← Quay lại trang sách

Chương 1219 Trấn Tộc Bí Khố

Nhìn phương hướng Hưng Khánh Hầu rời khỏi, Diệp Chân đăm chiêu liếc mắt nhìn Giải Ưu Công chúa.

Có lẽ, sở dĩ trước đây sau khi Giải Ưu Công chúa đạt thành ước định với Diệp Chân, còn muốn dùng thủ đoạn ác độc thủ tiêu Diệp Chân, ngoại trừ không muốn bị

Diệp Chân nắm được nhược điểm, có lẽ cũng có mấy phần quan hệ với Hưng Khánh Hầu này.

Nhưng cụ thể, rất khó nói.

Lúc Hưng Khánh Hầu rời khỏi lưu lại mấy câu nói kia, lượng tin tức quá lớn.

- Diệp Kỵ úy, muốn lão nô phối hợp với ngươi như thế nào, xin cứ phân phó!

Âm thanh âm nhu vang lên phía sau Diệp Chân, lúc này mới để Diệp Chân cẩn thận quan sát Triệu Trung do Hưng Khánh Hầu lưu lại một chút.

Mặt trắng không râu, quanh thân toả ra một loại khí tức nội liễm âm nhu khó có thể hình dung, nếu không trước đó khí tức của hắn triệt để thả ra, ai có thể nghĩ tới một cung thuận lão thái giám sẽ là một Thông Thần cảnh hậu kỳ.

- Làm phiền Triệu tiền bối! Nhưng việc này, chúng ta không vội! Chúng ta cứ chờ

Tây Điền Bá đưa ra tiền mua mạng tới cửa là được! Hắc, Cương Thi Tán độc, nếu kéo dài thêm một ngày, đều sẽ nhận được di chứng tạo thành không cách nào cứu vãn sau này!

Câu nói này của Diệp Chân âm thanh có chút lớn, rất rõ ràng, chính là nói cho Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa biết.

Tây Điền Bá còn tốt, còn mặt của Giải Ưu Công chúa đã kéo ra, di chứng không cách nào cứu vãn sau này, đối với nàng mà nói, quá đáng sợ.

- Cương thi tán?

Nghe được mấy chữ này, Triệu Trung gằn giọng nở nụ cười, dùng ánh mắt uy nghiêm đáng sợ nhìn chăm chú Tây Điền Bá phía sau một chút, đã hướng về phía Diệp Chân nói.

- Diệp Kỵ úy muốn như thế nào, thì cứ làm thế đó, không cần phải để ý đến lão nô, có mệnh lệnh gì, trực tiếp dặn dò lão nô là được!

Nhưng Diệp Chân lại không dám.

Tuy rằng biết rõ Triệu Trung là thái giám chuyên môn hầu hạ người khác, nhưng thực lực chính là Thông Thần cảnh, cũng đủ để cho Diệp Chân có một chút kính nể.

Ánh mắt của Diệp Chân nhìn lướt qua mấy ngàn thụ yêu phía sau tu vi không đều, dưới chân nhẹ nhàng giẫm một cái, một vòng sáng màu xanh lục chầm chậm tản ra, mấy ngàn thụ yêu phía sau liếc mắt nhìn Diệp Chân. Phía sau đã thả xuống Viêm Linh Bạo Ma nỗ trong tay, xoay người cùng nhau nhằm về bên ngoài thành cung Tây Điền Quận Quốc.

- Tây Điền Bá, mở ra cửa cung!

Diệp Chân chợt quát.

Ánh mắt của Tây Điền Bá liếc nhìn phương hướng những thụ yêu kia rời khỏi, không do dự đã hạ lệnh.

- Nếu ngươi muốn vương cung Tây Điền Quận Quốc hủy thêm một chút, Tây Điền Bá, chúng ta có thể cố gắng chơi một hồi!

Diệp Chân cười gằn nói.

Cùng một giây, Triệu Trung phía sau Diệp Chân hơi tiến lên trước một bước, một loại ánh mắt uy nghiêm, cực kỳ đáng sợ dán mắt vào trên thân Tây Điền Bá.

Bị ánh mắt uy nghiêm đáng sợ của Triệu Trung quét qua, Tây Điền Bá biểu hiện bỗng trở nên cực kỳ cụt hứng, nhẹ nhàng phất phất tay nói.

- Mở ra cung thành, thả chúng đi ra ngoài!

Kỳ thực Ất Mộc Thông Linh Quyết của Diệp Chân chỉ là để những thụ yêu này mở ra linh trí hóa thành thụ yêu một khoảng thời gian, cũng không thể vĩnh viễn tiếp tục giữ vững.

Chờ khi Ất Mộc linh lực Diệp Chân gia trì trên người chúng nó đã tiêu tan, chúng nó lại sẽ hóa thành cây cối.

Nhưng ngày hôm nay qua đi, có lẽ Diệp Chân đã làm cho Tây Điền Quốc chủ không dám ở trong cung trong thành trồng hoa cỏ cây cối, để chúng nó ở lại chỗ này, chỉ có thể hại đến tính mạng chúng nó.

Để chúng nó rời khỏi, trái lại có đường sống, tạo hóa làm sao, phải xem vận may từng người tên.

Nói thật, ngày hôm nay cũng là lần đầu tiên Diệp Chân triển khai Ất Mộc Thông Linh thuật này trên quy mô lớn, lấy thực lực của hắn thức tỉnh lại thụ yêu, sức chiến đấu của chúng cũng không đáng chú ý.

Nhưng phối hợp với những quân giới có uy lực mạnh mẽ của Đại Chu Đế Quốc, vậy cũng tương đương với bên người dẫn theo một quân đoàn chiến đấu khủng bố.

Huống chi, nếu đổi thành Tiểu Yêu triển khai Ất Mộc Thông Linh Quyết này, sức chiến đấu của những thụ yêu này, sẽ trực tiếp vượt lên mấy lần.

Cũng chính là ngày hôm nay, Diệp Chân mới chân chính ý thức được giá trị của Ất Mộc Thông Linh Quyết.

Hơn nữa, theo Hưng Khánh Hầu nói, Ất Mộc Thông Linh Quyết này xưng là Ất Mộc Thông Linh Thần quyết. Hình như không kém chút nào so với Vô Thường Huyền Hỏa quyết của Diệp Chân.

Hơn nữa, trong mắt Hưng Khánh Hầu, Diệp Chân tu luyện Ất Mộc linh lực cao cấp nhất.

Kỳ thực mọi việc, Diệp Chân cũng không rõ ràng.

Lúc trước khi Diệp Chân tu luyện Ất Mộc Thông Linh Quyết dùng để dẫn thả luồng Mộc Linh lực thứ nhất, căn nguyên dẫn động chính là Ất Mộc linh lực tinh khiết nhất trong Thượng Cổ Thần mộc. Sau đó tu vi tăng lên cũng dựa vào mười ba cự linh vị thụ yêu viễn cổ dồn vào.

Vì lẽ đó, hắn tu luyện Ất Mộc linh lực này chính là Ất Mộc linh lực đứng đầu nhất, thuần chính nhất, đổi thành những người khác, dù là Thông Thần cảnh cũng không cách nào tu luyện ra Ất Mộc linh lực tinh khiết như thế.

Đây mới là nguyên nhân thực sự Hưng Khánh Hầu kinh ngạc.

Vung tay áo một cái, Diệp Chân đã lấy đi mọi Viêm Linh Bạo Ma nỗ.

- Tây Điền Bá, nhớ kỹ, ba ngày! Ngươi chỉ có thời gian ba ngày cân nhắc, lấy cái gì để đổi thuốc giải! Sau ba ngày, Diệp mỗ sẽ rời khỏi, đến đó, sinh tử các ngươi làm sao sẽ không quan hệ với Diệp mỗ!

Nói xong, Diệp Chân và Triệu Trung rời khỏi, trực tiếp trở về khu nhà nhỏ trước đây tĩnh tu mấy ngày kia.

Nhìn Diệp Chân rời khỏi, Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa miệng của hai người lại cực kỳ cay đắng.

Trước đó khi mưu tính chuyện này, bọn họ có nằm mơ cũng chẳng ngờ, chuyện này sẽ biến thành như vậy.

Trên thực tế Diệp Chân suy đoán không sai, sở dĩ sau khi bọn họ ước định với Diệp Chân, còn muốn dùng thủ đoạn ác độc, thủ tiêu Diệp Chân, vẫn đúng là có quan hệ với Hưng Khánh Hầu.

Dựa theo truyền thống của Đại Chu Đế Quốc, quý tộc cưới vợ, đều chỉ cưới cửa phụ thấp, thêm vào trước kia hai gia tộc có một chút giao tình, Giải Ưu Công chúa rất có thể trở thành chính thất phu nhân của Hưng Khánh Hầu, ngoại trừ không có cử hành đại lễ, trên đầu môi nên có đều có.

Sau đó, xui xẻo chính là, lúc Giải Ưu Công chúa ra ngoài du ngoạn đã bị Ly Giao bắt đi, một lần mất tích chính là bốn, năm năm.

Lần này, Giải Ưu Công chúa quay về, còn chưa xử trí chuyện này thỏa đáng, không biết sao, Hưng Khánh Hầu đã nghe được tin tức chạy tới, thậm chí nói còn muốn gặp vị hộ vệ trung thành tuyệt đối này.

Dưới tình huống nóng ruột, Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa chuẩn bị thủ tiêu Diệp Chân, nhưng bất cẩn nhất lại bị Diệp Chân hạ độc, nếu không sẽ lặng yên không một tiếng động thủ tiêu Diệp Chân, sau đó sẽ tìm một võ giả giả mạo Diệp Chân đã chết, tất cả đều thiên y vô phùng.

Ai biết đụng tới một quái thai như Diệp Chân, làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Nhưng làm cho Giải Ưu Công chúa tuyệt vọng nhất, chính là câu nói kia lúc Hưng Khánh Hầu rời khỏi, hiển nhiên, Hưng Khánh Hầu đã nhìn ra cái gì rồi.

Mà đến cuối cùng, còn muốn bọn họ tự chuộc mạng!

Có thể tưởng tượng, cuộc giao dịch này, tuyệt đối là một hồi giao dịch, giá khởi điểm cố định theo Diệp Chân.

Đương nhiên, Tây Điền Bá sẽ không dễ dàng đi vào khuôn phép như thế.

Sắp xếp người thu thập hỗn loạn phía sau, Tây Điền Bá đã lôi kéo quốc sư Yến Tử

Quế vội vã hướng về một gian đại điện u tĩnh thương nghị đối sách.

- Yến quốc sư, ngươi có kiến thức rộng rãi, đều đã từng trải hơn một nghìn năm, ngươi nói xem, việc này đến cùng phải làm sao? Có còn phương pháp khác giải Cương Thi Tán độc này hay không?

Tây Điền Bá vội hỏi.

- Quốc chủ, việc cấp bách, đầu tiên phải xác định, chính là đến cùng có phải là loại độc Cương Thi Tán Thượng Cổ đã thất truyền hiếm thấy, đây là việc quan trọng nhất!

Quốc sư Yến Tử Quế nói.

- Đây lão phu cũng không cách nào hoàn toàn xác định! Nhưng chỉ tình huống trước mắt của chúng ta, tình hình độc phát ngày thứ nhất giống như đúc Cương Thi Tán kia!

- Nếu ngày thứ hai và ngày thứ ba tình hình cũng như thế, vậy thì là thật sự!

Quốc sư Yến Tử Quế nói.

- Thế nhưng, lão phu không dám đánh cược! Cương Thi Tán này là độc hiếm thấy, kéo dài thời gian càng lâu, di chứng sau này càng nhiều!

Nếu kéo dài qua ba ngày, thời điểm giải độc, cả đời này cũng sẽ biến thành hoạt cương thi.

Tây Điền Bá nở nụ cười khổ, hắn vẫn rất cẩn thận.

Hắn đường đường là Tây Điền Bá được Đại Chu Thánh Thiên tử sắc phong, sở hữu một quận một triệu dặm, há có thể mạo hiểm tính mạng.

- Đáng tiếc, thời gian quá ngắn, nếu thời gian đầy đủ, Quốc chủ tự mình đến Thiên Miếu một chuyến, nơi đó có lẽ có thể giải loại độc Cương Thi Tán này!

Quốc sư Yến Tử Quế nói.

Nghe vậy, Tây Điền Bá chợt đánh run lên một cái, xin những đại năng trong Thiên Miếu ra tay, chỉ sợ đưa tới toàn Tây Điền Quận Quốc của hắn, mới có thể miễn cưỡng bước vào cửa lớn Thiên Miếu Thánh địa.

- Xem ra, chỉ có thể để tiểu tử kia tiện nghi.

Tây Điền Bá đưa ra quyết định, sắc mặt trở nên cực kỳ hôi bại.

Khi Tây Điền Bá đưa ra quyết định, Diệp Chân đang thấy sang bắt quàng làm họ với Triệu Trung.

- Triệu lão tiền bối, ngươi nói xem ta một hồi mở giá bao nhiêu mới thích hợp?

- Triệu lão tiền bối, ngươi nói trong Tây Điền Quận Quốc này, có bảo bối gì giá trị nhất?

- Triệu lão tiền bối, lão cảm thấy điểm mấu chốt của Tây Điền Bá là cái gì?

Khi bắt đầu, những vấn đề này đối với Diệp Chân, Triệu Trung vẫn luôn cười không nói, hắn chỉ là chỗ dựa Hưng Khánh Hầu lưu lại cho Diệp Chân, cứ uy hiếp, trả lời những vấn đề này, không trong phạm vi chức trách của hắn.

- Triệu lão tiền bối, ta biết lão khẳng định rõ ràng như thế nào mới có thể nghiền ép Tây Điền Bá đưa ra bảo bối chân chính, ngươi chỉ điểm tiểu tử một chút đi?

Một hồi doạ dẫm, thu hoạch chúng ta năm mươi: năm mươi?

Nhớ tới trong ký ức sưu hồn đoạt được những tin tức những lão thái giám hầu hạ quý tộc tham tài, cực kỳ tham tài, Diệp Chân chợt bất chấp ưng thuận lãi nặng.

Quả nhiên, Diệp Chân vừa dứt lời, lúc trước Triệu Trung buông xuống hai con mắt, lập tức trở nên cực kỳ lóng lánh.

- Thật chứ?

- Thật, tiền hàng Triệu lão tiền bối có thể ưu tiên chọn, nhưng bảo bối phương diện tu luyện, ưu tiên ta!

Diệp Chân nói.

- Thành giao!

Triệu Trung dùng giọng vịt đực cạc cạc cực kỳ âm trầm cười nhẹ lên, cười đến nỗi Diệp Chân đều có một loại cảm giác sởn cả tóc gáy.

- Không ngờ, Diệp Kỵ úy lại là một tiểu tử hiểu chuyện thức thời!

- Nếu muốn ép ra hết trong xương mỡ của Tây Điền Bá, trước tiên Diệp Kỵ úy phải hiểu một thiết luật của Đại Chu, tước vị không được để trống!

Tây Điền Bá này chính là thế tập tước vị, đời này chỉ có một Giải Ưu Công chúa là nữ nhi! Theo luật Đại Chu, hắn phải từ các chi gia tộc khác của bọn họ, chọn con nuôi kế tục tước vị dòng dõi!

Nhưng Tây Điền Bá vẫn không có làm như thế, hy vọng có thể cây già nở hoa, sinh thêm một đứa nam tử!

Nếu Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa độc phát, thế tập tước vị của Tây Điền Bá này, sẽ triệt để thất truyền! Dòng dõi Đại Chu ta chọn con nuôi, nhưng là một chuyện cực kỳ nghiêm túc, các loại lễ nghi, hơn nửa năm cũng chưa hoàn thành xong!

Nói tới chỗ này, Triệu Trung âm hiểm cười cười một tiếng nói.

- Diệp Kỵ úy, ngươi hiểu rõ không?

Diệp Chân gật đầu, Triệu Trung lại bí hiểm nói.

- Cho tới nay bảo bối của Tây Điền Quận Quốc, ngoại trừ quốc khố, kho báu vương cung, tư khố của chính Tây Điền Bá, Tây Điền Bá còn có một trấn tộc bí khố bí truyền mấy ngàn năm!

- Diệp Kỵ úy, lần này, ngươi thế nhưng chiếm được món hời lớn! Tin tức này, ngay cả bản thân Hầu gia cũng không nắm rõ!

Âm thanh của Triệu Trung trực tiếp để Diệp Chân cười tươi như nở hoa!