← Quay lại trang sách

Chương 1116 Đến Hai Giết Một Đôi

Trên ngoại vực Tử Hải, Tinh Đảo giấu ở trong mây mù quanh năm, nhị lâu khôi Vạn Tinh Lâu - Hoàng Đàn, tam lâu khôi Âu Đột, ngũ lâu khôi - Diêm Vô Địch đang phóng tầm mắt tới phương xa.

- Lão tam, kế hoạch khai triển đã lâu như vậy, ngươi nói kế hoạch của ngươi có thể thành công không?

Diêm Vô Địch hỏi.

Vì sao gọi là ‘lão tam’, nguyên nhân rất đơn giản, đây là quy củ truyền xuống các đời của Vạn Tinh Lâu, mỗi một đời Vạn Tinh Lâu cho tiếp nhận năm vị lâu khôi, đều phải nhất định kết nghĩa huynh đệ, cho nên mới có xưng hô như thế.

- Chương Di kia theo ta hơn ba trăm năm, chính là một trong mấy vị quản sự dưới trướng ta thuận tay nhất! Những năm này cũng học được một ít bản lĩnh của ta, hơn nữa bàn về tài năng tùy cơ ứng biến, mấy vị quản sự dưới tay ta, không ai bằng được với hắn. Lão ngũ ngươi cứ yên tâm đi, Chương Di kia ra tay, nhất định thành công!

Âu Đột nói.

Hoàng Đàn lại bĩu môi khinh thường.

- Lão tam, ta thật không hiểu, một tiểu tử như vậy, thời điểm có ba yêu nghiệt Nhập Đạo Cảnh làm chỗ dựa, dù cao thủ Vạn Tinh Lâu chúng ta xuất ra hết, cũng sẽ diệt được, hà tất nghĩ ra tầng tầng tính toán phí nhiều công như vậy?

Chợt biểu hiện của Âu Đột trở nên hơi nghiêm nghị.

- Nhị ca, sáu đời lâu khôi Vạn Tinh Lâu chúng ta, chưa từng có đột phá! Đến đời này của chúng ta, ta cũng hi vọng như vậy!

- Hừ, tính cả trưởng bối còn sót lại đời trước, Vạn Tinh Lâu chúng ta tổng cộng có tám vị Nhập Đạo Cảnh, còn sợ bọn hắn sao?

Hoàng Đàn bất mãn nói.

- Sợ là không sợ! Nhưng ta vẫn câu nói đó, nếu thời khắc vây công, ba người kia một con đâm vào biển rộng, ai đuổi theo?

Âu Đột quát.

Hoàng Đàn ngẩn ra, sau đó ngượng ngùng nói.

- Dù cho chúng ta không có kỹ năng bơi, nhưng nhân mã Vạn Tinh Lâu chúng ta, có thể không giống các thế lực khác câu tâm đấu giác như vậy, tám người chúng ta cùng bơi xuống đáy biển, còn có thể sợ bọn họ hay sao?

- Hừ, lão ngũ, ngươi nghe lão nhị nói!

Âu Đột có chút bất đắc dĩ, trực tiếp im lặng.

Diêm Vô Địch vẫn một mặt cười khổ.

- Nhị ca, có chuyện ngươi không biết, theo Vạn Tinh Lâu chúng ta điều tra, ba gia hỏa kia. Một khi vào biển, hầu như không ai có thể quản chế! Đặc biệt là gần Thiên Dực Đảo, cư tình báo, con số bọn họ trực tiếp khống chế Linh giai hải yêu gần một vạn, con số Linh giai hải yêu gián tiếp bị khống chế và ảnh hưởng tuyệt đối có hơn mười vạn! Nếu khi đó, Vạn Tinh Lâu chúng ta dốc toàn bộ lực lượng.

Nếu dám gần Thiên Dực Đảo đuổi vào biển rộng, bảo đảm cái bọt nước đều chưa kịp thở!

- Linh giai hải yêu? Hơn vạn, quá mười vạn? Nhiều như vậy?

Dù cho cường giả Nhập Đạo cảnh, Hoàng Đàn cũng không khỏi biến sắc.

Thấy Hoàng Đàn hô kinh, lúc này Âu Đột mới lên tiếng nói.

- Bằng không, ta hà tất lớn phí nhiều công sức như vậy? Thiên Dực Đảo hung hăng như vậy, ngươi cho rằng Long Minh có thể khoan dung, rộng lượng với bọn họ? Hơn hai trăm năm trước, Long Minh Long Đảo có năm vị trưởng lão. Sau đó không hiểu ra sao lại biến mất hai vị, ngươi cho rằng biến mất ở nơi nào?

- Lão tam. Ý của ngươi là do Thiên Dực Tam Thánh làm?

Hoàng thiện giật mình nói.

- Ngược lại, trong tình báo Long Minh, hai vị đó là thay thế minh chủ đi Thiên Dực Đảo tạo áp lực, sau đó đã trực tiếp biến mất!

Nghe vậy, biểu cảm của Hoàng Đàn lần thứ hai biến đổi, hít vào một hơi lạnh.

- Lão tam, nếu biện pháp của ngươi không thành công thì sao đây?

Trầm ngâm một chút, Hoàng Đàn nghi vấn.

- Tính tình Diệp Chân ta, ta đã sớm tính chính xác, không thể thất bại.

Không chờ hai người nói xong, Diêm Vô Địch học hỏi, nói.

- Lão tổ tông nhà ta đã nói rồi. Lần này tính toán, nếu có thể thành công thì tốt. Nếu không thể thành công, trong một giáp, hắn nhất định tự mình ra tay.

Không tiếc bản thân, phải diệt được Thiên Dực Đảo!

Vừa dứt lời, sắc mặt Hoàng Đàn và Âu Đột đồng thời kịch biến.

- Thời điểm này chúng ta phải để mấy vị lão tổ tông bảo dưỡng tuổi thọ, làm sao sẽ làm..

- Đừng nhìn ta, đây là quyết định của lão tổ tông!

Diêm Vô Địch nói.

- Lão tổ tông nói rằng tuổi thọ hắn đã hết, vô dụng tọa hóa, không bằng cuối cùng dùng chút lực lượng còn thừa lại, quét dọn cản trở vì Vạn Tinh Lâu..

- Lão ngũ, dù có lời ấy, chúng ta cũng không thể để cho lão tổ tông mấy nhà chúng ta liều mạng!

Biểu cảm của Âu Đột trở nên vô cùng kiên định.

- Yên tâm đi, kế hoạch lần này nhất định sẽ thành công!

Một ngày trước, Vạn Tinh Lâu Hắc Long vực thông qua tiểu na di trận truyền đến tin tức, tất cả thuận lợi, đã bắt giữ được cha mẹ của Diệp Chân, chờ bắt giữ được Quách Kỳ Kinh có quan hệ khá gần kia với Diệp Chân, sẽ lập tức trở về, kế hoạch của chúng ta, cũng có thể thuận lợi triển khai.

Trong Hắc Long vực.

Sau khi Diệp Chân đuổi giết thành công Hoa Ngũ, rồi lấy tốc độ nhanh nhất trở về

Tề Vân tông.

Trong Tề Vân tông, hơn triệu đệ tử vẫn như cũ duy trì dáng vẻ vừa rồi lúc đại chiến, mỗi người ngửa đầu nhìn lên trên bầu trời, hình như đang hồi ức lại tình cảnh hoa mắt vừa nãy.

Lần đầu tiên, bọn họ mở rộng tầm mắt, rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Liêu Phi Bạch và Diệp Chân vừa xuất hiện trên bầu trời Tề Vân tông, như Thần.

Nhưng so với mấy đệ tử bình thường, kinh hãi nhất lại thuộc về chưởng môn Quách Kỳ Kinh, còn có các trưởng lão trong chín phong.

Trong Hắc Long vực, bọn họ cảm thấy dựa vào tu vi của bọn họ, bất kể là Khai Phủ

Cảnh nhất trọng hay Hồn Hải cảnh ngũ trọng, cũng có thể tung hoành thiên hạ.

Nhưng trận chiến ngày hôm nay qua đi, trong lòng đã không còn suy nghĩ như vậy.

Nhìn những Khai Phủ Cảnh tứ ngũ trọng kia, lục thất trọng thậm chí bát trọng bị giết dưới tay Diệp Chân và Liêu Phi Bạch rất nhẹ nhàng, mới triệt để rõ ràng đúng là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Sớm đã quen an nhàn nên mất đi lòng tiến thủ, một lần nữa dấy lên.

Nhìn thấy Diệp Chân trở về, hộ sơn đại trận mở rộng, một đám đệ tử lập tức hoan hô lên, thậm chí Mông Tiểu Nguyệt phóng lên trời, chủ động đón lấy Diệp Chân.

Nhưng tốc độ Diệp Chân rất nhanh, làm sao Mông Tiểu Nguyệt có thể đuổi theo, Mông Tiểu Nguyệt vừa bay đến giữa không trung, thân hình Diệp Chân cũng đã đứng ở vị trí trung tâm nhất của Tề Vân phong.

Thoáng chốc, vẻ nồng đậm cay đắng lộ ra từ khóe miệng của cô nàng, biểu hiện trở nên cực kỳ thất vọng.

- Tiểu Nguyệt, chuyện khẩn cấp, lần sau quay về tìm muội, cố gắng tu luyện!

Trong hồn hải truyền đến một câu động viên, cuối cùng cũng làm cho Mông Tiểu Nguyệt hài lòng không ít.

Nói thật, nếu không phải chuyện quá gấp, lần này Diệp Chân dự định ở lại trong Hắc Long vực một đoạn thời gian ngắn.

Hắn cũng đã sớm thấy Mông Tiểu Nguyệt, tác dụng Kiếm Tâm Thông Minh phụ trợ thần thông của hắn đến nay vẫn còn dùng được, lúc trước vẫn dính không ít ánh sáng của Mông Tiểu Nguyệt.

Trong đại điện chưởng môn, Quách Kỳ Kinh nhìn Diệp Chân trở về, trên môi nhấp mở liên tục, chính là không biết nói cái gì.

Mãi đến tận hiện tại, hắn mới rõ ràng cái gọi là chân chính chứng kiến của Liêu Phi Bạch, mới rõ ràng sức chiến đấu của Diệp Chân rất khủng bố là có ý gì.

Giết vương giả Khai Phủ Cảnh trung hậu kỳ như bổ dưa thái rau, này không gọi là sức chiến đấu khủng bố thì còn có thể gọi cái gì khủng bố?

- Gặp qua chưởng môn!

Theo thói quen, Diệp tiến lên khom mình hành lễ.

Bất luận tu vi của Diệp Chân cao đến bao nhiêu, sức chiến đấu mạnh bao nhiêu, nơi này chung quy vẫn là nơi Diệp Chân hắn trưởng thành.

- Được, rất tốt, vô cùng tốt!

Quách Kỳ Kinh trên dưới đánh giá Diệp Chân nửa ngày, mới thốt lên một như vậy.

- Chưởng môn, ngươi biết kế hoạch của ta, thời gian cấp bách, ta sẽ không phí lời! Kế hoạch lần này, đệ tử trong tông môn, không có kẽ hở gì chứ?

Diệp Chân hỏi.

- Không có!

- Đến ba canh giờ trước, chúng ta cũng mới khẩn cấp gom lại đệ tử trong hộ sơn đại trận!

Ngoại trừ lão phu và Phi Bạch, còn có Đại trưởng lão ở ngoài làm việc, còn lại không có ai biết cái kế hoạch này, càng không có người biết chuyện chúng ta đã sớm biết có ngoại địch xâm lấn.

Quách Kỳ Kinh nói.

- Sư tỷ bên kia chuẩn bị thế nào?

Diệp Chân lại hỏi.

- Đã sớm chuẩn bị kỹ càng, bất cứ lúc nào có thể dịch dung thành dáng dấp của ngươi.

- Được, một hồi sau khi ta đi, tất cả dựa theo kế hoạch làm việc, ghi nhớ kỹ, nhất định phải dựa theo phương pháp ứng đối trong kế hoạch của ta ứng đối các loại biến hóa, không thể thay đổi.

Diệp Chân nói.

Nghe vậy, Quách Kỳ Kinh bất mãn nhìn chăm chú Diệp Chân một chút.

- Ngươi nghĩ lão phu không hiểu lí lẽ sao?

Vội vã cười bồi, ánh mắt Diệp Chân vừa nhìn về phía hai thế thân dưới chân đang hôn mê.

- Hai người thế thân này, không bất cứ vấn đề gì chứ!

- Không có, đều đã an bài xong! Bọn họ bất luận sinh tử, Tề Vân tông ta sẽ bảo đảm hai nhà bọn họ phú quý ba trăm năm, một khi có hậu nhân có tư chất võ đạo, chắc chắn bồi dưỡng họ đến Hồn Hải cảnh! Lão phu có thể ở ngay trước mặt bọn họ phát xuống Thần Hồn Lời Thề, hai người này, tuyệt không bất cứ vấn đề gì!

Nói xong, Quách Kỳ Kinh lại hỏi.

- Hiện tại, muốn đi gặp cha mẹ của ngươi?

Do dự một chút, Diệp Chân nói.

- Trước tiên, thẩm vấn hai tù binh kia, nhắc đến cha mẹ ta, hai tù binh kia có mở miệng hay không?

- Không có!

- Hoa Minh Hạo nhận ra. Nhưng người thần bí dẫn đường kia không biết ngọn ngành, chưa từng gặp!

Quách Kỳ Kinh nói.

- Được rồi, giao cho ta!

Sau khi gật đầu, Quách Kỳ Kinh đã tự mình mang theo Diệp Chân đi tới hậu điện giam giữ hai tù binh, Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên vẫn đang tra hỏi tiến lên đón, lắc lắc đầu.

- Hai người này miệng rất cứng, cái gì đều không hỏi ra.

Nghe vậy, Diệp Chân lắc lắc đầu.

- Loại người như Hoa Minh Hạo, tra hỏi cái gì, trực tiếp sưu hồn là được!

Lộ Trường Xuyên và Quách Kỳ Kinh đồng thời cười khổ, dựa vào tu vi thần hồn của bọn họ, sưu hồn đối vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng, đây không phải tự tìm đường chết sao?

Thần hồn của bọn họ, căn bản không chịu nổi lượng lớn tin tức trong Tiên Thiên thần hồn của vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng.

Nhưng khi hai người đang cười khổ, Diệp Chân một bước tiến lên, còn không chờ

Hoa Minh Hạo chửi ầm lên, bàn tay của Diệp Chân đã dứt khoát bổ lên đầu của hắn, kình lực phun một cái, trong phút chốc, tư duy Hoa Minh Hạo tan vỡ, Tiên Thiên thần hồn trực tiếp bị Diệp Chân cầm ra.

- Họ Diệp, ngươi dám diệt cả nhà Hoa gia ta, ngươi..

Diệp Chân dường như không nghe thấy, tiên thiên hồn quang tứ sắc trong lòng bàn tay như tơ lụa, xen vào Tiên Thiên thần hồn của Hoa Minh Hạo, không ngờ là bắt đầu trực tiếp sưu hồn, thoáng chốc, tiếng kêu của Hoa Minh Hạo rên la cực kỳ thảm thiết.

- Chuyện này..

Lộ Trường Xuyên và Quách Kỳ Kinh lần thứ hai giật mình.

Khiến hai người càng thêm giật mình chính là, chỉ sau nửa khắc đồng hồ, Diệp Chân đã mở hai con mắt, biểu thị sưu hồn xong xuôi.

Ở tình huống bình thường, Quách Kỳ Kinh sưu hồn một võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng, cũng phải tiêu tốn mấy canh giờ, sau đó còn phải dùng thời gian một hai ngày tĩnh dưỡng mới có thể.

Không ngờ Diệp Chân chỉ có nửa khắc đồng hồ đã xong việc, còn giống như người bình thường.

- Đến lượt ngươi!

Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía người dẫn đường thần bí kia, nhưng vừa rồi Diệp Chân ở ngay trước mặt hắn sưu hồn Hoa Minh Hạo, âm thanh Hoa Minh Hạo kêu lên thê lương thảm thiết đã dọa sợ hắn.

- Ta.. Ta thật sự không biết, ta chỉ bị bọn họ mời tới dẫn đường, thật sự..

Diệp Chân vung đứt đoạn mất người này, con mắt nhìn chằm chằm này người dẫn đường thần bí, nói.

- Dù ngươi không nói, ta cũng biết thân phận của ngươi!

- Ta thật không có thân..

- Vạn Tinh Lâu, bất kể là ngươi hay Hoa quản gia kia đều đến từ Vạn Tinh Lâu, đúng không?

Diệp Chân híp mắt nói.

Khóe miệng người dẫn đường thần bí không cách nào ức chế co giật mấy lần, nhưng vẫn kiên trì nói.

- Ta chính là tán tu bị bọn họ tiện tay chộp tới dẫn đường..

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhưng Diệp Chân đã không muốn phí lời với hắn, trực tiếp câu Tiên Thiên thần hồn của hắn, bắt đầu sưu hồn.

Một phút sau đó, hai con mắt của Diệp Chân mở ra.

- Chưởng môn, nguyên lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hắc Long vực Hải Lạc Sương đã rời đi rồi chứ?

- Đã sớm rời chức!

- Vậy thì đúng rồi! Nếu trong phân lâu Vạn Tinh Lâu có quỷ, bọn họ làm sao có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào Hắc Long vực? Một hồi sau khi ta rời khỏi, chưởng môn phải sắp xếp người triệt để tàn sát Vạn Tinh Lâu, triệt để đồ diệt Vạn Tinh Lâu trong Hắc Long vực, mọi việc cứ chọn nhân thủ hạt nhân!

- Còn có, sau đó người Vạn Tinh Lâu muốn đến Hắc Long vực mở phân lâu, tới một người giết một người, đến hai giết một đôi!

Diệp Chân đằng đằng sát khí nói.