- Chư vị huynh đệ, giúp ta một chút lực lượng!

Thụ Yêu Lão Đại hét lớn một tiếng, mười hai rễ cây to lớn khác đột ngột bắn ra một đạo Ất Mộc Linh Lực vô cùng tinh thuần, hội tụ vào trong một đạo Ất Mộc Linh Lực do Thụ Yêu Lão Đại bắn ra, không chỉ như thế, Thụ Yêu Lão Đại từ trong thần mộc chi căn rút ra một sợi linh quang màu xanh biếc dung nhập trong đó, sau đó trực tiếp nhìn về phía huyệt Lao Cung ở lòng bàn tay Diệp Chân.

- Thống lĩnh đại nhân, không cần kháng cự, dùng thần niệm của ngươi dẫn lực lượng của chúng ta tiến vào trong thiên phú huyết mạch của ngươi, cái khác cũng không cần quản.

Thanh âm của Thụ Yêu Lão Đại lần nữa vang lên.

Diệp Chân gật đầu làm theo, ngay khi đạo Ất Mộc Linh Lực vô cùng tinh thuần này triệt để rơi vào thiên phú huyết mạch thứ bảy trong cơ thể Diệp Chân, tiên thiên tinh huyết lập tức bao phủ hạt giống viễn cổ Cự Linh mới bị Diệp Chân hấp thu.

Khó có thể hình dung ba động đột ngột từ hạt giống viễn cổ Cự Linh trong truyền đến, trong mông lung lục sắc quang hoa, một sinh mệnh ba động yếu ớt đột ngột xuất hiện tại trong thiên phú huyết mạch của Diệp Chân.

Ngay khi xuất hiện đã lấy một loại tốc độ trước nay chưa từng có lớn mạnh, mà sau khi sinh mệnh tráng chấn động lớn, trong lòng Diệp Chân đột ngột xuất hiện một loại cảm giác kỳ quái.

Giống như có thứ gì đó mọc rễ nảy mầm ở trong cơ thể hắn, bộ rễ đâm xuống thật sâu ở trong đạo thiên phú huyết mạch thứ bảy của hắn.

Đạo thiên phú huyết mạch thứ bảy của hắn cơ hồ là lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được thật nhanh bị Ất Mộc Linh Lực lấp đầy.

Diệp Chân dựa theo Thụ Yêu Lão Đại giao phó liên tục vận chuyển Ất Mộc Thông Linh quyết, thoáng chốc, hắn đạo thiên phú huyết mạch thứ bảy trong Ất Mộc Linh Lực bắt đầu theo Ất Mộc Thông Linh quyết vận chuyển lại.

Mỗi một lần vận chuyển, đạo thiên phú huyết mạch thứ bảy của Diệp Chân sẽ đổi xanh một điểm, dần dần trở thành màu xanh rất nhạt, màu xanh nhạt, màu xanh lá cây, màu xanh biếc, đến cuối cùng lại biến thành màu xanh đậm, đã gần giống với màu sắc của thần mộc chi căn.

Ngay khi biến thành màu xanh biếc, một loại cảm giác kỳ dị đột ngột hiện lên ở trong lòng Diệp Chân.

Diệp Chân cảm ứng bốn phương tám hướng trong địa động này nhiều thêm mấy ngàn đạo khí tức sinh mệnh, thậm chí cảm xúc của mấy ngàn đạo khí tức sinh mệnh này đều có sự khác biệt.

Nhất là sự sống mạnh mẽ của mười ba đạo khí tức ở giữa nhất, phát ra cảm xúc lại rất phức tạp, có uyển tiếc, có thống khổ, có phẫn nộ, cam chịu, càng có chờ mong.

Diệp Chân hiểu rõ, mười ba đạo khí tức có sự sống mạnh mẽ này chính là mười ba vị viễn cổ Cự Linh Thụ Yêu.

Có cảm ứng kỳ dị này, toàn bộ tình hình trong Hồi Xuân Phúc Địa càng không có vướng víu chút nào phản ứng vào trong hồn hải của Diệp Chân.

Trước đây, Diệp Chân muốn hiểu rõ tình hình biến hóa trong Hồi Xuân Phúc Địa phải chủ động tiếp xúc với hoa cỏ cây cối nào đó mới có thể thấy được phản hồi tình hình của bốn phương tám hướng.

Nhưng hiện tại, chỉ cần Ất Mộc Linh Lực trong cơ thể Diệp Chân thoáng phát ra, thực vật trong Hồi Xuân Phúc Địa giống như vô số ánh mắt của Diệp Chân, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý. Bất kỳ ngóc ngách nào đều có thể lập tức xuất hiện trong đầu Diệp Chân.

- Chú Mạch thành công!

Trong đầu Diệp Chân hiện lên bốn chữ này, trên mặt đột ngột hiện ra to lớn sợ hãi lẫn vui mừng, nhưng Diệp Chân kinh hỉ nhất lại không phải bởi vì Chú Mạch thành công.

Mà bởi vì Diệp Chân phát hiện uy năng của những Thụ Yêu này trợ giúp hắn đúc thành Ất Mộc linh mạch, hình như còn cường đại hơn so với Ất Mộc Thông Linh quyết ghi lại.

Theo Ất Mộc Thông Linh quyết ghi chép, Thông Linh lực lượng cần Diệp Chân dùng khống chế linh lực của thực vật gần đó, mới có thể mượn liên hệ giữa thực vật, biết được tình hình biến hóa gần đó.

Nhưng hiện tại, Diệp Chân chỉ cần hơi động ý niệm, khí tức Ất Mộc Linh Lực tinh thuần trong cơ thể thoáng phát tán, hoa cỏ cây cối bốn phương tám hướng đều có thể trở thành con mắt của Diệp Chân.

Chú Mạch nhẹ nhõm như thế nhanh chóng như thế, Diệp Chân là lần đầu tiên đụng phải. Nhưng, cái này chỉ mới bắt đầu.

Sau khi Chú Mạch thành công, hạt giống trong thiên phú huyết mạch của Diệp Chân, còn có khí tức Ất Mộc Linh Mạch của Diệp Chân đang tăng lên như bay.

Chỉ một hơi thời gian, hạt giống đã phát triển thành cây cao đến một thước, lớn một vòng nhỏ, mà Ất Mộc linh mạch Diệp Chân vừa đúc thành cũng trực tiếp ổn định đến trạng thái Sơ Kỳ.

Sau khi đúc thành đạo Ất Mộc linh mạch này, tu vi của Diệp Chân một bước tiến vào Chú Mạch cảnh thất trọng Sơ Kỳ, mà khí tức còn đang không ngừng tăng lên.

Sáu mươi hơi thở sau, cây giống trong cơ thể Diệp Chân đã cao tới ba trượng, đường kính ước chừng một người ôm. Mà tu vi khí tức của Diệp Chân lúc này đã bão táp đến Chú Mạch cảnh thất trọng Trung Kỳ.

Cùng lúc này, mười ba vị Thụ Yêu liên thủ chuyển Ất Mộc Linh Lực tinh thuần vào trong cơ thể Diệp Chân, đến lúc này đã cường đại gấp mười so với ban đầu.

Nhưng, một lượng lớn Ất Mộc Linh Lực như thế, cao hơn chín thành chín đều bị viễn cổ Cự Linh Thụ vừa trưởng thành hấp thu, Diệp Chân chẳng qua là hấp thu một chút phế liệu mà thôi.

Nhưng cho dù như thế, đối với Diệp Chân tăng lên cũng rất to lớn.

Có trời mới biết tu vi của những Thụ Yêu tồn tại vạn năm trở lên này sẽ hùng hồn cỡ nào.

Một trăm năm mươi hơi thở sau, hư ảnh viễn cổ Cự Linh Thụ trong cơ thể Diệp Chân đã trưởng thành đến cao mười trượng, thân cây to hai người ôm không hết, mà tu vi của Diệp Chân cũng đột phá đến Chú Mạch cảnh thất trọng hậu kỳ.

Để Diệp Chân buồn bực là từ viễn cổ Cự Linh Thụ trong cơ thể hắn càng ngày càng cường đại, Diệp Chân đã rất khó thu hoạch được Ất Mộc Linh Lực mười ba Thụ Yêu đưa vào đến, gần như toàn bộ bị rót vào trong viễn cổ Cự Linh Thụ.

Tu vi Diệp Chân tăng lên, đột ngột biến đến vô cùng chậm chạp.

Dần dần, viễn cổ Cự Linh Thụ đình chỉ sinh trưởng, trên thân cây bắt đầu ngưng tụ từng đường vân huyền ảo, mỗi một đường vân đều lóe ra quang hoa cực kỳ huyền ảo.

- Quán đỉnh, trực tiếp truyền thụ Thiên Đạo cảm ngộ.... Đây là truyền thừa của bọn hắn?

Cảnh này làm cho Diệp Chân giật nảy cả mình.

Mười ba Thụ Yêu này vì hậu đại duy nhất của bọn hắn, thật đúng là hạ tiền vốn lớn.

Xùy!

Đạo văn hoàn chỉnh thứ nhất triệt để ngưng tụ trên thân cây viễn cổ Cự Linh trong cơ thể Diệp Chân giống như lạc ấn, trong chớp mắt đã làm cho viễn cổ Cự

Linh Thụ tản ra một cỗ khí tức uy lăng không hiểu.

Ngay sau đó, một cảm giác cực kỳ huyền ảo đột ngột từ trong Ất Mộc linh mạch của Diệp Chân truyền đến, dưới Diệp Chân nhìn chăm chú, đạo văn hoàn chỉnh trên thân viễn cổ Cự Linh Thụ trong Ất Mộc linh mạch lại giống như đang sống, nhìn ở trong mắt Diệp Chân, lại có một loại huyền diệu.

Thoáng chốc, Diệp Chân trừng con mắt tròn vo —— bởi vì điều này đại biểu hắn có thể lĩnh hội đạo văn trên thân cây viễn cổ Cự Linh.

Trong chốc lát, Diệp Chân đã lập tức cuồng hô, ngưng tụ nhiều lên, tốt nhất ngưng tụ mấy chục trên trăm đạo văn mới tốt.

Một khi ngưng tụ ra, chỉ cần Diệp Chân có thời gian sẽ có thể lĩnh hội từng cái, dù sao cũng ở trong cơ thể Diệp Chân, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý thì bất cứ lúc nào đều có thể lĩnh hội.

Chỗ tốt ngoài ý muốn này quả là lớn đến khó có thể tưởng tượng!

Đáng tiếc là, chuyện tốt khó tiếp tục.

Khi đạo văn thứ tư hoàn toàn ngưng hiện trên thân cây viễn cổ Cự Linh, ngay khi đạo văn thứ năm bắt đầu thật nhanh lấp lóe xuất hiện thì mười ba Thụ Yêu cùng nhau phát ra tiếng rống phẫn nộ, truyền thừa lập tức gián đoạn.Tạo Hóa Chi Vương

-