← Quay lại trang sách

Chương 1474 Ngôn Đại Chưởng Quỹ

Mấy tức sau, sắc mặt Diệp Chân có chút tái nhợt đi ra từ trong tĩnh thất, Đại Nhĩ Đóa vẫn đang chờ đợi nhanh chóng theo tới.

-Công tử không để lộ nội tình đó chứ?

Đại Nhĩ Đóa đuổi theo vội vàng hỏi.

Còn không chờ Diệp Chân trả lời, lỗ tai Đại Nhĩ Đóa cấp tốc không ngừng đung đưa, đột nhiên nói.

- Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào lại đây, chúng ta nhanh tránh ra!

- Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào?

- Làm sao ngươi biết?

- Công tử, chúng ta đi trước!

Để Diệp Chân trợn mắt ngoác mồm chính là, hai người còn không chưa đi bao xa, một nhóm mười người bao vây một lão giả mặc hoa phục, dưới hàm có râu dài từ trên trời giáng xuống, còn không chờ Diệp Chân tránh được, lão giả kia đã cười xông lên đối mặt Diệp Chân, ôm quyền cất tiếng.

- Thế mà gặp ngay Địch công tử a!

- Lão phu là đại chưởng quỹ Thông Thiên hào, tên gọi Ngôn Sí, hôm qua thuộc hạ lão phu có chỗ thất lễ, hôm nay lão phu chuyên tới để nhận lỗi, kính xin Địch công tử bỏ qua một, hai, bàn lại chuyện làm ăn với lão phu một, hai. Thông Thiên hào chúng ta tuyệt đối sẽ đưa ra một cái giá để Địch công tử vừa ý!

Nghe được đại chưởng quỹ Thông Thiên hào Ngôn Sí này nói chuyện, Diệp Chân dù có đần cũng rõ ràng chuyện gì đang diễn ra.

Chưởng quỹ Đông Thịnh hào Vừa rồi tuyệt đối là một cái bẫy do đại chưởng quỹ

Thông Thiên hào trước mắt bố trí, lấy giao dịch làm tên, đang chờ Diệp Chân mắc câu, bằng không, lão già này làm sao xuất hiện đúng lúc như vậy.

Bị người mưu hại, Diệp Chân phẫn nộ có thể tưởng tượng được.

Nhưng đáy lòng Diệp Chân lúc này cũng đành đèn nén sự phẫn nộ của bản thân, thay vào đó là sự hiếu kỳ.

Diệp Chân có chút ngạc nhiên, làm sao Đại Nhĩ Đóa có thể biết trước?

Lúc trước vừa đến cửa hàng kia đã cảnh báo cho hắn, lúc này đại chưởng quỹ Ngôn Sí từ giữa bầu trời nhanh bay đến, trong lúc Diệp Chân lợi dụng khống chế thủy linh lực, đem thần hồn bám vào thủy linh lực tản ra cũng không cách nào nhanh như vậy báo trước Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào đang đến.

Bất quá, lúc này hiển nhiên không phải thời cơ dò hỏi, trước tiên cần phải ứng phó qua lão già trước mắt lại nói.

Không chút nghi ngờ, đại chưởng quỹ trước mắt đã từ một số con đường biết trong tay hắn có số lượng lớn Xích Âm thảo, mới đặc biệt sắp xếp một cái bẫy như thế.

Nhưng vấn đề là, giá cả trong giao dịch ván cờ mà đại chưởng quỹ sắp xếp, Diệp Chân đã bày tỏ ra ý có thể tiếp thu, có thể dùng cái giá này thành giao.

Nhưng Mã chưởng quỹ kia vẫn như cũ dùng lý do tài chính lưu chuyển không thông, để Diệp Chân đụng vào một cây đinh mềm, áp chế Diệp Chân một đầu.

Như vậy, ý đồ đại chưởng quỹ liền rất rõ ràng, không chỉ có muốn gõ Diệp Chân một cái, còn muốn tiến một bước lấy việc này đến đả kích Diệp Chân.

Ngôn Sí khẳng định là muốn dùng giá tiền càng thấp hơn so với Mã chưởng quỹ kia để giao dịch với Diệp Chân, bằng không, cũng sẽ không liều lĩnh đắc tội Diệp Chân để Mã chưởng quỹ kia làm cây đinh.

Bằng không, trực tiếp đứng ra, đáp ứng giao dịch là tốt rồi.

Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Chân làm thế nào, rất đơn giản.

-Xin lỗi, không có hứng thú!

Sau khi đáp lại sáu chữ, Diệp Chân khẽ quát một tiếng, mang theo Đại Nhĩ Đóa đi qua bên cạnh.

Thân hình Diệp Chân vừa động, một võ giả bên người đại chưởng quỹ bộc phát khí tức hùng hồn, thân hình xoay ngang, che trước mặt Diệp Chân.

-Có ý gì? Lẽ nào đại chưởng quỹ muốn trắng trợn cướp đoạt?

Khóe miệng Diệp Chân hiện lên một tia hung lệ.

-Ha ha, Thông Thiên hào ta lấy danh dự đặt chân ở Loạn Không đảo, làm sao sẽ làm loại chuyện đó, ngăn Địch công tử lại chỉ là có vài lời nói muốn cho Địch công tử nghe mà thôi.

-Không dối gạt Địch công tử, Thông Thiên hào chúng ta rất có hứng thú đối với việc nguồn cung cấp lâu dài của Địch công tử, nếu như Địch công tử đồng ý, chúng ta có thể đạt tới quan hệ hợp tác lâu dài, hơn nữa, chúng ta tuyệt đối có thể đưa ra một cái giá để Địch công tử vừa ý.

-Không cần, ta không có hứng thú!

Đùa gì thế, nếu thật có thành ý, còn cần phải chơi nhiều thủ đoạn như vậy, nếu như Diệp Chân đáp ứng hợp tác lâu dài với bọn hắn, nói không chắc ngày nào đó bị bọn họ bán cũng không biết.

Vứt xuống câu nói như chặt đinh chém sắt, Diệp Chân xoay người rời khỏi.

Lần này, đại chưởng quỹ không còn cản Diệp Chân, mà từ xa xa nói.

- Địch công tử, nếu bán không được hàng, cánh cửa Thông Thiên hào chúng ta bất cứ lúc nào cũng mở to chào đón Địch công tử.

- Lão phu ở trong Thông Thiên hào đợi Địch công tử đại giá quang lâm!

Giọng điệu này, thần thái này, quá tự tin, rõ ràng liệu định được Diệp Chân cuối cùng cũng sẽ quay lại hợp tác với Thông Thiên hào.

- Đại Nhĩ Đóa, làm sao ngươi biết Đông Thịnh hào là do đại chưởng quỹ Thông Thiên hào sắp xếp thế cục?

- Làm sao ngươi biết Ngôn đại chưởng quỹ sẽ đích thân đến đây?

Sau khi đi xa khỏi đại chưởng quỹ Thông Thiên hào, Diệp Chân bỗng nhiên hỏi.

Nói thật, bộ dáng đại chưởng quỹ Thông Thiên hào - Ngôn Sí kia tự tin hơn Diệp Chân để hắn rất tức tối, nhưng hắn lại càng tò mò vẻ mặt kỳ dị của Đại Nhĩ Đóa hơn.

- Bẩm báo công tử, tiểu nhân lăn lộn đã lâu ở Loạn Không đảo, cũng có một chút kinh nghiệm, Đông Thịnh hào muốn bắt giá cao thu mua Xích Âm Thảo, theo bản năng, tiểu nhân cảm thấy có vấn đề.

- Còn Ngôn đại chưởng quỹ, cũng vì lăn lộn lâu, nên nghe có người nói Đông Thịnh hào có chút quan hệ với Thông Thiên hào.

Vẻ mặt của Đại Nhĩ Đóa không có bất kỳ biến hóa nào, giải thích này, hình như cũng rất dễ nghe.

Nhưng, Diệp Chân vẫn cảm thấy..... Đại Nhĩ Đóa không bình thường, dù có thêm kinh nghiệm, cũng không thể xác định Ngôn đại chưởng quỹ đã đến!

Diệp Chân cảm thấy, nếu việc này đổi thành hắn, dù có thêm kinh nghiệm, chỉ có thể kết luận Thông Thiên hào có người đến, nhưng thuận miệng nói đúng Ngôn đại chưởng quỹ sắp tới, vẫn cảm thấy có chút vấn đề.

Nhưng, Diệp Chân cũng biết, hắn cũng sẽ chọn người thân thiết hơn người quen sơ như Đại Nhĩ Đóa, dù bây giờ Đại Nhĩ Đóa thật sự có thủ đoạn, cũng sẽ nhất định không nói cho Diệp Chân biết.

- Đại Nhĩ Đóa, tiếp tục đi, chúng ta lại tìm mấy nhà thương gia thu mua Linh dược.

Nói xong, Diệp Chân và Đại Nhĩ Đóa lại loanh quanh không dưới ba mươi nhà thương gia thu mua Linh dược, thế nhưng mỗi một tiệm hàng đều đưa ra giá cả rất thấp.

Thậm chí có mấy tiệm, vốn, cho Diệp Chân đưa ra giá thu mua bảy mươi khối Linh thạch trung phẩm, nhưng sau khi chưởng quỹ trung gian vội vã rời đi một chuyến xong, lập tức đã đổi giọng.

Sau lưng chuyện này, nếu không có Thông Thiên hào đang giở trò quỷ, đó mới là lạ.

Vốn, Diệp Chân muốn cứ thế từ bỏ, buổi tối đi đến Thông Thiên hào, mạnh mẽ gây náo loạn buồn nôn một hồi, trút cơn tức giận, sau đó rời đi Loạn Không đảo, đi tới Ngũ Tiên đảo.

Diệp Chân cũng không tin, móng vuốt của Thông Thiên hào này còn có thể đưa đến một đại khư thị khác như Ngũ Tiên đảo?

Nhưng khi ánh mắt đảo qua Đại Nhĩ Đóa xong, Diệp Chân đã động chút tâm tư.

- Đại Nhĩ Đóa, hàng trong tay ta, có lẽ ngươi đã hiểu rõ gần đủ rồi, nhưng bị

Thông Thiên hào kẹp lại!

- Ngươi có con đường xuất hàng thích hợp hay không, nếu có con đường xuất hàng thích hợp, có thể lấy một cái giá thích hợp thành giao đám hàng hóa trong tay ta, đến lúc đó, ngoài ngạch thưởng, ta sẽ thưởng thêm một ngàn viên hạ phẩm Niệm Linh Đan!

Diệp Chân đột nhiên treo giải thưởng nói.

- Một ngàn viên hạ phẩm Niệm Linh Đan?

Con mắt của Đại Nhĩ Đóa lập tức sáng rực.

Thực sự là Diệp Chân treo giải thưởng này quá mê người.

Tính tình của Đại Nhĩ Đóa, căn bản không thích hợp làm môi giới, hắn lăn lộn trong Loạn Không đảo, trong mười ngày, chưa chắc đã có một ngày có khách, Diệp Chân là một vị khách hàng đầu tiên trong một tháng qua, cho nên mới đặc biệt để tâm.

Trên căn bản, ở tình huống bình thường, một tháng, hắn chỉ có thể thu hoạch sáu, bảy viên hạ phẩm Niệm Linh Đan, Loạn Không đảo này lại cái gì cũng quý, lại thêm dùng cho bản thân tu luyện, cũng không còn sót lại bao nhiêu.

Mà trước mắt, Diệp Chân đồng ý một ngàn viên hạ phẩm Niệm Linh Đan, nếu lấy tới tay, đủ cho hắn khổ tu ba, bốn năm, một khi tu vi của hắn đột phá, con đường kia của hắn, lại sẽ khác.

- Thật sự?

Phần thân gia này hắn mấy chục năm mới có thể tích góp được lập tức đã làm cho Đại Nhĩ Đóa động tâm.

- Đương nhiên, nếu ngươi sợ ta lừa ngươi, ta có thể trước tiên ứng cho ngươi một nửa.

Diệp Chân nhìn chút bộ dáng kia của Đại Nhĩ Đóa, đã cảm thấy có hi vọng.

Con mắt của Đại Nhĩ Đóa chuyển động.

- Địch công tử là người đáng tin, tiểu nhân tin tưởng Địch công tử, nhưng, Địch công tử muốn tìm khách hàng có thể giao dịch dài lâu, hàng tháng thành giao số lượng lớn hơn mấy vạn, này rất khó tìm, ta cần một quãng thời gian!

Nghe vậy, con mắt của Diệp Chân lần thứ hai hơi động.

- Làm sao ngươi biết ta muốn tìm chính là khách hàng hàng tháng thành giao số lượng hơn mấy vạn?

Diệp Chân nhớ rất rõ, dù trao đổi bàn bạc, đều trao đổi trong tĩnh thất, còn tùy tiện nói rõ được giá trị thương hộ, Diệp Chân muốn đưa ra bao nhiêu hàng đều sẽ không nói, càng không thể có những tin tức như "Hàng tháng thành giao số lượng lớn hơn mấy vạn".

Đây Đại Nhĩ Đóa làm sao biết được?

Có gì đó quái lạ!

Đại Nhĩ Đóa chớp mắt một cái, vội giải thích.

- Địch công tử, tiểu nhân nghe chưởng quỹ kia lỡ miệng nói mới biết, công tử thứ lỗi!