← Quay lại trang sách

Chương 1564 Hỏa Hải Lưu Tinh

Roi hồn của Lăng Thiên Bích cũng không tạo thành vết thương nghiêm trọng Lữ

Nhượng. Hắn ta chỉ dùng một viên đan dược, chữa thương hai canh giờ thì thay y phục đi ngủ, hô hấp trở nên đều đều.

Diệp Chân cũng có đủ kiên trì, hắn lại đợi thêm một khắc nữa rồi mới lấy ra một bình Ngọc Chỉ Hạt Độc đã chuẩn bị từ sớm, sau đó bôi nó lên từng cọng Quỷ Cứ thảo được thúc giục bằng Ất Mộc Thông Linh Thần quyết.

Tiếp theo Diệp Chân dùng tốc độ chậm nhất thúc giục vài cọng Quỷ Cứ thảo chui ra khỏi mặt đất. Chỉ việc chui từ dưới đất lên đã phải mất thời gian hai trăm hơi thở.

Hết cách rồi, đối phó một võ giả Giới Vương Cảnh bát trọng, đặc biệt là tại đảo Ngũ Tiên có quy củ cấm phá hoại thì Diệp Chân chỉ có thể dùng phương pháp này.

Nếu như ra đảo Ngũ Tiên, cho dù cứng đối cứng, dưới sự thiết kế thỏa đáng thì Diệp Chân cũng có thể trừng trị tên Lữ Nhượng này.

Đáng tiếc, Diệp Chân đã tính toán, trên đảo Ngũ Tiên này thì hắn chỉ có thời gian năm đến mười hơi thở, nhiều nhất là mười hơi thở để giải quyết đối phương.

Sau mười hơi thở thì không cần người của Lữ Nhượng tới thu thập thì tuần vệ đảo Ngũ Tiên sẽ tới thu thập Diệp Chân hắn trước.

Vì phòng quấy nhiễu đến Lữ Nhượng đang ngủ say, Diệp Chân căn bản không dám thôi thúc lực lượng thần hồn, chỉ dùng một tia thần niệm bám vào hơi nước, nhìn mấy viên Quỷ Cứ thảo chậm rãi bò lên, đầu cỏ còn lập loè u quang của nọc độc Ngọc Chỉ Hạt Độc.

Nhìn tình cảnh này, trong lòng Diệp Chân hiện lên một ý nghĩ.

- Chờ lần này ta trở lại thì hẳn là Thủy Lệ Đan Vương đã nghiên cứu Ngọc Chỉ Hạt Độc xong rồi?

- Hẳn là sẽ có cách dùng mới?

Tuy rằng Ngọc Chỉ Hạt Độc rất lợi hại, nhưng khi sử dụng lại có sự hạn chế, hơn nữa trong tay Diệp Chân chỉ là thuần túy lợi dụng nọc độc nguyên bản, căn bản không qua luyện chế.

Nhiệm vụ thứ nhất Diệp Chân giao cho Thủy Lệ Đan Vương khi đến Hồng Hoang đại lục chính là nghiên cứu cách dùng mới của Ngọc Chỉ Hạt Độc, tăng lên uy lực của nó.

Diệp Chân ước chừng dùng mười lăm phút mới làm cho sáu cây Quỷ Cứ Thảo chậm rãi leo tới mép giường của Lữ Nhượng.

Cách da thịt của tên thái giám Lữ Nhượng kia chỉ còn một tấc.

Hầu như là đồng thời, thần niệm của Diệp Chân khẽ nhúc nhích, sáu cây Quỷ Cứ thảo đột nhiên tăng tốc, nhanh như chớp đâm về phía Lữ Nhượng!

Gần như ngay khi sáu cây Quỷ Cứ thảo bôi nọc độc bôi Ngọc Chỉ Hạt Độc vừa đâm về phía Lữ Nhượng thì trong lòng ngực hắn ta đột nhiên có một cái đầu lông xù chui ra.

Hung quang trong đôi mắt bé nhỏ lóe lên, nó đột nhiên nhúc nhích một chút, trong miệng phát ra tiếng líu lo chói tai.

Giống như là phản ứng dây chuyền, khi cái đầu lông xù kia xuất hiện chớp mắt thì thân hình thái giám Lữ Nhượng đang ngủ say bỗng nhiên chấn động một chút, lập tức bay cao ba thước, tránh né Quỷ Cứ thảo đâm tới.

Cũng ngay khoảnh khắc đó, một bóng người màu đỏ ngòm từ dưới nền đất chui ra, ánh đao màu máu lập tức nổ tung hiện ra trong thiên địa rồi chém căn phòng thành hai nửa.

- Ma tộc?

Lữ Nhượng bừng tỉnh, con ngươi đột nhiên co rụt lại, một thanh phất trần tử ngọc đột nhiên xuất hiện, tản ra ra vô tận hào quang, quét về phía thượng phẩm Trấn Khí Huyết Ảnh trường đao của Ma soái phân thân.

Diệp Chân yên lặng xuất hiện trong một góc, một tiếng sét đùng đoàng vang lên, Tru Tà Thần Lôi đánh về phía Lữ Nhượng, người đang toàn lực ứng phó Ma soái phân thân.

Đừng xem Ma soái phân thân chỉ có tu vi Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, một khi phối hợp với một bộ thượng phẩm Trấn Khí thì ngay cả cường giả Giới Vương Cảnh trung hậu kỳ cũng không dám khinh thường.

Tru Tà Thần Lôi vừa ra, ánh mắt của Lữ Nhượng trở nên cực kỳ ác liệt.

Diệp Chân vốn dĩ cho rằng Tru Tà Thần Lôi vừa đánh xuống thì Lữ Nhượng nhất định sẽ rơi vào trong vòng khống chế của hắn.

Nếu hôm nay Diệp Chân dám tới đây ám sát Lữ Nhượng thì tuyệt đối không chỉ dựa vào Ngọc Chỉ Hạt Độc.

Nhưng ra ngoài dự liệu của Diệp Chân, thấy Huyết Ảnh trường đao và Tru Tà Thần Lôi cùng lúc công kích về phía mình, Lữ Nhượng lại chỉ cười gằn một tiếng, hai bàn tay trắng nõn của hắn ta lập tức giơ lên đỡ đòn.

Ngay khi Huyết Ảnh trường đao và Tru Tà Thần Lôi sắp sửa đánh lên người hắn, Lữ

Nhượng lại cười gằn một tiếng nữa.

- Muốn giết ta, các ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!

Trong tiếng cười gằn đó, hai cánh tay trắng như tuyết của Lữ Nhượng bỗng dưng nổ tung, nhưng cũng không có hình ảnh máu phun đầy trời, mà vỡ tung thành từng vòng gợn sóng màu xanh đen ẩn chứa mạnh kinh khủng.

Gợn sóng xanh đen kia lóe lên mấy cái thế mà lại có thể chặn được Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân, đồng thời khiến cho động tác bổ xuống của Ma soái phân thân trở nên cực kỳ chậm.

Nhưng càng quỷ dị chính là, loáng lên một cái, đôi tay vừa mới nổ tung của Lữ

Nhượng lại xuất hiện lần nữa, hoàn hảo không chút tổn hại gì.

- Thái Cổ Đoạn Tục ma công!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu kinh hô một tiếng.

Trong chớp mắt giao thủ này đã khiến cho mười bảy tên thái giám trong trạch viện thức tỉnh.

Trong cảm ứng của Kiếm Tâm Thông Minh, mười bảy tên thái giám Huyền Cung Cảnh đã bay tới.

Diệp Chân giang hai tay tựa đại bàng giương cánh, vô số Thiên Lôi Linh Hỏa đột nhiên như sương mù tản mạn khắp bốn phương tám hướng, trong thời gian ngắn thì phạm vi trong vòng trăm thước đều thành biển lửa.

Hầu như là đồng thời, mười bảy tên võ giả Huyền Cung Cảnh vọt như điên vào biển lửa mà Thiên Lôi Linh Hỏa bày ra.

Đám người này là thái giám trong cung, đẳng cấp nghiêm ngặt, nếu đầu mục của bọn họ, cũng chính là Đại thái giám Lữ Nhượng bị giết, vậy bọn họ cũng không sống nổi nữa.

Không chỉ bọn họ không sống nổi mà thậm chí sẽ bị xét nhà diệt tộc, cho nên lúc này cả đám mới xông tới quên mình.

Có điều biển lửa do Thiên Lôi Linh Hỏa bày ra cũng không có lợi hại như trong tưởng tượng của bọn hắn.

Cuồng thúc linh lực và hạ phẩm trấn giáp là đã có thể ung dung chống đỡ sự ăn mòn của Thiên Lôi Linh Hỏa.

Nhưng mà bọn hắn còn không mừng rỡ được bao lâu thì vẻ mặt của tên thái giám đầu tiên lao vào biển lửa đột nhiên biến đổi, ánh mắt trở nên cực kỳ sợ hãi.

Hắn nhìn thấy Thiên Lôi Linh Hỏa trong phạm vi mười mét xung quanh mình đột nhiên như miếng sắt đụng phải nam châm, nhanh chóng ngưng tụ thành từng viên hỏa cầu lóng lánh rồi lao về phía mình.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngừng, qua hai mươi tiếng nổ, tên thái giám Huyền Cung Cảnh lục trọng kia cũng đã hóa thành tro tàn.

Hầu như là đồng thời, mười sáu tên thái giám còn lại cũng bắt đầu kêu la thảm thiết rồi biến thành tro tàn.

Cho dù có Trấn Khí hạ phẩm hộ thân, Thiên Lôi Linh Hỏa bốn phương tám hướng đột nhiên ngưng tụ thành hỏa cầu rồi lao về phía mình, tình cảnh này có khác gì vạn tiễn xuyên tâm.

Hơn nữa Diệp Chân còn có thể tùy ý khống chế quy mô lớn hay nhỏ.

Nếu gặp kẻ địch mạnh thì toàn bộ Thiên Lôi Linh Hỏa phạm vi mấy chục mét gần đó sẽ hóa thành hỏa cầu đập tới.

Nếu như có ẩn giấu thực lực, chỉ cần người khống chế là Diệp Chân hơi điều khiển một chút thì hỏa cầu trong biển lửa sẽ đập tới vô cùng vô tận.

Đây là một loại bí pháp có quan hệ thôi thúc ngọn lửa trong võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái.

Nếu như nói Huyền Hỏa Toản là đơn thể công kích cực hạn, như vậy Hỏa Hải Lưu Tinh chính là pháp môn dùng để quần công.

Ở tình huống bình thường, muốn dùng Thiên Lôi Linh Hỏa ngưng tụ thành hỏa cầu bắn trúng một cao thủ thì xác suất cũng không cao, nếu đối phương phòng bị thì có khi tung ra mấy trăm viên cũng chưa chắc đánh trúng một cái.

Nhưng Hỏa Hải Lưu Tinh trong võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái lại không giống.

Ngươi tiến vào biển lửa thì có thể mơ tưởng tránh thoát ngọn lửa được sao?

Uy lực khủng bố của Hỏa Hải Lưu Tinh cứ thế được phát huy.

Có thể nói, Hỏa Hải Lưu Tinh chính là bí pháp trước thủ sau công, chính là bí pháp có cùng lúc tính phòng ngự và công kích trong võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái.

Theo như lời của Địa Tâm Hỏa Soái, chỉ cần có thể duy trì Hỏa Hải Lưu Tinh, cho dù đối thủ có cao hơn hắn một cảnh giới thì cũng có thể gắng gượng chống đỡ.

Năm đó, ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng ăn mệt chiêu này.

Đáng tiếc, ngoại trừ tính công kích không đủ thì Hỏa Hải Lưu Tinh còn một khuyết điểm, đó chính là mức tiêu hao quá lớn!

Hơn nữa còn là cùng lúc tiêu hao lực lượng thần hồn và linh lực.

Chẳng hạn như bây giờ, chưa tới hai hơi thở mà linh lực trong cơ thể Diệp Chân đã sắp thấy đáy, lúc này hắn đang thôi thúc Ngũ Hành Linh Phủ chuyển hóa linh lực.

Đương nhiên chuyện này có quan hệ tới việc Diệp Chân thủ tiêu mười bảy tên cao thủ Huyền Cung Cảnh trong nháy mắt, nếu chỉ duy trì biển lửa này thôi thì mười lăm phút không thành vấn đề.