Chương 1107 Tiểu Yêu
Dự định ban đầu của Diệp Chân là quay lại Hắc Long vực càng nhanh càng tốt.
Bởi vì có một chuyện Diệp Chân vô cùng khẳng định, nếu như ngày đó Âu Đột và Giải Thiên Hà hợp lực với nhau mà Tịnh Hải Đại Thánh không có hậu chiêu ứng đối.
Diệp Chân thật sự sẽ có thể đánh bạc đến trong chọn ra một vị trong hai cường giả Nhập Đạo Cảnh là Âu Đột hoặc Giải Thiên Hà để liều mạng.
Tuy Diệp Chân rất rõ ràng làm như thế rất ngu, thế nhưng Diệp Chân làm việc chỉ cầu không thẹn với lòng, ở tình huống kia, nếu như Tịnh Hải Đại Thánh không có hậu chiêu, Diệp Chân nhất định phải càng ngu xuẩn, sau đó đi tìm một sinh cơ đó.
May mà chính là, Tịnh Hải Đại Thánh đã chuẩn bị một hậu chiêu rất cường hãn.
Lấy lí do rời khỏi Chân Huyền đại lục để mê hoặc, lấy hi vọng ba người Hắc Thiên, Ngô Thuật, Dương Dân tiến quân đại đạo làm điều kiện, ép ba người Hắc Thiên, Ngô Thuật, Dương Dân tại chỗ phát ra lời thề thần hồn, tại chỗ phản bội.
Đương nhiên, ba người này sẽ không dễ như vậy đã tin tưởng.
Nhưng Diệp Chân lại là một chứng cứ sống, ngày đó mọi người đều tận mắt thấy được Diệp Chân tiến vào trong tế phẩm không gian kia, rồi lại sống sót đi ra.
Sau khi Tịnh Hải Đại Thánh phát xuống lời thề thần hồn, lại có Diệp Chân người sống sờ sờ này làm chứng, không ngờ là kiên định phản bội.
Chỉ là ngày đó kinh thiên nghịch chuyển.
Thế nhưng sau trận kinh thiên nghịch chuyển đó, Diệp Chân lại kinh ra một thân mồ hôi lạnh.
Bởi vì chỉ thiếu một chút nữa thì tính toán của Âu Đột đã thành công.
Đồng thời, Diệp Chân cũng ý thức được một chuyện, tên Âu Đột này đúng là đã nắm chắc rất chuẩn tính cách và tác phong làm việc của Diệp Chân hắn, bằng không, e là sẽ không cách nào tính toán tinh chuẩn như vậy.
Điểm này, phi thường đáng sợ.
Nếu muốn đạt thành điểm này, nhất định phải nắm rất rõ tính tình, phong cách hành sự của Diệp Chân mới có thể làm ra, mà việc này nhất định phải xây dựng từ các loại tình báo về Diệp Chân.
Dưới tình huống này, xuất thân, người nhà, sư môn của Diệp Chân cũng sẽ không còn là bí mật.
Như vậy, nếu Âu Đột đã có thể nghĩ ra lấy hậu bối huyết thống dòng dõi của ba huynh đệ Tịnh Hải Đại Thánh Tam để áp chế, cưỡng bức Diệp Chân đi vào khuôn phép, như vậy nắm giữ người nhà thậm chí sư môn trưởng bối của Diệp Chân trong tay để cưỡng bức Diệp Chân đi vào khuôn phép cũng sẽ không là chuyện hiếm lạ gì.
Thậm chí, Diệp Chân cảm thấy hồ tinh Âu Đột tính toán không một chỗ sai sót, Âu Đột tám chín phần mười sẽ biết được tiếp theo Diệp Chân sẽ quay về.
Như vậy, con đường Diệp Chân quay về tuyệt đối sẽ nguy cơ tứ phía.
Âu Đột sẽ chờ Diệp Chân trên đường quay lại.
Sau khi cân nhắc chuyện này, Diệp Chân cảm thấy hắn cần một chút thời gian để có thể chuẩn bị.
Nếu phải trở về quê nhà Hắc Long vực, Diệp Chân cảm thấy, phải mang chút gì cho người thân, trưởng bối, tông môn ở Hắc Long vực, giống như công pháp, đan dược, bí tịch, vân vân.
Thứ hai, bắt đầu từ khi Diệp Chân đến Thủy Lệ Đảo, một ngày cũng không có yên tĩnh, tu vi càng là từ Chú Mạch Cảnh lục trọng đỉnh phong tăng nhanh đến đến Chú Mạch Cảnh thất trọng hậu kỳ, trong cơ thể càng là có thêm một gia hỏa làm cho Diệp Chân đau đầu.
Diệp Chân nhất định phải tiêu tốn một chút thời gian xử lý những vấn đề này xong mới có thể đi ra ngoài.
Chuyện thứ nhất, tự nhiên là Ất Mộc Thông Linh Quyết, một buổi hướng về luyện thành Ất Mộc Thông Linh Quyết, cao minh thì cao minh, thế nhưng năng lực cụ thể cùng với sát phạt chi đạo ở trong chiến đấu. Diệp Chân phải tĩnh tâm tìm hiểu.
Bởi vì một khi bước lên đường về, hắn sẽ không có thời gian để yên tâm như hiên tại, ngay cả khi ngủ cũng phải mở một con mắt.
Đây cũng chuyện chủ yếu trong ba ngày này.
Đặc điểm lớn nhất của Ất Mộc Thông Linh Quyết chính là năng lực phụ trợ, có thể khống chế hoa cỏ cây cối quanh người làm tai mắt, thậm chí có thể trực tiếp làm cho một ít hoa cỏ cây cối ẩn chứa linh khí trong thời gian ngắn hóa thành thụ yêu hoa yêu.
Nhưng Ất Mộc Thông Linh Quyết này trong chiến đấu cũng không phải bỏ không.
Ât Mộc Linh Lực cũng có vài loại sát chiêu, thế nhưng cường hãn nhất lại chính là một loại bảo mệnh thuật tên là Ất Mộc Linh Chức, có thể tùy ý sở dục ngưng tụ thành tấm chắn phòng ngự, theo giới thiệu, năng lực phòng ngự hết sức kinh người.
Chỉ cần không đụng tới Thiên hỏa công kích cực kỳ cường hãn. Đối với công kích linh lực thuộc tính khác thì phòng ngự siêu cường, thậm chí có thể ung dung ngăn lại linh khí công kích.
Này vẫn là theo đánh giá của Diệp Chân, bởi vì theo trong Ất Mộc Thông Linh Quyết giới thiệu, uy lực của Ất Mộc Linh Chức này có thể sánh ngang với Hồn khí phòng ngự hạ phẩm.
Mà trong ba ngày này, Diệp Chân đã dành thời gian hai ngày rưỡi để tu luyện Ất Mộc Linh Chức.
Bởi vì Diệp Chân rất rõ ràng, hắn chính là cái giòn bì, khi có thể tăng lên năng lực phòng ngự, năng lực sinh tồn, tuyệt không buông tha.
Nhưng đang trong quá trình tu luyện, có một chuyện làm cho Diệp Chân cảm thấy rất buồn bực.
- Tiểu Yêu, ngươi có thể chậm một chút hay không, ngươi có thể ăn Ât Mộc Linh Lực chậm một chút hay không?
Chỉ không tới nửa canh giờ, linh lực trong Ất Mộc linh mạch của Diệp Chân đã sớm thấy đáy, Diệp Chân bắt đầu nhanh chóng lấy ra linh lực trong đan điền bổ sung chuyển hóa.
Sau ba canh giờ, linh lực trong đan điền Diệp Chân cũng nhanh chóng thấy đáy.
Cười khổ bất đắc dĩ, Diệp Chân chỉ có thể tạm ngừng việc tu luyện, tay cầm Tinh Linh thượng phẩm bắt đầu khôi phục linh lực khô cạn trong cơ thể.
- Ba ba, ta… Đói bụng! Ta đói!
Đối với danh xưng này, Diệp Chân chỉ có thể cười khổ cho qua.
Sau khi rời khỏi Hồi Xuân Phúc Địa, linh trí của Ất Mộc linh mạch sinh ra trong cơ thể hắn từ như cọng tóc đã cấp tốc trưởng thành - viễn cổ Cự Linh Thụ, chậm rãi thức tỉnh.
Chuyện thứ nhất sau khi thức tỉnh chính là xưng hô "Ba ba" với Diệp Chân!.
Danh xưng này làm cho Diệp Chân dở khóc dở cười.
Sau đó, Diệp Chân đã không cười nổi, chỉ nghe nói hai chữ "Ta đói" thôi thì tên này đã bắt đầu nhanh chóng hấp thu linh lực trong cơ thể Diệp Chân.
Tốc độ kia nhanh chóng đến suýt chút nữa làm cho Diệp Chân bởi vì linh lực khô cạn từ giữa bầu trời rơi xuống.
Sau đó, trạng thái như thế này đã kéo dài thời gian bảy ngày, đây đã là ngày thứ tám.
Mỗi một ngày, Tiểu Yêu đều phải rút khô linh lực trong cơ thể Diệp Chân một lần, điều này làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác cho con bú chân chính.
Hơn nữa, không chỉ như vậy, thân làm cha cũng thật không dễ làm.
Trong lúc lơ đãng, tong lúc Diệp Chân đang tu luyện, trên đỉnh đầu sẽ mọc ra một mầm cây nhỏ.
Càng làm người ta sụp đổ chính là, giả như lúc ngươi đi tiểu, đột nhiên nhìn thấy tiểu đệ đệ mọc lên một mầm xanh, lúc đó đến cùng sẽ có cảm giác như thế nào, bóng ma trong lòng kia sẽ đến lớn bao nhiêu?
Ngược lại có lúc có thể làm cho Diệp Chân sụp đổ.
Nhưng để Diệp Chân vui mừng chính là, xuất thế tám ngày đến giờ, mỗi một ngày Tiểu Yêu đều đang trưởng thành, mỗi một ngày đều đang có sự biến hóa.
Chí ít ba ngày qua này, đã chưa từng xuất hiện chuyện Diệp Chân thấy lúc đi tiểu tiểu đệ đệ mọc mầm xanh nữa.
Đúng rồi, nói rõ một chút, "Tiểu Yêu" là môt cái tên Diệp Chân đặt cho viễn cổ cự linh thụ yêu này.
- Tiểu Yêu, ngày hôm nay ta sẽ dạy ngươi một chuyện, sau này nếu có đói bụng thì cần phải nói cho ba ba biết trước, ở dưới sự cho phép của ba ba, ngươi mới có thể lấy ra linh lực của ba ba, hiểu chưa?
- Ba ba, không hiểu!
- Không hiểu cũng không sao, ngươi chỉ cần biết nếu ngươi tùy ý hấp thu linh lực trong cơ thể ba ba không còn chút nào, như vậy trong một số thời khắc rất có thể sẽ hại chết ba ba.. Ừm, chính là sẽ làm ba ba ngã xuống!
Làm cho Diệp Chân vui mừng chính là, Tiểu Yêu này có ký ức truyền thừa, rất nhiều chuyện đều biết, nhưng phải dùng lời giải thích thượng cổ, bằng không sẽ nghe không hiểu.
Cũng may là như vậy, bằng không, nếu cho Diệp Chân dạy một đứa bé lớn lên, Diệp Chân chắc chắn sẽ sụp đỗ.
Mà cũng vào lúc này, Diệp Chân mới sẽ càng thêm nhớ cha mẹ mình.
Có câu nói nuôi con rồi mới biết ơn cha mẹ, chỉ là một thông linh thụ yêu mà cũng có thể làm cho Diệp Chân cực kỳ đau đầu, như vậy bản thân một người cha mẹ, lúc trước đã phải phí mất bao lớn tâm huyết mới có thể để một đứa trẻ con bi bô tập nói trưởng thành như thế?
- Ngã xuống?
Tiểu Yêu rõ ràng hít vào một ngụm khí lạnh, bởi vì hắn hiểu rõ ràng ý tứ từ ngã xuống này.
- Ba ba, ta hiểu rồi, sau này nếu ta đói ta sẽ nhẫn nhịn!
Tiểu Yêu nói.
Nghe vậy, Diệp Chân lại càng thêm dở khóc dở cười, câu nói này nói quá đáng thương.
- Cũng không cần nhẫn nhịn, đói bụng cứ nói, ngươi có thể lấy ra hai ba phần mười linh lực trong cơ thể ta thì sẽ không thành vấn đề gì, nhưng không thể giống như ngày hôm nay, một hơi không ngừng hút khô linh lực của ta!
Diệp Chân nói.
- Ta nhớ rồi ba ba!
Nghe âm thanh Tiểu Yêu ngoan ngoãn, Diệp Chân có hơi xúc động, vốn tưởng rằng là một thụ yêu, nhưng vạn phần không ngờ lại ra một gỗ nhi tử.
Nhưng cảm giác này cũng rất tốt.
Ba ngày, thời gian nháy mắt đã qua, Ất Mộc Linh Chức kia của Diệp Chân cũng khi là đã tu tập gần đủ rồi.
Thứ này có quan hệ với tiên thiên hồn quang tứ sắc mạnh mẽ của hắn.
Tùy ý luyện hóa tiên thiên hồn quang của một vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, bổ sung tiêu hao hồi sức mạnh thần hồn.
Mấy ngày trước, sau đại chiến, tiên thiên hồn quang trong túi Diệp Chân cũng đã có hơn một trăm viên, tất cả đều là võ giả Khai Phủ Cảnh trung hậu kỳ, đáng tiếc không có thời gian để luyện hóa.
- Chủ thượng, ba vị Đại Thánh truyền lời, nếu như ngươi đã kết thúc tu luyện thì đi đến Thiên Dực Điện, bọn họ ở nơi đó chờ đợi ngươi!
Thấy Diệp Chân tu luyện xong, Vệ thống lĩnh tạm thời của Trấn Hải điện tiến lên khom người báo cáo.
- Biết rồi!
Mấy tức sau, Diệp Chân đã xuất hiện ở trong Thiên Dực Điện.
Tịnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải ba vị Đại Thánh thật giống như đã sớm chờ ở nơi đó, thấy Diệp Chân đến thì ra hiệu cho Diệp Chân ngồi xuống. Đồng thời cũng đẩy một chiếc trữ vật giới chỉ cổ lập loè ánh sáng đến trước mặt Diệp Chân.
- Ba vị ca ca, đây là cái gì?
Diệp Chân nghi ngờ nói.