← Quay lại trang sách

Chương 1304 Thánh Nữ Chi Biến

----

Nhìn thiếu nữ Man tộc từ giữa bầu trời chậm rãi bay xuống, trong đầu Diệp Chân run lên bần bật, ánh mắt hầu như không cách nào rời khỏi thiếu nữ Man tộc kia.

Chân trần như sương như tuyết, mái tóc như thác nước buông xuống vai, chỉ mặc một bộ đồ lót bện màu, bộ ngực cao thẳng và trắng như tuyết cùng với eo thon dịu dàng, rung động lòng người.

Nhưng làm người ta động lòng nhất chính là khí chất trên người thiếu nữ Man tộc này.

Cảm giác đó giống như một cây cỏ nhỏ mà cứng cỏi đón ánh nắng mặt trời sinh trưởng tươi mới, trên dưới quanh người đều tràn ngập vô tận sinh cơ.

Có một loại rất cảm giác kỳ quái, hình như cây cỏ bốn phương tám hướng đều ở trong nháy mắt này thất sắc.

- Tất cả mau nhắm mắt lại, các ngươi muốn bị phát hiện sao?

Thanh âm phẫn nộ của Cát Huyền vang lên trong linh phủ mọi người.

Theo bản năng, Diệp Chân nhắm hai mắt lại, thế nhưng vô số thảo thực xung quanh Thánh Hồ của Man tộc lại thành con mắt của Diệp Chân.

Nhẹ nhàng động viên Tiểu Miêu trong lồng ngực một hồi, Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí một khởi động thần hồn quan sát tình huống bên hồ.

Tại đợt man nhân thứ nhất xuất hiện xung quanh Thánh Hồ của Man tộc, Trường Nhạc Công chúa đã nhờ Địa công công đưa Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu về cho Diệp Chân.

Hình như Man tộc đang chuẩn bị tế điển long trọng gì đó, mấy trăm Tế Ti của Man tộc tập trung ở đây, lấy hơn trăm Tế Ti già nua trên người mặc vải bố làm trung tâm, vặn vẹo thân thể, nhảy lên nhịp điệu tế múa ẩn chứa cổ xưa, vừa nhảy, trong miệng vừa vang lên âm tiết cổ xưa không tên không có ý nghĩa.

Nhưng khủng bố chính là, trong lúc bọn hắn tế múa, vô số khí tức quái dị từ bên người mấy người Diệp Chân ẩn núp đáy hồ bốc lên.

Nước trong Thánh hồ của Man tộc bắt đầu khuấy động, một toà loại tế đàn cỡ lớn làm bằng đá chậm rãi từ giữa đáy Thánh hồ của Man nhân bay lên.

Diệp Chân dám thề, trước đó, hắn từng cẩn thận tìm tòi qua Thánh Hồ của Man tộc mấy lần, trung tâm đáy hồ tuyệt đối không tồn tại vật như tế đàn này.

Nhưng hiện tại, thật sự đã xuất hiện.

- Man nhân linh thuật, xác thực thần diệu! Ngày hôm nay xem như là kiến thức!

Âm thanh của Liễu Phong vang lên trong linh phủ Diệp Chân.

- Linh thuật, không phải của Tổ Thần Điện sao?

Diệp Chân nghi ngờ nói.

- Cái này ta cũng không rõ ràng! Nhưng dựa vào ghi chép của tổ tiên ta thì man nhân và Tổ Thần Điện có ngàn vạn tia quan hệ!

Liễu Phong nói.

- Mau nhìn, tế tự bắt đầu rồi!

Khi thiếu nữ Man Tộc chậm rãi bay xuống trung ương nhất của tế đàn làm bằng đá.

Tế Ti của Man tộc cũng xông lên tế đàn, tiếp tục tế múa giống như điên của bọn họ.

Võ sĩ Man tộc trước đây hầu ở bốn phía cũng dồn dập đưa lượng lớn tế phẩm bọn họ chuẩn bị lên tế đàn.

Có đại lượng đủ loại ngũ cốc, còn có đủ loại dược thảo, cây, nhưng nhiều nhất vẫn là những Yêu thú cường đại khó gặp.

Những kia yêu thú đều bị các võ sĩ Man tộc một đao chặt đầu, dưới bí pháp của bọn họ thúc ép, lượng lớn máu tươi toàn bộ phun đến trên tế đàn bằng đá.

Quỷ dị chính là tế đàn làm bằng đá lại giống như một cái động không đáy, bất kể là máu tươi hay là đủ loại ngũ cốc, hay hoặc là dược thảo, sau khi vùi vào đều sẽ chậm rãi biến mất.

Loại tế tự này kéo dài gần một canh giờ!

Man tộc đã chém giết hơn mấy trăm ngàn con yêu thú, thế nhưng giữa hồ lại không có chút mùi máu tanh nào.

Một luồng sóng sức mạnh không tên bắt đầu gợn sóng ở xung quanh tế đàn.

Sau khi một con yêu thú cuối cùng bị chém giết, phía sau võ giả Man tộc truyền đến âm thanh gào khóc kinh thiên động địa.

Một man nhân tiếp một man nhân bị dây thừng trói chặt hai tay, đứng xếp hàng bị xua đuổi tiến lên, trong tiếng kêu rên rung trời, bị võ giả Man tộc giết như là giết yêu thú bình thường một đao bêu đầu.

Trên tế đàn làm bằng đá tỏa ra một luồng gợn sóng không tên, từ trong lồng ngực của những man nhân bị huyết tế phun ra nhiệt huyết còn có thần hồn của bọn họ đang kêu rên, đều bị tế đàn làm bằng đá thôn phệ toàn bộ.

Hơn một nghìn man nhân đầy đủ múa đao hơn trăm lần, khi huyết tế khoảng chừng hơn bốn trăm ngàn người, tế đàn làm bằng đá ở giữa Man tộc Thánh hồ đột nhiên bắn ra mấy trăm đạo huyết quang cực kỳ chói mắt.

Hư không kịch chấn!

Mấy trăm đạo huyết quang cực kỳ chói mắt đánh lên trên tế đàn làm bằng đá, giống như đâm thủng một lớp da mô, trong hư không đột nhiên lộ ra một vòng xoáy màu sắc rực rỡ.

Trong nước xoáy màu sắc rực rỡ có vô số thải quang lưu chuyển, đủ loại lôi đình lấp loé, nhìn kỹ thì trong mỗi một đạo thải quang, hình như đều ẩn chứa sinh cơ, nhưng sinh cơ trong thải quang đều trong nháy mắt đi đến cuối con đường.

Đi tới phần cuối thải quang một hồi biến ảo, sinh cơ tái hiện.

Giống như một vòng tuần hoàn, vô số lưu quang trong vòng xoáy màu sắc rực rỡ lặp đi lặp lại tất cả những thứ này.

Hầu như ngay khi vòng xoáy màu sắc rực rỡ xuất hiện, mấy trăm Tế Ti Man tộc đang nhảy tế múa, còn có mấy vạn võ giả Man tộc xung quanh Thánh Hồ của Man tộc, cùng lúc đồng loạt quỳ xuống hướng về phía vòng xoáy màu sắc rực rỡ kia.

Đủ loại cầu khẩn ngữ không thể nào hiểu được rất nhanh hội tụ thành một âm thanh vô cùng lớn ong ong nổ vang.

Trong chớp mắt này, đột nhiên trong đầu Diệp Chân có chút sợ hãi, giống như bị người khác dùng con ngươi nhìn chòng chọc vào, da đầu Diệp Chân tê dại.

Theo bản năng, Diệp Chân mở mắt ra.

Diệp Chân nhìn thấy vô số ánh sáng màu đỏ ngòm từ trên tế đàn làm bằng đá bay lên, vọt thẳng tiến vào trong nước xoáy màu sắc rực rỡ.

Một đạo khí tức khủng bố cực kỳ mạnh mẽ đột nhiên hiện lên, vô số thải quang từ trong nước xoáy màu sắc rực rỡ phun ra, phủ xuống đầu thiếu nữ Man Tộc kia.

Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, Diệp Chân thông qua Ất Mộc Thông Linh Thần quyết khống chế rong ở đáy hồ nhìn thấy, đại cung màu xanh sẫm của Thanh Điện Phó điện chủ Phàn Tố đã một lần nữa kéo mở.

Lần này, gác ở trên đại cung màu xanh sẫm này là một mũi tên chân chính.

Toàn thân đen nhánh, trên mũi tên đó điệp gia vô số phù văn hung lệ màu đen, chỉ liếc mắt nhìn mũi tên màu đen đó một chút, những cây rong do Diệp Chân dùng Ất Mộc Thông Linh Thần quyết khống chế đã vô thanh vô tức hóa thành tro tàn.

Cùng lúc đó, ngón tay Phàn Tố hơi buông lỏng.

Mũi tên màu đen điệp gia vô số phù văn hung lệ giống như một Độc Long từ đáy nước thoát ra, trong ánh mắt kinh ngạc của thiếu nữ Man Tộc kia trực tiếp từ dưới cằm xuyên lên, đầu lập tức bạo thành một đoàn huyết tương.

Thần hồn thiếu nữ Man tộc sợ hãi vạn phần được một đoàn ánh sáng cổ điển bảo vệ hạ ở trong hư không, thế nhưng vô số phù văn hung lệ trên mũi tên màu đen giống như ác quỷ lấy mạng.

Ở trong hư không rẽ cong một cái, trực tiếp đánh tan ánh sáng bảo vệ, trực tiếp oanh thần hồn của thiếu nữ Man Tộc thành mảnh vỡ.

Tế Ti của Man tộc và võ giả Man tộc quỳ rạp dưới đất, nghe được tiếng xé gió của mũi tên đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy tình cảnh thiếu nữ thần hồn Man Tộc bị xé nát.

Thần hồn của thiếu nữ Man tộc bị triệt để đánh giết, vòng xoáy màu sắc rực rỡ trong hư không hạ xuống vô số thải quang lập tức mất đi mục tiêu, giống như một hài tử mờ mịt lạc mất phương hướng, theo bản năng quay lại phương hướng ban đầu.

Không có mục tiêu gia trì, vòng xoáy màu sắc rực rỡ trong hư không cũng bắt đầu kịch liệt run rẩy lên, sắp tan vỡ biến mất.

Nhìn tình cảnh này, tiếng gào đau thương kinh thiên động địa đột ngột vang vọng, những Tế Ti Man nhân, mỗi người không biết làm sao gào khóc, tiếng khóc của những võ giả Man tộc càng hội tụ thành một khúc bi ca cực kỳ hùng hồn.

Cũng ở trong nháy mắt này, Trường Nhạc Công chúa một thân trang phục giống với thiếu nữ Man Tộc kia đột nhiên từ đáy hồ bay lên, như tiên tử bình thường bước lên tế đàn làm bằng đá.

Biểu hiện của Diệp Chân lập tức trở nên cực kỳ ngạc nhiên.

Trên người Trường Nhạc Công chúa ăn mặc giống thiếu nữ Man Tộc, nhưng tuyệt đối không phải của thiếu nữ Man Tộc.

Diệp Chân có thể thấy, y phục thiếu nữ Man Tộc trên người Trường Nhạc Công chúa hình như có hơi cũ kỹ, giống như vật cũ năm xưa.

Càng chết người chính là, lúc này khí chất trên người Trường Nhạc Công chúa lại giống như đúc thiếu nữ Man Tộc bị bắn chết, nếu không phải dung mạo không giống nhau thì tuyệt đối sẽ làm cho Diệp Chân lầm tưởng là thiếu nữ Man Tộc kia chưa chết.

Sau khi Trường Nhạc Công chúa xuất hiện, vòng xoáy màu sắc rực rỡ trong hư không quay lại, vô số thải quang đột nhiên run lên, hình như một lần nữa cảm ứng được mục tiêu gia trì.

Vội vã quay lại, bắn xuống che chở Trường Nhạc Công chúa.

Trong nháy mắt tiếp theo, vô số thải quang từ trên trời giáng xuống, hòa vào thân thể Trường Nhạc Công chúa.

Đồng thời, vòng xoáy màu sắc rực rỡ vừa rồi cũng nhanh chóng trở nên ổn định lại, lượng lớn lưu quang màu sắc rực rỡ từ trong hư không hạ xuống, nhanh chóng hòa vào trong cơ thể Trường Nhạc Công chúa.

Tình cảnh này, không chỉ có Diệp Chân cực kỳ ngạc nhiên, ngay cả những Man nhân kia cũng không làm rõ được.

Lúc trước, võ giả Man tộc không biết làm sao bi tru khóc lớn, nhìn tình cảnh này cũng dồn dập lộ ra vẻ nghi hoặc.

Không biết võ giả Man tộc nào trước tiên quỳ xuống đất dập đầu hướng về Trường Nhạc Công chúa, trong nháy mắt tiếp theo đã kéo theo vô số võ giả Man tộc lần thứ hai dập đầu hướng về nàng.

Vẻ mặt bọn họ, tiếng hô của bọn họ cũng thành kính như là lúc trước cúi đầu trước Thánh nữ của Man tộc!

Được bọn hắn cảm hoá, mấy trăm Tế Ti của Man tộc cũng thu hồi thần sắc bi thương, dồn dập quỳ lạy hướng về Trường Nhạc Công chúa đang không ngừng hấp thu lưu quang màu sắc rực rỡ, lời cầu khẩn cổ xưa mà không thể nào hiểu được bắt đầu từ trong miệng bọn họ bay ra.

Chỉ có trăm Tế Ti của Man tộc mặc trường bào vải bố tóc trắng phơ trước đây hộ tống thiếu nữ Man Tộc kia đến đây là không cúi chào, trái lại một mặt quái lạ nhìn Trường Nhạc Công chúa đang hấp thu lưu quang màu sắc rực rỡ.

Một Tế Ti của Man tộc đầu tóc bạc thậm chí xông lên trước mặt đồng bạn phẫn nộ gầm thét lên, nhưng cũng không dám bước vào tế đàn làm bằng đá một bước, chỉ lo phá hoại một màn thần thánh này.

Một bộ phận Tế Ti của Man tộc tóc bạc khác xông lên tranh luận với đồng bạn của bọn họ.

Có thể suy đoán, trong hơn trăm Tế Ti của Man tộc tóc bạc lúc này cũng xảy ra chia rẽ.

Nhưng bất kể là ai đều không người nào dám quấy rối một màn thần thánh này.

Ngay cả Phàn Tố lúc trước bắn giết Man tộc Thánh nữ, còn có Địa công công đưa Trường Nhạc Công chúa lên tế đàn đều ngoan ngoãn chìm vào đáy hồ, không dám thả ra chút khí tức nào.

Vòng xoáy màu sắc rực rỡ từ giữa hư không phóng xuống lượng lớn lưu quang màu sắc rực rỡ, những lưu quang màu sắc rực rỡ này giống như giọt nước tụ hợp vào trong biển rộng vậy, hòa vào trong cơ thể Trường Nhạc Công chúa, sau đó biến mất không còn tăm hơi.

Thế nhưng khí tức của Trường Nhạc Công chúa thì dần dần trở nên huyền ảo, hình như ngay cả mặt mũi, gương mặt cũng không quá rõ ràng.

Đột nhiên, thần niệm của Diệp Chân hơi động, nhìn thấy Tiểu Yêu và Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong Linh Phủ đang tụ lại nói thầm với nhau cái gì đó.

Ngay lúc Diệp Chân muốn quát bọn hắn câm miệng, tránh khỏi bại lộ thì bản thể của Tiểu Yêu hóa thành cây trâm trên búi tóc Diệp Chân đột nhiên thu lại, sau đó hóa thành một đạo ánh sáng xanh lục từ lòng bàn chân Diệp Chân xông ra ngoài.