← Quay lại trang sách

Chương 1604 Không Dùng Sẽ Rất Uổng Phí

Tranh nhi, không nên trách Phụ Vương, muốn trách thì trách tên trời đánh Diệp Chân đó!

- Là hắn ép chúng ta đến nước này, là hắn ép phụ thân làm như vậy!

Trong bàn tay Nguyên Linh Bích Lân Long Vương biến ra linh lực, siết lấy Tiên Thiên thần hồn vừa mới câu ra từ trong đầu Ngao Tranh con của hắn, khuôn mặt đau khổ đến vặn vẹo.

- Dù bây giờ, phụ thân không lấy nhục thân của ngươi, một khi tin tức phụ thân mất đi thân thể truyền ra, sẽ có vô số gia hỏa nhào lên cướp đoạt vị trí của phụ thân.

- Không có phụ thân, ngươi không chỉ không sống được bao lâu, kết quả cũng sẽ trở nên cực kỳ thê thảm!

- Không phải vì phụ thân nhẫn tâm, mà nhục thân Thủy Yêu khác cách biệt quá xa với Long Tộc chúng ta, nếu đoạt nhục thân của bọn họ, vô luận tu vi hay chiến lực của phụ thân cũng sẽ rơi xuống mức độ lớn.

- Chỉ có nhục thân của Tranh nhi ngươi là có cùng nguồn gốc với phụ thân, chỉ cần phụ thân lấy được nhục thân của ngươi, có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục thực lực.

- Đến lúc đó, cơ nghiệp cả đời này của phụ thân, Bích Lân Long Cung cũng có thể an toàn, mỹ thiếp, tài sản, cung điện của ngươi cũng sẽ an toàn, ngươi vẫn như cũ sẽ được hưởng vô số vinh hoa phú quý!

- Chờ sau khi thực lực phụ thân hoàn toàn khôi phục, phụ thân sẽ sửa sang cung điện cho ngươi, biến nó trở nên vô cùng sang trọng, phụ nhân rượu nguyên chất, muốn cái gì thì có cái đó!

- Tin tưởng phụ thân, tất cả cũng vì gia tộc chúng ta.

- Phụ thân nhất định sẽ lấy đầu của tên họ Diệp kia báo thâm cừu đại hận này.

Giống như giải thích hoặc đang tìm một lý do cho mình, nói ra đủ các lời nói với một tia ý thức của nhi tử hắn vừa bị hắn bắt ra, Bích Lân Long Vương cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.

Thần hồn của Ngao Tranh bị bóp ở trong lòng bàn tay, rất muốn rống giận, rất muốn gầm thét, hắn muốn nói, hổ dữ còn không ăn thịt con, nhưng hắn không kêu nổi một chữ.

- Chờ đi, ngày này sẽ rất mau…

Nói xong, Bích Lân Long Vương đã cưỡng ép Tiên Thiên thần hồn Ngao Tranh - con của hắn phong ấn vào ngọc bài một mặt tản ra hơi thở âm lương.

Hắn phong ấn Tiên Thiên thần hồn của con ruột hắn vào trong Ngọc Bài, giấu sâu vào trong góc tiểu thế giới trong cơ thể hắn, về phần khi nào lấy ra, vậy thì phải nhìn sau này.

Có lẽ, vĩnh viễn sẽ không lấy ra.

Chuyện này, chắc là xưa nay chưa từng xuất hiện.

Trong nháy mắt tiếp theo, Nguyên Linh Bích Lân Long Vương hóa thành một đạo linh quang, nhào vào trong nhục thân Ngao Tranh.

Sau mấy hơi, Ngao Tranh chậm rãi trợn mở con mắt, xong vô cùng gian nan run rẩy lên ngón tay, đây chính là nhục thân có cùng nguồn gốc huyết mạch với hắn, muốn dung hợp hoàn toàn cũng cần một chút thời gian.

Mới vừa rồi, lời nói kia hắn không có nói gạt Ngao Tranh, đó chính là nếu hắn đoạt xá nhục thân có cùng nguồn gốc Long Tộc như phụ thể của Ngao Tranh, như vậy hắn vẫn như cũ có khả năng đánh vào Đạo Cảnh!

Ba ngày sau, đại môn tẩm cung Long Vương lần nữa mở ra, Quy Loan thừa tướng vẫn luôn hi hí đã nhanh như tia chớp đứng lên, giống như quả bóng lăn qua.

Khoảnh khắc Bích Lân Long Vương bước ra tẩm cung, Quy Loan thừa tướng đã xuất hiện ở dưới chân của Bích Lân Long Vương.

- Tuyên cáo, thái tử Ngao Tranh gặp được cơ duyên, bế quan khổ tu trăm năm để tìm hiểu vô Thượng Huyền pháp Long Tộc, phong bế lại tẩm cung của hắn đi, để thiếp thị trong cung của hắn, toàn bộ thủ tiết cầu phúc cho ta!

- Vâng, lão thần tuân lệnh!

- Ngoài ra, truyền lệnh Thống Quân Đại Soái các bộ thủy quân, Phó Soái, sau ba mươi ngày chạy tới Long Cung, báo cáo công việc cho Bản vương, không được có sai sót!

Bích Lân Long Vương ra lệnh.

- Vâng, lão thần lập tức đi làm ngay.

- Bắc Hải Quận và khư thị Độc Long đảo gần đây có động tĩnh gì không?

Trầm ngâm một chút, Bích Lân Long Vương hỏi.

Mũi của Quy Loan thừa tướng lơ đãng khẽ nhăn một cái.

- Khởi bẩm Bệ Hạ, Bắc Hải Quận cũng không có biến hoá quá lớn, vẫn chiêu tụ lưu dân như cũ, phát triển thương mậu luyện binh, chỉ mới tháng trước, số lượng đại quân Bắc Hải quận đã vượt qua triệu, tinh nhuệ cao đến hai trăm ngàn.

- Triệu yếu quân cũng không thể coi là cái gì, tiếp tục chú ý nghiêm mật, động tĩnh Bắc Hải quận, không thể coi thường một tia một hào.

Bích Lân Long Vương cười lạnh nói.

- Khư thị Độc Long đảo thì sao?

- Khư thị Độc Long đảo có chút phiền phức.

- Quy Loan thừa tướng vội ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Bích Lân Long Vương.

- Ngày hôm qua, Ngũ Tiên Đường tuyên bố thu mua mấy thành Khư thị Độc Long đảo, đã đặt kế hoạch xây dựng hiệu buôn trên khư thị Độc Long đảo.

Đồng thời, Khư thị Độc Long đảo đã cấm Ngũ Tiên Kỳ độc hữu của Ngũ Tiên Đường.

- Cái gì?

Bích Lân Long Vương phẫn nộ bước ra một cước, gạch vuông dưới đất do Bắc Hải tuyết Tinh Thạch mài thành bỗng chia năm xẻ bảy.

- Ngũ Tiên Đường này lại hợp tác với Khư thị Độc Long đảo.

Lời còn chưa nói hết, trong lòng Bích Lân Long Vương đã dâng lên một loại cảm giác đau triệt tâm phủ.

Mặc dù nhục thân của hắn bị hủy, chính là vì Sơn Thần Dịch Tuân Ngũ Tiên Đường và Diệp Chân còn có một cao thủ thần bí khác hợp tác đánh lén.

Như vậy, Ngũ Tiên Đường và Khư thị Độc Long đảo hợp tác cũng không có gì lạ.

- Nếu Ngũ Tiên Đường đang ở đó, vậy thì tạm thời không nên động vào khư thị Độc Long đảo, cứ tập trung quan sát kỹ vào!

Bích Lân Long Vương bất đắc dĩ nói.

Ngũ Tiên Đường chính là quái vật mà hắn thời kỳ toàn thịnh cũng không dám chọc, chớ nói chi hiện tại.

- Vâng, lão thần tuân lệnh!

- Trước khi Thống Quân Đại Soái các bộ thủy quân đến, không nên quấy rầy Bản vương!

Lưu lại những lời này, Bích Lân Long Vương đã xoay người lần nữa trở lại trong tẩm cung.

Hắn cần thời gian hoàn toàn dung hợp với được từ nhục thân Ngao Tranh, càng cần tới thời gian khôi phục thực lực, dù sao nhục thân nhi tử hắn, ngay cả Giới Vương cảnh cũng chưa đạt tới.

Đưa mắt nhìn Bích Lân Long Vương trở về Long Cung, sau đó Quy Loan thừa tướng lần nữa chậm rãi đi đến vị trí đại điện của mình chủ trì, khoảnh khắc đóng lại cửa điện lớn, ngón tay của Quy Loan đã run rẩy không thể tự kiềm chế!

Mùi vị!

Hắn ở trên người của Bích Lân Long Vương đánh hơi được mùi vị của Long Ngao Tranh, loại khí tức thanh xuân này độc hữu thuộc về thể xác người trẻ tuổi!

Chiếc nhẫn trên ngón út của Bích Lân Long Vương cũng khác với thường ngày!

Đó là chiếc nhân yêu thích của thái tử Long Ngao Tranh, cho tới bây giờ Bích Lân Long Vương cũng không có loại yêu thích này.

Thừa tướng run rẩy cuốn rúc vào trong lòng, Quy Loan liều mạng đuổi ý tưởng kinh khủng này ra khỏi đầu, loại sự tình này, hắn không muốn biết một chút nào, cũng không dám nghĩ chút nào.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

- Thiên Bích, con phải biết, tiểu tử này đang lợi dụng con, lợi dụng con tới làm đối phó với ta, những võ giả ám sát hắn, tới cướp bóc linh thạch kếch xù của hắn!

- Năm ngày rồi, ta đã giúp hắn tiêu diệt cỡ mười sáu người ám sát, tu vi mạnh nhất, thậm chí cao đến Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong!

- Nếu không phải lão phu xuất thủ, con đã sớm chết rồi, hắn chính là không có chút nào quan tâm đến chết sống của con!

Trong Ngũ Phúc Cư, Lăng Vương Kha đang tận tình khuyên răng Lăng Thiên Bích.

- Gia gia, thật ra thì người có thể rời đi đấy!

Lăng Thiên Bích trầm mặc hồi lâu, nói một câu để Lăng Vương Kha tức giận. nổi trận lôi đình lời.

- Ta rời đi?

- Nếu gia gia ta rời đi, con đã sớm bị giẫm thành thịt băm rồi, ta dám rời đi sao? Ai, Thiên Bích, con thông minh như vậy, làm sao lại không hiểu chứ?

- Sẽ không, gia gia, nếu người rời đi, sư tôn cũng có thể đối phó được tất cả nguy hiểm!

Lăng Thiên Bích vô cùng tự tin.

Nàng đã tận mắt thấy Diệp Chân quyết chiến nhiều cường giả Giới Vương cảnh, cuối cùng còn giết ngược lại Bích Lân Long Vương.

- Ai…

Lăng Vương Kha hết ý kiến, còn muốn khuyên nữa, chân mày chợt giương lên, chợt nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo Ngũ Sắc hồn quang vô cùng hùng hồn đánh trực tiếp về phía nơi nào đó trong căn phòng!

Một bóng người mới vừa trốn ra từ trong hư không đã bị đạo Ngũ Sắc Tiên Thiên Hồn Quang vô cùng hùng hồn bắn ra, như cá chết, thẳng tắp rớt xuống đất.

Không đợi Lăng Vương Kha xuất thủ lần nữa, Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng đã gào thét nhào tới, trong nháy mắt phân thây tên võ giả Giới Vương cảnh cửu trọng bị thương nặng thần hồn.

Màu máu lóe lên, tàn hồn trốn ra lần nữa biến mất!

Lăng Vương Kha im lặng nhìn một màn này, nhìn thêm chút nữa hóa thành Địch Khoát Hải như mồi nhử, ngồi xếp bằng ở gần Lăng Thiên Bích, trong lòng chỉ còn lại bất đắc dĩ.

Hắn chính là thuần túy lợi dụng!