Chương 1714 Tự Mình Xử Lý (2)
Diệp Chân âm thầm cười lạnh một tiếng, thì ra là như vậy, còn phải hàng năm bổ sung một lần, đây là muốn hoàn toàn chiếm đoạt Khư thị Độc Long đảo của hắn.
Diệp Chân nhìn đám người Liêu Phi Bạch, Cái Quân không có một ai nói chuyện, bọn họ đều biết, Diệp Chân so với bọn hắn rõ ràng biết hậu quả những điều kiện này, chỉ cần không ngu, tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Bây giờ, bọn họ chỉ biết, Diệp Chân xử lý chuyện này như thế nào?
Mạnh mẽ cự tuyệt hay trở mặt giết người tại chỗ?
Hành vi của Diệp Chân, lại ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Trong ánh mắt mong đợi của Tông chưởng quỹ, Diệp Chân lấy ra một khối Trận Bàn, xong từ từ khảm nạm linh thạch thượng phẩm lên bốn góc trận bàn.
- Tiểu hình Truyền tin na di trận? Ngươi đang muốn làm gì?
Tông chưởng quỹ hơi nghi hoặc một chút.
Diệp Chân không trả lời, ngay trước mặt mọi người, viết một phong thư vô cùng đơn giản.
- Hết sức khẩn cấp, mau mau đến đây.
Xong bỏ vào tiểu hình Truyền tin na di trận.
Thấy vậy, Tông chưởng quỹ cười lạnh.
- Địch Lôi Vương, ngươi đang muốn tìm quan hệ ở Ngũ Tiên Đường chúng ta, toàn bộ đều làm theo quy củ, tìm quan hệ, cũng không có cách nào thay đổi.
Diệp Chân không nói gì, chẳng qua nhìn tiểu hình Truyền tin na di trận đang yên tĩnh, bỗng lóe lên quang hoa, chờ đợi bên kia đáp lại.
Trên Ngũ Tiên Đảo, bây giờ Sơn Thần Dịch Tuân đang ngồi họp với chấp sự, quản sự các cấp, cách đấu giá đại hội hàng năm Ngũ Tiên Đảo, còn có chưa đến bốn tháng, bọn họ lại phải chuẩn bị thịnh sự rồi.
Nhưng, vừa mới nói đến chính đề, một phong phù tin đã rơi vào trong tay Sơn Thần Dịch Tuân, chỉ nhìn một cái, sắc mặt của Sơn Thần Dịch Tuân đại biến.
Đồng tử của hắn đảo qua đảo lại nhìn phù tin phát tới, tiểu hình Truyền tin na di trận số hiệu thứ tám của hắn phát tới một phong thư, nội dung chỉ có sáu cái chữ.
- Hết sức khẩn cấp, mau mau đáp lại!
Đồng tử đảo liên tục không biết phía bên kia tiểu hình Truyền tin na di trận số hiệu thứ tám là ai, nhưng Sơn Thần Dịch Tuân cũng biết là Diệp Chân!
Thập lôi Lôi Vương, Bắc Hải Bá tước - Diệp Chân.
Ngay sau đó hắn coi trọng nhất, cũng là người Đường Tôn coi trọng nhất.
Bây giờ, Diệp Chân phát tới mấy chữ này, nhất định là gặp phải đại sự.
Theo như Đường Tôn chỉ thị, Diệp Chân này, quan trọng nhất là thu tâm, thu tâm này là thật ý thu tâm.
Chính là Diệp Chân gặp phải nguy nan, trước tiên Thiên Vận Đường bọn họ phải tận tâm tận lực hỗ trợ, mới có thể hiện ra thành ý, mới có thể hoàn toàn thu tâm Diệp Chân.
Lúc trước, Bích Lân Long Vương ý muốn phục giết Diệp Chân, hắn đi viện thủ chính là loại tình huống này, nhưng, khi đó hắn có Đường Tôn chỉ điểm.
Theo như Đường Tôn nghiên cứu, Diệp Chân người này trọng tình trọng nghĩa, sự tình giống vậy, chỉ cần có mấy lần như vậy, Ngũ Tiên Thiên Vận Đường sẽ hoàn toàn thu được tâm hắn.
Bây giờ, hắn không sợ nhất, chính là Diệp Chân tới tìm hắn hỗ trợ, ngược lại sợ nhất Diệp Chân không đến gây phiền toái cho hắn.
Sơn Thần Dịch Tuân dùng tốc độ nhanh nhất, trở lại đáy trận khổng lồ trong phòng ở phủ đệ hắn.
Làm Đại Chấp Sự Thiên Vận Đường, chuyện quan trọng một ngày phải quyết định rất nhiều, cho nên, hắn có một trận phòng khổng lồ dưới lòng đất, bên trong bày ra mấy trăm tiểu hình Truyền tin na di trận, một khi ngồi vào tiểu hình Truyền tin na di trận sáng lên, thủ na di trận đồng tại chỗ này, sử dụng thời gian nhanh nhất thông báo hắn.
- Diệp bá Tước, tin tới ta đã nhận được, có chuyện gì mời nói.
Vẫn chưa tới thời gian sáu mươi hơi thở, na di trên trận bàn trước mặt Diệp Chân lại lần nữa sáng lên quang hoa, đưa tới thư của Sơn Thần Dịch Tuân.
Nhìn xong thư, Diệp Chân nhìn một Tông chưởng quỹ đầu óc đang mơ hồ, tiện tay cầm lên yêu cầu văn kiện còn có ngọc giản Tông chưởng quỹ vừa mới đẩy tới, bỏ vào tiểu hình na di trên trận bàn.
Xong, Diệp Chân lại chính tay viết một phong thư.
- Dịch lão, đây là ý của ngươi, nếu là của ngươi, ta toàn bộ làm theo!
Linh quang chợt lóe, văn kiện, Ngọc Giản, thư lần nữa toàn bộ biến mất.
Phía bên kia tiểu hình Truyền tin na di trận, khi Sơn Thần Dịch Tuân thấy nội dung phong thư Diệp Chân, vẻ mặt đã trở nên có chút nóng nảy, đã vội vàng lật xem Ngọc Giản và phần văn kiện kia vừa nổi lên.
Chỉ lướt mắt một cái, mồ hôi lạnh trên trán Sơn Thần Dịch Tuân lập tức chảy xuống.
Đây là tôn tử nào hại hắn?
Nếu mấy điều kiện này ép xuống, không chỉ có trước đó, bọn họ làm với Diệp Chân sẽ công dã tràng, cũng đừng mơ thu tâm Diệp Chân, sợ rằng Diệp Chân sẽ biến thành địch nhân của bọn họ.
Nếu phá hư lời dặn Đường Tôn dặn đi dặn lại, bảo hắn sau này như thế nào có mặt mũi đi gặp sư tôn.
Một khoảnh khắc này, Sơn Thần Dịch Tuân hận không thể giết người!
- Là ai nói điều kiện, bảo hắn đưa dấu ấn thần hồn Ngọc Phù gửi tới đây.
Vừa mới truyền ra một đạo tin tức, Sơn Thần Dịch Tuân thấy còn chưa đủ.
- Không được, các ngươi chờ, ta lập tức đi tới một chuyến.
- Bốn ngày, lão phu đi cả ngày lẫn đêm, nhiều nhất bốn ngày!
Phát xong Ngọc Giản này, Sơn Thần Dịch Tuân cũng không để ý, chào hỏi một tiếng, đã mang theo vài tên tùy tùng dùng tốc độ nhanh nhất giá ngự lấy một chiếc Linh Thuyền, nhanh chóng chạy về phía Khư thị Độc Long đảo.
Hắn không tới, hắn coi muốn giữ gìn mối quan hệ với Diệp Chân, dựng lên mối quan hệ liên lạc ổn định với Khư thị Độc Long đảo, chuyện hợp tác lại sẽ biến thành như bây giờ.
Sơn Thần Dịch Tuân càng bay càng nhanh, càng cuống cuồng.
Chưởng quỹ Phân hào Ngũ Tiên Đường phái đến Khư thị Độc Long đảo là nhân tuyển do người phía dưới theo như quy củ báo lên, hắn thấy là một chưởng quỹ có thành tích xuất sắc nhất mới phái qua.
Chuyện hợp tác giữa Khư thị Độc Long đảo, còn đích thân giao phó phải làm cho phân tấc, không ngờ lại xảy ra chuyện.
Phần yêu cầu kia, đã không còn là hợp tác, mà là trắng trợn cướp bóc.
Sơn Thần Dịch Tuân thấy, Diệp Chân không có trở mặt giết người tại chỗ là đang cho hắn mặt mũi.
- Không được, ta chạy tới còn phải bốn ngày, nếu trong vòng bốn ngày lại đã xảy ra chuyện gì, ầm ĩ Diệp bá Tước trở mặt giết người, chuyện đó sẽ rất phiền toái, từ trước đến nay tận lực duy trì quan hệ, sắp như nước trôi sông rồi.
Thần niệm động một cái, Sơn Thần Dịch Tuân xuất hiện hai người trước đi điều tra hành tung người kia.
Sau mấy hơi, ánh mắt của Sơn Thần động một cái.
- Ồ, theo như hành trình của Hồ Hải, hình như gần Khư thị Độc Long đảo.
- Nhanh, lập tức liên lạc quản sự Hồ Hải.
m thanh của Sơn Thần Dịch Tuân vang lên.
Cùng thời khắc đó, trên Khư thị Độc Long đảo, tình thế đang rất hài lòng.
- Bốn ngày, mọi ngươi chờ bốn ngày, sẽ cho các ngươi một câu trả lời hài lòng.
Diệp Chân nhìn Tông chưởng quỹ nói.
Mày kiếm của Tông chưởng quỹ xoay mình giương lên, kiên quyết nói.
- Không được!
- Nói bốn ngày, chúng ta nửa ngày đều không thể đợi! Chuyện này, Thiên Dực thương hào các ngươi đã kéo chúng ta tám tháng rồi, kiên nhẫn của chúng ta đã hoàn toàn bị các ngươi dùng sạch rồi.
- Nửa giờ, trong vòng nửa canh giờ, nếu các ngươi không thể cho chúng ta một câu trả lời hài lòng, Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta, lập tức toàn bộ rút lui ra khỏi Khư thị Độc Long đảo.
- Đồng thời, Ngũ Tiên Đường chúng ta cũng sẽ hướng toàn bộ thị trường, thương hào trong Thiên Hạ công khai tuyên bố, hoàn toàn ngừng hợp tác với Thiên Dực thương hào các ngươi.
- Khư thị Độc Long đảo và Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta, cũng không có mảy may quan hệ!
Trong mắt của Tông chưởng quỹ tràn đầy ngạo nghễ.
Hắn đã sớm nắm được tử huyệt của Thiên Dực thương hào, hôm nay hắn nắm chắc lòng tin có thể thắng, vì hắn biết, dưới uy hiếp của hắn, Thiên Dực thương hào không đáp ứng, cũng phải đáp ứng.
Nghe vậy, vẻ mặt của Diệp Chân nghiêm một chút, cười lạnh.
- Ta rất ngạc nhiên, là ai cho ngươi lá gan to như vậy?
Vẻ mặt của Tông chưởng quỹ hơi ngẩn ra, hình như nổi lên cái gì, nhưng xong, đã quên mất bóng người kia.
- Đây là việc ta làm nên, là chức trách của một chưởng quỹ Ngũ Tiên Đường, Ngũ Tiên Đường chính là núi dựa lớn nhất sau lưng ta!
- Phải nói là ai để cho ta làm như vậy, đó cũng là Ngũ Tiên Đường!
Vừa nói, Tông chưởng quỹ vô cùng hào khí vung tay lên quát lên.
- Người đâu, đi tìm một cái đồng hồ cát chảy, tính giờ!
Trong nháy mắt tiếp theo, một đồng hồ cát chảy dùng tính giờ đã bị đặt lên bàn, Tông chưởng quỹ chỉ đồng hồ cát chảy nói.
- Bây giờ bắt đầu, trong vòng nửa canh giờ, các ngươi không đáp ứng nữa, Phân hào Ngũ Tiên Đường chúng ta, lập tức rút lui, hơn nữa công khai tuyên bố.
Bang!
Một đạo bạch quang nhanh chóng bay tới từ ngoài cửa, Tông chưởng quỹ đang vui ra mặt dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, đã bị bạch quang đập vào.
Phiến bạch quang này vô cùng độc ác, đánh bay đi hai cái răng lớn của Tông chưởng quỹ.
- Ai cho ngươi lá gan to như vậy?
Tiếng rống giận vang lên, một đám người đồng thời xông vào, trực tiếp một chưởng vỗ nát bấy đồng hồ cát chảy.
- Tông chưởng quỹ, Đồ quản sự bọn họ đến, chúng ta cản không được!
Tên cảnh tuần Vệ Giới Vương Ngũ Tiên Đảo lúc trước chặn lại Diệp Chân, bụm mặt bàng đi theo vào, mặt đầy bất đắc dĩ thêm xấu hổ.
Thẳng đến lúc này, Tông chưởng quỹ mới nhìn rõ người trước mắt đến là ai, đệ nhất các Đại Chấp Sự Thiên Vận Đường, đệ nhất đại quản sự - Hồ Hải.
Nhưng bọn họ là những chưởng quỹ cấp trên.
Không ngừng bận rộn lui một bước, Tông chưởng quỹ định hành lễ.
- Thuộc hạ gặp qua Đồ…
- Bắt lại!
Hồ Hải còn chưa kịp nghe lời nói của Tông chưởng quỹ, đã trực tiếp quát lên.
- Chờ sau khi Đại Chấp Sự tới xử lý!
Nghe một chút lời ấy, chân của Tông chưởng quỹ cũng mềm nhũn, làm cho chút chuyện này, Dịch Đại Chấp Sự đã đích thân tới.
Trong nháy mắt tiếp theo, Tông chưởng quỹ dùng một loại ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn Diệp Chân, chẳng lẽ người mà tên này mới vừa tự liên lạc, người kia bảo hắn bốn ngày là Đại Chấp Sự Dịch Tuân.
Mặt của Diệp Chân đầy lạnh lùng nhìn sang!