Chương 1713 Tự Mình Xử Lý (1)
Tiến vào đại sảnh trúc lâu của Thiên Dực thương hào khổng lồ, bên trong có bày một bàn họp như cái bàn dài điều quân nghị, trên bàn để ấm trà, bánh ngọt và ngọc giản, văn bản tài liệu.
Hiển nhiên, trước đó sư tỷ Liêu Phi Bạch, Cái Quân, Sở Ảnh bọn người đang thương nghị hoặc đang đàm phán với Tông chưởng quỹ.
Về phần tình cảnh như thế nào, không cần hỏi, tận mắt nhìn tình hình, Diệp Chân cũng hiểu sơ lược.
Mặc dù lão tổ tông Độc Long đảo - Sở Ảnh đã bị Diệp Chân quản chế, nhất định sẽ ủng hộ và nghe theo sự quyết định của sư tỷ Liêu Phi Bạch.
Nhưng, sư tỷ Liêu Phi Bạch là kiểu người gì, ở Chân Huyền đại lục, sát phạt quả tuyệt, sẽ không tùy tiện cúi đầu.
Nhưng hôm nay, chỉ nhìn thấy Liêu Phi Bạch mời tới lão tổ tông Sở Ảnh Độc Long đảo để dằn mặt cũng biết tình thế Khư thị Độc Long đảo căng thẳng đến trình độ nào?
Khi Diệp Chân đi vào, ánh mắt đảo qua trên thân đám người Tông chưởng quỹ, hắn chậm rãi ngồi xuống, hai tay chống bàn nói.
- Tông chưởng quỹ, có yêu cầu gì, có chuyện gì muốn thương nghị, có gì cứ nói. Hôm nay ta ở chỗ này, bất cứ chuyện gì đều có thể thương lượng, chỉ cần chuyện thương lượng được thông qua, ta đều có thể đưa ra quyết định!
- Được!
Trong con ngươi của Tông chưởng quỹ lóe lên tinh quang, ngồi ở đối diện Diệp Chân, tùy ý vung tay lên, sắp xếp lại Ngọc Giản, văn kiện trước mắt theo thứ tự, đẩy tới trước mặt Diệp Chân.
- Địch Lôi Vương, Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta với Khư thị Độc Long đảo các ngươi đã hợp tác tám tháng rồi, chúng ta ném vào số lớn nhân lực và tài lực, không chỉ có mang đến số lớn lưu lượng khách và cơ hội làm ăn cho Khư thị Độc Long đảo các ngươi.
- Trong vòng tám tháng ngắn ngủi, tổng số thu vào của Khư thị Độc Long đảo tăng hơn gấp mười lần, bây giờ lưu lượng khách một ngày bằng lưu lượng khách một tháng qua của Khư thị Độc Long đảo các ngươi. Khi chúng ta hợp tác, Khư thị Độc Long đảo đã bắt đầu phát triển rất nhanh.
- Chúng ta mang đến số lớn cao thủ, bổ sung vào những vị trí còn trống của Khư thị Độc Long đảo các ngươi, còn giúp các ngươi chấn nhiếp vô số địch nhân đánh chủ ý lên Khư thị Độc Long đảo.
- Không nói cái khác, Bắc Hải, Ngũ Tiên Đường và Loạn Không đảo nổi danh cách Độc Long đảo khá gần đã không chỉ một lần phái người tới điều tra, quấy rầy.
- Nhưng đều bị Ngũ Tiên Đường chúng ta ngoài sáng trong tối chống đỡ, vì thế, Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta đã bỏ mình hai gã cao thủ. Ngươi nói xem, chúng ta đã xuất ra đủ thành ý, vì sự hợp tác giữa hai bên!
Tông chưởng quỹ dùng giọng chất vấn, quát lên với Diệp Chân.
Nghe vậy, mặt của Diệp Chân không cảm xúc, gật đầu một cái.
- Không sai, quả thật rất có thành ý, đúng là lấy lương tâm tới hợp tác.
Nghe được Diệp Chân khẳng định, sắc mặt của Tông chưởng quỹ bất ngờ biến đổi, vỗ bàn một cái, lại gầm hét lên.
- Vậy các ngươi sao?
- Chúng ta bỏ ra nhiều như vậy, nhưng Thiên Dực thương hào các ngươi thì sao, làm được điều gì ngoại trừ ngồi hưởng lợi nhuận ra, đối với yêu cầu hợp lý của chúng ta, cũng bỏ mặc mấy tháng.
- Ta không biết thành ý hợp tác của Thiên Dực thương hào các ngươi ở nơi nào, nếu không thấy được thành ý hợp tác của các ngươi, Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta nhẹ nhất là hoàn toàn rút lui khỏi Khư thị Độc Long đảo.
Đây là lần thứ hai Tông chưởng quỹ uy hiếp chuyện này.
Diệp Chân không biết Tông chưởng quỹ này lấy đâu ra năng lực lớn như vậy, muốn uy hiếp Diệp Chân, rút khỏi Khư thị Độc Long đảo.
Nhưng Diệp Chân cũng không vội trở mặt, nếu hợp tác, Diệp Chân thật đúng phải xem yêu cầu của bọn họ, nếu thật sự yêu cầu hợp lý, Diệp Chân lại không đáp ứng, vậy thì có hơi không cho Sơn Thần Dịch Tuân mặt mũi.
- Ta muốn biết những yêu cầu hợp lý trong miệng các ngươi đến cùng là gì?
Diệp Chân hỏi.
Tông chưởng quỹ đưa một phần văn kiện và một khối Ngọc Giản đẩy tới trước mặt Diệp Chân.
- Văn kiện này là mấy yêu cầu hợp lý của chúng ta, các khoản và chi tiết quy tắc. Trong ngọc giản chính là các hạng yêu cầu hợp tác, còn có phân tích tương lai sau này.
- Các ngươi làm rất tỉ mỉ!
Diệp Chân khen một câu, cầm văn kiện trong tay lên.
Tông chưởng quỹ Phân hào Ngũ Tiên Đường nghe vậy lại ngồi thẳng lưng hơn.
Ngũ Tiên Đường bọn họ chính là một trong các tổ chức buôn bán chuyên nghiệp nhất dưới gầm trời này, sở trường chính là làm loại chuyện này.
Chỉ thấy yêu cầu hợp lý thứ nhất, Diệp Chân đã nhướng mày một cái, vẻ mặt đã bắt đầu lạnh lẽo.
Đây gọi là yêu cầu hợp lý?
Đây cũng không phải là tu hú chiếm tổ sao, hợp pháp hợp lý đoạt quyền, nếu thật sự đáp ứng thi hành theo điều này, không cần thời gian mấy năm, chủ nhân chân chính Khư thị Độc Long đảo sẽ biến thành Phân hào Ngũ Tiên Đường.
Đến lúc đó, Thiên Dực thương hào Khư thị Độc Long đảo có thể làm, chính là theo như điều khoản, kinh doanh thương hào nhà mình, xong hàng năm ngồi chờ chia hoa hồng cầm lợi nhuận.
Yêu cầu thứ nhất này chính là yêu cầu tuần Vệ thống lĩnh Khư thị Độc Long đảo do năng lực của Sở Tinh Thần - Cửu trưởng lão Độc Long đảo hiện tại không đủ, phải đổi thành một cường giả Giới Vương cảnh đến từ Ngũ Tiên Đường, chủ quản tất cả sự vụ tuần Vệ Độc Long đảo.
Bao gồm bố phòng, tuần vệ mở rộng, huấn luyện, toàn bộ do tuần Vệ thống lĩnh quyết định.
Đương nhiên, Tông chưởng quỹ này lại tiếp tục tăng thêm một cái khố rồi lại một cái khố, như, đổi mới tuần Vệ thống lĩnh đồng thời chưởng quỹ Phân hào Ngũ Tiên Đường tiếp nhận quyền của Liêu Phi Bạch và hắn.
Đồng thời, tuần Vệ trước mắt tạm chia làm nhiều đội, còn thực lực của Sở Tinh Thần -tuần Vệ thống lĩnh Khư thị Độc Long đảo có thể đảm nhiệm tuần Vệ Đội Trưởng một nhánh.
Lý do, rất đầy đủ, phần lớn cao thủ đều tới từ Ngũ Tiên Đường, thời khắc mấu chốt điều động không tốt.
An bài cũng rất tốt, hai nhà cũng có thể hạ lệnh điều động.
Nhưng vấn đề là, dùng cái mông cũng có thể hiểu, chỉ cần đáp ứng điều này, ở thời khắc mấu chốt, Liêu Phi Bạch có thể huy động tuần Vệ thống lĩnh đến từ Ngũ Tiên Đường mới là lạ.
Loại chuyện này, nếu Khư thị Độc Long đảo thay đổi thành quốc gia, đó chính là quốc phòng một quốc gia, toàn bộ giao cho người ngoài.
Chuyện này như đánh mất chủ quyền, không khác biệt gì làm dân thực địa.
Điều thứ nhất này, Liêu Phi Bạch đáp ứng mới là lạ.
Về điều thứ hai, mặc dù không vượt quá bình thường so với điều thứ nhất, nhưng không khác gì cướp tiền giữa ban ngày.
Trong kiến trúc hoạch định, xây dựng của Khư thị Độc Long đảo đều cho mướn, toàn bộ rơi vào trong tay Thiên Dực thương hào.
Trên căn bản, ngoại trừ thu nhập riêng của Thiên Dực thương hào ra, những thu nhập khác, chiếm được thu nhập chung quy ba đến bốn thành.
Nhưng bây giờ, Phân hào Ngũ Tiên Đường lấy hoạch định trước mắt quá khó nhìn làm lý do, muốn xây dựng lại Khư thị Độc Long đảo mới, hoạch định tiểu tổ, đồng thời, đủ loại cửa hàng, bất động sản giao dịch trong Khư thị Độc Long đảo, phải toàn bộ giao cho phòng đấu giá Phân hào Ngũ Tiên Đường bọn họ tới quản lý.
Nếu đáp ứng điều này, Thiên Dực thương hào cũng chỉ còn lại công xây dựng.
Về điểm này, Liêu Phi Bạch cũng đưa ra phương án khác, tất cả cửa hàng cho mướn, Phân hào Ngũ Tiên Đường có thể phái ra một chấp sự đi vào giám sát, về phần hoạch định mới thiết kế xây lại thương hào, Phân hào Ngũ Tiên Đường có thể phái đại sư thiết kế chuyên nghiệp đến giữ vị trí chủ đạo.
Nhưng phương án này, Tông chưởng quỹ cũng không chấp nhận, không chấp nhận thay đổi điều kiện.
Còn có yêu cầu thứ ba, Đại Chấp Sự điều động bến tàu xung quanh Khư thị Độc Long đảo, còn có mấy chức vị quan trọng bên dưới, toàn bộ phải do người Phân hào Ngũ Tiên Đường bọn họ đảm nhiệm.
Nói cách khác, ngay cả bến tàu, Ngũ Tiên Đường bọn họ cũng phải chiếm được hơn phân nửa, còn phải nắm quyền quản lý.
Trừ cái đó ra, còn có công việc thu thuế của Khư thị Độc Long đảo, công việc liên kết khuếch trương xung quanh đảo, với các thương hào lớn, tìm thị trường hợp tác, Ngũ Tiên Đường bọn họ toàn bộ đều muốn nhúng một tay, còn phải chiếm quyền làm chủ.
Lý do, mạng lưới giao thiệp Ngũ Tiên Đường bọn họ rộng hơn, kinh nghiệm nhiều hơn.
Nhìn qua rất đúng, nhưng nếu đáp ứng, Khư thị Độc Long đảo mà Diệp Chân tân tân khổ khổ sáng lập, chả khác nào hai tay dâng cho người khác.
Dự tính ban đầu hợp tác với Ngũ Tiên Đường, vì kháng cự cường địch, nên ban đầu, chỉ cho phép Sơn Thần Dịch Tuân đưa đến một nhóm người.
Không tới bây giờ lại thành dẫn sói vào nhà.
Bây giờ Diệp Chân cũng không cách nào chắc chắn, đây là ý của Sơn Thần Dịch Tuân, hay người phía dưới tự chủ trương.
Diệp Chân thấy, lấy thái độ của Dịch Tuân đối với hắn, Dịch Tuân sẽ không làm đến mức như vậy.
Bởi vì chuyện này chính là hợp tác với Ngũ Tiên Đường, có mặt mũi Sơn Thần Dịch Tuân, Diệp Chân cũng không tiện lập tức trở mặt giết người, bất kể như thế nào, cũng phải cho Sơn Thần Dịch Tuân một chút mặt mũi.
- Chỉ những thứ này, còn nữa không?
Mặt của Diệp Chân không thay đổi, nhìn về phía Tông chưởng quỹ.
Nghe vậy, Tông chưởng quỹ vui mừng.
- Địch Lôi Vương, ngươi đáp ứng?
- Ta hỏi ngươi có còn hay không?
Diệp Chân quát lên.
- Tạm thời không có, nếu sau này có thì sẽ bổ sung, chúng ta hàng năm thương nghị một lần, có thể từ từ bổ sung.
Tông chưởng quỹ nói.