← Quay lại trang sách

Chương 1303 Man Tộc Thánh Hồ

----

Một ngàn Linh sư của Thiên Miếu và Thiên Không Tế Ti của Tổ Thần Điện như hổ lang vọt vào trong thôn xóm man nhân, bắt đầu điên cuồng tàn sát.

Ngay cả các thân vệ dưới trướng Diệp Chân cũng lộ ra nóng lòng muốn thử.

Dưới sự chỉ huy của Diệp Chân, hai ngàn thân vệ lưu lại 500 người bảo vệ quanh người Trường Nhạc Công chúa, còn lại 1,500 người chia thành nhóm mười người vờn quanh thôn xóm Man nhân này, làm việc theo chiến thuật của Diệp Chân.

Diệp Chân trước đây sắp xếp chiến thuật rất đơn giản, phàm là có thể sử dụng Viêm Linh Bạo Ma nỏ đánh giết thì cứ dùng Viêm Linh Bạo Ma nỏ đánh giết.

Lần này xuất phát, số quân giới Diệp Chân xin được có rất nhiều Viêm Linh Bạo Ma Nỗ, hầu như mỗi người một bộ.

Thoáng chốc, trong thôn xóm man nhân đã vang lên tiếng kêu thảm thiết liên tục.

Chính như mệnh lệnh của Nguyệt Tế Cát Huyền, bất luận già trẻ nam nữ đều phải giết chết.

Loại này giết chết gần như tàn sát, đặc biệt là già trẻ đều không buông tha, nhưng đối với Diệp Chân lại không có bất kỳ khó chịu nào.

Ở Chân Huyền đại lục cũng có man nhân, khi đó man nhân nếu giết vào địa giới nhân tộc, đừng nói là giết chết, luộc ăn người sống cũng quá bình thường.

Chuyện này không liên quan đến chính nghĩa, chỉ liên quan đến bộ tộc.

Đột nhiên, ánh mắt Diệp Chân rơi vào trên người một lão giả tóc trắng phơ ở giữa thôn xóm Man tộc, khắp toàn thân tràn đầy hoa văn quỷ dị, đó là Tế Ti của Man tộc.

Mỗi một thôn xóm đều có.

Lão Tế Ti của Man tộc đột nhiên như phát điên chém chết toàn bộ mười mấy tộc lão tộc yếu người ở bên cạnh hắn, máu tươi của tất cả mọi người toàn bộ hội tụ đến dưới chân của hắn, hội tụ thành một vũng máu.

Khua tay múa chân, trong miệng đọc thần chú tối nghĩa khó hiểu, từng đạo gợn sóng không tên quỷ dị bắt đầu bay lên.

- Đáng chết, một thôn xóm Man tộc nho nhỏ lại có thể triệu hoán Ma Thần Tế Ti bảo vệ!

Nguyệt Tế Cát Huyền nổi giận gầm lên một tiếng, kích chỉ vào lão Tế Ti của Man tộc quát.

- Phàn lão quỷ, giết hắn!

Sắc mặt Phàn Tố đang đứng chắp tay đột nhiên thay đổi, một thanh cự cung màu xanh sẫm đột nhiên xuất hiện trên bàn tay của hắn, tùy ý kéo một cái, một mũi tên dài đến mấy mét, trên đó hiện lên hơn một nghìn đạo phù văn màu xanh sẫm phát ra khí tức cực kỳ hung lệ.

Ngón tay nhẹ buông lỏng!

Diệp Chân chỉ cảm thấy toàn bộ thiên địa hình như cũng chấn động một hồi, mũi tên dài màu xanh sẫm hóa thành một đạo tia chớp màu xanh lục cực kỳ chuẩn xác bắn về phía trán Tế Ti của Man tộc.

Ngay chớp mắt bắn trúng cái trán của Tế Ti của Man tộc kia, mũi tên dài màu xanh lục giống như đụng tới một tầng bích chướng vô hình, bị chặn lại ở trước trán Tế

Ti của Man tộc, trong hư không tia lửa văng gắp nơi.

Cũng ở trong nháy mắt này, một đạo huyết sắc hư ảnh từ hư không rơi xuống.

Sắc mặt Cát Huyền trở nên cực kỳ khó coi, hai tay nhanh chóng vung kết thành mấy trăm thủ quyết - Tinh Quang Tuyệt Trần!

Mười ngón tay của Cát Huyền bay lượn, giữa bầu trời giống như hạ xuống vô số chỉ bạc, vô số chỉ bạc nhanh chóng tạo thành một cái lưới lớn không ngừng ngăn cản và ngăn cách đạo huyết sắc hư ảnh kia!

Cũng ở trong nháy mắt này, mũi tên dài màu xanh sẫm Phàn Tố bắn ra rốt cục đột phá tầng bích chướng vô hình kia, trực tiếp xuyên qua, bắn nát đầu Tế Ti Man tộc oanh thành cặn bã.

Gợn sóng quỷ dị tràn ngập trong hư không ngay lập tức sụp đổ, huyết sắc hư ảnh đang hạ xuống cũng như mất đi dẫn dắt, đột nhiên nổ tung giữa bầu trời.

Ầm ầm ầm!

Nhưng làm cho Diệp Chân kinh hãi chính là khi huyết sắc hư ảnh nổ tung thì trong phạm vi trăm mét, tất cả mọi người bất kể là Man tộc, hay là Linh sư của Thiên Miếu, hay hoặc là Thiên Không Tế Ti của Tổ Thần Điện đều kêu rên một tiếng, vô thanh vô tức hóa thành mảnh vỡ.

Chỉ lần này, đã có hơn hai mươi vị Linh sư Thiên Miếu và Thiên Không Tế Ti vô thanh vô tức chết đi.

- Những Man tộc chết tiệt này!

Cát Huyền mạnh mẽ dậm chân.

- Chúng ta nên tự mình ra tay!

Phàn Tố nói.

Địa công công kinh ngạc liếc mắt nhìn Phàn Tố nói.

- Phàn phó điện chủ lần đầu tiên thâm nhập phúc địa Man tộc đúng không? Những man nhân Ma tộc này nương nhờ vào, bất kể là chính bọn hắn hay thổ địa cũng đều được những Ma Thần Thượng cổ còn sót lại của Ma tộc che chở.

- Nếu nơi này bùng nổ ra sóng linh lực quá mạnh thì lập tức sẽ hấp dẫn sự chú ý, vậy hành động lần này của chúng ta sẽ phiền phức!

Biểu hiện của Thanh Điện Phó điện chủ Phàn Tố trở nên hơi lúng túng, về phương diện kinh nghiệm, hắn xác thực khiếm khuyết một chút.

- Được rồi, Diệp giáo úy, sắp xếp nhân mã của ngươi quét dọn chiến trường, sắp xếp phòng ngự, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một đêm. Mặt khác, phái ra tiểu đội tinh nhuệ thám báo, săn giết những võ giả man nhân đi ngang qua và man nhân của thôn xóm này ra ngoài săn thú trở về.

Cát Huyền hạ lệnh.

Diệp Chân phát hiện, cái chức thống lĩnh hành quân này của hắn thật ra cũng chính là làm trợ thủ cho bọn người Cát Huyền, Địa công công mà thôi, chân chính quy hoạch hành quân vẫn là ba người bọn hắn quyết định.

Chỗ tốt duy nhất của cái chức thống lĩnh hành quân này chính là có thể giúp cho Diệp Chân biết một ít tin tức căn bản không có tư cách biết được, đồng thời khống chế an nguy bản thân trong tay mình.

Sau khi an bài xong phòng ngự, Tiểu Yêu lập tức lại như một rễ cây đâm xuống lòng đất, Ất Mộc Thông Linh Thần quyết triển khai, tất cả biến hóa mấy chục dặm xung quanh thôn xóm man nhân đều rõ ràng trong thần hồn của Diệp Chân.

Dưới Diệp Chân quan sát chính xác, trước thời hạn phái ra các tiểu phân đội Linh sư và Thiên Không Tế Ti tinh nhuệ, chí ít săn giết hơn trăm võ giả man nhân trở về, trên căn bản giảm độ nguy hiểm xuống thấp nhất.

So với Thiên Không Tế Ti và Thiên Miếu Linh sư thì Diệp Chân chỉ huy càng thêm thuận lợi, đây là Phó điện chủ Phàn Tố tự mình đứng ra ra mặt cho Diệp Chân, nói mệnh lệnh của Diệp Chân chính là mệnh lệnh của hắn.

Diệp Chân không biết nguyên nhân vì sao Phàn Tố liên tiếp lấy lòng mình nên chỉ có thể cẩn thận duy trì khoảng cách nhất định.

Một đêm thay phiên nghỉ, phần lớn người đều sẽ khôi phục lại sau mấy ngày hành quân cường độ cao mệt nhọc.

Đoàn người lần thứ hai tiếp tục bước đi.

Lần này, mọi người càng thêm cẩn thận.

Dưới sự yêu cầu của ba người Địa công công, Cát Huyền, Phàn Tố. Diệp Chân lợi dụng Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, mang theo một đường võ giả tinh nhuệ, thành tiên phong dò đường.

Xa xa cách gần trăm dặm, Diệp Chân đã phát hiện thôn xóm man nhân phía trước.

Điều này làm cho này đội thâm nhập phúc địa Man tộc có thể dễ dàng ứng đối, tàn sát đẫm máu liên tiếp các thôn xóm đi ngang qua.

- Địa công công, tại sao chúng ta không thể tránh những thôn xóm Man tộc này?

Làm như vậy vừa tiêu hao sinh lực, lại còn dễ kinh động đối phương?

Diệp Chân nói ra nghi hoặc của mình.

- Vì đường về!

- Chúng ta đây đang chuẩn bị đường về cho mình! Đến lúc đó thì ngươi sẽ biết!

Địa công công nói.

Không thể không nói, loại hành quân đột tiến thâm nhập phúc địa này chính là phương thức luyện binh tốt nhất.

Nửa tháng trôi qua, nhân số đại quân có hơn ba ngàn ba trăm thân vệ đã nhanh chóng giảm quân số xuống còn hơn hai ngàn sáu trăm người.

Thế nhưng còn lại tất cả đều là tinh nhuệ.

Hầu như chiến lực của tất cả mọi người, đều tăng lên một đoạn lớn.

Tu vi của Diệp Chân, sau khi Tiểu Yêu lợi dụng Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm thủ tiêu một man võ Thông Thần Cảnh tam trọng đã thành công đẩy mạnh đến Nhập Đạo Cảnh tam trọng trung kỳ, xem như một tăng lên không lớn không nhỏ.

Kiểu hành quân đột tiến này, chạy đi mấy triệu dặm trong sơn mạch, kéo dài hai mươi mốt ngày, lúc đến quần sơn vờn quanh một bích hồ lớn màu xanh lục mới dừng lại.

Người của Tổ Thần Điện bắt đầu lấy ra đủ loại thuốc kỳ quái cho các thân vệ may mắn còn sống sót dùng.

Bất kể là thân vệ hay là Linh sư của Thiên Miếu, hay hoặc là Thiên Không Tế Ti, Tinh Tế của Tổ Thần Điện, thậm chí là Trường Nhạc Công chúa, Địa công công, Phàn Tố, bao gồm cả bản thân Cát Huyền cũng bắt đầu từng ngụm dùng loại thuốc không biết tên này.

Sau đó chính là lấy ra một loại thuốc khác, bắt đầu bôi lên toàn thân, cả Trường Nhạc công chúa và Tiểu Miêu đang được nàng ôm ấp cũng không ngoại lệ.

Thần kỳ chính là, sau khi uống loại thuốc không biết tên này, sau đó bôi lên toàn thân nhiều loại thuốc khác, Diệp Chân kinh ngạc phát hiện, thần hồn cảm ứng của hắn như mù.

Trong thần hồn cảm ứng của hắn, xung quanh không có bất kỳ ai.

Thế nhưng trước mắt, vẫn sống sờ sờ đứng hơn ngàn người!

Tình huống như thế, quỷ dị tới cực điểm, nếu không phải biết trước chuyện này thì sợ là chân chính thấy ma giữa ban ngày.

- Vào hồ, chúng ta sẽ lặn sâu ở đáy hồ Thánh hồ của Man tộc này ba đến bảy ngày, đan dược ta vừa cho các ngươi, mỗi ngày dùng một lần có thể giúp cho các ngươi ung dung ngốc một ngày dưới đáy hồ.

- Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể thò đầu ra, tuyệt đối không thể phát ra tiếng! Nếu ai dám làm hỏng đại sự, bản Nguyệt Tế sẽ đích thân bẻ gảy cổ của hắn!

Âm thanh âm lãnh của Cát Huyền vang lên.

Đông đảo thân vệ toàn hạ xuống đáy hồ, thế nhưng hơn bốn trăm Linh sư còn sót lại của Phàn Tố và Thiên Miếu lại không nhàn rỗi.

Sau khi lẻn vào đáy hồ, bọn họ bắt đầu nhanh chóng bố trí lên các loại trận pháp cực kỳ huyền ảo, vô số Tinh Linh thượng phẩm bị bọn họ ném xuống đáy hồ.

Nhìn con số khủng bố Tinh Linh thượng phẩm bị ném xuống, Diệp Chân có một loại cảm giác tê cả da đầu.

Thiên Miếu đang làm gì vậy, chắc không phải đang bố trí trận pháp đồng quy vu tận chứ?

Nhưng nhìn dáng dấp kia của Phàn Tố và Mãn Thù lại không giống lắm.

- Nhớ kỹ, một khi có việc, thì phải theo sát Công chúa điện hạ, nếu như không thể thì tận lực tới gần Công chúa điện hạ, hay hoặc là bọn người Phàn Tố, Mãn Thù.

Quan sát tất cả những thứ này, Diệp Chân cực kỳ thận trọng khai báo cho Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ.

Người sau cũng hiểu tính chất nghiêm trọng của chuyện này nên gật đầu lia lịa.

Hồ nước màu xanh lục này ngoại trừ mọc đầy rong ra thì không có bất kỳ động vật thủy sinh, chớ nói chi yêu thú.

Vì vậy, thời gian ba, năm ngày đúng là rất dễ vượt qua.

Khi mấy người Diệp Chân ẩn núp giữa trưa ngày thứ ba thì rất nhiều võ giả Man tộc và Tế Ti Man tộc không có chút dấu hiệu nào xuất hiện ở trên dãy núi bốn phía hồ nước.

Sau khi đến, những Tế Ti của Man tộc chỉ huy võ giả Man tộc tìm khắp mỗi một tấc đất xung quanh, thế nhưng không có một người nào tiến vào trong hồ tìm tòi.

Hình như Thánh hồ màu xanh biếc này của Man tộc có cấm kỵ gì đó.

Bọn họ duy nhất dám làm chính là dùng thần niệm cảm ứng tìm tòi ở trên mặt hồ.

Vô số thần niệm mạnh mẽ quét tới quét lui ở trên mặt hồ, hầu như mỗi một vị Tế

Ti Man tộc đều tìm tòi một lần.

Thế nhưng những loại thuốc hiếm thấy của Tổ Thần Điện lại làm cho loại thần niệm cảm ứng này trực tiếp mất đi hiệu lực.

Điều này làm cho Diệp Chân có chút nghĩ mà sợ, trong Hồng Hoang đại lục bí pháp Diệp Chân không biết hiếm thấy quá nhiều, lần trước hắn ỷ vào Tiên Thiên Ngũ

Hành Thần độn làm chuyện trong Lạc Ấp quả thật có chút bất cẩn rồi.

- Đến rồi, sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào!

Theo thần hồn truyền âm của Cát Huyền vang lên trong linh phủ mọi người, hơn trăm Tế Ti thân mang trường bào vải bố, tóc trắng xoá chen chúc một vị thiếu nữ chân trần, chậm rãi từ giữa bầu trời hạ xuống!