← Quay lại trang sách

Chương 1899 Cung Kính Không Bằng Tuân Mệnh

Tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt lệ quát một tiếng đã làm kinh sợ tên Đạo Cảnh quốc sư Huyễn Trị đang muốn động thủ.

- Người đâu, bố trí tế đàn Chiến Linh Man Linh Điện, chuẩn bị xin Chiến Linh trợ giúp!

Là người phụ tránh an toàn cho Diệp Chân, tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt lại không buông lỏng chút nào.

Dịch Tuyệt là một trong không nhiều cao thủ Giới Vương Cảnh của Man Linh Điện, ở trong Man Linh Điện, tu vi cũng xếp tại trước mười, tu vi cao tới Giới Vương Cảnh lục trọng, chiến lực trong cường giả Giới Vương Cảnh của Man Linh Điện có thể đứng vào trước năm.

Chính là điện chủ Trường Nhạc công chúa thông qua đủ loại thủ đoạn mua chuộc làm thân tín, sau đó bị Trường Nhạc công chúa phái tới làm tế vệ của Diệp Chân.

Lúc ấy, Trường Nhạc công chúa cũng chỉ có một yêu cầu, nếu Diệp Chân gặp nguy hiểm thì cũng phải không tiếc bất cứ giá nào bảo vệ Diệp Chân.

Nhất là vài ngày trước đó, Diệp Chân bị Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đánh lén, sau khi Diệp Chân dựa vào năng lực của mình chạy trốn, Trường Nhạc công chúa tức giận công kích Tẩy Thiên Cổ.

Trường Nhạc công chúa đã vì chuyện này mà nổi trận lôi đình, giáo huấn tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt, càng ra nghiêm lệnh.

Lúc này mới có phản ứng quá độ của Dịch Tuyệt.

Nhưng, toàn bộ nhân mã của Hải Nguyên hầu quốc, còn có tên Đạo Cảnh quốc sư Huyễn Trị lại bị tế vệ đầu lĩnh Dịch Tuyệt của Diệp Chân dọa sợ.

Quốc sư Huyễn Trị vừa muốn ra tay đã lập tức thu liễm khí tức, vô cùng kiêng kỵ nhìn ba trăm tế vệ gắt gao bảo vệ trước người Diệp Chân.

Ở Đại Chu, Tuần Tra Ti hung danh hiển hách, nhưng đây chẳng qua là giữa quan viên và quý tộc của Đại Chu, bởi vì Tuần Tra Ti chuyên điều tra bằng chứng phạm tội của bọn hắn.

Nhưng ở trong giới võ giả, uy danh hiển hách cũng chỉ có hai thế lực lớn, đó là Thiên Miếu và Tổ Thần Điện.

Thiên Miếu còn tốt một chút, quan hệ rắc rối phức tạp, nếu lỡ đắc tội vị cao thủ nào của Thiên Miếu thì vẫn còn có khả năng cứu vãn.

Nhưng tác phong của Tổ Thần Điện không giống.

Có thể xưng là có thù tất báo!

Lúc trước, Diệp Chân chặn trước cửa chính của Chiến Hồn Điện, sau đó Chiến Hồn Điện lại mặt dạn mày dày phái ra cường giả Đạo Cảnh tới thu thập Diệp Chân.

Vị Huyễn Trị quốc sư này chính là một tán tu Đạo Cảnh, được Hải Nguyên hầu quốc trả lương cao mời đến làm quốc sư trấn quốc, nhưng tốn mấy ngàn năm, dùng thân phận tán tu đột phá đến Đạo Cảnh, lịch duyệt cũng không phải giả.

Hắn biết rõ, người nào có thể động, người nào không thể động.

Bằng không, làm sao có thể sống đến bây giờ.

Trên địa bàn Đại Chu này, người của Thiên Miếu và Tổ Thần Điện, nếu có thể không động vào thì tận lực không động vào.

Nhưng nếu gặp phải gia hỏa khinh người quá đáng, Huyễn Trị quốc sư cũng không phải không thu thập qua.

Nhưng đó chỉ là giới hạn trong cao thủ Thiên Miếu và tư tế Tổ Thần Điện bình thường.

Giống Diệp Chân trước mắt, có xưng hào Tả đại chủ tế, truyền thừa thần sứ, còn có ba trăm tế vệ liều mình bảo vệ, không một lời đã sắp bày ra tế đàn mời Chiến Linh bảo vệ.

Cái đó có thể xưng là Cửu Tiêu Thần Lôi.

Tán tu giống như hắn, cho dù là Đạo Cảnh, giẫm lên sợ cũng phải ngã đủ xui xẻo tám đời, xử lý không tốt có thể mất cả tính mạng.

Cho nên, nhìn thấy trận thế này, quốc sư Huyễn Trị ngẩn người tại chỗ, không dám nhúng tay.

Nói đùa, nhân vật quan trọng mà ngay cả tế vệ Tổ Thần Điện cũng liều chết bảo vệ, nếu hắn dám động đó là ông cụ thắt cổ, chán sống.

Huyễn Trị quốc sư không động thủ, nhưng quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương không giống.

Quốc sư Huyễn Trị là người mà hắn tốn lương cao mời tới tọa trấn hầu quốc, vừa rồi nhất thời vô ý để tên Diệp Chân này chui chỗ trống, lưu lại chứng cứ có thể cáo hắn.

Sau khi hắn hối hận buồn bực vạn phần, nghĩ tới biện pháp duy nhất chính là cướp ngọc giản lưu ảnh này về, sau đó hủy đi.

Nếu trong tay Diệp Chân không có chứng cứ thì cho dù báo cáo Tuần Tra Ti cũng là nói mà không có bằng chứng.

Nhưng muốn cướp từ trong tay Diệp Chân thì cũng phải có kỹ xảo.

Ngươi phái nhiều người vây công, thật coi tuần tra thần liệp Tuần Tra Ti là kẻ ngu chỉ để trang trí?

Như thế, Hải Nguyên hầu quốc hắn sẽ thật ngồi vững lên tội tạo phản.

Nhưng nếu phái cao thủ lấy thực lực cao áp đảo, trong điện quang hỏa thạch cướp ngọc giản lưu ảnh từ trong tay Diệp Chân về, thì đây coi là chuyện khác.

Người của Tuần Tra Ti, chính là muốn lưu cũng không để lại chứng cứ gì.

Hải Nguyên hầu quốc bọn hắn cũng thoát khỏi cái phiền toái này.

Nhưng làm cho Quách Chương buồn bực là, nuôi binh nghìn ngày dùng binh chỉ một giờ, không ngờ quốc sư Huyễn Trị lại vào thời khắc mấu chốt rơi dây xích, dừng bước không tiến.

Mắt thấy sắp đánh mất cơ hội cuối cùng, Quách Chương tức giận, vội vàng nhìn quốc sư Huyễn Trị, nói.

- Quốc sư, ngươi nhận vô số cung phụng của Hải Nguyên hầu quốc ta, sao còn chưa động thủ? Nhanh!

Bị quốc quân Hải Nguyên hầu quốc thúc giục, lông mày quốc sư Huyễn Trị nháy mắt nhíu chặt thành hình chữ Xuyên.

Nếu chỉ riêng là một Tuần Phong Sứ dưới trướng Tây Tuần Thú, hắn ỷ vào thực lực cướp lại món đồ nhỏ kia thì cũng còn có thể được.

Nhưng tế vệ của Tổ Thần Điện đã xuất ra tế đàn, sắp mời chiến linh, đây chính là thủ đoạn liều mạng của tế vệ.

Mà còn là động thủ với Tả đại chủ tế, truyền thừa thần sứ của một điện.

Hắn còn không muốn chết, hắn đang còn muốn đi càng xa trên con đường võ đạo nữa.

Hắn không muốn bị Tổ Thần Điện truy sát khắp thiên hạ!

Trong chớp mắt, quốc sư Huyễn Trị đã có quyết đoán.

Thần niệm khẽ động, thượng phẩm linh thạch giống như núi cùng với các loại thiên tài địa bảo điên cuồng rơi xuống, chồng chất đến trước mặt quốc quân Hải Nguyên hầu quốc.

- Quách hầu quân, cái chức quốc sư Hải Nguyên hầu quốc này, lão phu không với cao nổi, thiên tài địa bảo được ngươi cung phụng còn dư bảy thành, toàn bộ trả lại cho ngươi.

- Ba thành đã dùng, mấy năm này lão phu tọa trấn hầu quốc thay ngươi trấn áp hầu quốc, bình hải hoạn, cũng nên được!

- Từ giờ trở đi, lão phu Huyễn Trị không có bất kỳ liên quan gì với Hải Nguyên hầu quốc các ngươi nữa, chức quốc sư còn xin mời cao minh khác.

- Cáo từ!

Vừa chắp tay, quốc sư Hải Nguyên hầu quốc ném ra ấn tỉ quốc sư, lập tức rời khỏi.

Quách Chương hoá đá tại chỗ!

Tại sao có thể như vậy?

Cả đám người Hải Nguyên hầu quốc, ngay cả Diệp Chân cũng không ngờ tới vị Huyễn Trị quốc sư Đạo Cảnh sơ kỳ trước mắt sẽ làm trận bỏ chạy…

Lần đầu tiên Diệp Chân phát hiện, thân phận Tả đại chủ tế và truyền thừa thần sứ Man Linh Điện lại ngưu bức đến thế.

Thậm chí còn có tác dụng lớn hơn so với danh hiệu Tuần Phong Sứ đường thứ hai của hắn, có thể trực tiếp dọa một vị cường giả Đạo Cảnh sợ chạy mất.

Quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương như bị ngũ lôi oanh đỉnh.

Trước mắt, vị Huyễn Trị quốc sư này chính là hắn sai vô số người, bỏ ra cái giá cực lớn mời về làm quốc sư trấn quốc.

Sau khi mời đến, đúng là phát huy ra tác dụng vô cùng kinh người.

Lấy tên tuổi Đạo Cảnh giúp Hải Nguyên hầu quốc bọn hắn mời chào một bộ phận cao thủ bên ngoài, càng làm cho một ít tai hoạ ngầm trong hầu quốc biến mất không còn.

Trừ cái đó ra, Hải Nguyên hầu quốc gần Bắc Hải, cũng giống như Bắc Hải quận, cũng có lũ lụt trừ mãi không hết, vô cùng bối rối.

Nhưng sau khi Huyễn Trị quốc sư lên tọa trấn hầu quốc, liên tục bắt sống bốn vị thủy phủ thủy quân xâm phạm biên giới, ép đến bọn hắn ký hiệp nghị không được xâm phạm hải cương Hải Nguyên hầu quốc.

Mới giúp cho hải cương của Hải Nguyên hầu quốc yên tĩnh hơn, Quách Chương tự tin sống chung với vị Huyễn Trị quốc sư này rất tốt.

Nhưng bây giờ lại bởi vì một câu hắn thúc giục động thủ với Diệp Chân mà muốn rời khỏi hắn, còn không tiếc xuất ra một lượng lớn vật tư cung phụng trước đó, nhất đao lưỡng đoạn với hắn.

Cái này khiến đáy lòng Quách Chương dâng lên một tia hoảng sợ.

Diệp Chân này, thậm chí ngay cả Đạo Cảnh quốc sư cũng không dám trêu chọc?

Hoảng sợ thì hoảng sợ, nhưng quốc quân Hải Nguyên hầu quốc lại không thể ngồi nhìn quốc sư trấn quốc vất vả mời tới rời đi như thế.

Không nói cái khác, không có quốc sư tọa trấn thì lũ lụt của Hải Nguyên hầu quốc sợ là lại muốn nhiều lần, cũng không lo được mặt mũi.

- Quốc sư, không cần đi! Quả nhân sai, là quả nhân vội vàng, còn xin quốc sư bớt giận.

Quách Chương vội vàng bồi tội.

Thế nhưng, Huyễn Trị quốc sư đối với việc Quách Chương giữ lại giống như giống như không nghe thấy, không chỉ không có bất kỳ dừng lại, thân hình ngược lại tăng tốc rời khỏi.

Ngay lúc đó, nhìn một màn này, trong lòng Diệp Chân lại khẽ động.

Hải Nguyên hầu quốc có thể mời đến một vị cường giả Đạo Cảnh tọa trấn, như vậy Bắc Hải quận của hắn chưa chắc không thể đâu?

Nếu Bắc Hải quận có một vị cường giả Đạo Cảnh tọa trấn, chưa nói tới sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức, nếu có người nào muốn có ý đồ với Bắc Hải quận thì phải suy nghĩ một chút.

Trước đó, Diệp Chân đã có ý nghĩ như vậy.

Nhưng phần lớn võ giả Đạo Cảnh đều là người có chủ hoặc có nền móng, Đạo Cảnh trong tán tu là ít càng thêm ít, cho nên vẫn chưa có cơ hội.

Hôm nay nhìn thấy Huyễn Trị quốc sư của Hải Nguyên hầu quốc khiếp sợ thân phận của hắn treo ấn rời khỏi, đột nhiên trong lòng có ý nghĩ.