← Quay lại trang sách

Chương 1475 Thiên Dực Thương Hào (1)

Lời giải thích này rất gượng ép, Diệp Chân nhớ tới, chuyện có quan hệ số lượng thành giao, hắn chỉ nói qua với Mã chưởng quỹ, Đại Nhĩ Đóa làm sao biết?

Từ lúc rời khỏi Đông Thịnh hào, hình như cũng không có từng tiếp xúc với Mã chưởng quỹ.

Điều này làm cho Diệp Chân sinh lòng nghi ngờ nhất thời.

Nhưng muốn nói Đại Nhĩ Đóa là người Thông Thiên hào, hình như không thể nào lắm, nếu hắn là nội gián tại sao phải cảnh báo sớm?

Việc này, thực sự có chút quỷ dị.

Thấy Đại Nhĩ Đóa lấy lệ qua loa, Diệp Chân cũng không truy hỏi tiếp.

- Tốt, nếu ngươi tìm được khách hàng có thể giao dịch thì phát phù tấn cho ta, hoặc đến tửu lâu tìm ta.

Trong Thông Thiên hào, Mã chưởng quỹ Đông Thịnh hào đang đứng hầu bên cạnh người Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào - Ngôn Sí, cùng mấy tên chưởng quỹ khác, vẻ mặt cẩn thận từng li từng tí hầu hạ.

- Tên họ Địch kia, động tĩnh như thế nào rồi?

Ngôn Sí hỏi.

- Bẩm báo đại chưởng quỹ, vẫn như cũ không hề từ bỏ, buổi chiều đi tìm rất nhiều thương gia, đều bị người của chúng ta cảnh cáo, tay trắng trở về, hiện tại đã quay lại tửu lâu.

- Tốt, nhìn kỹ cho lão phu, nhất cử nhất động của hắn đều phải báo về, nếu tiểu tử này biến mất, cẩn thận đầu của các ngươi!

Đại chưởng quỹ Ngôn Sí hừ lạnh một tiếng.

Rất nhanh, trong đám chưởng quỹ hầu hạ chỉ còn lại một tên chưởng quỹ Đông Thịnh hào, vội trơ mặt ra, xẹt tới cười nói.

- Anh rể, ta có chút không hiểu, chuyện làm ăn lớn như vậy, tại sao không làm?

- Ta chỉ đưa ra những giá cả kia, ta đã thấy tiểu tử kia đã biến đổi, nếu thành giao, một năm ít nhất cũng có lợi nhuận năm mươi vạn khối linh thạch thượng phẩm, đủ sánh được lãi ròng một năm của Đông Thịnh hào chúng ta.

- Huống chi, nghe ý của tiểu tử này, hắn còn có Lưu Thạch Đằng và Xích Âm Thảo cực kỳ khan hiếm, đây chính là một món làm ăn lớn, tại sao không làm?

Ngôn Sí lạnh lùng liếc mắt Mã chưởng quỹ một cái.

- Óc heo!

- Cõi đời này, chuyện làm ăn kiếm tiền nhiều nhất là gì?

- Anh rể, đương nhiên là một nhà độc quyền! Như Thông Thiên hào ta, chuyện làm ăn chính là độc quyền, ta cũng thơm lây theo Thông Thiên hào.

Mã chưởng quỹ trơ mặt ra cười nói.

- Như Xích Âm Thảo, Lưu Thạch Đằng này, còn là mặt hàng có thể cung cấp lâu dài, chỉ Thông Thiên hào chúng ta có. Bây giờ, trong tay tiểu tử này có lượng hàng lớn, nếu chúng ta tìm cách, chẳng lẽ không thể độc chiếm chuyện làm ăn này rất nhanh sao?

- Độc chiếm?

Ngôn Sí lần thứ hai hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi đang nghĩ mười gia tộc đại thương gia khác trên Loạn Không đảo, tất cả đều là ngồi không à? Có thể ngồi im xem chúng ta độc chiếm chuyện làm ăn lớn như vậy?

- Chỉ cần tin tức truyền đi, không đến ba ngày, mỗi tên đều sẽ như mãnh thú ngửi được mùi máu tanh, nhào lên chia một chén canh!

- Đến khi đó, dù sau lưng tiểu tử này còn có người, há có thể chịu nổi những sài lang mãnh thú kia, một khi nhả ra, gia tộc chúng ta muốn độc nhất chuyện làm ăn này, sẽ không làm được!

Ngôn Sí nói.

Nghe vậy, Mã chưởng quỹ gật đầu.

- Thế nhưng, anh rể, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, chỉ cần chúng ta chiếm đầu to.....

- Cái gì gọi là chúng ta chiếm hơn nửa! Tầm nhìn hạn hẹp!

Ngôn Sí đột nhiên đứng lên, nổi trận lôi đình.

- Ngươi có biết, Thông Thiên hào chúng ta có thể dựa vào cung cấp hai thứ Linh dược như Xích Âm Thảo, Lưu Thạch Đằng, thu đến bao nhiêu lợi ích không?

- Những luyện đan tông môn kia, vương công quý tộc còn có tiểu thế giới đối với nhu cầu Xích Âm Thảo rất lớn, sẽ phải lấy từ chúng ta, khi đó họ không thể không tiếp thu điều khoản bá vương của chúng ta.

- Nếu một khi chuyện làm ăn Xích Âm Thảo, Lưu Thạch Đằng bị người bên ngoài tranh giành một phần, đến những điều khoản bá vương do chúng ta định ra sẽ không còn bao nhiêu hiệu lực!

- Đến khi đó, chúng ta mượn Xích Âm Thảo và Lưu Thạch Đằng, mời chào đến khách hàng lớn, sợ là tất cả đều sẽ bỏ đi!

- Đến khi đó, đừng nói là Đông Thịnh hào nho nhỏ của ngươi, ngay cả Thông Thiên hào của chúng ta sợ rằng cũng sẽ bị xoá tên trong thập đại danh hào của Loạn

Không đảo!

Thuyết pháp này để sắc mặt của Mã chưởng quỹ trở nên sốt sắng.

Đông Thịnh hào của hắn, hoàn toàn chính là dựa vào danh tiếng của Thông Thiên hào mà được đẩy lên, nếu Thông Thiên hào xuống dốc không phanh, Đông Thịnh hào của hắn, sợ cũng sẽ trực tiếp đóng cửa.

- Anh rể, chuyện kia.... Vậy phải làm như thế nào cho đúng? Hàng và nguồn hàng đều trong tay tiểu tử kia, chúng ta chặn được hắn một lần, nhưng không chặn được hắn mười lần!

Mã chưởng quỹ vội la lên.

Ngôn Sí lần thứ hai hung ác nhìn Mã chưởng quỹ, nói.

- Ngươi có thể nghĩ đến hai chữ nguồn hàng, mấy năm qua cũng không uổng công lăn lộn.

- Ngươi thử ngẫm lại, hai chữ nguồn hàng này, thật không đơn giản!

Nghe vậy, Mã chưởng quỹ lần thứ hai cau mày đăm chiêu.

- Nguồn hàng?

- Trước đó, trong toàn bộ Bắc Hải, bảy phần mười khư thị, Xích Âm Thảo và Lưu Thạch Đằng đều bị khống chế trong tay chúng ta, hơn nữa, trong tay chúng ta có nguồn hàng cũng phi thường có hạn, nên hơn trăm năm qua, cũng không biến hóa lớn.

- Tổng sản lượng một năm cũng chỉ ba vạn cây, mà tiểu tử này muốn mỗi tháng cung cấp năm vạn cây, số hàng một tháng cung cấp còn lớn hơn rất nhiều so với số hàng chúng ta cung cấp một năm...

Đột nhiên, Mã chưởng quỹ ngẩng đầu nhìn hướng về phía Ngôn Sí.

- Anh rể, ngươi nói, sau lưng tiểu tử này, có khả năng...

Ngôn Sí khen ngợi gật đầu.

- Không sai. Xích Âm Thảo và Lưu Thạch Đằng này mang đến lợi nhuận, kỳ thực căn bản không tính là gì.

- Từ xưa cho rằng, điều kiện sinh trưởng của Xích Âm Thảo và Lưu Thạch Đằng cực kỳ hà khắc, Hồng Hoang đại lục sẽ không cách nào trồng trọt được, cũng chỉ có mấy tiểu thế giới mới sản xuất chút ít, hơn nữa sản lượng cũng rất có hạn.

- Nhưng, tiểu tử họ Địch này thuận miệng báo ra sản lượng một tháng còn nhiều hơn so với tổng sản lượng tiểu thế giới kia cung cấp hàng cho chúng ta một năm.

- Tuy rằng tiểu thế giới kia không chắc có thể hoàn toàn cung cấp hàng cho chúng ta, nhưng sau lưng chuyện này đại biểu ý nghĩa, ngươi đã hiểu chưa?

Con mắt của Mã chưởng quỹ đột nhiên trợn lên rất to.

- Anh rể, ngươi đang nói, sau lưng tiểu tử này có một tiểu thế giới có thể sản xuất lượng lớn Xích Âm Thảo và Lưu Thạch Đằng?

- Ngoài lý do đó, còn có thể giải thích vì sao tiểu tử này có thể có được lượng lớn Xích Âm Thảo như vậy?

- Hơn nữa, lão phu cảm thấy, sau lưng tiểu tử này, có thể là một tiểu thế giới hoàn toàn mới, đương nhiên, phương pháp nuôi dưỡng Xích Âm Thảo, có vô số người nghiên cứu vô số năm cũng không có quá nhiều tiến triển, nhưng trên phương diện nghiên cứu Xích Âm Thảo, có người thu được tính đột phá, sẽ bắt tay thử nghiệm để thu được kết quả.

- Nhưng, lão phu cảm thấy, khả năng trước lại đáng tin cậy hơn!

- Một tiểu thế giới hoàn toàn mới.....

Mấy chữ này để Mã chưởng quỹ đờ ra, trực tiếp chảy nước dãi.

Trong hiệu buôn Thông Thiên, trong tĩnh thất được bao trùm mấy tầng linh lực kết giới, Ngôn đại chưởng quỹ Ngôn Sí vẫn như cũ đang trợn mắt, ngoác mồm nghị luận với em vợ Mã chưởng quỹ.

- Ngươi suy nghĩ một chút, nếu thật sự có một tiểu thế giới hoàn toàn mới, đó đại biểu cho bao nhiêu lợi ích lớn? Chúng ta chỉ cần thu được một hai phần trăm trong đó, tiền lời kia, cũng mạnh hơn gấp mấy vạn so với hiệu buôn này?

- Gấp mấy vạn.....

Đầu óc của Mã chưởng quỹ vào lúc này hình như có hơi không đủ dùng, âm thanh đã nói lắp.

- Anh rể, vậy ý của ngươi là?

Nhìn bộ dáng uất ức kia của Mã chưởng quỹ, Ngôn Sí Ngôn Đại chưởng quỹ thầm thở dài một hơi, nói thật, nếu bên cạnh hắn hoàn toàn có người đáng tin, dù không đáng tin, hắn cũng tuyệt đối sẽ không nói chuyện này cho người có năng lực này phi thường giống như em rể hắn.

Nhưng hết cách rồi, tên em vợ này của hắn, xuất thân là một thế gia hải đảo, năng lực rất bình thường, nhưng thủ hạ lại có không ít cánh tay để sai khiến.

Hắn là Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào, đừng thấy bình thường oai phong lẫm liệt, nhưng tất cả đều là mượn ánh sáng lão bản sau lưng.

Có lão bản sau lưng chống đỡ, hắn có thể làm uy làm phúc, nhưng nếu không có lão bản chống đỡ sau lưng, hắn căn bản sẽ không làm nên chuyện.

Hắn có thể trở thành đại chưởng quỹ nắm giữ quyền hành Thông Thiên hào, dựa vào chính là năng lực, nhưng lão bản cũng có rất nhiều phòng bị đối với hắn.

Vì lẽ đó, chuyện quan trọng bực này, cũng chỉ có thể lựa chọn người như em vợ mà phối hợp.

- Chuyện này liên quan đến lợi ích rất lớn, nên một ít hành động, nếu ta dùng nhân thủ Thông Thiên hào, chuyện này có thể sẽ bị lão bản biết.

- Việc này một khi bị lão bản biết, lợi ích to lớn kia, không có quan hệ gì với chúng ta, vì lẽ đó, ta dự định dùng nhân thủ gia tộc của ngươi!

- Muốn thuyên chuyển bao nhiêu người, anh rể cứ mở miệng!

Mã chưởng quỹ mạnh mẽ vỗ ngực.

- Phải tin tưởng được, tu vi thấp nhất cũng phải là Thông Thần cảnh trung hậu kỳ, tốt nhất là Huyền Cung cảnh, nhớ kỹ, chuyện này, tuyệt đối không thể lộ ra!

- Chuyện ta vừa mới nói, có trời biết, ngươi biết, ta biết!

Ngôn đại chưởng quỹ chỉ thiên chỉ địa, vẻ mặt thần bí nói, xong biểu hiện nghiêm túc một chút.

- Nếu ngươi tiết lộ, chúng ta không chỉ sẽ bỏ qua một cơ hội sống trong phú quý, sợ là mạng nhỏ đều sẽ....

Mã chưởng quỹ rùng mình một cái, nghiêm nghị nói.