Chương 1603 Ngao Tranh Thống Khổ
Trong Bích Lân long cung, một đạo lưu quang lướt vào Long Cung nhưng lại không có dẫn động Long Cung đại trận ba động, để cho thừa tướng Bích Lân Long Cung - Quy Loan trợn lên hai con mắt.
Trong toàn bộ Bích Lân long cung, có thể xuyên thẳng qua tầng thứ nhất Long Cung đại trận của Bích Lân Long Vương Cung mà không dẫn tới bất kỳ một loại báo động nào, vậy cần phải có Trận Phù quyền hạn cao nhất trong Bích Lân long cung.
Mà trong Bích Lân long cung, người nắm giữ Trận Phù quyền hạn nhất chỉ có một, đó chính là lão đại của hắn - Bích Lân Long Vương.
- Chúc mừng Long Vương Bệ Hạ đã quay về.
Quy Loan có chút cung kính, cũng không dám lộ ra, cũng không có làm ra bất kỳ an bài, thậm chí ngay cả thị nữ phục vụ cũng không có an bài tới, lại tiếp tục tựa vào trên giường mềm mại giả vờ ngủ.
Hắn hiểu rất rõ tính tình vị lão đại Bích Lân Long Vương này của mình, hắn cũng hiểu như thế nào là làm một phụ tá hợp cách.
Cho nên, hắn là thủ hạ sống dài nhất dưới tay Bích Lân Long Vương, cũng là vị thuộc hạ có tín nhiệm lâu nhất.
Hắn gặp quá nhiều quá nhiều nịnh hót chụp phải vó ngựa, chết rất thảm, Bích Lân Long Vương là một Long Vương rất có chủ kiến, bắt buộc hắn phải vâng lời.
Yêu cầu thừa tướng hắn làm gì, Bích Lân Long Vương sẽ trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh!
Quy Loan có thể sống lâu, chính là chỉ chờ sau khi có mệnh lệnh, tuyệt đối không tự mình đứng ra chủ trương, hắn chẳng qua là trung thành chấp hành mệnh lệnh gia chủ như chó!
Nhưng, lần này Long Vương Bệ Hạ trở lại lại có chút kỳ quái!
Khoảng ba ngày!
Long Vương Bệ Hạ đã nhốt bản thân trong tẩm cung cỡ ba ngày, không có bất kỳ mệnh lệnh truyền đạt nào, cũng không có an bài gì cả.
Ngoại trừ thừa tướng là hắn ra, toàn bộ trong long cung, không còn có người khác biết Long Vương Bệ Hạ trở về.
Chuyện này, có chút không bình thường, nhưng Quy Loan cũng không dám hỏi, cũng không dám hỏi nhiều một chữ, nếu Long Vương Bệ Hạ không muốn để cho hắn phục vụ, không muốn để người ta biết thì có lý do của Long Vương Bệ Hạ.
Phương pháp tốt nhất chính là giữ nguyên như hiện tại.
Ngày thứ ba khi chạng vạng tối, một đạo phù quang hạ xuống, tinh thần của Quy Loan thừa tướng rung lên mãnh liệt, ngồi thẳng người, giống như người chưa ngủ.
- Tin Bệ Hạ trở về, thuộc hạ đã đưa tin qua, sau nửa canh giờ, Thái Tử Điện Hạ sẽ thông qua thượng cổ na di trận từ tứ hải Tổ Đình trở lại Bích Lân Long Cung.
Sau khi làm xong chuyện Bích Lân Long Vương giao phó, Quy Loan thừa tướng đã tiến vào trong tẩm cung Bích Lân Long Vương thấp giọng báo.
- Chờ Tranh Nhi tới, để cho hắn tiến vào trong tẩm cung gặp Bản vương.
m thanh Bích Lân Long Vương trầm thấp để cho vẻ mặt Quy Loan thừa tướng hơi đổi.
Chuyện nhìn mặt mà nói chuyện trên vạn năm qua, Quy Loan đã hiểu rõ chủ tử Bích Lân Long Vương như lòng bàn tay, trong loại âm thanh mới vừa nãy lại tản ra mấy phần như đưa đám, tâm tình thống khổ với rất nhiều bất đắc dĩ.
Để cho Quy Loan khó hiểu, loại tâm tình này, chỉ sẽ xuất hiện trên người những tay cờ bạc mù quáng thua sạch tài sản thua, làm sao có thể xuất hiện trên người Long Vương nhà mình.
Quy Loan không biết trên người Long Vương nhà mình rốt cuộc xảy ra biến cố gì, nhưng hắn cái gì cũng không dám hỏi, đã ngoan ngoãn chạy tới thượng cổ na di trận trong Bích Lân long cung chờ thái tử giá lâm.
Trong lúc chờ đợi, thừa tướng Quy Loan cũng không nhàn rỗi, tiện tay phát ra mấy đạo phù tin, hướng mấy vị đồng liêu khác trong Long Cung hỏi một ít vấn đề không liên quan với nhau.
Tỷ như buổi tối, mấy vị thủy tướng uống một ly, từ một tên thủy tướng Thủy Phủ nơi nào đó đến tặng quà, thông báo bọn họ đi tới lấy.
Lại như, bên kia xuất hiện một vài Thủy Yêu rải rác, mời một vị thủy tướng lúc đang đi tuần, nhân tiện thu thập một cái.
Những vấn đề này giống như tất cả gia sự giao cho thừa tướng Quy Loan trả lời.
Một câu trả lời vô cùng kinh hồn, tâm phúc và tinh anh thủy tướng đi theo Bích Lân Long Vương đi Ngũ Tiên Đảo, một tên cũng không có trở về.
Long Vương trở lại, những người đó, một tên cũng chưa trở về, đây đại biểu cho ý nghĩa làm cho Quy Loan phải đánh giật mình một cái.
Thời gian qua thật nhanh, thái tử Ngao Tranh bị Diệp Chân làm bể đầu sứt trán, sớm đã không còn tung bay hướng về phía mặt trời, mím chặt môi, mặt đầy hung ác.
- Phụ Vương tìm ta…
- Quy thừa tướng, ngươi cũng đã biết lần này Phụ Vương không có…
Từ nhỏ, thái tử Long Ngao Tranh luôn được phục vụ và bảo vệ, lớn lên do một tay Quy Loan chăm sóc, nên giữa hai người vô cùng quen thuộc.
- Lão thần cũng không rõ, nhưng, Long Vương Bệ Hạ xuất thủ, cũng sẽ không thất thủ.
Trên khuôn mặt già nua của Quy Loan tràn đầy khiêm nhường.
Nhưng sâu trong lòng lại đang than thở, giờ phút này, hắn đã có thể kết luận, lần này Long Vương Bệ Hạ đi Bắc Hải đối phó tên Diệp bá tước kia chắn chắc đã thất thủ!
Hơn nữa vô cùng có khả năng tổn thất nặng nề!
- Tranh nhi, tới thì tự vào đi, thừa tướng cứ lui ra làm việc của mình, bản vương có mấy lời muốn nói với Tranh nhi.
Bên trong tẩm cung truyền đến âm thanh của Bích Lân Long Vương nhưng chân thân Bích Lân Long Vương vẫn không có lộ diện.
- Vâng, lão thần tuân lệnh.
Thừa tướng Quy Loan cung kính khom người, từ từ rời khỏi đại điện tẩm cung, đi ra ngoài điện, âm thanh cửa điện khổng lồ vang lên, hẳn là thái tử Ngao Tranh đã bước vào tẩm cung.
- Phụ Vương, người…
Thái tử Long Ngao Tranh kinh hô, nhưng, không đợi thừa tướng Quy Loan nghe được, cánh cửa tẩm cung đại điện đã nhanh chóng đóng lại, còn có một màn sáng ngăn cách, ngăn cách tất cả âm thanh và động tĩnh.
Đây chính là thủ hộ nặng nề trong Bích Lân Long Cung, còn Quy Loan nhìn hơi bất ngờ, màn sáng thủ hộ tẩm cung đại điện, đây cũng là lần đầu tiên dâng lên.
Ý nghĩ lần lượt hù chết người nổi lên từ trong đầu, thừa tướng Quy Loan lại giống như người không có gì, tiếp tục giả vờ ngủ đứng.
Trong tẩm cung Bích Lân Long Vương, Thái tử Long Ngao Tranh đang vô cùng hoảng sợ nhìn Bích Lân Long Vương, bởi vì miệng vết thương rất lớn, đủ để nhét vào một con trâu.
- Phụ Vương, người sao sao… là ai làm hại người, lại có thể để ngươi mất đi nhục thân.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Ngao Tranh căn bản không tin Phụ Vương ngang dọc Bắc Hải sẽ biến thành một loại tồn tại cô hồn dã quỷ trước mắt.
- Còn có thể là ai, chính là tên họ Diệp kia, là phụ thân vì biết ngươi gặp tai ương, trúng gian kế của tên tặc tử Bắc Hải kia, bị nhiều người vây công, nên mất đi nhục thân!
Giọng Bích Lân Long Vương căm hận nói.
- Những cao thủ kia kia Phụ Vương ngươi mang đi theo…
Ngao Tranh hỏi liên tục.
- Toàn quân bị diệt!
Bốn chữ này thốt ra từ trong hàm răng của Bích Lân Long Vương.
Sắc mặt thái tử Long Ngao Tranh bỗng biến hóa vô cùng ngưng trọng, mấy năm nay, Phụ Vương hắn - Bích Lân Long Vương bồi dưỡng đối với hắn, chính là toàn phương vị, mặc dù tất cả đều là lý luận suông, nhưng đạo lý lớn vẫn biết một ít.
- Phụ Vương, người mất đi nhiều thân tín như vậy, lại mất đi nhục thân, nếu để tin tức này truyền ra, Bích Lân Long Vương sợ là sẽ gặp phải xảy ra vấn đề lớn, thậm chí sẽ có người…
Lời nói còn lại, Thái tử Ngao Tranh đã không dám nói tiếp.
Sư Vương như mất đi nanh vuốt, rất nhanh sẽ bị Sư Vương mới thay thế!
- Chúng ta phải phong tỏa tin tức này!
Thái tử Long Ngao Tranh nói.
- Không có tác dụng…
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Linh Bích Lân Long Vương lại tràn đầy vẻ cô đơn.
- Cũng không kéo dài được bao lâu, tin tức thân tín tinh anh của Phụ Vương đã chết hết hơn phân nửa sẽ truyền ra.
- Hơn nữa, Phụ Vương ngươi là ta có thể vẫn luôn không ra ngoài sao, nếu ta không công khai lộ diện, không ngoài một năm, tin nhảm sẽ nổi lên bốn phía, Bích Lân Long Cung chúng ta sẽ bị hủy diệt.
Bích Lân Long Vương cười khổ.
Sắc mặt của Thái tử Long Ngao Tranh, dần trở nên trắng bệch.
Làm thái tử Long Vương trong Bắc Hải, hắn đã từng gặp qua vô số Cự Bá Đại Yêu tiêu diệt, chỉ cần bọn họ bị diệt, như vậy tất cả bọn họ cũng sẽ tiêu tán theo.
Tài sản rơi vào trong túi người khác, cung điện bị người khác kê cao gối mà ngủ, nô bộc bị người khác sai sử, ngay cả nữ nhân cũng bị những người khác chiếm đoạt đùa bỡn.
Một khi Phụ Vương hắn ngã đài, đừng nói một ít mỹ thiếp thiên kiều bách mị, ngay cả bản thân hắn cũng khó bảo toàn.
Ngay sau đó, Thái tử Long Ngao Tranh kinh ngạc nói.
- Phụ Vương, phải làm sao mới bảo vệ được Bích Lân Long Cung mà người tâm huyết cả đời tạo dựng nên, chúng ta tuyệt đối không thể để nó hủy đi trong chốc lát!
- Đúng vậy, đây đúng là tâm huyết cả đời của ta!
Bích Lân Long Vương cảm thán liếc mắt nhìn cung điện.
- Vì không để cho nó phá hủy, phụ thân đã khổ tư ba ngày ba đêm rồi!
Nghe vậy, Thái tử Long Ngao Tranh vội vàng hỏi.
- Phụ Vương, có biện pháp giải quyết…
Bích Lân Long Vương nặng nề gật đầu một cái.
- Đến đây nói!
Khi nói ra ba chữ này, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương tận lực phát ra tiếng hít thở, trong lúc bất chợt biến hóa vô cùng nặng nề, giống như dã thú thở hổn hển kịch liệt.
Trên gương mặt nho nhỏ của Nguyên Linh Bích Lân Long Vương đã biến hóa vô cùng khó khăn!
- Như thế nào giải quyết, Phụ Vương mau nói…
Ngao Tranh lại không có phát hiện loại biến hóa này.
- Phương pháp này lại cần Tranh nhi phối hợp một chút.
- Phụ Vương nói mau, vì Bích Lân Long Vương Cung chúng ta, vì bảo vệ cơ nghiệp cả đời của Phụ Vương đánh liều đi nữa, dù hài tử thịt nát xương tan cũng không tiếc.
Nghe vậy, khóe miệng của Bích Lân Long Vương Nguyên Linh hiện lên một nụ cười quỷ dị, vẻ mặt có một loại không nỡ nói.
- Tan xương nát thịt, ngược lại không đến nổi, chẳng qua là phụ thân muôn mượn nhục thân của ngươi dùng một chút!