Chương 1898 Quốc Sư Huyễn Trị Quyết Đoán
Ánh mắt quốc sư Huyễn Trị lại rơi vào trên người một nhóm hơn trăm tên thái giám đi theo Mao tổng quản, nhất là ánh mắt nhìn về phía Mao tổng quản có chút kiêng kị.
- À, Huyễn Trị quốc sư, đây là Mao tổng quản Hoàn Vương phủ cũng tới vì chuyện này.
Quách Chương giải thích.
Vừa nghe giải thích, Huyễn Trị quốc sư mới dần thoải mái, bộ dạng phục tùng cúi đầu xuống đi theo sau lưng Quách Chương, nhanh chóng lướt về phía Thượng Cổ na di trận.
Thượng Cổ na di trận ở trung tâm của Hải Nguyên thành, cách rất gần Vương Cung, bay lượn một đường chỉ tốn mấy chục hơi thở đã đuổi tới.
Còn chưa tới nơi, một đoàn người quốc quân Quách Chương, thừa tướng, đại tướng quân đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết.
Một đoàn người nghe vậy thì kinh dị không thôi.
Đợi khi Hải Nguyên hầu quốc quốc quân Quách Chương, thừa tướng, đại tướng quân đến gần nhìn thấy tình huống trước mắt thì càng muốn rách cả mí mắt.
Xung quanh Thượng Cổ na di trận không chỉ thi thể đang nằm, máu tươi chảy ngang, hơn nữa chín thành thi thể đều mặc hắn y giáp của Hải Nguyên hầu quốc bọn.
Hữu Tướng Quân Ngô Sủng, còn có một đám gần trăm tên tinh nhuệ tướng lĩnh Huyền Cung Cảnh từ các quân điều tới, lúc này từng người bị trói thành giống như bánh chưng.
Càng làm cho bọn người Quách Chương vừa kinh vừa sợ là lúc này nhân mã của Tuần Tra Ti đang dùng man lực đánh gãy hai chân của tù binh quân binh Hải Nguyên, có dùng sức quá mạnh, chân của rất nhiều binh sĩ cong thành một góc độ quỷ dị, có người còn lộ ra xương trắng.
Nhìn một màn này, Quách Chương tức giận đến đầu cũng run lên.
Phách lối!
Họ Diệp này thật quá phách lối.
Hận cũ chưa tiêu, thù mới lại tới.
Hơn nữa, quốc quân hầu quốc như hắn cũng đã đến mà Diệp Chân lại vẫn không có bất kỳ ý tứ dừng tay.
- Dừng tay!
- Dám sát hại quân binh Hải Nguyên ta, Diệp Chân, ngươi đây là gan to bằng trời, Diệp Chân ngươi đang muốn tạo phản sao?
Quách Chương rống giận.
Nghe Quách Chương gào thét, Diệp Chân lại ngay cả mí mắt cũng không nhếch, giống như không nghe thấy.
Bị không để ý tới!
Gương mặt Quách Chương lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân một chỉ hữu tướng quân Ngô Sủng và tướng lĩnh Huyền Cung Cảnh bị trói thành bánh chưng.
- Mắt các ngươi đều mù hết rồi à, chân của hơn một trăm người này sao còn chưa gãy?
Trịnh Quân Soái đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó thì đại hỉ, ngay lập tức dùng tay đập lên đầu một tên binh sĩ gần đó.
- Không nghe thấy mệnh lệnh của đại nhân sao, những người này cũng phải đánh gãy chân, toàn bộ.
Quách Chương ngẩn ngơ, hắn không ngờ, đích thân hắn đến đây nhưng Diệp Chân vẫn còn lớn lối như thế, lại còn muốn đánh gãy chân của hữu tướng quân Ngô Sủng của Hải Nguyên hầu quốc hắn.
- Ngươi dám!
Răng rắc!
m thanh gãy chân và tiếng gầm gừ của Quách Chương vang lên vô cùng thanh thúy.
Nhưng Hữu Tướng Quân Ngô Sủng kia cũng coi như người xương cứng, lại không kêu một tiếng nào.
Nhưng Quách Chương lại bị kích thích, trước sau tức giận đan xen, cực kỳ phẫn nộ,
- Ngay trước mặt quả nhân cũng dám hành hung!
- Diệp Chân, nếu hôm nay ngươi không cho quả nhân một câu trả lời thỏa đáng thì đừng mơ tưởng sống rời khỏi nơi này!
- Bay vây, bao vây toàn bộ bọn hắn lại!
Theo quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương ra lệnh một tiếng, đại tướng quân Hải Nguyên hầu quốc lập tức chỉ huy ba vạn Cấm Quân của Hải Nguyên hầu quốc giống như thủy triều lao lên.
Linh quang của đao thương kiếm kích bắn ra bốn phía, hàn quang liên nỗ lập loè, lập tức bao vây Diệp Chân và một vạn đại quân phía sau hắn chặt đến không lọt một giọt nước.
Hơn nữa, trước đó Diệp Chân ngang nhiên hạ lệnh tấn công quân đội thủ vệ Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên hầu quốc, chưa nói đến một vạn quân coi giữ thương vong thảm trọng, mà còn toàn quân bị bắt.
Cho nên, lần này đại tướng quân Hải Nguyên hầu quốc phải vạn phần cẩn thận, ngay khi vây quanh trực tiếp hạ lệnh ba vạn Cấm Quân kết thành quân trận.
Trong lúc nhất thời, xung quanh Thượng Cổ na di trận sát khí ngút trời, sắc mặt Trịnh Quân Soái lúc trước ngang nhiên đánh gãy hai chân của Hữu Tướng Quân Ngô Sủng cũng biến thành vô cùng ngưng trọng.
Lập tức, hắn định chỉ huy quân đội dưới quyền kết trận ngăn địch, đề phòng ngoài ý muốn, nhưng lại bị Diệp Chân ngăn cản.
- Rất tốt!
Diệp Chân nhìn ba vạn Cấm Quân của Hải Nguyên hầu quốc bao vây bọn hắn một chút, cười lạnh nói.
- Nếu Hải Nguyên hầu quân muốn bản sứ cho các ngươi một câu trả lời thỏa đáng, vậy thì tốt, bây giờ bản sứ sẽ cho các ngươi một câu trả lời thỏa đáng.
Diệp Chân vừa dứt lời, ngay lập tức Trịnh Quân Soái và Liễu Phong, còn có một đám thuộc hạ sửng sốt.
Không phải chứ?
Đại nhân nhà mình nhanh như vậy đã bị dọa sợ?
Chuyện này hoàn toàn không giống với tác phong của đại nhân nghe.
Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương cũng ngẩn ngơ, hắn cũng không ngờ hắn vừa bao vây mà Diệp Chân đã chịu thua, muốn cho hắn một câu trả lời thỏa đáng.
Mặc dù ngữ khí của Diệp Chân hơi cổ quái, nhưng vẫn rất hả giận.
Nhưng thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc lại nhìn ra một tia không đúng, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Diệp Chân.
Ngay tại mắt bao người, Diệp Chân tiện tay ném ra hai cái Trận Bàn, linh quang bắn ra, hai Trận Bàn trên lập tức khảm nạm trên thượng phẩm linh thạch.
Tất cả mọi người nhận ra, đây là thông tin na di trận cỡ nhỏ.
Động tác của Diệp Chân không ngừng lại, ngón tay nhoáng một cái đã có một ngọc giản ảnh lưu niệm bay ra, dưới thần hồn của Diệp Chân khống chế bay lên giữa không trung, ghi chép lại tình hình xung quanh Thượng Cổ na di trận.
Nhất là cờ hiệu của Tuần Tra Ti bọn hắn, còn có đội ngũ quân đội Hải Nguyên hầu quốc vây quanh Tuần Tra Ti bọn hắn, quân đội đằng đằng sát khí, đao thương kiếm nỏ linh quang lên.
Người kịp phản ứng sớm nhất là thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc, vẻ mặt quýnh lên, vội vàng hướng về phía quốc sư Huyễn Trị nói.
- Quốc sư, mau giành lại ngọc giản lưu ảnh.
Thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc đã kịp phản ứng, thế nhưng quốc sư Huyễn Trị thì lại không kịp phản ứng, hơn nữa vị quốc sư này tôn sùng thân phận, bình thường chỉ có quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương mới có thể mời được.
Thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc muốn mệnh lệnh chỉ huy hắn, không có cửa đâu!
Cho nên, dù thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc vội vàng nhưng vị Huyễn Trị quốc sư kia cũng không nhúc nhích chút nào, Thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc gấp đến dậm chân.
- Quân thượng, chúng ta là phong quốc, theo luật Đại Chu....
Thừa tướng vừa hô như thế, quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương cho dù có ngốc thì cũng hiểu rõ trước mắt chỉ huy Cấm Quân vây quanh nhân mã của Tuần Tra Ti là đang làm gì.
Đó là đang bị người mượn cớ.
Ngọc giản lưu ảnh này đưa ra, vậy thực sự là chứng cứ tạo phản.
Chuyện tạo phản này là Tuần Tra Ti báo lên, lại có chứng cứ, cho dù là hiểu lầm, nhưng cuối cùng náo xuống tới thì cho dù Hải Nguyên hầu quốc bọn hắn không chết cũng phải lột một lớp da.
Một người ngoài ăn cơm của nhà ngươi sắp đánh giết chó giữ nhà vô cùng trung thành của nhà ngươi, ngươi sẽ có phản ứng gì?
Ngươi sẽ xử phạt người ngoài ăn cơm nhà ngươi hay xử trí chó giữ nhà vô cùng trung thành của nhà ngươi?
Đáp án đã vô cùng rõ ràng.
Hiện nay, Tuần Tra Ti chính là chó giữ nhà vô cùng trung thành của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, mà quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương thì thuộc về người ngoài ăn cơm Đại Chu.
Một khi việc này bị dâng lên, dùng chân nghĩ cũng sẽ biết Nhân Tôn Hoàng xử trí ai.
- Làm phiền quốc sư, mau cướp lại ngọc giản lưu ảnh đó.
Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương kịp phản ứng đã dùng tốc độ nhanh nhất nói với Huyễn Trị quốc sư.
Người sau gật đầu xác nhận, Quách Chương ngay đó triệt để tỉnh ngộ lại, mệnh lệnh vừa rồi của hắn chính là ngốc ngốc đưa chứng cứ cho người ta.
Lúc này, hỏa khí dù lớn, lại tức giận, dù mất mặt nhưng vẫn phải mệnh lệnh.
- Lập tức giải tán cấm quân!
Nhưng Diệp Chân nhưng không phải người ngu, căn bản không cho hắn cơ hội.
Ngay khi Thừa tướng Hải Nguyên hầu quốc mở miệng, Diệp Chân đã thu lại ghi lại linh ảnh vào trong tay, cùng lúc đó, uy áp của đặc hữu cường giả Đạo Cảnh Huyễn Trị quốc sư kia đột ngột lan ra.
Trong chớp mắt đã làm những binh lính tu vi thấp quỳ ngã đầy đất, khí tức của Huyễn Trị quốc sư cũng gắt gao khóa chặt Diệp Chân.
Nói cho đúng, là khóa chặt ngọc giản lưu ảnh trong tay Diệp Chân.
Nhưng ngay khi Huyễn Trị quốc sư động, thân hình ba trăm tế vệ sau lưng Diệp Chân cũng chớp động, tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt lăng lệ quát một tiếng.
- Tả đại chủ tế của Man Linh Điện dưới Tổ Thần Điện, truyền thừa thần sứ Diệp Chân Diệp tả chủ tế giá, ai dám làm càn?