Chương 1172 Bản Mệnh Thần Thông Của Chu Hồng
Người khác không biết Địa Tâm Hắc Yểm Châu, nhưng Diệp Chân là người có được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, đối với Địa Tâm Hắc Yểm Châu được Minh Đường tung ra, không thể quen thuộc hơn được.
Địa Tâm Hắc Yểm Châu là Địa Tâm Yểm Hỏa chọn một loại đại sát khí để luyện chế thành, bản thân Địa Tâm Yểm Hỏa chính là một loại trong Linh hỏa, luận cấp bậc, cao hơn một tầng so với Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa, là trung phẩm Linh hỏa.
Bản thân trung phẩm Linh hỏa có thể uy năng khủng bố uy hiếp đến Nhập Đạo Cảnh trung hậu kỳ, trải qua thủ pháp đặc thù luyện chế ra Địa Tâm Hắc Yểm Châu, là bảo bối càng có thể trực tiếp uy hiếp đến Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ, thậm chí là tồn tại đỉnh phong.
Dựa vào tu vi của mấy người Diệp Chân, chưa kể đến Địa Tâm Hắc Yểm Châu nổ tung, sẽ bị hỏa diễm trực tiếp đốt cháy, sợ là mấy chục mét đều có thể trong nháy mắt biến Diệp Chân thành tro.
Nhìn thấy Địa Tâm Hắc Yểm Châu này xuất hiện chớp mắt, trong lòng của Diệp Chân dâng lên một cỗ tuyệt vọng có thể tưởng tượng được.
Chắc chắn phải chết!
Diệp Chân đã từng thảo luận thực lực của Minh Đường với vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia, theo bọn họ thảo luận, thực lực của Minh Đường, tuyệt đối không thể cường đại như thế.
Chí ít có thể có Đại Nhật Kim Quang phù bảo mệnh và Địa Tâm Hắc Yểm Châu thì không phải thứ Minh Đường có thể có được.
Nhưng Minh Đường lại thật sự nắm giữ, hơn nữa thời khắc sống còn, Minh Đường chạy trốn lại dùng tấm bùa chú màu vàng kia cũng phi thường mạnh mẽ.
Lúc này, Diệp Chân mới cảm thấy, hắn đánh giá thấp tự xưng "Bản hầu" của Minh Đường.
Cũng đúng là Diệp Chân bất cẩn rồi, Bùi Vị và Minh Đường đều là thượng giới thần sứ, Minh Đường có thực lực mang tính áp đảo đối với Bùi Vị, như vậy vấn đề rất có thể xuất hiện trên "Hầu vị" của Minh Đường.
Đáng tiếc chính là, bất kể là Diệp Chân hay vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia, đối với những món đồ của Hồng Hoang đại lục đều không hiểu rõ.
Phân vị "Hầu" này, đến cùng nắm giữ địa vị và thế lực ra sao?
Có thể khẳng định chính là, Diệp Chân đã đánh giá thấp Minh Đường, thật sự đánh giá thấp Minh Đường.
Nhưng, đã chậm.
Địa Tâm Hắc Yểm Châu mang đến cho Diệp Chân, ngoại trừ tuyệt vọng cũng chỉ có tuyệt vọng.
Cũng chính vì như thế, Diệp Chân mới không cách nào hình dung nhìn thấy cái đầu heo có cái miệng lớn như chậu máu kia đột ngột xuất hiện trong hư không, Địa Tâm Hắc Yểm Châu vẫn chưa kịp nổ tung đã bị hắn trực tiếp cắn nuốt mất.
Loại cảm giác đó, thật sự không cách nào hình dung.
Cái miệng lớn như chậu máu, cắn nuốt mất Địa Tâm Hắc Yểm Châu vừa nổ tung, ngay khi đó, mang đến cho Diệp Chân một cảm giác, thậm chí bản thân càng kinh hãi hơn so với khi nhìn thấy Địa Tâm Hắc Yểm Châu!
Đồng dạng khiếp sợ còn có Bạch Tự Tại!
Nhìn thấy Địa Tâm Hắc Yểm Châu biến mất, cái trán của Bạch Tự Tại đã tràn đầy mồ hôi lạnh.
Tôn Bá và Huyền Hổ hình như cũng không có bị kinh hãi.
- Ha ha, ta còn tưởng rằng không có cơ hội cho lão Chu ta xuất thủ, không ngờ, cuối cùng vẫn phải dựa vào lão Chu ta!
Cái đầu heo khổng lồ kia của Chu Hồng đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Chân.
- Ta nói này Diệp gia huynh đệ, cái miệng của lão heo này, có đáng giá năm trăm vò thập bát tử linh nhưỡng hay không?
- Đáng giá, đáng giá! Đừng nói năm trăm vò, ngay cả năm ngàn vò đều đáng giá!
Diệp Chân đột nhiên gật đầu.
- Ha ha, đây chính là ngươi nói, năm ngàn vò linh tửu, một vò cũng không thể thiếu!
Nói xong, Chu Hồng đắc ý nhìn Tôn Bá một chút.
- Hầu tử. Sau này, sẽ là ngươi van cầu lão Chu ta cho ngươi uống rượu, không cần tiếp tục phải bị ngươi điểu khí!
Tôn Bá nguýt Chu Hồng một cái, nói.
- Ngươi vẫn trước tiên quản tốt cái bụng của ngươi đi!
Đột nhiên, Chu Hồng một lần nữa hóa thành hình người, lông mày vừa nhíu, xoa xoa cái cái bụng khổng lồ gần như kéo dài tới mặt đất, âm thanh ùng ục liên tiếp vang lên như tiếng sấm rền vang lên.
- Thứ này thật có chút lợi hại, bụng bự này của lão trư ta trong khoảng thời gian ngắn đều không thể tiêu hóa hết được.
Nói xong, khóe miệng của Chu Hồng vừa kéo, đột nhiên ôm cái bụng một cái, nói.
- Không xong rồi, ta phải mau nhanh quay về Tiên Quang sơn, chỉ có nơi đó dồi dào linh lực, mới có thể làm cho ta triệt để tiêu hóa hết!
Quanh thân hồng quang lóe lên. Chu Hồng đã bay trốn đi, nhưng vừa chuyển động thân thể chớp mắt, Chu Hồng đã xuất hiện bên cạnh Diệp Chân.
- Diệp gia huynh đệ, đừng quên rượu ngon. Năm ngàn vò! Ai u, cái bụng của lão Chu ta.....
- Ta đi hộ tống!
Huyền Hổ vừa chắp tay, lưu lại bốn chữ, đuổi theo Chu Hồng rồi biến mất mà đi.
- Hầu ca, Chu ca hắn không có sao chứ?
Diệp Chân nhìn phương hướng Chu Hồng biến mất, có chút bận tâm.
Xưng là ‘Hầu ca’, vì Tôn Bá thích người khác gọi hắn là ‘Hầu ca’, mà không phải Tôn ca.
Tôn Bá không để ý lắc lắc đầu.
- Yên tâm, cái bụng kia của hắn, rất lớn! Cũng chính là Phúc Nội Kiền Khôn bản mệnh thần thông của hắn, có thể lớn có thể nhỏ, gần thành một thế giới khác của bản thân.
Chỉ có điều Địa Tâm Hắc Yểm Châu kia quá mức lợi hại, cần tìm chút thời gian để tiêu hóa!
Nói xong, Tôn Bá hơi nhướng mày.
- Để Tiên Thiên thần hồn của Minh Đường chạy trốn, làm sao bây giờ?
- Hầu ca, ta biết khá rõ sức mạnh của thần hồn, Minh Đường chỉ còn Tiên Thiên thần hồn trốn đi, khả năng sức chiến đấu đã bị giảm hai phần mười cũng không có, vẫn đợi chúng ta đến truy sát, ngươi vẫn nên mau chóng đi chữa thương đi.
Nói xong, Diệp Chân đưa ra một bình Băng Ngọc Đoạn Tục Cao có thể tạo ra chi mới bị đoạn.
Minh Đường Thanh Diễm Thiên hỏa cực kỳ ác độc, tuy rằng đốt cháy đến nửa đường lại bị Minh Đường từ bỏ, nhưng Thanh Diễm Thiên hỏa kia vẫn thiêu rụi hơn nửa cánh tay của Tôn Bá chỉ còn dư lại bạch cốt.
- Cũng được, ta cũng không quen chiến đấu thần hồn, trước tiên trở về Tiên Quang sơn, có việc, ngươi cứ đốt cháy bản mệnh lông khỉ của ta, món đồ chơi này lại rất thuận tiện.
Nói xong, Tôn Bá lại từ sau đầu lấy xuống một túm lông khỉ lớn đưa cho Diệp Chân.
Này so với lúc trước cho Diệp Chân ba sợi trong Vạn Thú điện, nhưng có thêm gấp mấy chục lần.
Đồng thời, điều này cũng đại diện cho Tôn Bá đã triệt để giao chấp nhận Diệp Chân.
Nhìn Tôn Bá chớp mắt đi xa, Bạch Tự Tại gần như dùng ánh mắt nhìn quái vật nhìn Diệp Chân.
- Ta nói này Diệp tiểu tử, ngươi làm sao có thể mời tới một đám quái vật như thế?
- Mỗi người không chỉ tu vi mạnh mẽ, bản mệnh thần thông còn cực kỳ cường hãn!
- Hơn nữa bản mệnh thần thông của mỗi một gia hỏa đều vô cùng mạnh mẽ!
- Thông Tí thần thông của Thông Tí Hỏa Hầu Vương không nói, cận chiến vô địch, tiếng hổ gầm của tên Huyền Hổ kia, dĩ nhiên có thể chấn động hư không, càng kinh người chính là, cái miệng của yêu heo kia lại có thể một cái nuốt mất Địa Tâm Hắc Yểm Châu.....
Kỳ thực, không chỉ có Bạch Tự Tại cực kỳ khiếp sợ, Diệp Chân cũng cực kỳ khiếp sợ.
Chuyện này, vẫn bắt nguồn từ lần Diệp Chân thỉnh giáo với lão tổ tông Yêu Thần Điện kia hoặc nói đây là đặt cọc giao dịch bốn cái danh ngạch.
Lúc ở Yêu Thần Điện, Diệp Chân hỏi qua vị lão tổ tông kia một chuyện, làm sao có thể khắc chế loại thần thông thuấn di xuất quỷ nhập thần này?
Chủ yếu là Minh Đường thuấn di quá kinh người.
Không chỉ có thể xuất quỷ nhập thần, đánh về phía người chưa sẵn sàng, hơn nữa một khi bí mật bị lộ, lập tức có thể trốn xa ngàn dặm, hơn nữa không có dấu vết tìm kiếm.
Diệp Chân muốn thủ tiêu Minh Đường, phải nghĩ biện pháp khắc chế thuấn di thần thông của Minh Đường, Diệp Chân đã lời khuyên của trên người lão tổ tông Yêu Thần Điện.
Theo lời giải thích của lão tổ tông Yêu Thần Điện, phương pháp để khắc chế thuấn di thần thông kia, có không ít, nhưng, căn bản trên Chân Huyền đại lục cũng không có, ngoại trừ Huyền Hổ.
Bản mệnh thần thông vừa rồi của Huyền Hổ có thể khắc chế thuấn di của Minh Đường.
Đương nhiên, Diệp Chân muốn mời lão tổ tông Yêu Thần Điện hỗ trợ.
Vốn là, lão tổ tông Yêu Thần Điện còn nói muốn suy nghĩ một chút, nhưng sau đó Diệp Chân đưa ra chuyện thượng cổ na di trận, sau khi yêu cầu bốn cái danh ngạch.
Đã cực kỳ thoải mái đáp ứng Diệp Chân.
Không chỉ có phái Tôn Bá và Huyền Hổ tới trợ giúp Diệp Chân, còn phái tới trư yêu Chu Hồng.
Nguyên nhân rất đơn giản, vị lão tổ tông này sợ Diệp Chân không cẩn thận bị Minh Đường giết chết, vậy chuyện bọn họ muốn rời khỏi Chân Huyền đại lục đi tới Hồng Hoang đại lục, sợ sẽ bị chậm trễ.
Nếu Diệp Chân nhất định phải diệt trừ Minh Đường, lão tổ tông Yêu Thần Điện liền phái tới ba vị này.
Trên thực tế, bất kể là Bạch Tự Tại hay Diệp Chân ban đầu dùng mười viên Linh Tinh thuộc tính cực phẩm cho Diệt Ma Nguyên Nhung, ngưng tụ thành linh tiễn, đều chỉ là mồi nhử mà thôi.
Đòn sát thủ chân chính chính là Tôn Bá và Huyền Hổ.
Chỉ là khi đó, Diệp Chân cũng không ngờ năng lực của Chu Hồng.
Hơn nữa, Chu Hồng vẫn không có ra tay, sau khi Diệp Chân buồn bực, cảm thấy khả năng do Chu Hồng tính tình lười biếng, cảm thấy không cần hắn ra tay.
Không ngờ, Chu Hồng vừa ra tay đã kinh thiên động địa như vậy, trực tiếp cứu tất cả mọi người ở đây một mạng.
Càng làm cho Diệp Chân kinh hãi.
Chớ nói chi là Bạch Tự Tại trước đó cái gì cũng không biết.
Bạch Tự Tại truy hỏi, Diệp Chân chỉ tùy ý nói một hồi chuyện có quan hệ đến Yêu Thần Điện.
Nghe vậy, Bạch Tự Tại vẫn hít vào một ngụm khí lạnh.
- Không ngờ, Dực Xà Yêu Vương kia tung hoành thiên hạ lại bị Ngự Thú Tông dằn vặt nhiều năm như vậy, lại vẫn sống sót.....
Hiển nhiên, Bạch Tự Tại biết chuyện cũ của vị lão tổ tông Yêu Thần Điện kia.
Phiền muộn chính là, Diệp Chân truy hỏi, Bạch Tự Tại vẫn không nói.
- Nếu như lão quái vật kia muốn cho ngươi biết, tự nhiên sẽ nói cho ngươi, lão phu cũng không muốn gây rắc rối!
Bạch Tự Tại nói.
Diệp Chân quái dị quan sát Bạch Tự Tại một chút.
- Ngươi sợ hắn?
- Đi, ai sợ lão quái vật kia. Thời điểm, lão quái vật kia bất tử, bị Ngự Thú Môn dằn vặt nhiều năm như vậy, cũng không khá hơn chút nào.
- Bằng không, đã sớm lao ra khỏi sào huyệt khuấy gió nổi mưa, còn có thể làm rùa rụt cổ trong Tiên Quang sơn?
- Lão phu sợ chính là ngươi từ nơi của lão quái vật đó mời tới ba yêu quái có thần thông bản mệnh kinh người kia.....
Khi nói chuyện, con mắt của Bạch Tự Tại đột nhiên nháy mắt.
- Diệp tiểu tử, lão phu lại cảm ứng được khí tức thần hồn của Minh Đường!