← Quay lại trang sách

Chương 1161 Được Đan

Người theo giặc, ngoại trừ thủ ác, những người khác một mực không truy xét!

Âm thanh của Diệp Chân mang theo sát ý truyền khắp toàn bộ Thanh Lam võ đô, thoáng chốc để các võ giả vì Minh Đường thua mà trong lòng run sợ chạy trốn thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cũng có võ giả cá biệt, sắc mặt đã càng thêm trắng bệch.

Giống như Diêu Sâm hiệu lệnh vì Minh Đường, phó giáo chủ Điền Quý Chương cũng nửa đường đứng ra bức cung Giản Thiên Hùng, trong chớp mắt âm thanh của Diệp Chân vang lên, chạy ra ngoài, bay hướng ra ngoài Thanh Lam võ đô.

Điền Quý Chương rất rõ ràng, là người theo giặc, hắn tuyệt đối là một trong nhữn người thủ ác.

Nhưng trong khoảnh khắc, Điền Quý Chương vừa định chạy trốn, trước người đã xuất hiện một hổ đầu cực kỳ khổng lồ, làm cho Điền Quý Chương sợ hãi, suýt chút nữa đã rơi xuống không từ giữa bầu trời.

Nhìn thấy Vân Dực Hổ Vương chặn đường, trên mặt Điền Quý Chương lập tức đã hiện ra một tia bi thảm.

Xoạt lên một tiếng, Thiên Ưng Phá Phong Dực sau lưng Diệp Chân chầm chậm vung tay lên, đã xuất hiện ở trước mặt Điền Quý Chương.

- Điền phó giáo chủ, cần gì chứ....

Ý tứ của Diệp Chân, Điền Quý Chương rất rõ ràng, Diệp Chân đang hỏi hắn cần gì phải phản bội giáo chủ còn muốn dẫn người bức cung!

Yên lặng một hồi lâu, Điền Quý Chương mới thở dài nói.

- Vương hầu tướng lĩnh, há nào sợ chết?

- Lão phu chỉ muốn nắm chắc một lần cơ hội lột xác trong đời mà thôi!

- Đáng tiếc, thắng làm vua thua làm giặc! Không đúng, dù người có thành, cũng thành tắc nô, sớm muộn cũng bại!

Diệp Chân nói.

Môi của Điền Quý Chương run rẩy hai lần, không nói gì nữa, chỉ là biểu hiện bi thảm.

Diệp Chân cũng không có giết Điền Quý Chương, chỉ phong cấm tu vi của hắn, sau đó giao cho Giản Thiên Hùng.

Chờ kịch biến qua đi, Giản Thiên Hùng vẫn cần đến mấy kẻ phản bội để lập uy.

Rất nhanh, Ảo Trận Vương Trần Sí và Băng Sát Vương La Thù vẫn ẩn ở trong bóng tối cũng lấy thân phận khách khanh xuất hiện, bắt đầu toàn lực hiệp trợ Giản Thiên Hùng ổn định thế cuộc.

Mà Diệp Chân như một cây định hải Thần Châm, lơ lửng trên bầu trời Thanh Lam võ đô, làm kinh sợ tất cả nhân tố không yên tĩnh.

Nhưng nhờ vào Diệp Chân đánh bại Minh Đường, đủ để kinh sợ toàn bộ Thanh Lam võ đô.

Mọi chuyện qua đi, Diệp Chân đã bắt đầu thử nghiệm phá giải thần hồn dấu ấn trên trữ vật giới chỉ của Minh Đường.

Trong cảm ứng của Diệp Chân, thần hồn dấu ấn của Minh Đường trong trữ vật giới chỉ xác thực phi thường mạnh mẽ, mạnh hơn mười mấy lần so với thần hồn dấu ấn của Cái Sơn Quân đại lâu khôi Vạn Tinh Lâu mạnh nhất mà Diệp Chân từng gặp qua.

Chờ khi nào rảnh mới có thể phá tan.

Nhưng uy lực của Tiên thiên hồn quang tứ sắc không phải là rất tệ, một lần hai lần không thành công, sau khi oanh kích liên tục năm lần, thần hồn dấu ấn trong trữ vật giới chỉ của Minh Đường ầm ầm tiêu tan, thần niệm của Diệp Chân dò xét đi vào.

Đồng thời, ở ngoài xa mấy vạn dặm, Minh Đường đang chạy trốn thảng thốt, thân hình không nhịn được co giật một hồi, ôm đầu kêu thảm một tiếng, một ngụm máu đen lẫn máu tươi phun ra.

- Thảo, quái vật!

- Một tiểu thế giới vạn năm không trọn vẹn tách rời khỏi Hồng Hoang, làm sao có khả năng sẽ xuất hiện quái vật biến thái như vậy, dễ như ăn cháo đã phá tan thần hồn dấu ấn của ta?

- Tiên Thiên Hồn Quang tứ sắc, trên người võ giả nhân tộc căn bản không thể xuất hiện Tiên Thiên Hồn Quang tứ sắc, lại còn xuất hiện ở đây! Lẽ nào, trên người tiểu tử này đã thức tỉnh những huyết thống Hồng Hoang viễn cổ đã đoạn tuyệt trên đại lục?

- Đây là huyết thống viễn cổ bị đoạn tuyệt sao?

Suy nghĩ được đến đây, sắc mặt của Minh Đường cực kỳ tái nhợt, trên mặt bất ngờ hiện lên một tia đỏ bừng.

-Nếu ta có thể có được huyết thống viễn cổ bị đoạn tuyệt đã thức tỉnh trên người tiểu tử kia, như vậy ta...

Vừa nghĩ tới khả năng này, Minh Đường lập tức hứng thú phấn khởi, thậm chí hưng phấn đến đã quên tình huống trước mắt của mình, cho tới khi ảnh hưởng đến thương thế đã lên vẩy của hắn, miệng vết thương lập tức nứt ra, phun máu tươi.

Chỗ ngực bụng lóe lên ánh sáng, một viên đan dược xuất hiện ở trong tay Minh Đường, nuốt vào chớp mắt, thương thế lập tức đã khôi phục.

Sau đó, trong lòng Minh Đường vẫn còn sợ hãi nhìn một chút cánh tay phải trống rỗng.

May mà, may mà lúc đi vì hạn chế không gian không ổn định, mọi bảo bối đều gửi đến sư tôn, dùng lực mở ra một tiểu thế giới trong thân thể, bằng không trữ vật giới chỉ mất, sẽ khiến hắn không cách nào trở về.

Cùng một giây, trên bầu trời Thanh Lam võ đô, Diệp Chân vừa mở ra trữ vật giới chỉ của Minh Đường, biểu hiện lại lộ ra vẻ thất vọng.

Bởi vì vật phẩm trong trữ vật giới chỉ của Minh Đường, căn bản không phù hợp với thực lực và thân phận của hắn.

Trong dĩ vãng, so với cường giả Nhập Đạo cảnh bị Diệp Chân chém giết, quả thật gần như như ăn mày.

Xem ra phán đoán của Kiều lão không sai.

Trên người Minh Đường, khẳng định còn có không gian chứa đồ khác, trữ vật giới chỉ này chỉ là lâm thời mà thôi.

Gần trăm vạn Linh Tinh thượng phẩm, mấy chục viên cực phẩm Linh Tinh, đây là thu hoạch một năm này của Minh Đường làm giáo chủ.

Ngoài ra, còn có hơn hai mươi loại thiên tài địa bảo có hơi chút quý giá, đều là những thiên tài địa bảo có chút quý hiếm nhưng cũng không hiếm thấy trên Chân Huyền đại lục, trong đó có vài loại giá trị đều không cao, nhưng số lượng khá lớn.

Điều này làm cho Diệp Chân cảm thấy có chút quái lạ, nhưng thần niệm của Diệp Chân rất nhanh sẽ rơi vào trên hai bình đan dược trong trữ vật giới chỉ.

Trong đó có một bình, không ngờ là Đại Tàng Khai Phủ Đan gần như tuyệt tích ở

Chân Huyền đại lục, còn sót lại chín viên.

Một bình đan dược khác, Diệp Chân chưa từng thấy, hơn nữa số lượng cũng khá ít so với Đại Tàng Khai Phủ Đan, chỉ có bảy viên!

Mở ra bình đan dược, đan hương xông vào mũi, trong mùi thơm đan dược ẩn chứa linh lực, để cho Diệp Chân kinh hãi.

- Đây rốt cuộc là đan dược gì?

Nhìn Đại Tàng Khai Phủ Đan, nhìn lại một chút chai đan dược xa lạ, Diệp Chân thay đổi sắc mặt, trong tròng mắt bất ngờ bắn ra khó có thể tin kỳ quang.

- Nhanh, mau tìm một võ giả từng dùng qua Kim Liên Hoàn Phủ Đan được Minh Đường ban, đến đây gặp ta!

Diệp Chân vội vàng phát ra một phong phù tấn cho Niên Tinh Hà hiện đang phụ tá Giản Thiên Hùng, yên ổn thần giáo.

Theo Diêu Sâm nói, sau khi Minh Đường giáng lâm, chỉ ban thưởng cho mọi người hai loại đan dược, một loại là Đại Tàng Khai Phủ Đan, một loại khác rất có thể là Kim Liên Hoàn Phủ Đan giúp cho vương giả Khai Phủ cảnh tăng lên tu vi phạm vi lớn.

Mà trước mắt trữ vật giới chỉ của Minh Đường, Diệp Chân chỉ tìm được hai bình đan dược, một trong đó chính là Đại Tàng Khai Phủ Đan, như vậy Diệp Chân hoài nghi rất cao bình còn lại chính là Kim Liên Hoàn Phủ Đan, có thể giúp vương giả

Khai Phủ cảnh tăng lên tu vi trên diện rộng.

Rất nhanh, Niên Tinh Hà với gia gia cũng tức là Thái thượng Đại trưởng lão Niên Ti Cảnh cùng nhau đến.

Sau khi Minh Đường bức cung toản vị, vì mau chóng ổn định Nhật Nguyệt Thần Giáo, đã từng cho thưởng Niên Ti Cảnh một viên Kim Liên Hoàn Phủ Đan, tu vi Niên Ti Cảnh cũng bởi vậy từ Khai Phủ Cảnh ngũ trọng sơ kỳ tiêu thăng đến Khai Phủ Cảnh lục trọng trung kỳ.

Đây là nguyên nhân Niên Tinh Hà dẫn gia gia hắn tới.

- Diệp thành chủ, đây quả thật là Kim Liên Hoàn Phủ Đan mà lão phu đã từng dùng qua!

Sau khi phân biệt một phen, Niên Ti Cảnh đưa ra đáp án khẳng định.

Diệp Chân tự nhiên rất vui mừng, trước đây Diệp Chân còn sầu Minh Đường chạy, hắn không cách nào có được Kim Liên Hoàn Phủ Đan, không ngờ sẽ có thu hoạch từ nơi này.

- Đúng rồi, dùng Kim Liên Hoàn Phủ Đan này có thể có cái gì cấm kỵ?

Dù cho mừng rỡ, Diệp Chân vẫn hết sức cẩn thận, hỏi.

- Cụ thể lão phu cũng không biết, nhưng khi Minh Đường cho lão phu đan dược, giao phó cho một, hai, Kim Liên Hoàn Phủ Đan này uy năng to lớn, lúc luyện hóa tuyệt đối không thể bị quấy rầy. Đồng thời, viên thuốc này có hơi đặc thù, mỗi người chỉ có thể dùng lần đầu tiên mới có hiệu quả. Mặt khác, hiệu quả Kim Liên Hoàn Phủ Đan này tùy theo từng người, võ giả có tu vi Thần Hồn càng mạnh, dùng lên hiệu quả càng tốt, vì lẽ đó lúc dùng đan dược, nhất định phải thần khí đầy đủ!

Niên Ti Cảnh nói.

- Tu vi Thần Hồn càng mạnh, hiệu quả càng tốt?

- Không sai!

Niên Ti Cảnh gật đầu.

- Hơn nữa, mấy người thần giáo dùng thuốc, cũng xác thực như vậy, bất luận tu vi của người nào ở nhất trọng, sau khi dùng, đều có thể tăng lên hai trọng tu vi.

Xưa nay, võ giả có tu vi Thần Hồn mạnh mẽ, phạm vi tăng lên càng to hơn một chút!

Trong lòng của Diệp Chân bất ngờ lóe lên một ý nghĩ, nếu quả thực như vậy, hắn có tiên thiên hồn quang tứ sắc rất mạnh, lúc hắn dùng Kim Liên Hoàn Phủ Đan này, hiệu quả sẽ như thế nào?

Tu vi của hắn, đến cùng có thể tăng lên bao nhiêu?

Sau khi tiễn Niên Ti Cảnh rời khỏi, lần thứ hai Diệp Chân quan sát hai món đồ khác trong trữ vật giới chỉ của Minh Đường. Trong đó một món là tử phù phi thường thông thường dùng truyền tin trên Chân Huyền đại lục, nhưng một món cuối cùng, thì có chút kỳ quái. Là một món tinh thể hình sáu cạnh Diệp Chân chưa từng thấy, to nhỏ khoảng chừng cỡ Linh Tinh thượng phẩm và cực phẩm Linh Tinh, nhưng dùng thần niệm cảm ứng, khí tức năng lượng tản mát ra bên trong, còn cường đại hơn dày đặc hơn so với cực phẩm Linh Tinh.

- Lẽ nào đây là cao cấp Linh Tinh mà thượng giới thường gọi là Chân Tinh càng mạnh hơn so với cực phẩm Linh Tinh?

Diệp Chân suy đoán.

Đáng tiếc chính là, trong trữ vật giới chỉ, loại tinh thể quái dị hình sáu cạnh có số lượng khá ít, chỉ có mười hai viên mà thôi.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng không dám tùy tiện thử nghiệm.

Có trời mới biết, trong tinh thể hình sáu cạnh này hàm chứa năng lượng mạnh như thế nào.

Tu vi không đạt đến mức độ nhất định, không cách nào sử dụng Linh Tinh đẳng cấp cao tu luyện.

Giống như võ giả Dẫn Linh cảnh nếu tùy ý luyện hóa Linh Tinh thượng phẩm, chỉ có một kết quả, bị lượng lớn năng lượng bạo thể mà chết, hiện nay, Diệp Chân cũng không dám tùy tiện thử nghiệm.

Ngược lại, qua một quãng thời gian nữa, Diệp Chân muốn đi bái phỏng vị kia, được Thiên Dực Tam Thánh xưng là sự tồn tại từ viễn cổ truyền thừa lâu dài nhất, đến khi đó, lại thỉnh giáo vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia một chút.

Năng lực của Giản Thiên Hùng là không cần nghi ngờ, chỉ thời gian một ngày, đã triệt để triệt để xử lý nội loạn trong Nhật Nguyệt Thần Giáo, ba ngày, Giản Thiên Hùng đã thông qua nhiều lần điều tra, triệt để ổn định lại Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Đặc biệt là Xích Hỏa võ thành cách nơi này hai ngày lộ trình, người dưới trướng Diệp Chân đã điều đến một nửa.

Có lẽ vì Diệp Chân, Minh Đường cũng không dám nhúc nhích với Xích Hỏa võ thành của Diệp Chân, vì lẽ đó ngay bây giờ, võ giả Xích Hỏa võ thành là người đáng tin tưởng nhất mà Giản Thiên Hùng chọn lựa.

Mà theo Nhật Nguyệt Thần Giáo từng bước yên ổn, Diệp Chân cũng quyết định nhân dịp nhàn hạ, nắm chặt dùng Kim Liên Hoàn Phủ Đan, luyện hóa tăng lên thực lực cá nhân.

Đồng thời, Diệp Chân cũng quyết định mau chóng phân xuống hai bình đan dược cầm trong tay này.

Dù sao loại đan dược đặc thù này cầm trong tay cũng không dùng nhiều lắm, mau chóng tìm người luyện hóa mới có thể phát huy ra tác dụng nên có của nó.