Chương 1246 Đột Phá Nhập Đạo
----
Đa Tí Thần Thông chính là một loại thân thể thần thông.
Loại thân thể thần thông này tu luyện khá khó nhưng một khi luyện thành thì uy năng to lớn.
Truyền thuyết, nếu như tu luyện Thiên Tí Thần Thông tới cực hạn sẽ có thể xé xác Thái Cổ Cự Long.
Mà bốn cánh tay chỉ là loại Đa Tí Thần Thông nhập môn mà thôi.
Cũng may do trước đây Diệp Chân ở trong phủ đệ của Hưng Khánh Hầu xem lượng lớn thư tịch, tuy không đọc được thư tịch chuyên môn ghi chép thần thông nhưng cũng nghe ngóng không ít.
Cũng chính là bởi vì có loại nghe ngóng này, trong chớp mắt Diệp Chân đối mặt với thần thông này mới không còn hoảng loạn.
Thần thông... Loại năng lực này không thể xem thường.
- Chết đi!
Rít lên một tiếng, bắp thịt bốn trên cánh tay Khương Mãnh bùng lên giống như núi nhỏ mà gồ lên, phân biệt cầm hướng về phía tứ chi Diệp Chân.
Thần niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Chân từ bỏ ý nghĩ dùng Hắc Long Bá thể của mình thí nghiệm uy năng của Đa Tí Thần Thông, trong chớp mắt, hai con mắt Diệp Chân lóe lên, Luyện Hồn Thần Quang màu đỏ thẫm đã trực tiếp oanh vào trán Khương Mãnh đang gần trong gan tấc.
Khương Mãnh co giật gào lên thê thảm, mất đi thần hồn khống chế, Đa Tí Thần Thông biến hóa ra đến bốn cánh tay nhanh chóng biến mất và khôi phục lại trạng thái bình thường!
Nắm đấm thép của Diệp Chân lần thứ hai hướng về Khương Mãnh đập tới.
Lần này Diệp Chân đã học tinh!
Vung quyền đánh mạnh, đồng thời Lôi Quang Châu trong cơ thể cũng liên tục oanh ra tia sét màu tím, mỗi một nắm đấm thép đánh xuống thì có một đạo phích lịch màu tím cùng đánh vào gáy Khương Mãnh.
Sau hai hô hấp, khiên tròn màu máu ngưng tụ trước người Khương Mãnh đã trực tiếp bị hơn trăm quyền của Diệp Chân oanh kích phá nát.
Mà bản thân Khương Mãnh thì bởi vì bị Lôi Quang Châu oanh kích run rẩy liên tục căn bản không có cách nào phản kích hữu hiệu.
Từ lần trước chém giết hơn 900 Lôi Đình Thánh Vệ, để cấp bậc Lôi Quang Châu như bão táp tăng lên đến trung phẩm Trấn khí, trình độ kia bổ ra ánh chớp càng mang tới một tia màu tím nhạt.
Điều này làm cho uy lực lôi đình do Lôi Quang Châu bổ ra đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Ngược lại xem ra, Khương Mãnh có tu vi cao tới Thông Thần Cảnh nhị trọng cũng không chống đỡ nổi tử sắc lôi đình này.
Cũng may có tử sắc lôi đình của Lôi Quang Châu, bằng không người sẽ bị đè xuống đất cuồng đánh chính là Diệp Chân.
Khương Mãnh không hổ là cường giả Thông Thần Cảnh nhị trọng, chỉ sợ từ lâu đã tu thành một loại chiến thể nào đó, năng lực tự vệ phi thường cường hãn.
Ngoài cơ thể Khương Mãnh lấp loé linh quang, mặt, da dẻ, xương cốt lập loè một viên lại một viên đạo văn cực kỳ huyền ảo, thời khắc mấu chốt này. Khương Mãnh cũng không dám lấy cái mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn.
Mỗi một quyền của Diệp Chân đánh lên nơi nào đó trên cơ thể Khương Mãnh, ở nơi đó sẽ hiện lên quang hoa đạo văn huyền ảo, trung hoà phần lớn quyền kình của Diệp Chân.
Một bộ phận quyền kình khác đã bị chiến thể của Khương Mãnh hấp thu.
Khương Mãnh bị Diệp Chân đè xuống đất cuồng đánh, chỉ một hô hấp đã sớm bị Diệp Chân oanh đến mấy chục quyền, mấy chục quyền đánh xuống, trên mặt Khương Mãnh ít nhất đã vỡ vụn hai đạo văn!
Khương Mãnh nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, trong đôi mắt thiêu đốt liệt diễm hung tợn, hận không thể lập tức phản kích bóp chết Diệp Chân.
Thế nhưng tử sắc lôi đình oanh kích kia quả thực làm Khương Mãnh muốn chết.
Vừa nhấc lên một chút linh lực thì sẽ bị tử sắc lôi đình đánh vào trong cơ thể đập vỡ tan.
Lúc này, hắn cũng chỉ có thể không tiếc đánh đổi khởi động đạo văn trong Linh Phủ để cường hóa chiến thể liều chết gánh Diệp Chân công kích.
Hết cách rồi, hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ Diệp Chân dĩ nhiên sẽ là loại quái thai này.
Cho dù hắn đã là quái thai khổ tu ra thần thông.
Một năm trước, Khương Mãnh đã miễn cưỡng dùng Đa Tí Thần Thông này xé nát một vị cường giả Thông Thần Cảnh ngũ trọng.
Nhưng hiện tại, Khương Mãnh lại bị một võ giả Khai Phủ Cảnh cửu trọng đè xuống đất cuồng đánh, cảm giác khuất nhục kia cũng đừng nói đến.
Khung cảnh này, không chỉ có Cổ Thiết Kỳ phải há hốc mồm, một đám thân vệ bồi Khương Mãnh tới cũng há hốc mồm, mà ngay cả Hà Cẩn ở phía sau thao trường cũng há hốc mồm.
Việc này hoàn toàn không hợp với lẽ thường!
Vượt cấp khiêu chiến không phải việc đáng ngạc nhiên, dù sao tài nguyên tu luyện không giống nhau, nắm giữ chiến khí, bảo bối cũng không giống nhau.
Có lúc võ giả Nhập Đạo Cảnh trung hậu kỳ đánh bại võ giả Thông Thần Cảnh sơ kỳ cũng là việc có thể xảy ra.
Nhưng cách gần hai đại cảnh giới. Một gia hỏa Khai Phủ Cảnh cửu trọng thế mà lại có thể đè Thông Thần Cảnh nhị trọng xuống cuồng đánh, còn đánh vị Thông Thần Cảnh kia không còn chút sức đánh trả nào.
Chuyện như vậy quả thực chưa từng nghe thấy.
Ngay khi run lên, một thân vệ Khương Mãnh mang đến kịp phản ứng lại. Một Đô vệ trong đó dẫn đầu rống lên một tiếng.
- Còn ngẩn người làm gì. Còn không cùng tiến lên, cứu Đô Thống ra!
Nhưng không chờ thân vệ của Khương Mãnh xông lên thì Diệp Chân đã giơ một quyền lên cao, sau đó đột nhiên đánh vào trên xương mũi Khương Mãnh. Trực tiếp đập cho Khương Mãnh máu tươi bắn ra bốn phía.
- Ai dám tới, lão tử lập tức sẽ làm nổ đầu của hắn!
Tiếng gầm của Diệp Chân vang lên.
Cú đấm này đã lập tức kiềm chế lại đám thân vệ kia của Khương Mãnh, mỗi tên đều ngẩn người tại chỗ mà không dám động thủ!
Bị Diệp Chân đè xuống đất cuồng đánh, Khương Mãnh chỉ có thể nói vô cùng hận!
Đừng nói một quyền, cho dù đánh thêm mười quyền, Diệp Chân cũng chưa chắc có thể nhẹ nhàng giết hắn.
Mà một nhóm rác rưởi dưới tay hắn lại bị Diệp Chân dùng một quyền kiềm chế lại!
Chỉ cần bọn họ xông lên, giải cứu hắn ra thì tuyệt đối có thể chém giết Diệp Chân.
Nhưng hiện tại đám người bị doạ cho sợ!
Khương Mãnh ngay cả ý nghĩ muốn thổ huyết cũng có!
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Khương Mãnh đã run lên một cái!
Khương Mãnh cảm giác mấy chục cây kim đang đâm vào trong cơ thể hắn, linh lực những năm nay hắn nhọc nhằn khổ sở tích góp lại đã bắt đầu giống như thuỷ triều chảy ra ngoài.
Tu vi của hắn lại bắt đầu nhanh chóng hạ thấp.
Sự phát hiện này suýt chút nữa đã làm cho Khương Mãnh hồn phi phách tán.
Chủ yếu là sau khi Diệp Chân đánh ra mấy chục quyền đã có ý nghĩ này, nếu cấp bậc Trấn khí nắm đấm đều không thể đánh giết Khương Mãnh, như vậy dùng phương pháp khác chỉ sợ cũng không thể nào lắm.
Tất cả đều do Diệp Chân có tu vi quá thấp.
Nếu như tu vi Diệp Chân đạt đến Nhập Đạo Cảnh cửu trọng thì lúc này Diệp Chân sẽ chắc chắn biến Khương Mãnh thành người chết.
Chiến đấu từ lúc bắt đầu đến hiện tại chỉ mới kéo dài thời gian hơn ba mươi tức mà thôi, nhưng bởi vì Diệp Chân vận dụng Linh Bảo và Hắc Long Bá thể cấp bậc đều quá cao.
Tất cả đều đạt đến trình độ trung phẩm Trấn khí, vì Linh Bảo tương liên cùng thân thể nên mỗi một kích tiêu hao linh lực ít hơn so với Hồn khí bình thường rất nhiều.
Nhưng ba mươi tức thời gian vẫn khiến cho linh lực trong đan điền Diệp Chân cạn kiệt.
Nếu không phải nhờ có Ât Mộc Linh Lực cực kỳ tinh khiết của Tiểu Yêu ở trong cơ thể chống đỡ, lúc này Diệp Chân đã không thể tiếp tục được nữa.
Dưới thần niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Chân tại chỗ đã để Tiểu Yêu thôi thúc ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm ra tay.
Tiểu Yêu bây giờ có tu vi cao tới Nhập Đạo Cảnh tam trọng, thôi thúc Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm tạo ra uy lực phải lớn hơn gấp đôi trở lên nếu so với Diệp Chân.
Càng quan trọng chính là dưới Tiểu Yêu gia trì. Rất nhiều cây dị thực hiếm thấy phá giáp, sắc bén, huyễn ảo, toàn xuyên, các loại đặc tính toàn bộ gia trì đến trên ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm.
Lệnh Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm phi thường ung dung đã đâm vào trong cơ thể Khương Mãnh, sau đó Tiểu Yêu thôi thúc Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm điên cuồng hấp thu tu vi cực kỳ hùng hồn của Khương Mãnh.
Càng làm cho Diệp Chân kinh hỉ chính là tên Khương Mãnh chủ tu chính là thổ, thủy hai hệ linh lực.
Đặc biệt là thủy linh lực. Chỉ cần bị Tiểu Yêu hấp thu vậy thì trăm phần trăm sẽ chuyển hóa thành Ất Mộc Linh Lực.
Thổ linh lực thì hơi kém, chỉ có thể chuyển hóa bảy phần mười.
Việc này so với trước bị Tiểu Yêu thôi thúc Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm thôn phệ tu vi Tưởng Hào quả thực là mạnh hơn mấy lần.
Tên Tưởng Hào kia tu luyện hỏa linh lực, áp chế năng lực thôn phệ của Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm rất lớn.
Mười phần linh lực thôn phệ có thể chuyển thành một thành Ât Mộc Linh Lực đều cũng chuyển hóa không được.
Hết cách rồi, từ thuộc tính ‘Mộc’ của Tiểu Yêu và Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm quyết định, vì vậy nên lần trước dù cho Tiểu Yêu thôn phệ một lượng lớn tu vi của Tưởng Hào nhưng tu vi bản thân Tiểu Yêu tăng lên cũng không cao mấy.
Nhưng lần này thì lại hoàn toàn khác.
Thủy linh lực cùng thổ linh lực phi thường thích hợp để Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm thôn phệ sức mạnh, bình quân chuyển hóa lực cao tới tám phần mười trở lên.
Linh lực trong cơ thể một Thông Thần Cảnh nhị trọng nhiều bao nhiêu, con số này Diệp Chân không cách nào hình dung, nhưng ít nhất nhiều hơn gấp trăm lần trở lên so với tu vi Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong của Diệp Chân.
Chỉ trong thời gian một hô hấp, tu vi của Tiểu Yêu đã từ Nhập Đạo Cảnh tam trọng sơ kỳ bị cuồng đẩy lên Nhập Đạo Cảnh tam trọng trung kỳ.
Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Diệp Chân cũng cực kỳ vô sỉ mà lấy danh nghĩa phụ thân của Tiểu Yêu đạt thành phương án chia cắt linh lực trong cơ thể
Khương Mãnh!
Chia đôi!
Từ trong cơ thể Khương Mãnh thôn phệ đến linh lực, Tiểu Yêu sẽ tự lưu một nửa, và đưa cho Diệp Chân một nửa!
Thoáng chốc linh lực bàng bạc cực kỳ từ trong cơ thể Tiểu Yêu đưa vào trong Ất Mộc linh mạch của Diệp Chân, Ngũ Hành âm âm Linh Phủ bảy linh trụ ánh sáng cuồng phát, Ất Mộc Linh Lực tinh khiết từ trong cơ thể Tiểu Yêu đưa tới trong thời gian ngắn đã bị chuyển hóa thành linh lực các hệ khác.
Hầu như trong chớp mắt tu vi Tiểu Yêu từ Nhập Đạo Cảnh tam trọng trung kỳ đẩy mạnh đến Nhập Đạo Cảnh tam trọng hậu kỳ, bảy đạo linh trụ, hai đan điền trong cơ thể Diệp Chân đã truyền đến một loại cảm giác đâm nhói không cách nào hình dung.
Trong nháy mắt bị lấp đầy!
Diệp Chân thấy tu vi mình ở trong nháy mắt này đã đạt đến Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong cực hạn.
Mà Diệp Chân lại vẫn như cũ đang hết sức chăm chú oanh kích trán Khương Mãnh đang cực kỳ sợ hãi.
Loại chăm chú này, xảo mà lại xảo điều động toàn bộ sức mạnh trong Linh Phủ của Diệp Chân, mỗi một quyền đánh xuống, Linh Phủ trên bảy cái linh trụ ánh sáng trong cơ thể Diệp Chân cuồng phát.
Đặc biệt là trên tứ đại linh trụ Hắc Long linh trụ, Huyền Hỏa linh trụ, Thận Ảnh linh trụ, Ất Mộc linh trụ. Từng đạo văn tàn khuyết không đầy đủ bắt đầu hiện lên, như trên Lôi linh trụ thì càng trực tiếp lần lượt hiện lên đạo văn cực kỳ hoàn chỉnh!
Trong chớp mắt này Diệp Chân liên tục vung quyền đánh xuống đột nhiên phát hiện, mỗi một quyền hắn đánh xuống, đánh xuống đã không chỉ là nắm đấm, mà là toàn bộ thiên địa!
Hắn đánh cú đấm kia mang theo toàn bộ thiên địa đánh vào trên mặt Khương Mãnh.
Nguyên bản vốn dĩ hai mươi, ba mươi nắm đấm mới có thể nổ nát một đạo văn trên mặt Khương Mãnh, nhưng hiện tại, một quyền của Diệp Chân đã có thể nổ nát hai đạo văn.
Trong mắt Khương Mãnh hiện ra vẻ hoảng sợ, trong chớp mắt bảy cái linh trụ trong Linh Phủ của Diệp Chân đồng thời thoáng hiện ra vô số ánh sáng huyền ảo.
Từng đạo văn không trọn vẹn bắt đầu bị bổ sung hoàn toàn, trực tiếp giống như lạc ấn ở trên linh trụ.
Có Lôi Quang Châu chống đỡ trên Lôi linh trụ, ở trong nháy mắt này đã trực tiếp lạc ấn hơn trăm đạo văn hệ sét.
Mà Khôn Nguyên thổ linh trụ và kiếm mạch linh trụ ít nhất cũng đều ở trong chớp mắt Diệp Chân hòa vào trong thiên địa này thành công ngưng tụ và lạc ấn một đạo văn!
Khí thế quanh người Diệp Chân biến hóa một hồi biến hóa, lại giống như một thông đạo nào đó trong thời gian ngắn bị khơi thông, khí tức nguyên bản vốn dĩ gắt gao bị vây ở Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong bắt đầu nhanh chóng kéo lên.
Thiên địa linh lực cực kỳ tinh khiết, phẩm chất cực cao từ bốn phương tám hướng như điên tràn vào trong cơ thể Diệp Chân, một luồng khí tức huyền ảo khó có thể hình dung bắt đầu hiện lên trên người Diệp Chân.
Khí tức đặc hữu và thiên địa hòa vào nhau của võ giả Nhập Đạo Cảnh hiện lên trên người Diệp Chân!
Đột phá!
Tu vi Diệp Chân lại vào thời khắc lâm chiến đột phá đến Nhập Đạo Cảnh!
Hầu như là trong chớp mắt Diệp Chân đột phá, Tiểu Yêu thôn phệ tới được một nửa linh lực từ trong cơ thể Khương Mãnh, cũng kéo dài mà điên cuồng đưa vào trong cơ thể Diệp Chân vừa đột phá đến Nhập Đạo Cảnh.
Diệp Chân vừa đột phá tu vi đã bắt đầu nhanh chóng kéo lên.
Tu vi của Tiểu Yêu như bão táp tăng đến Nhập Đạo Cảnh tứ trọng thì tu vi của Diệp Chân cũng như bão táp tăng đến Nhập Đạo Cảnh nhất trọng trung kỳ!
Mà lúc này, Tiên Thiên thần hồn trong Linh Phủ của Khương Mãnh phát ra một tiếng kêu rên, tu vi Thông Thần Cảnh nhị trọng hậu kỳ hắn đã rơi xuống đến Thông Thần Cảnh nhất trọng!