Chương 1401 Ngưu Tâm Sơn (1)
Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi việc đều giống như kế hoạch của Long Ngư Thủy Quân, cùng vài tên thân tín của hắn bị bắt làm tù binh, bắt đầu có hành động, dưới chỉ thị của hắn, chờ đợi cơ hội.
Nhưng trong đầu của Long Ngư Thủy Quân, trước sau vây quanh một tia bất an.
Tia bất an này đến từ nơi sâu nhất trong bản nguyên thần hồn của hắn, sau khi hắn tỉnh lại, thần hồn cực kỳ đau nhức, hình như cái đầu cũng sưng, đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là, trong đầu của hắn hình như có thêm một số thứ rất đáng sợ.
Đây là một loại trực giác, hắn cảm giác ở một nơi khác trong Sơn Dương Huyền thành này có một tồn tại làm cho nơi sâu nhất trong thần hồn của hắn phát ra từ hoảng sợ theo bản năng.
Kiến thức của Long Ngư Thủy Quân cũng không kém, dự cảm xấu lúc ẩn lúc hiện làm hắn cảm thấy thần hồn của hắn có thể đã bị người ta động tay động chân.
Bằng không, dù Bích Lân Long Vương đứng ở trước mặt hắn thì cũng sẽ không theo bản năng phát ra loại hoảng sợ từ nơi sâu nhất của thần hồn.
Nhưng, theo lẽ thường mà nói, lại tuyệt đối không thể.
Ngược lại loại công pháp cưỡng ép thu cấm thần hồn, hắn vẫn chưa từng nghe nói.
Nhưng cái cảm giác này thật sự tồn tại.
Long Ngư Thủy Quân đang rất hồi hộp, thậm chí có chút sợ hãi, thậm chí đang nghĩ, chờ chạy trốn thành công, tìm cao nhân thỉnh giáo một chút.
Nhưng ý niệm này vừa hiện lên đã bị hắn bỏ đi.
Đừng nói chứng thực điểm này, chỉ cần có một tiếng gió thổi như vậy truyền đi, tuyệt đối cũng sẽ mang đến cho hắn phiền phức ngập trời, từ đó về sau, sợ rằng sẽ không ai dám tín nhiệm hắn.
Long Ngư Thủy Quân lập tức đưa ra một quyết định cực kỳ chính xác… chuyện này, hắn chỉ có thể tự mình nghiên cứu, tìm chứng cứ, chắc chắn sẽ không nhờ người thứ hai tìm chứng cứ.
Chuyện này chính là bí mật hắn tuyệt đối không để cho người khác biết.
Ngay khi trong lòng đang thấp thỏm như vậy, phương đông vừa dần xuất hiện một tia màu trắng bạc, thương thế của Long Ngư Thủy Quân cũng khôi phục mấy phần.
Nhưng cũng vào lúc này, linh quang quanh người Long Ngư Thủy Quân nổ ra, làm đứt đoạn xiềng xích Chiến Sĩ Nhân tộc bởi vì sai lầm mà bỏ qua yếu hại của hắn, lập tức hóa thành dáng vẻ thân người đầu cá.
Nhanh như tia chớp bổ ra vài đạo linh nhận, trực tiếp cắt đứt dây trói thủy yêu đã tỉnh lại trong giáo trường, gào thét.
- Lúc này không trốn, còn chờ lúc nào!
Trong tiếng rống giận dữ, thân hình Long Ngư Thủy Quân đã phóng lên trời, mười bốn con thủy yêu cũng dùng tốc độ nhanh nhất phóng lên trời, theo Long Ngư Thủy Quân cùng nhau bỏ chạy.
Gần như là ngay khi Long Ngư Thủy Quân hành động, binh lính gác đêm run tay ném ra một viên phù tấn cảnh báo màu đỏ thẫm.
Lúc này, đa số binh sĩ đều đang ngủ say, chỉ có binh lính tuần tra trên tường thành, ngay đầu tiên làm ra phản ứng, theo bản năng giơ Phong Hỏa Liên nỏ trong tay lên, cùng nhau bắn về phía thủy yêu đang bỏ chạy.
Thoáng chốc, một vài tên thủy yêu chạy ở cuối cùng vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Cuối cùng, Long Ngư Thủy Quân mang theo bảy tên thân tín chạy trốn thành công.
Nhưng dù Long Ngư Thủy Quân đã chạy thoát lại không có bao nhiêu vui sướng.
Hắn có thể cảm giác được, sau khi hắn rời xa Sơn Dương Huyền thành, nhân vật khủng bố làm sâu trong thần hồn của hắn hoảng sợ đang cách hắn càng ngày càng xa, thế nhưng, loại cảm giác hoảng sợ đến từ sâu trong thần hồn này vẫn không có một chút nào yếu bớt.
- Đại nhân, vì sao ngươi kết luận Long Ngư Thủy Quân này sẽ đi tìm vị Long Thái tử Bích Lân Long Cung kia cầu viện?
Trên tường thành, nhìn Long Ngư Thủy Quân biến mất ở phía chân trời, Phong Cửu Mạch thỉnh giáo.
- Hắn không có lựa chọn khác!
- Trong Thủy tộc, nhược nhục cường thực chính là bản tính, đặc biệt là trên người Long Ngư Thủy Quân có ấn tỷ Thủy Quân đại diện cho địa vị và thừa nhận chính thức.
- Muốn đoạt đến vị trí Thủy Quân nhất định phải giết chết vị Long Ngư Thủy Quân này thì mới có thể một lần nữa lấy tinh huyết lạc ấn ấn tỷ Thủy Quân!
Nói tới đây, Diệp Chân cười gằn lên.
- Ngươi thật sự cho rằng, Đại Chu hạ xuống sắc phong những thủy yêu này chỉ để trấn an sao?
- Loại ấn tỷ đặc chế chỉ có chủ nhân trước tử vong thì người kế nhiệm mới có thể một lần nữa có thể dùng tinh huyết nhận chủ, bản thân đã là một độc kế để Thủy tộc tự giết lẫn nhau!
- Bây giờ, tinh nhuệ dưới trướng vị Long Ngư Thủy Quân này mất hết, thủy yêu tổn hại hơn một phần ba, còn lại đều đào vong, không còn đại quân và cao thủ bảo vệ, hắn đã trở thành thịt mỡ trong mắt đông đảo thủy yêu mạnh mẽ, ai cũng muốn giết chết hắn để cướp vị trí Thủy Quân!
- Mà vị Long Thái tử kia chính là hi vọng bảo mệnh duy nhất của hắn! Đồng thời, cái tên này cũng là hi vọng duy nhất giúp chúng ta trong thời gian ngắn triệt để quét sạch lũ lụt!
Khi nói chuyện, Diệp Chân phất tay nói.
- Nếu hắn đã thành công đào tẩu, kế hoạch đã bắt đầu, như vậy chúng ta cũng phải lên đường rồi!
- Chúng ta phải làm không chỉ là phải tìm ra tung tích của vị Long Thái kia!
Thấy chỉ có một mình Diệp Chân quay lại, trực tiếp làm cho mấy người Quận úy Đường Hổ, Quận trưởng Kiều Hoành, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong sợ hãi đến gần chết.
Đặc biệt là Đường Hổ và Kiều Hoành, hai người thấy Diệp Chân quay lại một mình, cho rằng những thủ vệ Diệp Chân bên người đều đã chết trận, bị hãi trực tiếp đổ mồ hôi lạnh.
Bởi vì nếu là Diệp Chân chết, dù không có người trừng trị nhưng bọn họ đã bị
Diệp Chân thu giữ phong cấm thần hồn, thì cái mạng nhỏ của bọn họ cũng đồng thời xong đời.
Sau đó biết được chân tướng, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch cũng không phải vì bảo vệ Diệp Chân mà chết trận mà bị Diệp Chân phái đi làm việc quan trọng khác.
Những người này, hiện nay đều xem như là tâm phúc của Diệp Chân, có vài thứ, Diệp Chân cũng không cần thiết gạt bọn họ.
Diệp Chân phái mấy người Phong Cửu Mạch đi đưa quân giới cho bốn quân doanh khác ở Bắc Hải quận, đồng thời mang đi mệnh lệnh, nếu còn có người phản kích giết không tha.
Mặc kệ lần này kế hoạch của Diệp Chân có thể quét sạch lũ lụt thành công hay không, quân đội dưới trướng Diệp Chân, đều phải tham gia phản kích, chỉ có đem đánh cho những thủy yêu này đau đớn, đánh cho cực thảm, lần sau trước khi cướp bóc, mới sẽ nhớ lâu một chút.
Cho tới quân giới của Diệp Chân từ đâu tới, Diệp Chân cũng không nói, cũng không ai dám hỏi.
Vì phòng vệ công sự của Bắc Hải quận thành mạnh mẽ, còn có năm chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ tọa trấn, cũng không có chuyện thủy yêu vây thành.
Nhưng, rất rõ ràng, trong một con đường sông ở hai mươi dặm rìa phía nam Bắc Hải quận thành có một nhánh đại quân thủy yêu đang ẩn nấp, con số trên dưới khoảng hai mươi vạn.
Nhánh thủy yêu đại quân này thỉnh thoảng nhô ra từ trong con sông, khoe khoang một tý vũ lực, nhưng lại không lên bờ, vay quanh hơn bảy vạn đại quân Bắc Hải quận thành, làm cho họ sợ hãi đến vội vã cuống cuồng.
Dưới tình huống này, mục đích của nhánh thủy yêu đại quân này, rất rõ ràng.
Khống chế!
Chính là vì khống chế lại quận binh Bắc Hải quận thành, để bọn họ không dám rời đi, luôn phòng thủ bên Bắc Hải quận thành, bọn họ miễn cưỡng bị giam ở chỗ này, giúp cho những thủy yêu khác thừa cơ cướp bóc các bộ.
Sự bố trí này cũng coi như cao minh.
Nói cách khác, không phải Long Thái tử kia chỉ huy cướp bóc lần này có chút bản lãnh, chính là sau lưng vị Long Thái tử kia có cao nhân.
- Đường Hổ, dựa vào những thứ này, có tự tin diệt sạch hai mươi vạn thủy yêu đại quân kia hay không?
Diệp Chân bỗng đưa qua mấy chiếc trữ vật giới chỉ hỏi.
Chỉ chớp mắt nhìn sơ qua trữ vật giới chỉ, trong mắt Đường Hổ lại tràn đầy khiếp sợ không che giấu được.
- Tước gia, đánh bại không có bất cứ vấn đề gì, nhưng thời tiết, thêm vào đường sông kia, thực lực thủy yêu tăng vọt, muốn diệt sạch sợ là có chút khó!
- Hơn nữa, dựa theo điều tra, trong đại quân hai mươi vạn thủy yêu này có không ít cao thủ Huyền Cung cảnh, vẫn có thể đối đầu, nhưng bây giờ mưa lớn liên miên, lại chiến đấu trên sông, sợ là.....
- Bắc Hải quận thành có năm chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ, ta lại cho ngươi thêm năm chiếc, đúng mười chiếc, có đủ hay không?
Diệp Chân trực tiếp hỏi.
- Mười chiếc?
Đường Hổ cực kỳ kinh hãi, hắn không nghĩ tới, loại cấm vật Phá Thiên Tru Long Nỗ này, Diệp Chân cũng có.