Chương 1473 Đại Nhĩ Đóa Dị Thường
Tuy Diệp Chân rất rõ ràng, nếu như bán hết, giá cả Xích Âm thảo nhất định sẽ hạ số lượng lớn, thậm chí có khả năng giảm hơn một nửa, nhưng dù là bán theo giá rẻ nhất - 50 khối linh thạch trung phẩm mà tính, giá cả rơi xuống tới hai mươi khối linh thạch trung phẩm một cây, vậy cũng là rất nhiều lợi nhuận.
Phải biết, thống kê tình hình Chân Huyền đại lục hiện nay, hàng năm có thể ra năm mươi vạn cây Xích Âm thảo, hơn nữa, sau khi vườn thuốc mới xây sản xuất ra được, sản lượng một năm tuyệt đối hơn trăm vạn cây trở lên.
Này còn chỉ là sản xuất và thu hoạch một loại Linh dược thôi đó.
Đáng tiếc chính là, người bày sạp thu mua nơi này, số lượng thu mua không nhiều, một vị nhiều nhất mới thu năm trăm cây mà thôi, Diệp Chân lấy giá một khối linh thạch thượng phẩm bán ra năm trăm cây, sau khi cộng lại hai ngàn cây Xích Âm thảo lục tục lẻ loi rời rạc bán ra, liền triệt để phiền.
Nếu như bán theo tình trạng hiện tại, Diệp Chân mỗi ngày đứng ở chỗ này cũng chưa chắc có thể bán xong trăm vạn cây Xích Âm thảo cầm trong tay, chớ nói chi nhưxng Linh dược chồng chất như núi khác.
Bỏ ra hai canh giờ đi dạo một vòng, Diệp Chân đại thể đã nắm giữ giá thị trường thiên tài địa bảo mà hắn nắm trong tay, bắt đầu rời khỏi chợ rải rác.
-Công tử, ta sẽ dẫn ngươi đi Thương gia chính là xếp hạng thứ mười trong Loạn Không đảo, một trong Thương gia có thực lực hùng hậu nhất, nếu như hàng trong tay công tử số lượng lớn, bọn họ mới có thể ăn được.
Được Đại Nhĩ Đóa giới thiệu, Diệp Chân đi vào một nhà hiệu buôn tên là Thông Thiên hào.
-Chưởng quỹ, các ngươi nơi này, có Xích Âm thảo hay không?
Diệp Chân hỏi.
-Xích Âm thảo?
Chưởng quỹ kia lắc lắc đầu.
- Tạm thời không có hàng, bất quá sau ba tháng sẽ có một nhóm ngàn cây Xích Âm thảo đến, khách quan nếu muốn, lưu lại linh thạch, đến lúc đó dựa vào ấn tín đến đây nhận hàng.
- Thế một cây bao nhiêu linh thạch?
Diệp Chân hỏi.
Chưởng quỹ kia hướng về phía Diệp Chân nhô ra hai ngón tay đầu.
- Hai khối linh thạch thượng phẩm!.
Nghe vậy, Diệp Chân gật gật đầu.
- Chưởng quỹ, trong tay ta có một chút Xích Âm thảo, không biết các ngươi có thu mua không?
- Thu, đương nhiên thu, có bao nhiêu, muốn bao nhiêu!.
Giá tiền thì sao?
Chưởng quỹ hướng về phía Diệp Chân nhô ra một đầu ngón tay, trong nháy mắt tiếp theo, con mắt Diệp Chân trừng lớn!
- Chưởng quỹ, ta không nghe lầm chứ, một khối linh thạch trung phẩm?
Con mắt Diệp Chân trợn lên to như chuông đông, cái báo giá này làm cho hắn tưởng rằng mình nghe lầm.
Giá bán ra là hai khối linh thạch thượng phẩm, thực tế có thể tương đương với hai trăm bốn mươi khối linh thạch trung phẩm, mà giá thu mua là một khối linh thạch trung phẩm.
Chênh lệch giá đến hai trăm bốn mươi lần a!
Diệp Chân biết không buôn bán không gian dối, biết thương nhân hắc, nhưng lần này, đúng là bị dọa cho sợ.
Thấy dáng dấp Diệp Chân giật mình cực kỳ, chưởng quỹ cũng không có bất kỳ bất ngờ, trái lại cười híp mắt nói.
- Khách quan, giá bán ra và giá thu mua là hai chuyện khác nhau.
Hiệu buôn chúng ta mướn đất ở đây mở ở tiệm, mỗi ngày chính là một cái giá trên trời, nhân công, bảo quản Linh dược, có đủ loại chi ra, giá thu mua một khối linh thạch trung phẩm là rất công bình.
-Đương nhiên, nếu trong tay khách quan có nhiều hàng, ta có thể làm chủ đem giá thu mua cho ngươi tăng lên thêm hai phần mười.
Không chờ chưởng quỹ nói xong, Diệp Chân đã quay đầu rời khỏi Thông Thiên hào.
Chủ yếu là giá tiền này thực sự quá đen.
Diệp Chân rời khỏi không bao lâu, một võ giả vội vã đi vào, đứng bên cạnh chưởng quỹ thì thầm vài câu, chưởng quỹ thay đổi sắc mặt, liếc mắt nhìn phương hướng Diệp Chân ly khai, lại đi vào bên trong điếm.
- Loạn Không đảo này luôn luôn đen như vậy sao?
Đi ra khỏi Thông Thiên hào, Diệp Chân có chút buồn bực hỏi.
-Không thể nói là đen, thương nhân nơi này luôn luôn đều là mua thấp bán cao, Thông Thiên hào nhà này trong toàn bộ Thương gia Loạn Không đảo, chỉ là xếp hạng thứ mười, nhưng nhà bọn họ chủ doanh đủ loại Linh dược, trên quy mô, tại Loạn Không đảo, là đệ nhất gia.
Sau đó, Đại Nhĩ Đóa lại mang theo Diệp Chân đi tới vài nhà hiệu buôn, lần này, không chỉ có sắc mặt Diệp Chân cũng biến thành khó coi, ngay cả biểu hiện của Đại Nhĩ Đóa cũng biến thành không dễ nhìn.
Trước lúc trời tối, Đại Nhĩ Đóa mang theo Diệp Chân tổng cộng đi mười bốn Thương gia, nhưng tất cả đều không ngoại lệ, đều phi thường hắc.
Như Xích Âm thảo, mở ra giá cao nhất cũng chỉ là một khối linh thạch trung phẩm, đại đa số định giá còn không bằng Thông Thiên hào.
-Địch công tử, có khả năng ngươi bị nhìn chằm chằm!
Đang chuẩn bị tìm nơi dừng chân, Đại Nhĩ Đóa vẫn ít lời đột nhiên mở miệng.
- Nhìn chằm chằm, có ý gì?
- Tuy có mấy vạn Thương gia to nhỏ trên Loạn Không đảo, nhìn như độc lập nhưng sau lưng đều do một thương hội khống chế giá thị trường.
- Xích Âm thảo của ngươi vốn là hàng nóng, không có đạo lý một nhà ra giá còn thấp hơn một nhà.
- Như vậy à.
Diệp Chân trầm tư một chút, sau đó đưa cho Đại Nhĩ Đóa mười khối linh thạch thượng phẩm.
- Ta tạm thuê ngươi ba ngày, ngày mai ta lại đi tìm một chút, khư thị Loạn Không đảo lớn như vậy, không thể bị mấy nhà Thương gia khống chế gắt gao chứ.
Hoàng kim thông đạo có quan hệ đến tài nguyên tu luyện ngày sau của Diệp Chân, Diệp Chân nhất định phải tìm một con đường ổn thỏa kéo dài mới có thể yên tâm.
Ngày thứ hai vừa rạng sáng, Đại Nhĩ Đóa đã rất sớm đến hầu trước cửa khách sạn Diệp Chân dừng chân, đợi đến khi Diệp Chân đi ra, lần thứ hai mang theo Diệp Chân hỏi dò các Đại Thương đông thị trên Loạn Không đảo.
Thế nhưng, xoay chuyển vài nhà, những Thương gia thực lực hùng hậu chào giá đều rất thấp, ngược lại không có một nhà báo giá cao hơn Thông Thiên hào hôm trước, ngược lại có hai nhà báo giá cao tới hai mươi khối linh thạch trung phẩm một cây, nhưng số lượng phi thường có hạn, mỗi tháng không có hơn một vạn cây.
Điều này làm cho Diệp Chân có chút buồn bực mất tập trung, muốn rời khỏi Loạn Không đảo.
Đang trong lúc đi, Diệp Chân đột nhiên nhìn thấy bố cáo trước cửa một nhà buôn phía trước tên Đông Thịnh viết thu mua Xích Âm thảo, Lưu Thạch đằng giá cao, điều này làm cho ánh mắt Diệp Chân sáng lên, định tiến vào.
Nhìn thấy phần bố cáo này, Đại Nhĩ Đóa thay đổi sắc mặt, một đôi lỗ tai nhìn như bình thường đang lấy một loại tần suất cực kỳ nhẹ nhàng run rẩy.
Một đường đi theo Diệp Chân, đôi tai kia của Đại Nhĩ Đóa vẫn thường nhẹ nhàng rung động.
Rất nhanh, Diệp Chân đã bắt đầu trò chuyện với Mã chưởng quỹ của Đông Thịnh hào, nói chuyện lần đầu, đối phương đã đưa ra một cái giá mâu thuẫn, mười lăm khối linh thạch trung phẩm một cây Xích Âm thảo.
Theo Diệp Chân, cái giá này tuy rằng hơi thấp so giá thị trường, cũng không phù hợp giá theo như hắn muốn, bất quá, đối phương đưa ra một điều kiện, nhất định phải là hàng số lượng lớn, nếu như có thể trường kỳ cung cấp, cái giá này còn có thể thương lượng.
Thật vất vả đụng tới một nhà thích hợp, Diệp Chân lúc này ra ý có thể bàn lại.
- Địch công tử, nếu như có thể trường kỳ giao dịch, tự nhiên là quý khách của tiểu hào, chúng ta vào tĩnh thất nói chuyện!
Mã chưởng quỹ rất nhiệt tình, Diệp Chân tự nhiên vui vẻ đồng ý.
Nhưng ngay thời điểm Diệp Chân đáp ứng, trong linh phủ Diệp Chân đột nhiên vang lên tiếng thần hồn Đại Nhĩ Đóa truyền âm.
- Địch công tử, tiệm này chỉ sợ có chút môn đạo, chúng ta nên rời khỏi đi.
- Môn đạo, rời khỏi?
Diệp Chân kinh ngạc liếc mắt nhìn Đại Nhĩ Đóa, hơi chút nghi ngờ hắn, mình không phải tìm một môi giới mà chọn lầm một cây đinh ngầm của người khác đến đây chứ?
Bằng không, hai ngày qua tại sao lại xui xẻo như vậy, hiện tại thật vất vả có nhà chịu ra giá hợp lý, tiểu tử này lại bảo có chuyện.
Ngay sau đó, Diệp Chân không để ý đến Đại Nhĩ Đóa, trực tiếp theo chưởng quỹ đi vào trong tĩnh thất.
- Công tử, trong lúc nói chuyện nhất định phải có chỗ bảo lưu, tiệm này, này…
Nhìn Diệp Chân đi vào bên trong, Đại Nhĩ Đóa có chút gấp.
Điểm này, Diệp Chân không cần Đại Nhĩ Đóa nhắc nhở.
Tiến vào tĩnh thất không bao lâu, chưởng quỹ đã đưa ra điều kiện của hắn, nếu Xích Âm thảo trong tay Diệp Chân có hơn một vạn cây, đồng thời mỗi tháng đều có thể cung cấp một vạn cây trở lên, như vậy giá bọn họ thu mua có thể tăng lên tới hai mươi khối linh thạch trung phẩm một cây.
Nếu số lượng hàng mỗi tháng Diệp Chân cung cấp có thể có hơn ba vạn cây, như vậy giá bọn họ thu mua có thể cao thêm hai phần mười, đạt đến hai mươi bốn khối linh thạch trung phẩm một cây.
Nói thật, hai mươi bốn khối linh thạch trung phẩm một cây Xích Âm thảo, tuy rằng thấp, nhưng ít ra đã đạt đến điểm giá cả mấu chốt mà Diệp Chân có thể thành giao.
Quan trọng nhất chính là, Diệp Chân cảm thấy, nếu số lượng lại lớn thêm một chút, giá cả có thể càng cao hơn một chút hay không?
-Mã chưởng quỹ, nếu mỗi tháng có thể cung cấp năm vạn cây trở lên thì sao?
Diệp Chân hỏi.
Mã chưởng quỹ ngẩn ra, biểu hiện có vẻ phi thường bất ngờ, nhưng sau đó liền khiến Diệp Chân càng thêm bất ngờ.
-Địch công tử, cái giá này không thể cao hơn nữa rồi!
-Thêm vào đó, giá hai mươi bốn khối linh thạch trung phẩm, bởi vì vấn đề quay vòng vốn của tiểu hào, ngoại trừ đầu hàng tháng ra, sau đó mỗi tháng giao dịch đều chỉ có thể trước tiên chi năm phần mười, năm phần mười khác, công tử có thể chọn mua đủ loại Linh dược từ tiểu hào.
Vừa dứt lời, Diệp Chân đột nhiên đứng lên, Diệp Chân rõ ràng, hắn đang bị đùa nghịch, bị người hiểu rõ.