← Quay lại trang sách

Chương 1106 Về

Rời đi!

- Đúng vậy, chỉ có rời khỏi mảnh bầu trời giống như lao tù này thì võ đạo chúng ta mới có thể thu được cuộc sống mới! Chúng ta mới có thể một lần nữa cảm ứng cũng như tìm hiểu Thiên Đạo, từ đó mới có thể đi xa hơn trên con đường võ đạo này!

Tịnh Hải đại nói như đinh chém sắt.

- Rời đi sao?

Diệp Chân lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ cả kinh.

- Không sai, tứ đệ, chỉ có thể là rời đi! Cái này không phải quyết định do chúng ta tùy tiện làm ra, đây là kết luận duy nhất mà chúng ta khổ sở thăm dò thu được mấy trăm năm qua.

Tiếp đó, ba người Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh luân phiên giảng giải cho Diệp Chân nghe mấy trăm năm qua bọn họ đã thăm dò được những gì, từ đó mới cho ra kết luận như thế, ước chừng gần một canh giờ mới giảng xong.

Theo như lời của Tịnh Hải Đại Thánh, truyền thừa của võ giả nhân loại chủ yếu dựa vào điển tịch, còn phải truyền từ đời này sang đời khác bằng cách truyền miệng.

Loại phương thức truyền thừa này phi thường ưu tú, truyền thừa xuống thường là ưu tú nhất và tốt nhất, trong quá trình truyền thừa cũng sẽ vứt bỏ một lượng cặn bã lớn. Nhưng mà không thể phủ nhận một điều, trong quá trình truyền thừa cũng sẽ đánh mất rất nhiều tinh hoa, thậm chí là lịch sử tộc loại.

Nhưng Yêu tộc không giống nhau, trong huyết mạch Yêu tộc ẩn chứa ký ức truyền thừa Yêu tộc xa xưa nhất, một khi huyết thống kích hoạt hoặc tu vi đạt đến thì sẽ lập tức thu được.

Loại truyền thừa bằng huyết thống này vĩnh viễn là loại truyền thừa cổ xưa nhất, trừ phi một ngày nào đó có vị đại yêu tu vì đạt đến trình độ tổ thú mới có thể sử dụng đại thần thông sửa chữa cách truyền thừa cổ xưa này.

Đối lập, về phía võ giả Nhân tộc, chuyện ngàn năm lúc trước thì nhân loại đã nhớ không rõ rồi, càng miễn bàn tới vạn năm trước, nhưng mà truyền thừa Yêu tộc lại vô cùng rõ ràng.

Trong truyền thừa của mấy người Tịnh Hải Đại Thánh, vạn năm trước, nơi mà tổ tông bọn họ cuộc sống căn bản không gọi là Chân Huyền đại lục, mà gọi là Hồng Hoang thế giới.

Tuy Hồng Hoang thế giới do Nhân tộc chủ đạo, thế nhưng Ma tộc và Yêu tộc cũng là mỗi phe chiếm một vùng thế giới, thiên hạ gần như chia thành ba phần, căn bản không giống như Chân Huyền đại lục bây giờ, Nhân tộc chủ đạo tất cả.

Trên ngoại vực tử hải còn tốt chút, trên lục địa là hoàn toàn không hề thấy bóng dáng của Yêu tộc.

Ở trong ký ức của bọn hắn, Hồng Hoang thế giới vô biên vô hạn. Đừng nói là biển rộng, ngay cả lục địa cũng rộng lớn không thấy điểm cuối.

Trong ký ức truyền thừa, tổ tông của bọn họ có không ít Thông Thần Cảnh, sau khi Nhập Đạo thì mới có thể Thông Thần.

Mà ngay cả những vị Thông Thần Cảnh kia liên tục bay trăm năm không ngừng nghỉ mà cũng không thể bay tới điểm cuối của lục địa.

Ngoài ra, trong ký ức truyền thừa, nơi tổ tông sống có trăm ngàn điểm bất đồng với Chân Huyền đại lục mà bọn họ đang cuộc sống.

Trong lúc giảng giải, Tịnh Hải Đại Thánh có nhắc tới một thế lực khiến cho Diệp Chân rất bất ngờ —— Yêu Thần Điện.

Thiên Dực Tam Thánh từng có giao lưu với lão tổ tông Yêu Thần Điện. Theo như lời giải thích của bọn họ, bản thể chân thực của vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia là một con xà yêu có một phần trăm huyết thống Đằng Xà.

Nhưng chỉ cần một phần trăm thôi thì cũng đã cao quý hơn huyết mạch của Thiên Dực Tam Thánh bọn họ gấp mười, gấp trăm lần. Ở tình huống bình thường, truyền thừa ký ức của vị lão tổ tông kia tuyệt đối nhiều hơn và xa xăm hơn.

Vì lẽ đó, ba người bọn hắn mới chạy tới tận nơi và giao lưu với vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia.

Sau một hồi trò chuyện, bọn họ không chỉ càng xác thực suy đoán của mình, hơn nữa còn thu được một chút manh mối rời khỏi mảnh đại lục này.

Bản thân lão tổ tông Yêu Thần Điện biết được hai loại phương pháp hai rời khỏi mảnh đại lục này.

Theo như lời của vị tổ tông kia, thứ nhất, Hồng Hoang thế giới cực kỳ to lớn, đừng bàn về việc đi một vòng toàn bộ thế giới, ngay cả việc di chuyển giao lưu giữa các thế lực cũng phải mất mấy năm.

Cho nên đã có một vị đại năng trận pháp thượng cổ chế tạo ra na di trận cỡ lớn, đặt cố định ở các nơi, để cho chân linh tứ phương di chuyển. Loại na di trận này được gọi là na di trận thượng cổ.

Chỉ cần có đầy đủ linh tinh thì một lần na di truyền tống mấy vạn người cũng không thành vấn đề.

Tại cơ sở na di trận thượng cổ, trận pháp đại sư khắp nơi lại khai phá ra đủ loại na di trận với quy mô to nhỏ để phục vụ cho các mục đích sử dụng khác nhau.

Đáng tiếc là na di trận truyền thừa xuống Chân Huyền đại lục chỉ còn có loại na di trận nhỏ bỏ túi mang theo.

Loại na di trận này chỉ có thể truyền tống vật phẩm có kích thước nhỏ trong một khoảng cách nhất định, còn loại cỡ trung, cỡ lớn, thậm chí là na di trận thượng cổ còn chưa có ai từng thấy qua.

Nhưng trong truyền thừa ký ức của vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia, trên Chân Huyền đại lục có một toà na di trận thượng cổ cố định mà vị thượng cổ đại năng kia đã chế tạo.

Nhưng không hiểu tại sao diện mạo của Chân Huyền đại lục lại biến hóa quá lớn, mặc dù biết là có nhưng hắn lại không thể biết cụ thể nằm ở đâu.

So với phương pháp thứ nhất, phương pháp thứ hai rời khỏi mảnh đại lục này lại càng thêm mờ ảo.

Nghe nói có một chút dị bảo truyền thừa xuống từ thời thượng cổ có khả năng phá tan hư không tìm kiếm bản nguyên, nếu gặp may đúng dịp thì có thể nhờ thứ này rời khỏi Chân Huyền đại lục, tìm tới Hồng Hoang thế giới.

Thiên Dực Tam Thánh đương nhiên sẽ không cân nhắc phương pháp thứ hai, cho nên bọn họ bắt đầu đạp khắp thiên sơn vạn thủy, tìm kiếm sự tồn tại của na di trận thượng cổ trên Chân Huyền đại lục.

Đáng tiếc là đã qua trăm năm, dấu chân của bọn họ đạp khắp mỗi một góc Chân Huyền đại lục, bao gồm đáy biển, thế nhưng cũng không có tìm được chút manh mối nào về na di trận thượng cổ kia.

Tuy không có phát hiện na di trận thượng cổ, nhưng cả ba lại phát hiện một toà di phủ thượng cổ rách nát, có người nói đó là di phủ của một vị tế ti Nhân tộc.

Ở trong tòa di phủ này, bọn họ đã phát hiện được một ít đầu mối.

Na di trận thượng cổ ở Chân Huyền đại lục cũng không phải loại na di công khai cho mọi người sử dụng như trên Hồng Hoang thế giới, đó chính là na di trận chiến lược mà Nhân tộc bí mật kiến tạo.

Cần phải có bí pháp của Nhân tộc mới có thể định vị và tiến vào.

Thiên Dực Tam Thánh tự nhiên không biết bí pháp của Nhân tộc, thế nhưng sau nhiều lần hỏi thăm, có một lần sau khi giao lưu với vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia, bọn họ đã tìm được một phương pháp thay thế bí pháp Nhân tộc.

Chính là sinh tế.

Kỳ thật lần sinh tế mà Diệp Chân trùng hợp gặp phải đã là lần thứ hai. Lần sinh tế đầu tiên là ở mười hai năm trước, nhưng lại thất bại không rõ nguyên nhân.

Cho nên mới có lần sinh tế thứ hai kia.

Nhưng đòi mạng chính là, trận thế lần sinh tế đầu tiên lập tức khiến cho các thế lực ngoại vực Tử Hải chú ý tới, trong lúc nhất thời các loại lời đồn đãi đã bay đầy trời.

Lời đồn được truyền ra nhiều nhất chính là Thiên Dực Tam Thánh phát hiện truyền thừa thượng cổ, muốn mở ra truyền thừa thượng cổ.

Vì thế cũng tạo nên mầm tai hoạ mai phục cho lần sinh tế thứ hai, sau đó thì xuất hiện cảnh tượng Diệp Chân tao ngộ đám cường giả Nhập Đạo Cảnh từ khắp nơi vội vàng chạy đến đây để quấy rối và ngư ông đắc lợi.

- Đại ca, ý của các ngươi là, ta tiến vào bí cảnh dị không gian thượng cổ kia chính là cái mà các ngươi gọi là na di trận thượng cổ?

Nghe xong một lượng thông tin nhiều như vậy, cuối cùng Diệp Chân cũng hiểu rõ một chuyện.

- Không sai!

Ba huynh đệ Tịnh Hải đồng thời gật đầu.

Diệp Chân suy nghĩ một hồi, đừng nói, trước đây Diệp Chân không nghĩ tới, nhưng hiện tại nghe thấy Tịnh Hải Đại Thánh nói như vậy. Trong thượng cổ dị không gian bí cảnh, đặc biệt là không gian khổng lồ phía sau bích chướng linh lực, trên mặt đất có khắc họa các loại trận văn huyền ảo, tám, chín phần là na di trận thượng cổ.

Chỉ là Diệp Chân không hiểu, tại sao trong thông đạo na di trận thượng cổ này lại có mấy vạn thi thể các loại tộc?

Đây là điều mà Diệp Chân không nghĩ ra.

- Nguyên bản nhìn thấy tế đàn bị hủy thì chúng ta còn tưởng rằng đời này vô vọng, không ngờ tứ đệ lại sống sót đi ra ngoài!

Phá Hải Đại Thánh nói.

- Đại ca, một khi đã như vậy, lúc này ta sẽ nói cho các ngươi vị trí cửa ra, cũng chính là một cửa vào khác của thượng cổ dị không gian!

Diệp Chân trầm ngâm một chút rồi nói.

Trước đó Diệp Chân vẫn luôn im lặng không nói vì muốn bắt chẹt Thiên Dực Tam Thánh. Nhưng mà Diệp Chân lại không ngờ Thiên Dực Tam Thánh lại liều mạng xem hắn như là huynh đệ, trong lúc vô hình thì bốn người đã trở thành huynh đệ chân chính.

Dưới tình huống này, lại lấy điểm này để đắn đo thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.

Không ngờ ba người Tịnh Hải Đại Thánh lại lắc đầu như là trống bỏi, đồng thanh mở miệng từ chối.

- Tứ đệ à, vị trí này vẫn là lưu lại trong tay ngươi đi. Nếu ngươi giao cho chúng ta, ta sợ rằng ba chúng ta sẽ không nhịn được đi điều tra, thậm chí đi vào. Đến lúc đó làm hỏng đại sự thì không tốt lắm đâu.

Nói tới đây, sắc mặt Tịnh Hải Đại Thánh hơi khựng lại.

- Từ giờ trở đi, chúng ta muốn toàn lực chuẩn bị chuyện này, khởi động na di trận thượng cổ cần sử dụng một lượng linh tinh lớn. Còn có, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta phải toàn lực tìm kiếm phương pháp cũng như chuẩn bị đối phó con hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa kia.

- Mặt khác, nếu chúng ta rời khỏi đây thì cũng phải cân nhắc hậu duệ huyết mạch Thiên Dực Đảo, cái này hẳn là phải chuẩn bị rất nhiều.

- Chờ sau khi tất cả chuẩn bị kỹ càng thì lúc đó tứ đệ hãy dẫn chúng ta đi tới thượng cổ dị không gian bí cảnh, nhìn xem có thể tìm được con đường chân chính hay không.

Nghe vậy, Diệp Chân cười khổ một tiếng.

- Không phải, đại ca, ý của ta là muốn giao vị trí này cho các ngươi trước!

- Các ngươi biết đấy, bây giờ ta và Vạn Tinh Lâu thành tử địch, Long Minh muốn truy giết ta bởi vì truyền thừa Hắc Long. Nếu như ta có vạn nhất, như vậy chẳng phải ba vị ca ca khổ sở truy tìm mấy trăm năm thành công dã tràng sao?

Phúc Hải Đại Thánh vung tay lên rất hào khí.

- Tứ đệ cứ yên tâm tu luyện ở trên Thiên Dực Đảo, với tình huống hiện tại, Long Minh và Vạn Tinh Lâu đến bao nhiêu thì chúng ta sẽ diệt bấy nhiêu.

- Không phải, nhị ca, ta sợ mình không thể ở đây lâu được. Trong kế hoạch của ta, nhiều nhất là ba ngày, sau ba ngày thì ta sẽ phải rời khỏi Thiên Dực Đảo.

Diệp Chân giải thích.

- Đang yên đang lành tứ đệ rời khỏi Thiên Dực Đảo làm cái gì?

- Tứ đệ, hiện tại ngươi là tu vi Chú Mạch Cảnh bảy tầng hậu kỳ, trong tay lại có Đại Tàng Khai Phủ Đan, đột phá Khai Phủ trong vòng một năm là không có bất cứ vấn đề gì. Hiện tại đúng là thời khắc tu vi tăng nhanh như gió, ngươi không thừa cơ hội tăng cao thực lực, rời khỏi đây làm gì?

Phá Hải Đại Thánh khó hiểu.

Trầm ngâm một chút, Diệp Chân mở miệng.

- Ba vị ca ca, các ngươi còn nhớ rõ ngày ấy Âu Đột lấy tính mạng ngàn tỉ dân thường, tính mạng cùng với huyết mạch hậu duệ của các vị ca ca ép ta đầu hàng không?

- Tất nhiên là nhớ rõ, ta cũng không ngờ tên Âu Đột này lại ra tay không chừa thủ đoạn nào!

Phá Hải Đại Thánh lộ ra vẻ tức giận.

- Ta lo lắng chính là điểm này, ta xuất thân từ Hắc Long Vực, có người thân, có huynh đệ, có tông môn trưởng bối. Tuy rằng bọn họ cũng là võ giả, nhưng mà Hắc Long Vực khá là cằn cỗi, linh lực thiếu thốn, mọi võ giả đều có tu vi rất bình thường.

- Vạn Tinh Lâu lại là thế lực có mạng lưới thông tin vô cùng rộng lớn, ta đoán bọn hắn đã biết mọi việc về ta, bọn hắn làm việc lại là không chừa thủ đoạn nào, ta lo là một khi bọn hắn....

Nói tới đây, trong mắt Diệp Chân tràn đầy sự lo âu, hắn cũng vừa mới nhận ra chuyện này mấy ngày gần đây.

Huống chi trước đây Chử Ương đã có cảnh báo phát hiện có người đang có mưu đồ với Diệp Chân và Hắc Long Vực, cái này khiến cho Diệp Chân không thể không lo lắng.

Nghe vậy, ba huynh đệ Tịnh Hải cũng hít sâu một hơi.

- Chẳng lẽ Vạn Tinh Lâu thật sự dám ra tay? Nếu bàn về người thân gia quyến thì Vạn Tinh Lâu bọn hắn nhiều hơn ngươi gấp ngàn lần vạn lần, không lẽ hắn không sợ chúng ta điên cuồng trả thù sao?

- Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Huống hồ, nếu Vạn Tinh Lâu thật sự muốn làm chuyện như vậy thì hắn còn có thể lưu lại nhược điểm sao?

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Đúng vậy, đây là chuyện mà ta không đánh cuộc nổi. Nếu Vạn Tinh Lâu thật sự muốn gây khó dễ thì một mình sư tỷ cũng sẽ không chống đỡ nổi. Vì lẽ đó, ta nhất định phải quay lại Hắc Long vực một chuyến.

Diệp Chân kiên định nói.

- Đường đi xa xôi hiểm trở, ta khó mà bảo toàn không ra chút ngoài ý muốn, cho nên vị trí của thượng cổ dị không gian bí cảnh vẫn là giao...

- Tứ đệ đừng nói như vậy!

Tịnh Hải Đại Thánh đột nhiên đánh gãy Diệp Chân:

- Tứ đệ, ngươi phải nhớ kỹ! Ngươi chính là hi vọng cho con đường võ đạo của ba vị ca ca, vì vậy bất luận ra sao đi nữa, ngươi nhất định phải sống sót trở về.

- Nếu, nếu như tứ đệ ngươi thật sự gặp bất hạnh, cho dù có phải dùng hết năng lực cả đời thì ba vị ca ca của ngươi cũng sẽ tiêu diệt Vạn Tinh Lâu và Long Minh cho bằng được, báo thù cho ngươi!

- Đại ca….

Diệp Chân còn muốn nói điều gì thì lại bị Tịnh Hải Đại Thánh ngăn cản.

- Tứ đệ, thời gian cấp bách, đừng phí lời nữa, ngươi mau chuẩn bị đi! Ngươi muốn mang cái gì trở lại, công pháp, bí tịch, trận pháp, linh tinh, đan dược, thiên tài địa bảo, cần cái gì thì cứ nói.

Diệp Chân còn muốn nói cái gì, nhưng mà khi nhìn thấy vẻ mặt kiên nghị của ba vị ca ca, hắn cũng chỉ có thể gật đầu đáp lại.

Không sai, chuyện mà hắn cần phải làm trong ba ngày nay là rất rất rất nhiều!