← Quay lại trang sách

Chương 1806 Đại Phong?

Sau đó, Diệp Chân chỉ cảm thấy thân hình bỗng nhiên nhoáng một cái đã xuất hiện trong một thông đạo tối tăm mờ mịt nhưng trong đó lại có vô số điểm sáng lộng lẫy?

- Này chính là không gian tường kép sao?

Khi Diệp Chân thì thầm, tiểu Miêu đã xuyên ra từ một điểm sáng khác.

Nhìn lại, vừa rồi dưới thân một cái đảo nhỏ giờ đã biến thành một điểm đen nhỏ xíu, bị bỏ lại đằng sau.

Sau đó, tiểu Miêu lại thi triển năng lực Phá Hư xuyên qua mấy lần, để Diệp Chân chậm rãi phát hiện đặc điểm tiểu thiên phú Thần Thông Phá Hư mà Miêu mới thức tỉnh.

Trước mắt, Tiểu Miêu thi triển một lần phá hư xuyên qua khoảng cách cực hạn trong khoảng năm ngàn dặm, so với Thần Thông Thủy Thiên Nhất Tuyến của đại ca Tĩnh Hải Đại Thánh thì chỉ bằng một nữa.

Nhưng, ưu thế của tiểu Miêu lại là tiêu hao và bền bỉ.

Thần thông Thủy Thiên Nhất Tuyến của Tĩnh Hải Đại Thánh lấy tu vi trước mắt của hắn nhiều nhất chỉ có thể thi triển ba lần.

Nhưng năng lực Phá Hư của tiểu Miêu, tiêu hao càng ít, dưới tình huống cực hạn, lấy tu vi tiểu Miêu có thể thực hiện hai mươi lần Phá Hư mới đến cực hạn.

Nhưng quan trọng nhất là Phá Hư Thần Thông của tiểu Miêu, không có bất kỳ hạn chế, bất kỳ địa hình hoàn cảnh nào cũng có thể thi triển.

Nhưng Thủy Thiên Nhất Tuyến của Tĩnh Hải Đại Thánh lại chỉ có thể giới hạn trong thuỷ vực.

Trừ phá hư ra, khả năng phi hành của tiểu Miêu cũng đã làm cho Diệp Chân cực kỳ kinh hỉ.

Sau khi huyết mạch triệt để đột phá, tiểu Miêu phi hành mang theo tiếng xé gió đã làm cho người đứng ngoài mười mét cũng không nghe được.

Nhưng kinh diễm nhất lại là tốc độ phi hành của tiểu Miêu.

Trước đó, tốc độ phi hành bình thường của tiểu Miêu là khoảng ba vạn dặm một canh giờ, một ngày mười hai canh giờ, ngày tiếp theo, nhiều nhất bốn mươi vạn dặm đường, không sai biệt lắm với tốc độ phi hành của võ giả Giới Vương Cảnh sơ trung kỳ.

Nhưng bây giờ, tốc độ phi hành lại cao tới năm vạn dặm một canh giờ!

Mà đại đa số tình huống, chính là Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, ngay cả võ giả am hiểu tốc độ, tốc độ phi hành cũng sẽ không vượt qua bốn vạn dặm một canh giờ.

Mà cái tốc độ năm vạn dặm này vẫn chỉ là tốc độ bình thường của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Nếu cường giả Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong bảo trì tốc độ bốn vạn dặm, có thể kiên trì hai ngày phi hành không ngừng đã rất không tệ.

Nhưng tiểu Miêu không giống, phi hành gần như là bản năng của nó, chỉ cần chọn một phương hướng, cho dù nó đi ngủ thì cũng có thể bay thẳng đến, phi hành kéo dài một tháng cũng không có vấn đề gì.

Trừ cái đó ra, tiểu Miêu lực bộc phát vào thời khắc mấu chốt cũng tăng lên gấp bội.

Dưới tình huống khẩn cấp, tiểu Miêu có thể ngay lập tức lần lượt tăng tốc độ lên tới mười vạn dặm, hai mươi vạn dặm, bốn mươi vạn dặm, có thể lần lượt tiếp tục phi hành mười ngày, ba ngày, một ngày!

Nếu có bảo bối đại bổ Linh Lực và nguyên khí, có thể kéo dài thời gian càng dài.

Từ hướng này, tốc độ của tiểu Miêu đã nhanh hơn Tĩnh Hải Đại Thánh, hơn nữa lực bền bỉ càng mạnh!

Cũng bởi vì tốc độ của tiểu Miêu bạo tăng, nguyên bản dự tính trở về Bắc Hải quận cần tám ngày, nhưng bây giờ lại chỉ cần không đến hai ngày đã mơ hồ nhìn thấy lục địa.

Đây là tiểu Miêu chỉ ngẫu nhiên duy trì tốc độ ở mười vạn dặm, đại đa số thời gian đều lấy tốc độ năm vạn dặm phi hành.

Tùy tiện có thể tiết kiệm cho Diệp Chân rất nhiều thời gian.

- Đúng rồi, không biết Cửu Đầu Trùng cùng ở trong Thận Long Châu tiềm tu, giờ thế nào rồi!

Lúc trước, Diệp Chân là cùng lúc ném tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng vào trong Thận Long Châu để bọn chúng cùng nhau tiềm tu.

Tiểu Miêu có biến hóa to lớn như thế, Diệp Chân đối với biến hóa của Cửu Đầu Trùng cũng đột nhiên trở nên rất chờ mong!

Thần niệm khẽ động đã chìm vào trong Thận Long Châu.

Cũng ngay khi Diệp Chân đang muốn thử tỉnh lại Cửu Đầu Trùng thì Vân Dực Hổ Vương dưới mông Diệp Chân đột nhiên phát ra một tiếng hổ gầm vô cùng thê lương.

Oanh!

Tiếng hổ gầm vừa mới vang lên, không đợi Diệp Chân kịp phản ứng, gió lốc phô thiên cái địa bao trùm về phía Diệp Chân và tiểu Miêu!

Ở giữa vòi rồng, từng đạo phong nhận giống như liêm đao liên tục xoay tròn!

Hô!

Gió lốc còn chưa kịp tan biến, cơn gió kia đã thổi Tiểu Miêu ngã trái ngã phải.

Dù trong nháy mắt, Tiểu Miêu đã biến lớn cơ thể dài đến năm trăm mét, nhưng đối mặt với cơn gió thổi cuồng cuốn tới, như sóng cả xóc nảy chiếc thuyền nhỏ.

- Tiểu Miêu, mau lui lại!

Nhưng trong mắt Diệp Chân, kinh khủng chân chính, chính là Lưỡi đao ở trung tâm vòi rồng.

Theo lý thuyết, dựa vào Hắc Long Bá thể của Diệp Chân, căn bản không sợ gió lốc, nhưng lúc này, thanh đao ở trung tâm vòi rồng lại làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác kiêng kị.

Trực giác của võ giả, cực chuẩn!

Nói cách khác, các thanh đao ở trung tâm vòi rồng có thể uy hiếp được Diệp Chân.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Diệp Chân cũng không biết Tiểu Miêu có thể rút về kịp hay không, nhưng lúc này, muốn Diệp Chân bỏ lại Tiểu Miêu, một mình chạy trốn, tuyệt đối không thể nào!

Trong chớp mắt, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên hiện lên trước người Diệp Chân, khi Lôi Quang rung động, ngay trước người Diệp Chân và Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, ngưng ra một mặt Lôi Quang Kết Giới.

Trong phút chốc, tốc độ cơn lốc kia cực nhanh, Diệp Chân vừa mới ngưng tụ ra Lôi Quang Kết Giới còn chưa triệt để hoàn thành, đã bị lưỡi đao trong gió lốc phá vỡ.

Trong chốc lát, trong cơn lốc kia mang theo lực lượng vô cùng cuồng bạo, phá hủy tất cả, đang bao phủ tới phía Diệp Chân và Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu.

Thậm chí, Diệp Chân cảm ứng được các lưỡi đao ở trung tâm vòi rồng được bắn ra xa trong không khí, cắt gương mặt hắn đến đau rát.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân đã cho thần niệm chìm vào Chiến Hồn Huyết Kỳ.

Đối mặt với tình huống bất ngờ, phạm vi bao phủ cực lớn, uy lực tập kích lại cực kỳ mạnh mẽ, Chiến Hồn Huyết Kỳ là vật trước mắt duy nhất có khả năng bảo vệ Diệp Chân hắn và Tiểu Miêu.

Nhưng khoảnh khắc thần niệm của Diệp Chân chìm vào Chiến Hồn Huyết Kỳ, sưu một tiếng, ánh sáng trước người Diệp Chân bắt đầu biến hóa, đã xuất hiện trong thông đạo không gian.

Khoảnh khắc thân hình biến mất trên bầu trời, Diệp Chân nghe được một tiếng kêu kinh ngạc ngoài ý muốn!

Một tiếng kêu nhẹ này để thần sắc của Diệp Chân bất ngờ trầm xuống.

Đây tuyệt đối là có người đang cố ý đánh lén!

Nhưng vấn đề là, thời gian nửa năm này, Diệp Chân vẫn luôn trong thủy phủ Hiển Thánh, cũng chưa từng lộ diện trong thủy phủ Hiển Thánh, phần lớn thời gian đều khổ tu trong Thận Long châu.

Đây là lần đầu tiên Diệp Chân lộ diện trong nửa năm qua, mà tất cả hành trình đều do Diệp Chân và Tiểu Miêu tùy tâm sở dục, làm sao bị người để mắt tới?

Cũng không thể ở lâu trong thông đạo không gian, chỉ dừng lại ước một cái hô hấp, Diệp Chân cưỡi Tiểu Miêu thoát từ trong hư không ra, xuất hiện trên không trung.

Nhưng, lúc này xuất hiện một nơi, cách nơi mới vừa rồi bị tập kích, cách xa ít nhất ba ngàn dặm.

Đã thoát khỏi người đánh lén kia, bây giờ Diệp Chân muốn làm, tìm cách nhìn xem, xem thử người đánh lén này là ai, xem thử người đánh lén này đến cùng là ai phái tới.

Có lẽ, nên gọi Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh đang tiềm tu trong Thận Long châu đi ra.

Trước hết để cho hắn nghe một chút!

Không sai, hai người Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh và Lăng Thiên Bích cũng được Diệp Chân đưa vào trong Thận Long châu tiềm tu.

Kế hoạch ban đầu, Diệp Chân không muốn để lộ bí mật trước mặt hai người này.

Nhưng thiên phú thần thông của Đại Nhĩ Đóa hết sức quan trọng, cực kỳ quan trọng, mà uy lực của thiên phú thần thông trực tiếp có quan hệ với tu vi cao thấp.

Uy lực Chúng Sinh Bách Huyễn thần thông của Lăng Thiên Bích cũng vô cùng to lớn.

Dưới trướng Diệp Chân, Lăng Thiên Bích trừ Diệp Chân chính là người duy nhất có thể ngưng kết Nguyên Linh, nói cách khác, Lăng Thiên Bích là người duy nhất có thể gây ảnh hưởng lên thần hồn của cường giả Đạo Cảnh.

Nhưng vẫn như cũ vì tu vi không đủ.

Cho nên, Diệp Chân dứt khoát cho Lăng Thiên Bích và Đại Nhĩ Đóa cùng nhau tiến vào trong Thận Long châu tiềm tu.

Nhưng, nơi hai người bọn họ tiềm tu, lại có Thận Long Nguyên Linh A Sửu khống chế, trong không gian Thận Long châu, vạch ra một vùng không gian riêng, ngăn cách với mấy người Thiên Dực Tam Thánh.

Bọn hắn trong không gian Thận Long châu vô luận đi lại như thế nào, cũng không gặp phải những người khác.

Nhưng, liên quan tới lực lượng Thời Tự này, Diệp Chân cũng không có nói rõ với bọn hắn, chính là để bọn hắn an tâm tu luyện.

Nhưng khoảng khắc Diệp Chân chuẩn bị gọi Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh rời khỏi không gian Thận Long, nơi chân trời xa, đột nhiên truyền đến âm thanh phong lôi cuồn cuộn.

Một đạo ánh sáng màu xanh như sét đánh không kịp bưng tai xuất hiện trong tầm mắt Diệp Chân.

Tốc độ kia, đơn giản nhanh đến cực hạn.

- Tiểu Miêu, mau lui lại!