← Quay lại trang sách

Chương 1140 Mua Dây Trói Mình

Ầm!

Hổ trảo của Tiểu Miêu đập xuống, đầu của Âu Linh Hiên treo trên cây gỗ lập tức biến thành dưa hấu nát, Tiên Thiên thần hồn vẫn chưa kịp bay ra, đã bị Diệp Chân tiện tay bắn ra một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi, lập tức để Âu Linh Hiên hồn phi phách tán.

Âm thanh bi thiết của Âu Đột cũng vào lúc này đột nhiên ngừng lại, trong phút chốc, một đôi mắt đã trở nên cực kỳ đỏ như máu, trong cổ họng phát ra một tiếng phẫn nộ gào lên đau xót, thân hình gia tốc nhằm về phía Diệp Chân.

Một bên Ninh Sĩ Dị nhìn đạo Kinh Hồn Thiên Lôi này vẫn đang ngẩn ngơ, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.

Thấy thế, Diệp Chân lại cười lạnh một tiếng, sau khi hơi lùi về sau, Thiên Dực Tam Thánh lập tức hiện ra vây quanh tiến lên nghênh tiếp.

Ý kia không thể rõ hơn được nữa, nếu Âu Đột dám ngang ngược, Thiên Dực Tam Thánh không ngại trước tiên thủ tiêu một tên.

- Làm sao, muốn trước đánh một trận sao? Đám người các người lão phu sẽ phụng bồi!

Một tiếng gào to, Cái Quân không chút nào yếu thế theo sát bên trái Âu Đột, đồng thời, Hoàng Đàn, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch ba người cũng xông tới.

Túi Linh Thú lóe lên ánh sáng, một trung niên võ giả sắc mặt trắng bệch xuất hiện trong tay Diệp Chân, bị Diệp Chân nắm lấy mái tóc dài đen huyền trong hư không.

Người này không phải người khác, chính là Âu Du - thiếu lâu khôi Âu gia.

Nhìn thấy Âu Du bị Diệp Chân xách ra, Âu Đột phẫn nộ muốn điên, thân hình bất ngờ dừng lại, đứng ở tại chỗ, cũng không dám xung kích nữa.

Bốn người Cái Quân cũng bất đắc dĩ dừng lại.

Năm người Âu Đột dừng lại, nhưng động tác của Diệp Chân không có dừng lại.

- Không có chuyện gì, các ngươi cứ tiếp tục, ta xé bắp đùi hắn ra chơi một hồi!

Nói xong, bàn tay tràn đầy linh lực của Diệp Chân dò ra, tùy ý vặn một cái, đã xé xuống một bắp đùi của Âu Du đang sống sờ sờ.

Trong phút chốc, tiếng kêu của Âu Du vang lên thảm thiết như tiếng lợn bị giết.

- Ngươi.....

Âu Đột giận dữ, muốn phát tác, nhưng tính mạng của Âu Du đang nằm trong tay Diệp Chân, lại không dám phát tác.

Loại nguy hiểm này: chính là cảm giác điểm yếu bị người khác bóp lấy, quá khó tiếp thu rồi.

- Nói. Muốn như nào, mới có thể thả Du nhi của ta!

Âu Đột hận, cắn nát môi nói một câu!

Diệp Chân cười nhạo một tiếng..

- Làm sao, đây là đang nóng lòng bàn điều kiện đúng không?

- Họ Diệp, ít nói nhảm, ngươi làm cho mọi chuyện lớn như vậy, không phải vì muốn chúng ta bàn điều kiện.....

Diêm Vô Địch mở miệng.

Nhưng Diệp Chân khinh bỉ nhìn Diêm Vô Địch một chút, không nói một lời từ trong túi Linh Thú bắt ra một tên võ giả khác. Chính là Diêm Triệt thiếu lâu khôi Diêm gia.

Khi Diêm Vô Địch chưa kịp hiểu rõ tình hình, bàn tay Diệp Chân có vô số linh lực tiện tay vặn một cái, xé xuống một bắp đùi của Diêm Triệt đang sống sờ sờ, sau lập tức lại vang lên tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết lợn.

Sắc mặt Diêm Vô Địch kịch biến, như cắn lưỡi, ngoan ngoãn im lặng, cũng không dám nói nhiều lời.

Nhưng Diệp Chân xông lên làm một thủ thế cho Diêm Vô Địch.

- Ngươi tiếp tục nói, ừm, ta tiếp tục xé!

Diêm Vô Địch:

-...

Cách làm của Diệp Chân quá trực tiếp, ngươi dám loạn mồm, vậy thì bắt Thiếu lâu khôi các ngươi làm chút chuyện, có ngốc, hắn cũng không dám lắm miệng, có trời mới biết Diệp Chân có thể dưới cơn nóng giận trực tiếp giết chết thiếu lâu khôi Diêm gia bọn họ hay không?

Nhưng Diêm Triệt và Âu Du đều là cường giả nửa bước nhập đạo, năng lực hồi phục của thân thể rất mạnh, loại ngoại thương thuần túy bị xé rách này, không bao lâu vết thương sẽ tự chữa trị, cầm máu.

Bằng không, chỉ chảy máu đều có thể muốn cái mạng nhỏ của hai tên này.

- Biết quy củ chứ?

Diệp Chân liếc xéo năm vị lâu khôi đương nhiệm Vạn Tinh Lâu một chút.

Dẫm vào vết xe đổ, lúc này năm người lại không dám mở miệng. Từng tên gật đầu lia lịa, sắc mặt kia như nuốt một con ruồi khó chịu.

Chỉ là con ngươi của mỗi người nhìn chằm chằm Diệp Chân, đều không ngoại lệ muốn phun lửa.

Không gì khác, Phượng Vĩ đảo này, võ giả tán tu rất nhiều, bởi vì chuyện mười ba ngày trước, rất nhiều võ giả cũng vì nghe tiếng mà tới.

Bây giờ dưới con mắt mọi người, năm vị đương nhiệm lâu khôi Vạn Tinh Lâu bọn họ bị Diệp Chân bức đến như thế này, hôm nay qua đi, uy phong của Vạn Tinh Lâu trong dĩ vãng dựng lên từ trăm nghìn năm, sợ là đã bị mất hết như quét rác.

Bọn họ không hận mới là lạ.

Nhưng so với truyền thừa của Vạn Tinh Lâu, loại ngã này có thể dựng nên uy phong thì không tính là cái gì.

Chỉ là, các nơi xa xa trên Phượng Vĩ đảo, tình cảnh này để đông đảo các võ giả cực kỳ khiếp sợ.

Chuyện ngày hôm nay, tuyệt đối sẽ bùng nổ.

Có thể làm cho ngũ bá chủ Vạn Tinh Lâu không cách nào mở miệng, đây tuyệt đối là chuyện siêu cấp lớn trong hơn một trăm năm trên ngoại vực Tử Hải này.

- Nếu biết quy củ, Âu lâu khôi kia, chúng ta sẽ đàm phán điều kiện với người để thả người!

Diệp Chân nói.

Ánh mắt Âu Đột hơi động.

- Cứ nói đi.

Trong ánh mắt Cái Quân, Hoàng Đàn, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch bốn người cũng nhiều hơn mấy phần chờ mong.

Bọn họ rất muốn biết, giá cả Diệp Chân đưa ra, bọn họ có thể tiếp thu hoặc chịu đựng được hay không.

- Điều kiện của ta rất đơn giản, việc này do Âu lâu khôi khởi xướng đầu tiên! Ta muốn biết, lúc trước nếu Âu lâu khôi thật sự bắt được phụ mẫu ta là vì áp chế, ngươi sẽ áp chế tính mạng phụ mẫu ta như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Vừa dứt lời, sắc mặt Âu Đột trở nên trắng bệch.

Ngày hôm nay, Diệp Chân ở trước mặt mọi người vạch trần mọi việc, dù sau đó trong Vạn Tinh Lâu không có trừng phạt, Âu Đột hắn sợ cũng không cách nào đảm nhiệm được vị trí lâu khôi này.

Từ hôm nay trở đi, Âu Đột hắn sợ là sẽ phải bị vạn người phỉ nhổ!

Bởi vì hắn làm chuyện này, trên bề nổi, chính là hành vi tiểu nhân đê tiện vô liêm sỉ, giang hồ không cho phép.

Hết cách rồi, thói đời chính là như vậy, một số việc, lén lút có thể làm được, nhưng một khi truyền tin, sẽ nhận lại phẫn nộ của mọi người, bị mọi người phỉ báng muôn đời!

Quả nhiên, rất nhiều tán tu trên Phượng Vĩ đảo nghe được, lập tức chỉ chỉ chỏ chỏ lên.

Tin tưởng từ hôm nay trở đi, không cần tốn thời gian dài, danh tiếng Âu Đột tiểu nhân hèn hạ sẽ truyền khắp ngoại vực Tử Hải.

- Điều kiện muốn ta thả thiếu lâu khôi Âu gia ngươi cũng rất đơn giản, Âu lâu khôi sẽ làm gì tính mạng phụ mẫu ta để áp chế ta, ta sẽ dùng tính mạng thiếu lâu khôi Âu gia áp chế Âu lâu khôi như thế!

Sắc mặt Âu Đột lần thứ hai biến đổi, trở nên càng thêm trắng bệch.

Nhưng Diệp Chân tiếp tục chậm rãi nói.

- Điểm này, còn hi vọng Âu lâu khôi thành thật trả lời, Âu lâu khôi sẽ không có lòng tốt lấy tính mạng phụ mẫu ta vì áp chế mời ta đi Tinh đảo làm khách chứ?

Nét mặt già nua của Âu Đột càng thêm trắng bệch, ngay cả ngón tay đều nhịn không được run rẩy lên.

Đột nhiên, hắn phát hiện chính hắn đã tự đẩy bản thân vào đường cùng.

Hắn lấy tính mạng phụ mẫu Diệp Chân vì áp chế. Vì muốn lấy tính mạng của Diệp Chân.

Chuyện này, hắn không cách nào nói dối.

Hơn nữa, thời điểm hắn nói dối. E sợ đừng nói là Thiên Dực Tứ Thánh, đông đảo tán tu vây xem, ngay cả bốn vị lâu khôi đương nhiệm Vạn Tinh Lâu cũng sẽ không tin.

- Làm sao, Âu lâu khôi không dám nói? Hay nói nếu nói ra chuyện đó, ngươi cũng phi thường hoảng sợ?

Diệp Chân cười nhạo.

- Không có chuyện gì, nếu Âu lâu khôi không dám nói, vậy chúng ta cũng chậm rãi chờ, dù thời gian ta rất nhiều, nhưng nếu có hao tổn chính là…! Chờ lúc nào Âu lâu khôi nghĩ rõ ràng điều kiện của mình, ta sẽ hoàn thành giao dịch, chúng ta sẽ tiếp tục bàn tiếp giao dịch bốn người còn lại!

Nói xong, Diệp Chân như nhớ tới cái gì, vỗ một sau gáy bản thân một cái.

- Đúng rồi, quên nói với các ngươi một chuyện, những hậu nhân này của ngũ gia các ngươi, bị nhốt trong túi Linh Thú đã hai mươi tám ngày.

- Tu vi của bọn họ bị phong cấm không nói, hai mươi tám ngày chưa có một hạt cơm, giọt nước, có hai vị đã ngất, những người khác ta không biết còn có thể chống đỡ bao lâu! Đến khi nếu chết đói, cũng đừng trách ta, muốn trách thì trách tam lâu khôi Âu Đột các ngươi kéo dài thời gian!

Vừa dứt lời, Cái Quân, Hoàng Đàn, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch sắc mặt bốn người lần thứ hai biến đổi.

Nhìn Âu Du và Diêm Triệt bị Diệp Chân nắm trong tay, gò má sụp đổ, hốc mắt hãm sâu, mỗi tên đều vô cùng hoảng sợ.

Đừng nói là người bình thường, Hồn Hải cảnh hay vương giả Khai Phủ cảnh, chỉ cần linh lực không bị phong bế, dựa vào linh lực để sống, không ăn không uống hai, ba tháng thậm chí nửa năm vẫn không có vấn đề. Cao nhất cũng chính là thể lực thiếu thốn chút mà thôi.

Nhưng nếu tu vi bị phong bế, lại không ăn không uống một tháng, tuyệt đối vô cùng nguy hiểm có thể bị chết đói, dù là cường giả Nhập Đạo cảnh cũng không ngoại lệ.

Bởi vì tu vi bị phong bế, mọi hoạt động của thân thể đều sẽ tiêu hao từ năng lượng dự trữ thân thể, như linh lực trong huyết nhục, kéo dài tới cuối cùng.

Thậm chí thần hồn sức mạnh cũng sẽ bị tiêu hao một phần lớn.

Chết đói, thật sự sẽ trở thành sự thực.

Theo bản năng, ánh mắt bốn người đã nhìn về phía Âu Đột, nhưng chỉ liếc mắt nhìn, đuôi lông mày của bốn người đồng thời nhảy lên một cái, ánh mắt đã xoay chuyển lại.

Bởi vì thiếu một chút, bọn họ đã mắc gian kế của Diệp Chân, nếu như bọn họ bức Âu Đột, không chắc sẽ bức cho Âu Đột chết ở chỗ này!

Bởi vì mọi người rõ ràng, Âu Đột bắt giữ phụ mẫu Diệp Chân muốn làm cái để áp chế hắn!

- Ngươi.....

Ngực của Âu Đột kịch liệt chập trùng, muốn nói cái gì, nhưng lại không biết làm sao cò kè mặc cả!

Đột nhiên, trong đầu của hắn xuất hiện một suy nghĩ rất đáng sợ.

Âu Đột đột nhiên phát hiện, nếu không cẩn thận, ngày hôm nay hắn rất có thể sẽ chết ở đây.

Chính là kiểu bức tử này rất uất ức hắn.

Không gì khác, mấy câu nói trước của Diệp Chân, đã làm cho chuyện ngày hôm nay rơi vào một vòng tuần hoàn kín.

Điều kiện tiên quyết mà bốn bốn gia tộc khác của Vạn Tinh Lâu muốn bàn điều kiện chuộc lại thiếu lâu khôi của mình với Diệp Chân, chính là trước tiên Âu Đột phải chuộc được thiếu lâu khôi Âu gia.

Mà theo yêu cầu của Diệp Chân, muốn Âu Đột nói ra sẽ làm gì phụ mẫu Diệp Chân để áp chế Diệp Chân, Diệp Chân sẽ làm như thế với Âu Du áp chế Âu Đột.

Mà Âu Đột dùng tính mạng cha Diệp Chân mẹ áp chế vị trí của Diệp Chân, mọi người đều biết.

Nguyên bản Âu Đột còn có thể không nhận nợ, không chấp nhận.

Nhưng vấn đề là, nếu thời gian trôi qua càng lâu, thiếu lâu khôi mấy nhà thật sự có khả năng chết đói.

Bốn gia tộc khác trong Vạn Tinh Lâu, lại không cho phép Âu Đột kéo dài thời gian như vậy, dù một chút cũng không được.

Vì lẽ đó thời điểm mấy người Cái Quân im lặng, Âu Đột cũng có thể cảm nhận được áp lực vô hình kia.

Áp lực đến từ hai phe địch ta, đã làm cho Âu Đột tiến vào đường cùng.

Căn bản khó giải quyết!

Nhìn Diệp Chân bình chân như vại, nghĩ thông suốt thấu tất cả mọi thứ, Âu Đột đột nhiên vang lên tiếng bi phẫn.

- Ha ha ha ha, hôm nay lão phu xem như cảm nhận được cái gì gọi là mua dây trói mình! Được, đã như vậy, hôm nay lão phu sẽ nói, thời điểm kia sẽ làm cho chính Diệp Chân người phế đi tu vi thì sao?

Âu Đột bi thương cười to.

Nghe vậy, Diệp Chân lại ‘ừ’ một tiếng dài.

- Thì ra Âu lâu khôi muốn dựa vào tính mạng phụ mẫu ta, uy hiếp ta tự phế tu vi, đã như vậy, vậy thì mời!

Nét mặt già nua của Âu Đột ở trong nháy mắt này bất ngờ hiện lên vô tận tang thương, trước Diệp Chân, Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh còn có vô số tán tu võ giả nhìn kỹ, chầm chậm giơ lên bàn tay của mình.