← Quay lại trang sách

Chương 1132 Giết Người Trong Phòng Kín?

Không thể không nói, loại hành vi cố tình bảo hộ này của Vạn Tinh Lâu đã giúp Diệp Chân một đại ân.

Dòng dõi và hậu bối của năm họ Vạn Tinh Lâu quá nhiều, Diệp Chân căn bản không biết ai là quan trọng, ai không quan trọng, nhưng mà phương diện cố tình bảo hộ này của bọn hắn đã chỉ cho Diệp Chân một đường sáng.

Chỉ cần là con cháu được vương giả Khai Phủ Cảnh cố ý bảo vệ, vậy khẳng định kẻ đó chính là hậu bối con cháu rất có giá trị trong năm họ.

Bây giờ Tinh đảo đang trong tình huống toàn đảo đề phòng trông gà hoá cuốc, đừng bàn tới việc chạm vào năm vị cường giả Nhập Đạo Cảnh còn lại, ngay cả mấy vị trưởng lão Khai Phủ Cảnh cửu trọng của Vạn Tinh Lâu mà Diệp Chân cũng không dám đụng vào.

Bởi vì một khi có biến, một khi hắn rơi vào vũng bùn chiến đấu, vậy thì coi như tiêu đời.

Vì lẽ đó, Diệp Chân nhanh chóng chuyển mục tiêu, hắn quyết định ra tay với đám con cháu năm họ có giá trị cao, hộ vệ vây quanh bên người.

Trong một buổi tối, Diệp Chân đã bắt sống được mười tám tên con cháu có hộ vệ canh giữ, bình quân thì mỗi nhà có ít nhất ba người, giết chết hơn ba mươi tên vương giả Khai Phủ Cảnh.

Nắm giữ mấy tên con cháu rất được trọng thị này trong tay, Diệp Chân càng có thêm tự tin.

Khi chỉ còn có một canh giờ nữa là tới hừng đông, Diệp Chân lại chìm vào lòng đất rồi bơi tới bờ sông, bắt đầu đả tọa khôi phục.

Đừng nhìn Diệp Chân giết người bắt tù binh cả một buổi tối vô thanh vô tức, cực kỳ nhẹ nhàng.

Chỉ có Diệp Chân biết, cho dù lực lượng thần hồn hay linh lực trong cơ thể đều đã tiêu hao rất nhiều. Linh lực còn sót lại hai phần mười, lực lượng thần hồn còn dư lại bốn phần mười, cần nhanh chóng khôi phục cấp tốc!

Khi phía Đông nhảy ra một tia sáng màu hồng, trải qua ba canh giờ nghỉ ngơi, tinh thần của ba vị cường giả Nhập Đạo Cảnh Ninh Sĩ Dị, U Đột và Diêm Vô Địch đã trở nên sung mãn, vì thế bọn họ đến thay thế Cái Quân và Hoàng Đàn.

- Lão đại, hiện tại đến lượt chúng ta canh giữ, ngươi và Hoàng Đàn mau mau khôi phục tu vi Thần Hồn đi, bốn canh giờ nữa chúng ta sẽ liên thủ tiếp tục truy tìm!

Lão tổ tông Ninh gia Ninh Sĩ Dị nói.

- Được rồi, như vậy thì lão phu….

Khi Cái Quân xoay người muốn đi thì con ngươi hắn đột nhiên co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy đại tổng quản Diêm phủ đang chạy về bên này, vẻ mặt tràn đầy sự kinh hoàng, vừa nhìn đã biết có chuyện xảy ra.

- Thế nào?

Nhìn thấy đại tổng quản Diêm phủ hớt hơ hớt hải chạy tới, sắc mặt mấy người Diêm Vô Địch, Hoàng Đàn, U Đột nhiên biến đổi, trong lòng bọn hắn đồng thời dâng lên một loại dự cảm không tốt.

- Hai vị lão tổ tông! Chúng ta không thấy Diệp ca nhi, Tư ca nhi, Phàm ca nhi, Hâm ca nhi, bốn vị ca nhi đều không thấy đâu cả!

Đại tổng quản Diêm phủ khóc lớn, chưa kịp chạy tới trước mặt bọn họ thì đã quỳ gối xuống đất.

- Lão nô đáng chết! Lão nô không có canh chừng kỹ mấy vị ca nhi, lão nô đáng chết!

Đại tổng quản Diêm phủ vừa khóc vừa tự vả miệng mình một cách điên cuồng.

- A?

Diêm Vô Địch đột nhiên nhào tới nâng đại tổng quản Diêm phủ lên.

- Ngươi nói nhăng nói cuội gì đó? Tối hôm qua lão phu ở trong phủ cả đêm, hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh gì, tại sao ta vừa mới rời đi thì lại xảy ra vấn đề rồi?

- Lão nô cũng không biết, sáng sớm có hầu gái đi tới hầu hạ mấy vị ca nhi rửa mặt, thấy trong phòng không có người cho nên lập tức chạy tới thông báo cho lão nô, lão nô đi qua nhìn, đúng thật là trong phòng không có một bóng người! Ngay cả mấy vị vương giả Khai Phủ Cảnh bảo hộ các ca nhi cũng không thấy đâu!

Nghe đại tổng quản Diêm phủ khóc lóc kể lể, sắc mặt của bốn người Cái Quân, Ninh Sĩ Dị, U Đột, Hoàng Đàn trở nên cực kỳ khó coi. Thân là người nắm quyền Vạn Tinh Lâu, bọn họ phi thường rõ ràng tại sao mấy vị công tử ca này lại mất tích.

Đây là các ứng cử viên cho Lâu Khôi đời kế tiếp của Diêm gia mà bọn hắn đã sớm tuyển định từ trước.

Ứng cử viên Lâu Khôi đời kế tiếp của Diêm gia tổng cộng có năm vị, ngoại trừ một vị hiện tại đang rèn luyện ở ngoài vực phân lâu, những người khác đều đã biến mất!

Chuyện này quả thật là muốn dồn Vạn Tinh Lâu Diêm gia vào chỗ chết!

- Đi! Chúng ta đi Diêm phủ xem sao…

Cái Quân còn chưa nói xong thì thân hình của hắn bỗng dưng chấn động, lần đầu tiên, khuôn mặt từ trước tới nay không biến sắc, ngàn năm lạnh băng như thái sơn, thậm chí khi nghe tin con trai Cái Sơn Quân của mình đã chết mà vẫn không có quá mức chấn động, lúc này lại lộ ra vẻ mặt như gặp phải quỷ!

Cùng một giây, ba người Hoàng Đàn, U Đột và Ninh Sĩ Dị nhìn theo ánh mắt của Cái Quân, sau đó sắc mặt của cả ba cũng trở nên kịch biến, mỗi người cũng đều lộ ra vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.

Xa xa, đại tổng quản của các phủ Cái gia, Hoàng gia, U gia, Ninh gia đang nhanh chóng chạy về phía bên này. Cho dù tốc độ và phương hướng của bọn hắn khác nhau nhưng mà biểu hiện trên mặt lại giống nhau như đúc.

Như cha mẹ chết!

Cũng như đại quản gia Diêm phủ, mấy đại quản khác cũng quỳ gối từ xa, vẻ mặt hoảng sợ mà bắt đầu khóc lóc kể lể.

Thoáng chốc, Cái Quân, Hoàng Đàn, U Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch lập tức lảo đảo suýt ngã. Tiền nhiệm Đại Lâu Khôi Cái Quân thậm chí lấy tay che ngực, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ vạn phần.

- Là ai? Rốt cuộc là kẻ nào lại ra tay độc ác như vậy? Chẳng lẽ hắn muốn cho Vạn Tinh Lâu chúng ta phải đoạn tử tuyệt tôn sao?

Đại trưởng lão Vạn Tinh Lâu Cái Tri Thế rống lên một tiếng bi thiết.

Sắc mặt của những người khác cũng trở nên cực kỳ tái nhợt.

- Phong tỏa tin tức, tra! Chúng ta cần phải điều tra nơi mà mỗi người đã mất tích!

Cái Quân vỗ ngực, đôi mắt trừng lớn hết mức.

Chưa tới một canh giờ, một nhóm các cao thủ đã điều tra xong mười tám căn phòng xảy ra chuyện, biểu hiện của từng người trở nên nghiêm nghị cực kỳ.

Cách thức ra tay giống hệt như cách mà Đại Lâu Khôi Cái Sơn Quân bị giết chết.

Giết người trong phòng kín!

Các cửa sổ, thậm chí các vật bày trí trong phòng đều không có bất kỳ hư hao gì.

Trong phòng không có dấu vết vật lộn, chỉ phát hiện một ít vết máu.

Nhưng vấn đề là, bên người vị công tử vô dụng nhất cũng có một vị Khai Phủ Cảnh thất trọng bảo vệ, những công tử khác đều có hai vị vương giả Khai Phủ Cảnh bảo vệ.

Nhưng kẻ địch lại có thể giết chết hai vị vương giả Khai Phủ Cảnh một cách vô thanh vô tức, hơn nữa còn có thể cướp đi một người còn sống ở dưới mí mắt của bọn họ.

Hơn nữa, các công tử có thể trở thành ứng cử viên cho Lâu Khôi Vạn Tinh Lâu đời kế tiếp đều có tu vi cao, tu vi thấp nhất cũng là Chú Mạch Cảnh ngũ trọng, cao nhất cũng đạt đến Khai Phủ Cảnh trung kỳ, tuyệt đối không phải một vũng bùn mặc cho người đánh giết.

Nhưng vấn đề là, chỉ mới một buổi tối thôi mà đã mất tích một lúc gần năm mươi cái người sống, thế mà trên Tinh đảo lại không có phát hiện bất luận sự dị thường nào.

Mất tích quá nhiều người, cộng thêm cái chết của hai vị Lâu Khôi trước đó, năm vị thiếu Lâu Khôi mất tích lập tức khiến cho toàn bộ Tinh đảo tràn ngập một loại không khí cực kỳ sợ hãi.

- Các ngươi nói thử xem, rốt cuộc thì kẻ địch của chúng ta là ai?

Giữa không trung, năm vị cường giả Nhập Đạo Cảnh không phát hiện được gì tụ tập ở cùng nhau.

- Đại Lâu Khôi chết trong tĩnh thất tu luyện của mình, bên ngoài có hộ vệ bảo hộ và vài tầng trận pháp! Rất nhiều trận pháp cảnh giới nơi mà con cháu mất tích cũng không có tổn hại gì, nhưng lại đã chết.

- Mặt khác, căn cứ vào phát hiện khi nghiệm thi Đại Lâu Khôi và Tứ Lâu Khôi, trên lòng bàn chân của hai người đều có miệng vết thương nhỏ bé cực kỳ dị dạng.

- Căn cứ vào vài điểm này, kẻ địch của chúng ta khả năng có các đặc thù như sau.

- Thứ nhất, hắn ta hẳn là một người biết thuật độn thổ, ngoại trừ cái này thì ta không tài nào nghĩ ra cách khác để giết người trong phòng kín!

- Thứ hai, hắn ta chính là một cao thủ dùng độc, trong tay có độc vật trí mạng có thể xúc phạm tới cường giả Nhập Đạo Cảnh.

- Thứ ba, hắn ta chính là cao thủ ám sát, am hiểu ẩn nấp, tốc độ chắc chắn phải cực nhanh!

- Thứ tư, hắn ta khá là quen thuộc với Vạn Tinh Lâu chúng ta, ít nhất cũng là không xa lạ gì! Nói cách khác, trong chúng ta có "quỷ"!

Sau khi trầm tư nửa ngày, U Đột cho ra kết luận.

- Các ngươi có muốn bổ sung gì hay không?

Cái Quân hỏi.

Mọi người đồng thời lắc đầu.

- Nếu đã như vậy, mỗi người nhanh chóng phát mệnh lệnh đến các vực phân lâu, tìm kiếm kẻ khả nghi phù hợp với những điểm đặc thù này! Chỉ cần có một điểm phù hợp thì lập tức phải trình báo lên trên!

Cái Quân ra lệnh.

- Vâng, chúng ta lập tức sắp xếp!

Mọi người đồng thanh trả lời.

- Mặt khác, truyền lệnh xuống, lệnh cấm trong Tinh đảo vẫn theo lẽ thường như cũ, nhưng từ giờ trở đi, bất luận gia quyến hay võ giả thì đều không được hành động một mình, ít nhất phải hợp thành một nhóm năm người!

Bao gồm cả thời gian nghỉ ngơi cũng nhất định phải là năm người một thất!

Nói tới chỗ này, sắc mặt Cái Quân hiện lên sự buồn bã.

- Từ giờ trở đi, Tinh đảo không thể xảy ra chuyện bất ngờ gì nữa, các ngươi hiểu chưa?

Hoàng Đàn, U Đột, Diêm Vô Địch, Ninh Sĩ Dị đồng thời ngẩn ra, sau đó năm người trịnh trọng gật đầu.

Ý của Cái Quân rất đơn giản, nếu như trên Tinh đảo lại xảy ra chuyện lần nữa thì khả năng thật sự muốn rối loạn!

Nhưng dù cho Tinh đảo đã ra thủ đoạn ứng đối phi thường cẩn thận, khi mà màn đêm buông xuống, ác mộng lại diễn ra lần nữa.

Có điều lần này lại khác với lần trước, ác mộng lần này mà Diệp Chân đưa cho Vạn Tinh Lâu lại có động tĩnh lớn vô cùng!

Bởi vì chuyện hai đêm trước mà toàn bộ Tinh đảo đã vô cùng sốt sắng, cho dù giờ

Tý đã đi qua mà rất nhiều người cũng không dám nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mà cho dù mở to mắt thì cũng là năm sáu người tựa lưng vào nhau, thời thời khắc khắc đề phòng bên ngoài.

Tình huống như thế khiến cho Diệp Chân không còn có cơ hội ra tay nữa.

Cái này cũng khiến cho Diệp Chân rõ ràng, hắn đã không còn bất kỳ khả năng nào để bắt giữ thành viên quan trọng của Vạn Tinh Lâu một cách vô thanh vô tức như trước nữa.

Vì lẽ đó, Diệp Chân trực tiếp chuyển sang chiến thuật mạnh bạo!

Bởi vì có bài học trước đó, hiện tại mọi người đi nhà xí cũng đều là tụm năm tụm ba.

Bây giờ U gia chỉ còn sót lại một vị ứng tuyển cho vị trí Lâu Khôi, đó là U

Phấn, hắn đã được an bài bốn tên vương giả Khai Phủ Cảnh bảo vệ.

Trước khi ngủ, U Phấn quá mót, cho nên hắn đã dẫn theo bốn vương giả Khai Phủ

Cảnh đi ra ngoài.

Bị bốn nam nhân nhìn chằm chằm, cho dù U Phấn cực kỳ không dễ chịu thì lúc này hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Cực kỳ đột ngột, một khóm cỏ nhỏ dưới chân U Phấn bắt đầu sinh trưởng cao lên rồi quấn quanh về phía U Phấn.

Tình cảnh này khiến cho bốn vị vương giả Khai Phủ Cảnh hoảng hốt trong thời gian ngắn, sau khi lấy lại tinh thần thì cả bốn nhào tới cùng lúc.

Ầm ầm ầm!

Lôi quang chói mắt nổ tung từ một góc sân khác, sau đó giống như lôi xà đánh về phía bốn tên vương giả Khai Phủ Cảnh kia.

Dưới sự tập kích, bốn vị vương giả Khai Phủ Cảnh căn bản không chú ý tới phía sau, hơn nữa tu vi của bọn họ đều ở vào khoảng Khai Phủ Cảnh ngũ, lục trọng.

Chỗ chết người nhất chính là chuyện đột nhiên xảy ra, bọn họ còn chưa kịp ngưng tụ Linh giáp hộ thể thì đã lập tức bị Lôi Xà Oanh bắn xả tới tấp.

Trên trán Diệp Chân hiện lên Lôi Quang Châu, sau vài lần trưởng thành, uy lực của nó đã có thể sánh ngang với những Hồn khí trung phẩm có uy lực cường hãn.

Trong tiếng điện quang xì xì, ba vị vương giả Khai Phủ Cảnh trực tiếp bị oanh thành than đen, một tia ánh sáng màu xám trắng chợt lóe lên, một vị vương giả

Khai Phủ Cảnh khác bị oanh gần chết còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị tiểu miêu đập nát đầu.

Hầu như là đồng thời, thân hình Diệp Chân lóe lên, hắn cấp tốc dùng ngón tay chọc vài cái trên người U Phấn, người đang bị Tiểu Yêu nhốt lại, sau đó tiện tay thu hồi U Phấn vào trong túi Linh Thú.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân giơ tay vớt Tiểu Miêu vào trong lồng ngực rồi nhanh chóng chìm xuống mặt đất, biến mất không còn tăm hơi.

Toàn bộ hành trình liền mạch lưu loát.

Mãi cho đến khi bóng dáng Diệp Chân biến mất sau hai hơi thở thì năm vệt sáng mới nhanh chóng xông vào!

Chỉ mới liếc mắt một cái, sắc mặt U Đột thảm biến, hắn kinh hô.

- Bọn họ là người bảo vệ U Phấn, Phấn nhi!

- Là ai hả? Kẻ nào dám ra tay dưới mí mắt của chúng ta!

Diêm Vô Địch nhìn thi thể trên đất, tay nắm chặt thành quyền, gào thét.

- Đừng làm cho ta bắt được hắn, bằng không thì….

Ầm ầm ầm!

Từng tiếng sấm vang rền cách nơi này vài dặm.

Sắc mặt cả năm người trở nên khó coi cực kỳ, thân hình khẽ nhúc nhích, bọn họ nhanh chóng vọt ra ngoài!