← Quay lại trang sách

Chương 1919 Tam Nhãn Ma Tộc Nổi Điên

Từng thân thể cường tráng, cao đến trăm mét, lông tóc màu vàng đỏ sặc sỡ, tướng mạo xấu xí hung ác, đều chứng tỏ rõ ba vị cường giả Đạo Cảnh trước mắt này tất cả đều là Ma Tộc.

Nhưng đặc thù rõ ràng nhất, chính là con mắt màu vàng thẳng đứng ở giữa mi tâm, con mắt thứ ba trên cái đầu khổng lồ của bọn chúng.

Tam Nhãn Ma Tộc.

Hơn nữa ba vị cường giả Đạo Cảnh trước mắt này còn là hoàng tộc Tam Nhãn Ma.

Nhất là vị dẫn đầu kia, Diệp Chân còn nhớ, chính là năm đó khi Diệp Chân ở Ma Tộc địa giới đi theo bên người Kim Hoa Ma Quân Kê Hoa đã nhìn thấy Nhị Trưởng Lão Tam Nhãn Ma tộc - Kê Công Việt.

Sự phát hiện này, để cho trong lòng của Diệp Chân hồi hộp, lập tức cũng biết đã xảy ra chuyện gì!

Thậm chí Diệp Chân đã nghĩ thấu toàn bộ kết quả trước sau, mấy vị này là tới vì hắn.

Ở trong Tam Nhãn Ma tộc, địa vị của Nhị Trưởng Lão Kê Công Việt chỉ đứng sau tộc trưởng và Đại Trưởng Lão Kê Vô Sinh và mấy vị quân đoàn Thống soái Tam Nhãn Ma tộc.

Có thể nói Nhị Trưởng Lão Kê Công Việt chính là một trong các nhân vật Tam Nhãn Ma Tộc có quyền thế nhất.

Nhưng dưới mắt, vị Tam Nhãn Ma Tộc này là nhân vật quyền thế ngập trời, mang theo hai vị Tôn Giả Đạo Cảnh Tam Nhãn Ma tộc khác, dịch dung hóa lẻn vào Đại Chu chạy tới Dung Nham Địa Ngục hải này, vì cái gì?

Chỉ có một nguyên nhân.

Đó chính là hơn bảy năm trước, dưới con mắt của Tam Nhãn Ma Tộc, đã xảy ra một sự kiện động trời, hơn một triệu cây Linh Hư quả biến mất không còn dấu vết.

Triệu cây Linh Hư quả kia, chính là cơ sở chủ yếu để Tam Nhãn Ma Tộc giữ được quyền nói chuyện và quyền lực trong Ma Thần cung.

Nhưng bảy năm trước, sau khi vườn Linh Hư quả của Tam Nhãn Ma tộc bị người dời đi hết, số lượng Linh Hư quả do Tam Nhãn Ma Tộc có thể lấy ra càng ngày càng ít.

Nên quyền lực và địa vị của Tam Nhãn Ma tộc đang không ngừng hạ xuống, chuyện này ảnh hưởng cực lớn, không cách nào hình dung đối với Tam Nhãn Ma tộc.

Cho đến bây giờ, Thất Trưởng Lão Kê Thành Luật Tam Nhãn Ma Tộc cầm đầu mấy mạch trưởng lão là người có liên quan còn bị nhốt ở trong luyện ngục Tam Nhãn Ma tộc.

Hơn nữa, sau khi bắt đầu xử lý cái chuyện này, Tam Nhãn Ma Tộc truy xét kỹ càng đối với mọi khả năng, từ trước tới nay chưa từng dừng lại, thậm chí đạt tới trình độ điên cuồng.

Không thể không nói, Diệp Chân vẫn đánh giá thấp năng lực và quyết tâm các trưởng lão của Tam Nhãn Ma tộc.

Khi Diệp Chân lấy ra Linh Hư quả trên đấu giá đại hội Ngũ Tiên Đảo hàng năm, tính ra cũng đã trộm được vườn Linh Hư quả thời gian mấy năm rồi.

Nóng lòng muốn tìm được Thiên Địa Linh Vật đánh thức Tiểu Yêu, lấy Linh Hư quả làm treo giải thưởng.

Không nghĩ tới lại làm cho Tam Nhãn Ma tộc chú ý.

Sau đó tìm Vương Bạch Mục bày cuộc, tìm hiểu nguồn gốc Diệp Chân lấy ra.

Đây chính là Diệp Chân cẩn thận suy đoán lý do ba vị cường giả Đạo Cảnh Tam Nhãn Ma tộc xuất hiện ở nơi này.

Diệp Chân suy đoán, cơ bản chính xác, nhưng có một chút lại không nghĩ tới.

Không phải hắn xuất ra ba mươi quả Linh Hư quả treo giải thưởng, làm cho Tam Nhãn Ma tộc chú ý, mà vườn Linh Hư quả mất, đã để cho Tam Nhãn Ma Tộc dòm ngó xung quanh.

Có thể dùng từ điên cuồng để hình dung đều không quá đáng.

Toàn bộ Hồng Hoang đại lục, nhất là trong khư thị trên tứ hải, chỉ cần giao dịch Linh Hư quả có số lượng hơn mười quả trở lên, Tam Nhãn Ma Tộc đều không tiếc bất cứ giá nào tra tìm nguồn gốc.

Tam Nhãn Ma Tộc đều phải truy tìm được, tra tường tận nguồn xuất ra Linh Hư quả.

Trong thời gian hơn bảy năm, võ giả vì giao dịch Linh Hư quả, bị Tam Nhãn Ma Tộc truy xét giết chết đã có hơn trăm.

Nhưng đều không ngoại lệ, cũng không có kết quả.

Mà Diệp Chân lấy ba mươi quả Linh Hư quả treo giải thưởng, với trong năm đó, trong đấu giá đại hội hàng năm xuất hiện hơn trăm quả Linh Hư quả đã trở thành mục tiêu truy xét quan trọng nhất củaTam Nhãn Ma Tộc mấy năm gần đây.

Vì dụ rắn rời hang, Tam Nhãn Ma Tộc đã rất nhọc lòng.

Đợi khi có khả năng thành công, Tam Nhãn Ma Tộc sẽ phái ra đội hình bọn họ cho là mạnh nhất.

Ba vị cường giả Đạo Cảnh, hai vị Đạo Cảnh trung kỳ, một vị Đạo Cảnh sơ kỳ, hơn nữa, người đứng đầu ba vị Đạo Cảnh này chính là Tôn Giả Tam Nhãn Ma Tộc - Kê Thông Đoạn có tu vi Đạo Cảnh sơ kỳ, thời gian đột phá đến Đạo Cảnh, cũng vượt qua một trăm năm.

Nếu không phải Dung Nham Địa Ngục hải cách Ma Tộc thật sự quá mức xa xôi, thậm chí Tam Nhãn Ma Tộc đã muốn phái tới một đội hình mạnh mẽ, hơn mười cường giả Đạo Cảnh, tới để chắc chắn lần hành động này không có tý sơ hở nào.

Dù sao trong mắt của Tam Nhãn Ma Tộc, kẻ đánh cắp vườn Linh Hư quả có thể có một tiểu thế giới, tùy ý ra vào, có thể đánh cắp vườn Linh Hư quả dưới mí mắt Tam Nhãn Ma tộc bọn họ, tuyệt không phải kẻ dễ xử lý.

Nên mới có một màn trước mắt này!

Một khắc này, đầu của Diệp Chân đang không ngừng suy nghĩ, tìm kế thoát thân.

Khí tức cường giả ba vị Đạo Cảnh đồng thời phong tỏa hắn, thần niệm như thủy ngân chảy ra, che lấp cả nơi đây, Diệp Chân muốn dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ chạy thoát thân, trên căn bản đã không thể nào.

Trong tình huống, khí tức bị phong tỏa, Diệp Chân vừa mới sử dụng Chiến Hồn Huyết Kỳ, còn chưa đợi Chiến Hồn Huyết Kỳ mở ra đường hầm không gian với Ma Hồn giới, Diệp Chân cũng sẽ bị Nhị Trưởng Lão Tam Nhãn Ma Tộc - Kê Công Việt bắt tại chỗ.

Cơ hội chạy trốn của Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, cũng cực kỳ nhỏ, ba vị cường giả Đạo Cảnh tư cách là trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc, ngay trong bọn họ, tuyệt đối sẽ có người tinh thông thần thông phong tỏa hư không.

Nói cách khác, Phá Hư của Tiểu Miêu cũng sẽ bị hạn chế.

Trước mắt Diệp Chân có thể bằng dựa vào duy nhất, chính là Phong Thiểm Lược.

Nhưng Phong Thiểm Lược này, lại không thể kéo dài, hơn nữa cũng không cách nào kéo ra khoảng cách xa với cường giả Đạo Cảnh.

Diệp Chân có chút bất đắc dĩ, nếu chỉ có một vị cường giả Đạo Cảnh, dựa vào lá bài tẩy của hắn bây giờ, vẫn có thể giải quyết.

Nhưng ba vị Đạo Cảnh, thật không có khả năng.

Không đợi Diệp Chân làm phép mời tới Chiến Linh trợ chiến, ba vị này đã có thể thu thập Diệp Chân rồi.

Sau khi, trong lòng Diệp Chân thay đổi thật nhanh, Vương Bạch Mục kia đột nhiên nhìn ba vị Đạo Cảnh Tam Nhãn Ma tộc hiện ra nguyên thân, âm thầm thăm hỏi thăm tổ tông mười tám đời mấy vị này.

Hắn dùng lời thề thần hồn, thật đúng là không có tác dụng gì đối với Ma Tộc.

Quan trọng hơn chính là, từ trước đến giờ, Ma Tộc không có bất kỳ uy tín nào, cũng vô cùng âm hiểm và cay độc.

Dù cho tám mươi quả Linh Hư quả sắp tới tay không cánh mà bay để cho Vương Bạch Mục đau lòng đến sắp hộc máu, nhưng so với cái mạng nhỏ của mình, Vương Bạch Mục cảm thấy, vẫn là cái mạng nhỏ của hắn quan trọng, trong nháy mắt đã đưa ra quyết định.

Cùng một giây, ánh mắt của Nhị Trưởng Lão Tam Nhãn Ma tộc Kê Công Việt liếc nhìn lướt qua Vương Bạch Mục, rồi đưa mắt về phía trên người Diệp Chân.

- Tiểu tử, biết điều khai ra Linh Hư quả trong tay ngươi đến từ đâu, bản tôn có thể cân nhắc cho ngươi một con đường sống.

- Một con đường sống?

Diệp Chân làm bộ nghĩ ngợi.

- Chuyện này ta làm sao tin tưởng các ngươi? Uy tín Ma Tộc các ngươi, giống như ta vừa mới thấy được các ngươi diễn nói không giữ lời đó nhỉ?

Đây là một trong các kết quả mới vừa rồi Diệp Chân suy tính ra, chỉ cần Diệp Chân mịt mờ tỏ rõ phía sau hắn còn có người, như vậy trước mắt ba vị Tôn Giả Ma Tộc Đạo Cảnh này, chỉ bắt sống Diệp Chân, sẽ không dám ra tay giết chết hắn.

Đây sẽ là cơ hội của Diệp Chân.

- Không tin chúng ta?

Tam Nhãn Ma Tộc Nhị Trưởng Lão Kê Công Việt cười lạnh, đôi mắt to lớn hiện lên hung quang, mắt lạnh lùng nhìn về phía Diệp Chân.

- Tiểu tử, ngươi lựa chọn được sao?

- Ngươi không có lựa chọn khác, ngươi chỉ có thể lựa chọn tin chúng ta, mới có thể sẽ có một con đường sống! Nhưng, bản tôn có thể bảo đảm, chỉ cần đáp án của ngươi để cho lão phu hài lòng, bản tôn không ngại thả ngươi một con đường sống.

- Nói đi, Linh Hư quả trong tay ngươi là ai cho ngươi, cụ thể có bao nhiêu? Ngươi khai ra càng cặn kẽ càng rõ ràng, cơ hội ngươi sống lại càng lớn!

Nói tới chỗ này, Kê Công Việt càng ngày cười càng lạnh.

- Còn nữa, ngươi đừng nghĩ đến ngươi không mở miệng, chúng ta sẽ không có biện pháp. Tam Nhãn Ma Tộc chúng ta có bí thuật sưu hồn và Phệ Hồn Ma Nô! Một khi ép chúng ta vận dụng thủ đoạn này, đến lúc đó, ngươi đừng nói là sống, chính là muốn cầu chết cho nhanh, cũng không thể. Đến lúc đó muốn sống không được, muốn chết không xong, đừng trách bản tôn không có nhắc nhở ngươi!