← Quay lại trang sách

Chương 1160 Hai Phần Chiến Lợi Phẩm

Mạnh mẽ trúng một chiêu Luyện Hồn Thần Quang của Diệp Chân, tuy rằng Minh Đường hắn có thần hồn sức mạnh rất mạnh, cũng không có bị trọng thương.

Nhưng, uy lực một chiêu Luyện Hồn Thần Quang này đã làm cho Minh Đường kinh hãi.

Trực tiếp đánh xuyên thần hồn phòng ngự mà trước đây hắn ngưng tụ, thiếu một chút đã oanh đến Tiên Thiên thần hồn của hắn.

Hắn vẫn luôn dựa vào thần hồn sức mạnh làm kiêu ngạo, đối diện với đạo Luyện Hồn Thần Quang này như là đậu hũ.

Chỗ chết người nhất chính là, thần hồn sức mạnh của hắn dưới một chiêu thần hồn oanh kích này của Diệp Chân trực tiếp bị tiêu hao mất gần hai phần mười!

Lại gần hai phần mười thần hồn sức mạnh.

Nói cách khác, chỉ cần lại oanh lên ba lần như thế, Tiên Thiên thần hồn của hắn sẽ bị oanh vỡ.

Khi đó, Tiên Thiên thần hồn của hắn chỉ cần bị trọng thương nhẹ, là làm cho Minh Đường hắn chết không có chỗ chôn.

Đi tới Chân Huyền đại lục lâu như vậy, lần đầu tiên, Minh Đường cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết và hoảng sợ!

Trong thời gian ngắn, Minh Đường chỉ sợ!

Lấy thân phận của hắn, chết ở chỗ này không chỉ là một loại sỉ nhục, càng không có bất kỳ giá trị nào!

Trong giây lát, Minh Đường đã có quyết định.

Trong phút chốc, quanh thân Minh Đường lập tức xuất hiện một cơn sóng sức mạnh kỳ dị.

- Cẩn thận, có khả năng hắn muốn chạy trốn!

Diệp Chân đang trong trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, lập tức đã cảm ứng được loại dị thường này, đạo Luyện Hồn Thần Quang thứ hai nổ ra, khiến cho thân hình Minh Đường run lên.

Lại có thêm bốn đạo Lôi Xà Oanh liên tiếp đánh vào miệng vết thương trên người Minh Đường.

Lúc này, dưới sự phối hợp của Kiều lão, thương thế Minh Đường đang nhanh chóng chuyển biến xấu thêm, lại bị Lôi Xà Oanh của Diệp Chân luân phiên oanh kích, phân nửa bên phải thân thể Minh Đường, đã gần như chưng khô!

- Hừ, dưới sự khống chế Sâm La Trường Lực của lão phu, còn muốn trốn, tên kia.....

Âm thanh tự tin của Kiều lão còn chưa kết thúc, Sâm La Trường Lực của lão đã gắt gao trói chặt thân Minh Đường, trong thời gian cực ngắn, liên tục lấp loé mấy lần.

Mỗi một lần lấp loé, đều sẽ khiến thân Minh Đường thu nhỏ lại một vòng lớn.

Sau khi ánh sáng liên tục lấp loé kết thúc, lúc trước Minh Đường là một thanh niên cao tới gần hai mét, lúc này đã thu nhỏ lại to bằng nắm tay.

Tốc độ thu nhỏ kia cực nhanh, dù cho Sâm La Trường Lực của Kiều lão cũng rất nhanh. Nhưng vẫn để cho thân hình của Minh Đường rời khỏi khống chế của Kiều lão.

Còn không chờ Diệp Chân và Kiều lão phản ứng lại, ánh sáng màu xanh lóe lên quanh thân Minh Đường, cả người đã biến mất trong không khí!

Ầm ầm ầm!

Minh Đường biến mất không còn tăm hơi, để Lôi Xà Oanh vốn dĩ đánh về Minh Đường, đã bị vồ hụt, trực tiếp đánh vào trên người Kiều lão, trực tiếp oanh cho Kiều lão lảo đảo một cái.

Kiều lão nhìn chăm chú Diệp Chân một chút, sau đó nhắm hai mắt lại.

Cùng một giây, Diệp Chân cũng nhắm hai mắt lại, thần niệm như mặt nước tản ra chớp mắt, từng sợi từng sợi thần niệm cũng nhanh chóng bám vào thủy linh lực trong hư không khắp mọi nơi, hướng về bốn phương tám hướng tản ra.

Sau mấy tức, Kiều lão mở mắt ra trước tiên.

- Không có một tia dấu vết, trong phạm vi ba mươi dặm, tên này không có để lại chút dấu vết nào, trong phạm vi ba mươi dặm hư không, cũng không có bất cứ rung động gì!

- Tên này là trực tiếp biến mất không còn tăm hơi! Thần thông, này nhất định là thần thông thuật chân chính!

Kiều lão quát lên.

Sau mười tức, Diệp Chân chầm chậm mở mắt ra, có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

- Ta cũng không có tìm được hành tung của hắn, chính như lời ngươi nói, hắn như biến mất không còn tăm hơi.

Không có chút nào dấu vết!

Trên thực tế, trong mười tức này, Diệp Chân dùng thần niệm bám vào trên thủy linh lực thả ra gần hai trăm dặm.

Sở dĩ Diệp Chân chưa có nói khoảng cách cụ thể là không muốn bạo lộ bí mật của mình trước mặt Kiều lão.

Nhưng trong hai trăm dặm thiên địa nguyên khí, xác thực không có bất cứ gợn sóng dị thường nào, mà gần hắn và Kiều lão cũng không có bất kỳ không gian rung động nào.

Minh Đường này là chân chính biến mất không còn tăm hơi!

Trên thực tế, khi Kiều lão thốt ra hai chữ "Thần thông", Diệp Chân đã sớm nghĩ đến, thậm chí đã xác định chuyện này.

Dựa theo võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, Minh Đường bỗng dưng rời khỏi, hẳn là một loại thần thông tên Hư Không Đại Na Di có năng lực na di, chí cường giả có thể dựa vào thần thông này, chớp mắt đi được một triệu dặm.

Đồng thời, trong thời gian ngắn vừa rồi, Minh Đường thu nhỏ lại thân thể to bằng nắm tay, cũng là một loại thần thông có năng lực mạnh mẽ.

Nhưng loại thần thông chủng loại năng lực này rất nhiều, có chiến đấu có phụ trợ, cụ thể là loại nào, Diệp Chân đã không cách nào phán đoán.

- Còn có, tu vi chân chính của tên này, lão phu có lẽ đã đoán được, thấp nhất sợ là Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, thậm chí cao hơn!

Kiều lão một mặt nghiêm nghị.

- Nhập Đạo Cảnh cửu trọng?

Diệp Chân giật nảy cả mình.

- Không sai, tu vi của hắn hình như bị hạn chế ở nửa bước Nhập Đạo, nhưng thần hồn sức mạnh bao phủ toàn thân, còn có phương diện vận dụng sức mạnh, tuyệt đối là trong khoảng võ giả Nhập Đạo Cảnh cửu trọng mới có thể nắm giữ.

- Đặc biệt là thần hồn sức mạnh, tuy rằng lão phu chưa từng thấy sự tồn tại như

Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, nhưng theo bản thân suy đoán, cũng có thể suy đoán được đại khái!

- Cường giả Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, xem ra lần này để cho hắn chạy trốn, đã lưu lại một đại họa tâm phúc.

Nói tới chỗ này, sắc mặt của Diệp Chân cứng lại.

- Không được, chúng ta nhất định phải trong thời gian ngắn nhất tìm được hắn, nhân dịp hắn đang trọng thương, giết chết hắn! Bằng không...

- Tìm như thế nào?

Kiều lão xông lên lườm nguýt Diệp Chân một cái.

- Ngay cả hai chúng ta đều không phát hiện được, ngươi cho rằng những võ giả bình thường kia có thể tìm được tung tích của hắn! Nhưng.....

- Thì làm sao?

Diệp Chân hỏi.

Kiều lão lật tay lại, lấy ra thượng phẩm Hồn khí Xích Diễm Ly Quang Kỳ của Minh Đường bị hắn tầng tầng phong cấm.

- Nhưng nơi này có thần hồn dấu ấn của tên kia, chờ sau khi lão phu lấy bí pháp luyện chế, chỉ cần hắn hơi vừa khởi động thần hồn sức mạnh, lão phu sẽ cảm ứng được vị trí đại khái của hắn!

Diệp Chân đại hỉ.

- Kiều lão, đây cần mấy ngày?

- Còn phải xem cường độ thần hồn dấu ấn trên vật này, chậm thì mười ngày, nhiều thì nửa tháng!

Kiều lão nói.

Nói xong, ánh mắt Kiều lão nhìn về phía Tiểu Miêu đang gặm đến gần một nửa thân của Minh Đường vừa rồi bị Diệp Chân chém xuống, chiếc trữ vật giới chỉ trên tay phải đặc biệt dễ thấy, nhìn ra Kiều lão đang động tâm.

Thấy thế, Diệp Chân khẽ mỉm cười.

- Kiều lão, bây giờ có hai phần chiến lợi phẩm, ngươi tùy ý chọn, chúng ta một người chọn một!

- Có thể để cho lão phu xem trước một chút chiếc trữ vật giới chỉ hay không...?

Còn chưa nói hết lời, nét mặt già nua của Kiều lão đã đỏ lên.

Nhưng nói thật, một chiếc trữ vật giới chỉ của cường giả có khả năng là Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, đối bất kỳ một võ giả nào đều có sức mê hoặc trí mạng.

- Kiều lão, sự hợp tác của chúng ta, bắt đầu từ chuyện kia, vì lẽ đó, bây giờ chúng ta là hợp tác đồng bọn! Hai thứ đồ này, ngươi có thể chọn trước, nhưng cũng không thể xem trước!

Diệp Chân nói.

Kiều lão nhìn Xích Diễm Ly Quang Kỳ trong tay, lại nhìn chiếc trữ vật giới chỉ trong tay Diệp Chân, nói thật, bên nào hắn đều không nỡ.

Nhưng Diệp Chân đang nắm chỗ yếu hại của hắn, hắn bôn ba nửa cuộc đời vì tìm kiếm đáp án của thứ đó.

Chỉ có thể hợp tác.

Đột nhiên, ánh mắt Kiều lão ngưng lại.

- Nhìn dáng dấp chiếc trữ vật giới chỉ này, hẳn là một trung phẩm linh giới.

Trung phẩm linh giới rất quý giá trong Chân Linh vực của chúng ta, nhưng một vị

Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, khắp toàn thân tất cả đều là thượng phẩm Hồn khí, lại sử dụng một trung phẩm linh giới thì có chút không đúng!

- Tám chín phần mười, trung phẩm linh giới này là sau khi Minh Đường đi tới Chân Linh vực mới nắm giữ!

Nói tới chỗ này, Kiều lão đã có quyết định.

- Quên đi, ta vẫn chọn Xích Diễm Ly Quang Kỳ.

Thượng phẩm Hồn khí, còn là thượng phẩm Hồn khí có tính phòng ngự, toàn bộ Chân Huyền đại lục, không biết có còn cái thứ hai hay không!

- Đúng rồi, Diệp tiểu tử, lão phu còn muốn tiến vào lần thứ hai, ngươi xác định, trong phù tấn ngươi nói đến thượng cổ na di trận rời khỏi Chân Huyền đại lục là thật sao?

Kiều lão hỏi.

Diệp Chân trừng mắt nhìn.

- Lão sinh lòng nghi ngờ cũng quá nặng đó chứ? Chuyện như vậy, ta sao dám ăn nói bừa bãi? Nhưng qua mấy năm chuẩn bị xong, thật muốn rời khỏi một thời gian, không chỉ có riêng một mình Kiều lão ngươi, còn có những người khác.

- Dù sao dựa vào sức mạnh của một người của chúng ta vẫn sẽ không xử lý hết hỏa linh trong Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa!

- Điểm này, lão phu sẽ không có ý kiến!

Nói xong, Kiều lão vừa thu lại Xích Diễm Ly Quang Kỳ trong lòng bàn tay.

- Trước tiên, lão phu lấy bí pháp luyện chế món đồ này.

- Nếu không thủ tiêu cái tên họ Minh kia, lão phu có thể sống đến lúc rời khỏi nơi này hay không đều còn chưa thể xác định được!

Không sai, điều kiện mà Diệp Chân thỉnh cầu Kiều lão này ra tay trợ giúp, chính là nói cho Kiều lão biết đến sự tồn tại của thượng cổ na di trận trong dị không gian bí cảnh nơi đáy biển.

Hơn một năm trước Diệp Chân luôn hoài nghi rất cao vị này là Bạch Tự Tại, nhưng khi tiếp xúc qua mấy lần với Kiều lão, đồng thời sau đó dẫn hắn đã tiến vào Nhật Nguyệt Thần Đàn.

Đã suy đoán ra một chút chuyện.

Bản thân Kiều lão đang tìm kiếm cái gì, mà nguyên nhân hắn cực kỳ quan tâm Nhật Nguyệt Thần Đàn, Diệp Chân nghĩ đến rất nhiều, cuối cùng phát hiện, so với Hồn khí khác, nơi đặc thù nhất của Nhật Nguyệt Thần Đàn ở chỗ có thể câu thông thượng giới.

Mà loại câu thông này, chỉ có làm như giáo chủ Giản Thiên Hùng mới có thể thôi thúc ra.

Đây chính là bí mật Kiều lão vẫn luôn thăm dò Nhật Nguyệt Thần Đàn, nhưng cũng là nguyên nhân không có cường đoạt Nhật Nguyệt Thần Đàn.

Mà tổng hợp mấy điểm này, kết hợp với tu vi khủng bố kia của Kiều lão, Diệp Chân suy đoán, trước mắt Kiều lão này, rất khả năng gặp phải khốn cục như mấy người Tịnh Hải Đại Thánh.

Bởi vì không cách nào cảm ứng tìm hiểu Thiên Đạo, tu vi vẫn không cách nào đột phá tăng lên, dậm chân tại chỗ.

Bọn họ vẫn đang tìm kiếm phương pháp giải quyết.

Vốn Diệp Chân lo lắng Kiều lão không ở đây, không liên lạc được.

Sau khi câu thông một phen, Kiều lão đáp ứng hợp tác với Diệp Chân.

Nhưng, loại hợp tác này, có tiền đề.

Bởi vì trước đó, trong bóng tối, Kiều lão đã nhiều lần quan sát qua thực lực Minh Đường, thu được kết luận là phi thường khủng bố.

Nếu trong tình huống hắn và Minh Đường đối kháng chính diện, hắn chắc chắn phải chết.

Vì lẽ đó, điều kiện của Kiều lão là, hắn có thể ra tay, nhưng tiền đề là, Diệp Chân phải gắt gao kiềm chế lại Minh Đường hoặc sau khi đánh trọng thương Minh Đường, hắn mới xuất thủ.

Cũng phải khổ chiến trước với Diệp Chân.

Nhưng Diệp Chân không ngờ chính là, dù cho ở tình huống kia, Minh Đường vẫn như cũ có thể chạy thoát.

Chuyện này làm cho trong đầu Diệp Chân bịt kín một tầng mây mù.

Dù là ai bị một nhân vật khủng bố như vậy cừu hận, nhìn chằm chằm, sợ đều sẽ như vậy.

Tiện tay thu rồi trữ vật giới chỉ của Minh Đường, Diệp Chân liền đón lấy Giản Thiên Hùng vừa rồi từ Nhật Nguyệt Thần Đàn đi ra.

Dù cho Diệp Chân giờ khắc này cực kỳ bức thiết muốn phá tan trữ vật giới chỉ kia nhìn trong đến cùng có vật gì tốt, nhưng hiện tại cũng không phải lúc.

Chí ít hiện nay, Diệp Chân còn phải giúp Giản Thiên Hùng thu thập một hồi hỗn loạn trước mắt lại nói.

Huống hồ, lấy thần hồn mạnh mẽ của Minh Đường, trữ vật giới chỉ của hắn không phải tùy tùy tiện tiện thì có thể mở.