Chương 1515 Phối Hợp Cực Kỳ Tuyệt Diệu
Đại nhân, ta không thể…
- Nghe ta, đây là mệnh lệnh!
Diệp Chân dùng thần hồn truyền âm gián đoạn quát một tiếng.
- Không phải, đại nhân, ta có thể giúp ngươi, ta lại có thể dùng tâm đắc mới của thiên phú thần thông của ta!
Đại Nhĩ Đóa nói.
- Tâm đắc mới?
- Xảy ra chuyện gì?
Điều này làm cho Diệp Chân có chút bất ngờ.
- Ta có thể để cho bọn họ mất đi thính giác, thậm chí hỗn loạn trong mấy hơi thở.
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.
- Mất đi thính giác? Hỗn loạn trong mấy hơi thở?
- Cụ thể là sao?
Không chờ Diệp Chân hỏi xong, tên mặt thẹo đã cười gằn lên.
- Đao ca, xem ra tiểu tử này không muốn phối hợp, chỉ có thể dùng vũ lực!
- Nếu không phối hợp, chỉ cần thu thập hắn, nhưng tu vi của tiểu tử này, lúc ra tay chú ý một chút, tốt nhất bắt giữ!
- Theo tuổi và tướng mạo tiểu tử này, trên thị trường nô lệ có thể kiếm một số tiền lớn!
Đao Gian tự tin nở nụ cười.
Khi Đao Gian Giới Vương cảnh tam trọng hạ lệnh, khí tức của năm tên Huyền Cung cảnh khác biến đổi, đồng thời chuyển động.
Thời khắc mấu chốt đáng giá này, Diệp Chân cũng muốn không nói nhiều, thúc giục Tiểu Miêu bay ngược chớp mắt, đột nhiên bay lên rời khỏi trên lưng Tiểu Miêu, mười ngón tay bấm như bay, trong tiếng sấm lúc ẩn lúc hiện, liên tiếp Thiên Lôi Linh hỏa từ chỉ tay của Diệp Chân bay ra, đánh tung hướng về phía năm tên võ giả
Huyền Cung cảnh tiến sát tới.
- Tiểu Miêu, mang theo Đại Nhĩ Đóa tránh sang khu vực an toàn!
Đây là Diệp Chân ra lệnh cho Tiểu Miêu trong nháy mắt.
Lúc này, Diệp Chân và Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh không có bao nhiêu thời gian giao lưu, muốn biết uy lực mới của thiên phú thần thông của Đại Nhĩ Đóa, chỉ có thể chờ sau khi trận chiến này kết thúc.
Hiện tại, quan trọng nhất chính là bảo vệ cái mạng nhỏ của Đại Nhĩ Đóa.
Nhìn thấy Diệp Chân chủ động đón địch, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đại nhân ngược lại mang theo hắn thoát thân, Đại Nhĩ Đóa lại rất tức giận, trong nháy mắt tiếp theo, hai lỗ tai của hắn đột nhiên dựng thẳng lên.
Đại Nhĩ Đóa có thể sống sót lâu trong Loạn Không đảo, đã quen nhẫn nhịn, nhiều mưu nhưng lại có tính cách sát phạt quả tuyệt.
Trong chớp mắt này, hắn đã biết tình hình của Diệp Chân, cũng biết mình phải làm gì.
Hai lỗ tai dựng thẳng chớp mắt, một luồng sóng sức mạnh kỳ quái chợt hiện ra, cỗ sóng sức mạnh kỳ dị này để ánh mắt của Đao Gian Giới Vương cảnh tam trọng hơi động, theo bản năng nhìn về nơi khởi nguồn phía sóng sức mạnh này.
Nhưng còn không chờ hắn nhìn sang, tiếng lôi đình nổ đùng đoàng ầm ầm, đã vang dội truyền vào tai.
Như tiếng pháo, vừa giống như sấm sét nổ vang, liên tiếp nổ vang lên trong tai của hắn, làm cho đầu hắn cháng váng hoa mắt, tiếng sấm nổ liên miên trong đầu, hai lỗ tai càng cực kỳ đau đớn.
Trong thời gian ngắn, cường giả Giới Vương cảnh tam trọng đã mất đi tất cả âm thanh, trong đầu ngoại trừ tiếng nổ mạnh vẫn là tiếng nổ mạnh, trong hai lỗ tai lại đau nhói từng trận.
Không chỉ Đao Gian, năm tên võ giả Huyền Cung cảnh nhằm về phía Diệp Chân, hai mắt chợt hiện lên tia thất sắc kinh hoảng, khắp khuôn mặt tràn ngập thống khổ, từng tên từng tên biểu hiện khuếch đại, lấy tai che lại lỗ tai của mình.
Trong thời gian ngắn, trong lỗ tai của bọn họ chảy ra một ít máu tươi, dù cho dùng hai tay che, máu tươi cũng không ngừng chảy ra.
Càng quan trọng chính là, biến hóa quá bất ngờ để bọn họ thất kinh mất đi khả năng tìm kế sách ứng đối, dồn dập che lỗ tai bản thân, căn bản không muốn hoặc căn bản không rảnh quan tâm Thiên Lôi Linh hỏa của Diệp Chân đánh về phía hắn.
Cũng chính là uy lực kinh người của Thiên Lôi Linh hỏa!
Nhưng, trong tai của bọn họ, thực sự quá đau, hơn nữa cái tai muốn nổ tung, để đầu mỗi tên hoa mắt chóng mặt, hoảng loạn đến cực hạn.
Khi đó, Diệp Chân đã trợn mắt ngoác mồm, nhìn một màn quái lạ nhất từ trước tới nay.
Năm tên võ giả Huyền Cung cảnh lại không có chuẩn bị phòng ngự, mỗi tên đều đang vô cùng thống khổ, bưng kín lỗ tai, mặc cho Thiên Lôi Linh hỏa của Diệp Chân đánh về phía bọn họ.
Uy lực của Thiên Lôi Linh hỏa, dù là Nguyệt Ma Vương Giả trong Ma tộc có năng lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, trong tình huống toàn lực phòng ngự, đều bị Linh hỏa gây thương tổn.
Mà bọn họ, lúc này lại không thôi thúc bất kỳ thủ đoạn phòng ngự nào, chỉ dùng thân thể gắng gượng chống đỡ.
Kết cục kia, không cần phải nói cũng có thể tưởng tượng được!
Âm thanh phốc phốc phốc, năm tên cướp phỉ Huyền Cung cảnh, bao gồm tên mặt thẹo, dồn dập kêu thảm thiết hóa thành tiêu than!
Nhìn tình huống giết cường giả Huyền Cung cảnh như giết lợn, để ánh mắt của Diệp Chân vô cùng kinh ngạc, theo bản năng quay đầu lại liếc mắt nhìn Đại Nhĩ Đóa đang cưỡi Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu chạy đi rất xa!
Chờ tiếng nổ vang rền trong đầu cướp phỉ Đao Gian Giới Vương cảnh tam trọng dần dần tiêu tán, Đao Gian sợ hãi phát hiện hắn không nghe được bất kỳ âm thhắn gì, trong ánh mắt có thể nhìn thấy năm vị đồng bọn của hắn bị liệt diễm đốt cháy, thân thể nhhắn chóng hóa thành tiêu than.
Hắn có thể trải qua tưởng tượng, dù cho chỉ là một khoảnh khắc, năm vị đồng bạn của hắn khẳng định có phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng đều không nghe được âm thanh.
Hoảng sợ!
Một loại sợ hãi âm thầm bất ngờ dâng lên trong đầu.
Có lẽ loại sợ hãi âm thầm này thức tỉnh hắn, nếu như đã ra vào sinh tử nhiều năm, có thể khiến hắn có một loại hoảng sợ mẫn cảm vô hình, trong thời gian ngắn, Đao Gian đã tỉnh táo lại từ trong tiếng nổ vang này, trong đầu mơ màng kinh ngạc.
Trong phút chốc, con ngươi của hắn đã rụt lại đến cực hạn!
Chết rồi!
Năm tên bằng hữu của hắn, tất cả đều chết rồi!
Phải biết, năm tên bằng hữu của hắn, tu vi thấp nhất chính là Huyền Cung cảnh nhất trọng, cao nhất cũng là Huyền Cung cảnh thất trọng, đối đầu một tiểu tử chỉ là Thông Thần cảnh nhị trọng, lại bị giết chết trong nháy mắt.
Đây mới là điều làm cho hắn sợ hãi, trước mắt trong hai người này, có một vị nắm giữ thần thông bí thuật cực kỳ cường hãn.
Nếu không biết hoảng sợ, còn được rèn luyện trực giác từ bước ngoặt sinh tử nhiều năm, để hắn đã đưa ra quyết định chạy trốn chính xác!
Có bao xa, trốn bao xa!
Hầu như theo bản năng, khí thế quanh người Đao Gian hơi động, xoay người bỏ chạy.
Diệp Chân vốn đang thán phục uy lực kinh khủng của thiên phú thần thông của Đại Nhĩ Đóa, nhìn thấy Đao Gian muốn chạy trốn, cười gằn.
- Hiện tại muốn chạy trốn, đã chậm!
Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên bay ra, tiếng sấm ầm ầm ầm như một đạo điện xà, bổ về phía Đao Gian.
Trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt của Diệp Chân biến đổi, khẽ ồ lên lên một tiếng.
Ngay thời khắc Tru Tà Thần Lôi sắp sửa phách lên Đao Gian, thân hình của Đao Gian hơi vặn vẹo một hồi, rồi biến mất không còn tăm hơi, khiến cho một đạo Tru Tà Thần Lôi này của Diệp Chân bổ vào hư không.
Diệp Chân cực kinh ngạc.
Thần niệm lập tức như gợn sóng tán về phía bốn phương tám hướng, Diệp Chân muốn nhìn một chút Đao Gian này có thật sự biến mất hay dùng bí pháp nào đó ẩn thân.
Sau mấy tức, Diệp Chân bất đắc dĩ lắc đầu, thần niệm của hắn bám vào thủy linh lực bốn phương tám hướng, lan xa mấy chục dặm.
Trong phạm vi ba mươi dặm bên, không tìm thấy bóng dáng của Đao Gian.
- Đại nhân, lúc này Đao Gian kia đã chạy trốn tới phía ngoài ba ngàn dặm, hẳn là một loại thần thông bí pháp, chỉ loé lên một cái, hắn đã bỏ chạy đến ngoài ba ngàn dặm!
Đại Nhĩ Đóa dùng gió biển ngưng tụ thành âm thanh truyền vào trong tai Diệp Chân.
Sắc mặt của Diệp Chân thay đổi, không nghĩ tới, sẽ có một môn pháp thần thông thoát thân, hơi không tầm thường.
- Gần đây có đồng bọn của Đao Gian nào hay không?
Lầm bầm lầu bầu, Chiến Hồn Huyết Kỳ trong ngực Diệp Chân cuốn một cái, đã nuốt chửng tàn hồn năm võ giả Huyền Cung cảnh vừa chạy ra.
Lúc này, Diệp Chân không cách nào liên hệ với Đại Nhĩ Đóa, nhưng Đại Nhĩ Đóa lại có thể nghe được Diệp Chân lầm bầm lầu bầu, dĩ nhiên có thể đưa ra đáp án cho Diệp Chân.
- Đại nhân, không còn.
Nghe vậy, Diệp Chân thở phào nhẹ nhỏm, cảm ứng phương vị của Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, bay qua vị trí của Tiểu Miêu.
Sau nửa khắc đồng hồ, Diệp Chân đã nhìn thấy Đại Nhĩ Đóa ngồi ngay ngắn trên lưng Tiểu Miêu.
- Đại Nhĩ Đóa, mới vừa rồi, ngươi làm sao làm được như vậy?
- Làm sao để mỗi tên bọn họ lại biểu hiện thống khổ, thậm chí còn không quan tâm đến công kích của ta?
Nói thật, tình hình như thế, ngay cả Diệp Chân đều có một loại cảm giác sợ hãi.
Nếu như lúc hắn đối chiến, bị người đánh một hồi như thế, biến thành loại trạng thái như tên mặt thẹo vừa rồi, muốn không chết cũng rất khó.
Đại Nhĩ Đóa cào cào sau gáy.
- Đại nhân, kỳ thực rất đơn giản, trước tiên, ta có thể khống chế âm tuyến của hắn, sau đó, có thể để cho biến ảo âm tuyến của hắn thành âm tuyến ta muốn, cũng có thể khống chế bọn họ, tiến hành một ít biến hóa khác, để âm tuyến của bọn họ trở nên cực nhỏ hoặc rất lớn.
- Vừa mới nãy, ta chỉ lợi dụng âm lượng tiếng gió thổi giữa bầu trời tăng đến cực hạn mà thôi.
- Vậy bọn họ làm sao sẽ chảy máu?
Diệp Chân vừa hỏi đến vấn đề này đã cảm thấy bản thân choáng váng, âm anh vô cùng to, nhất định sẽ đập vỡ tan màng tai của võ giả.
Thân thể của võ giả, trải qua linh lực rèn luyện tuy rằng có thể trở nên cực kỳ rắn chắn, nhưng có vài vị trí rất yếu, mãi mãi không thể cường hóa.
Như con mắt, màng tai vân vân.