← Quay lại trang sách

Chương 1840 Đập Phá Quán (2)

Thần niệm khẽ động, thần niệm ba động bàng bạc như biển chợt tránh như tức thì, Luyện Hồn Thần Quang xích hồng sắc thẳng tắp đánh vào trán Nguyệt tế kia.

Cho dù Nguyệt tế kia đã sớm đúc thành Huyền Cung, thần hồn được Huyền Cung bảo hộ chặt chẽ, nhưng hiện tại luyện hồn thần quang của Diệp Chân chính là oanh ra từ Nguyên Linh.

Càng là Nguyên Linh Tứ Sắc hiếm thấy.

Về mặt sức mạnh, căn bản chính là nghiền ép.

Bởi vì sau khi Diệp Chân ngưng tụ thành Nguyên Linh, uy lực thần hồn đã tăng lên ít nhất gấp hai lần so với trước.

Mà thêm một lần khổ tu năm năm trong không gian Thận Long Châu, dù sau hai năm Diệp Chân tận lực không tu luyện Nguyên Linh, nhưng tích lũy từ mấy năm trước, mỗi ngày dùng Thượng Phẩm Niệm Linh Đan tu luyện, Nguyên Linh của Diệp Chân tiến thêm một bước dài.

Nguyên Linh của Diệp Chân đã từ lúc vừa bắt đầu hai thốn, tăng trưởng đến ba tấc, lực lượng thần hồn tăng lên gần năm thành.

Tu vi thần hồn của một nguyệt tế Giới Vương Cảnh ngũ trọng, căn bản giống như trưởng thành đối phó tiểu hài.

Dù có Huyền Cung bảo vệ cũng trong nháy mắt bị trọng thương!

Tên Nguyệt tế Giới Vương Cảnh ngũ trọng đột ngột phát ra một tiếng rên rỉ, tai mắt mũi miệng chảy máu, cả người nặng nề rơi xuống mặt đất, không còn một chút sức lực.

Tình cảnh này làm cho nhóm Nguyệt tế Chiến Hồn Điện, còn có các tư tế bốn phương tám hướng vây xem đều kinh ngạc.

Thẳng đến lúc này, bọn hắn mới hiểu được, vừa rồi Diệp Chân đối phó tinh tế Hồng Viễn đã là thủ hạ lưu tình.

Mà còn là đại đại lưu tình.

Không nói khác, công kích thần hồn giống như vừa rồi, tên tinh tế Hồng Viễn kia sợ là đã hồn phi phách tán.

Đến tận đây, sắc mặt một đám các tư tế Chiến Hồn Điện mới chân chính thay đổi.

Bọn hắn mới phát hiện ra, Diệp Chân này có tu vi tự xưng là Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ cầu bại một lần, hình như cũng không phải đang nói đùa!

- Chư vị làm chứng, Diệp mỗ đang luận bàn với Chiến Hồn Điện Nguyệt tế Bì Tri Long, nhưng tên tặc này lại không để ý liêm sỉ, hèn hạ vô sỉ từ sau lưng đánh lén ta, cho nên ta mới ra tay ác độc, không phải do Diệp mỗ cố ý!

- Diệp tả chủ tế yên tâm, chúng ta đã tuân theo ngươi phân phó, dùng linh ảnh ghi lại một màn vừa rồi.

- Diệp tả chủ tế là theo quy củ của Tổ Thần Điện ta khiêu chiến nguyệt tế Chiến Hồn Điện, đã vậy còn lưu thủ, là người của Chiến Hồn Điện không tuân quy củ.

Trong đám người có mấy tế vệ đến từ Man Linh Điện lớn tiếng nói.

Nguyệt tế vừa rồi bị Diệp Chân dùng Luyện Hồn Thần Quang trọng thương, lúc này phổi đều sắp bị tức điên.

Hắn bị Diệp Chân đánh trọng thương thần hồn, thương thế thần hồn khôi phục cực chậm, hắn muốn khôi phục thì nhanh nhất cũng phải mất trên hai năm.

Nhưng bây giờ ngược lại tốt, hắn ăn phải cái lỗ vốn bị người đánh thảm, còn phải gánh vác cái tiếng hèn hạ vô sỉ, đơn giản...

- Nguyệt tế Bì Tri Long Bì, vừa rồi bại trận, ngươi có phục hay không?

Diệp Chân đột nhiên hỏi.

- Không phục!

Bì Tri Long vô cùng kinh ngạc đối với thực lực Diệp Chân bày ra, nhưng vẫn như cũ cứng cổ nói, muốn làm cho hắn phục, không thể nào!

- Không phục, được rồi! Ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội, tiếp tục luận bàn với ngươi, đánh tới ngươi phục mới thôi!

Diệp Chân nói.

Nghe vậy, Bì Tri Long cảm thấy ngoài ý muốn, nhất là sau khi xác nhận trường kiếm của Diệp Chân rời khỏi.

Hắn mơi trở mình xoay người bay lên, Bì Tri Long điều chỉnh hô hấp, định lần nữa tiến công.

Lần này, hắn không xúc động giống như trước đó nữa, chỉ nghĩ một chiêu đánh ngã Diệp Chân, mà đã trở nên vô cùng cẩn thận, trong tay có thể nhìn thấy vài phần thủ thế.

Nhưng.... vẫn không có gì khác lúc nãy!

Bì Tri Long chỉ cảm thấy hoa mắt, trên mông lại là một đại lực không thể chống cự đạp tới, lần nữa bị đạp bay về phía trước như chó gặm bùn.

Sát khí lần nữa như kim đâm vào sau gáy của hắn, làm cho hắn cả cử động cũng không dám.

Các tư tế quan chiến xung quanh, còn có các tư tế Chiến Hồn Điện, mỗi người thấy vậy đều trợn mắt hốc mồm.

Bọn hắn có người thậm chí còn không có thấy rõ động tác của Diệp Chân thì Bì Tri Long đã thua.

Hơn nữa hay là thua liên tiếp hai lần!

Không có cách, võ công trong thiên hạ, duy khoái bất phá!

Thần niệm của Diệp Chân chìm vào trong Tinh hồn châu Đai Phong không trọn vẹn, tốc độ của Diệp Chân trong cự ly ngắn đã tương đương với một phần trăm của Thái Cổ hung thú Đại Phong.

Nhưng cho dù một phần trăm tốc độ của Thái Cổ hung thú Đại Phong thì cũng không phải bọn hắn có thể so sánh, cho dù cường giả Đạo Cảnh cũng kém hơn.

Không có cách, trên phương diện tốc độ, cho dù Tạo Hóa Thần Nhân thời kỳ Thái Cổ cũng không đuổi kịp Đại Phong.

Về phần Bì Tri Long bị một cước đạp bay như chó gặm bùn, thì bởi vì Hắc Long Bá Thể của Diệp Chân.

Hắc Long Bá Thể có thể giúp cho nhục thân của Diệp Chân đến gần cường độ nhục thân Thái Cổ hắc long.

Loại cường độ nhục thân này không chỉ thể hiện trên lực phòng ngự mạnh mẽ da dày thịt thô.

Mà ở trên phương diện khác, giống như lực lượng, lại giống như trình độ hòa hợp với linh lực trong thiên địa, có thể điều động càng nhanh và càng nhiều Linh Lực trong thiên địa.

Giống như sức khôi phục mạnh hơn, lực bộc phát, loại tăng cường này là nhiều phương diện, mang tính tổng hợp.

Trước đó thực lực bản thân Diệp Chân đã có thể đối đầu với cường giả Giới Vương Cảnh, bây giờ có Tinh hồn châu Đại Phong, lại càng như hổ mọc thêm cánh!

Không!

Hẳn là tốc độ Tinh hồn châu Đại Phong mang tới làm cho thực lực của Diệp Chân, xảy ra biến hóa về chất.

Đây cũng là lực lượng căn bản nhất trong kế hoạch đến cửa chính Chiến Hồn Điện lần này của Diệp Chân!

- Lần này, ngươi có phục hay không!

Diệp Chân lần nữa nhìn về phía Bì Tri Long nói.

- Đương nhiên, nếu ngươi không phục thì chúng ta có thể đánh một lần nữa!

Nguyệt tế Bì Tri Long buồn bực.

Loại chuyện này là một nam nhân hắn sẽ không chịu thua ngoài miệng, nhưng để hắn nói không phục, hắn lại không muốn.

Nhưng nếu nói không, đó chính là lại chiến một trận với Diệp Chân, chẳng lẽ còn muốn đưa cái mông cho Diệp Chân đạp một lần nữa.

Mặt mũi của hắn đều sắp mất hết.

Thấy Bì Tri Long không nói lời nào, Diệp Chân cũng không ép buộc nữa, dù sao mục đích lần này hắn đến đây là theo quy củ gây sự với Chiến Hồn Điện, không phải đến nhục nhã người.

- Nếu ngươi không lên tiếng thì ta sẽ xem như ngươi phục, luận bàn giữa ngươi và ta là ngươi thua!

Nói xong, Diệp Chân tiêu sái thu kiếm, ánh mắt khẽ động, chỉ về phía một nguyệt tế khác của Chiến Hồn Điện, nói.

- Vị nguyệt tế Chiến Hồn Điện này, có dám tiếp nhận Diệp Chân ta khiêu chiến không?

- Nếu dám thì hay phóng ngựa tới! Nếu không dám thì ta cũng không làm khó ngươi, ngươi nhất định phải nói chữ phục, chỉ cần ngươi giống Nguyệt tế Bì Tri Long Bì, giữ im lặng ngoan ngoãn chạy trở về Chiến Hồn Đại Điện là được!

Diệp Chân chỉ tay về phía một tên Nguyệt tế nói.

Bì Tri Long cạnh đó đừng nói là da mặt, ngay cả cổ cũng đã đỏ lên, cực tức này...

Mà nguyệt tế bị Diệp Chân điểm danh thì không biết giả hồ đồ hay sợ Diệp Chân mà khi bị Diệp Chân chỉ tay, nhìn xung quanh, giả vờ giả vịt tìm xem Diệp Chân chỉ là vị nào.

Không phải hắn nhát gan.

Kỳ thật hắn đã bị thực lực Diệp Chân bày ra dọa sợ.

Trong mấy hơi thở đã liên tiếp đánh bại ba vị Nguyệt tế, mà ba vị Nguyệt tế này ngay cả góc áo của Diệp Chân cũng không chạm được, hắn đi lên đó cũng không có chỗ tốt.

Còn không tốt bằng không mất mặt.

Đáng tiếc là hôm nay Diệp Chân đến đây để gây sự, hắn muốn làm con rùa đen rút đầu cũng không có bất kỳ tác dụng!

- Đừng nhìn, ta khiêu chiến chính là ngươi, vị Nguyệt tế đại nhân thắt trùng thiên ngọc quan đang nhìn trái nhìn phải, ta khiêu chiến là ngươi, nếu ngươi sợ không dám ứng khiêu chiến của ta thì có thể trực tiếp chạy trở về Chiến Hồn Đại Điện!

Diệp Chân không lưu tình chút nào quát.

Tên Nguyệt tế mặt mo đỏ ửng, hơi có chút bất đắc dĩ đứng dậy.

Loại chuyện này, trước mắt bao người bị một võ giả Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong khiêu chiến, còn bị người ta vây trước cửa chính Chiến Hồn Điện nhà mình, muốn ứng chiến cũng không được.

Không chỉ hắn gánh không nổi người kia, cho dù Chiến Hồn Điện bọn hắn cũng gánh không nổi người kia!

Nhưng vấn đề là, hắn đối mặt Diệp Chân không có bất kỳ lòng tin nào.

Mấy hơi sau, vị Nguyệt tế này bị một Tru Tà Thần Lôi của Diệp Chân đánh cho toàn thân cháy như than.

Đương nhiên, thương thế thật ra không nặng như bề ngoài.

Nhưng, tên Nguyệt tế đó vì sợ tiếp tục mất mặt nên quả quyết ngoẹo đầu, hôn mê bất tỉnh!

- Ha ha, lại một vị nữa thua!

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, lần nữa chỉ tay một vị Nguyệt tế khác nói.

- Mời vị Nguyệt tế đại nhân này đến, Man Linh Điện Diệp Chân chuyên tới để mời khiêu chiến, xin chỉ giáo!

Vẫn như cũ không chút huyền niệm nào mà bị Diệp Chân dùng một chiêu đánh trọng thương, mà Diệp Chân thì lại chủ động hướng về mấy vị Nguyệt tế khác khiêu chiến.

Trong lúc nhất thời, trong ngắn ngủi nửa khắc đồng hồ, nguyệt tế Chiến Hồn Điện bị Diệp Chân đánh trọng thương đã cao hơn mười vị, mà tư tế các điện vây xem náo nhiệt lại càng ngày càng nhiều.

Lúc này, rốt cục có các tư tế của Chiến Hồn Điện kịp phản ứng, trước mắt Tả đại chủ tế của Man Linh Điện này, hôm nay tới không đơn thuần là vì khiêu chiến.

Chuẩn bị đầy đủ như thế, không chỉ có người ghi chép linh ảnh, còn liên tiếp đánh bại hơn mười vị nguyệt tế, hiển nhiên là đến gây chuyện.

Nếu còn không có cao thủ xuất thủ, mặt của Chiến Hồn Điện bọn hắn cũng sắp bị đánh sưng, sau này các tư tế Chiến Hồn Điện, sợ là sắp không ngẩng đầu được lên trong Tổ Thần Điện.

Lập tức, có tư tế thật nhanh chạy về phía chỗ sâu Chiến Hồn Điện, hô to.

- Không tốt, có người đến đập phá quán!

- Điện chủ, Tả đại chủ tế, Hữu đại chủ tế, việc lớn không tốt, có người đến đánh Chiến Hồn Điện ta!