← Quay lại trang sách

Chương 1921 Phụ Cốt Hỏa Diễm Châu Hiển Uy

Trên đời này, mọi chuyện luôn tràn đầy kịch tính.

Vương Bạch Mục mới vừa cưỡng ép rời đi đưa đến Kê Công Việt và một vị Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Diên khác toàn lực công kích, Kê Công Việt vận dụng con mắt thứ ba phá vỡ hư không bích lũy, cắt đứt đường lui của Vương Bạch Mục.

Đây làm cho trong lòng của Vương Bạch Mục như rơi xuống vực sâu trong thời gian ngắn.

Nhưng thực lực quả thật không tầm thường, nhưng cũng chỉ là nửa bước Đạo Cảnh.

Hắn là một nửa bước Đạo Cảnh, dù có mấy dạng thần thông bí kỹ phòng thân, chạy thoát thân dưới tay một vị cường giả Đạo Cảnh trung kỳ cũng có chút miễn cưỡng, chớ đừng nói tới là đối mặt hai vị Đạo Cảnh Tôn Giả Ma Tộc cường đại bị chặn đánh.

Hai Đạo Ma Tộc Đạo Cảnh Tôn chặn đánh xuống, Vương Bạch Mục hắn tuyệt đối không có bất kỳ may mắn nào.

Trong nháy mắt, Vương Bạch Mục đang cầu trong lòng.

Nhưng ngay khi Vương Bạch Mục nghĩ sẽ rơi vào tình huống ắt phải chết, sát ý và thần niệm vây khốn trên người Vương Bạch Mục bỗng hơi lỏng một chút, Kê Công Việt đã ngưng công kích với Vương Bạch Mục, ngược lại đi chặn lại Diệp Chân.

Kê Công Việt cường đại nhất vừa rời đi, trong lúc bất chợt Vương Bạch Mục gần như tuyệt vọng lại thấy được cơ hội sống sót.

Nhưng, một vị Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Diên khác truy kích hắn lại chặn lại tất cả khả năng chạy trốn của hắn.

Thần niệm động một cái, Vương Bạch Mục bỗng tiêu tan thành một đoàn Hắc Vụ, tránh được một kích trí mạng của Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Diên.

Trên mặt của Vương Bạch Mục, hiện lên một tia đỏ ửng.

Thần thông bảo vệ tánh mạng, quả thật lợi hại, chính là thần thông bí pháp ở trước mặt Đạo Cảnh cường giả, cũng có thể dùng để bảo vệ tính mạng.

Nhưng mỗi một lần thúc giục, tiêu hao cũng vô cùng lớn, căn bản không cách nào kéo dài.

Trong vòng một ngày, hắn thúc giục ba bốn lần chính là cực hạn.

Mà hôm nay cho đến bây giờ, hắn đã thúc giục qua ba lần rồi.

Đối mặt với Tôn Giả Ma Tộc Đạo Cảnh trung kỳ kinh khủng từng bước đuổi giết, hắn là nửa bước Đạo Cảnh lại không thể phản kháng tranh giành đường sống, chỉ có thể dùng loại thần thông bí pháp này tới bảo vệ tánh mạng.

Nói cách khác, hắn sẽ vĩnh viễn cũng không có khả năng chạy trốn.

Ánh mắt của Vương Bạch Mục quan sát xung quanh Dung Nham Địa Ngục hải, tìm kiếm phương hướng có thể phá vòng vây chạy trốn.

Nhưng lúc này, Ma Tộc Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Diên đã ở trên bầu trời, tốc độ lại nhanh hơn hắn, công kích một chiêu so với một chiêu càng thêm ác liệt, để cho hắn thi triển không gian thần thông cơ hội chạy trốn cũng không có.

Trong lúc bất chợt, ánh mắt của Vương Bạch Mục như ngừng lại, nhìn về nước xoáy trong chính giữa dung nham phía dưới Dung Nham Địa Ngục hải.

Vẻ mặt ngay lập tức trở nên kiên định.

Vì lấy được phần linh ảnh có thể đạt được treo giải thưởng, hắn không chỉ một lần tìm kiếm, đi qua trong nước xoáy dung nham, có thể nói, hắn vô cùng quen thuộc tình hình đối với vòng xoáy phía dưới dung nham.

Nơi kia, nếu không cẩn thận ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng phải thua thiệt.

Trong nháy mắt tiếp theo, Vương Bạch Mục và Ma Tộc Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Diên như hình với bóng đuổi tới, đụng vào nhau một cái.

Đây làm cho Vương Bạch Mục vẫn luôn đánh không được Kê Diên mừng rỡ, lực đạo trên tay bỗng tăng lên.

Quyền ảnh và chưởng ảnh đối oanh vào nhau chớp mắt, chưởng ảnh của Vương Bạch Mục chạm vào hư không, ngay lập tức vỡ vụn.

Mặt Kê Diên liền biến sắc.

- Có cái gì không đúng!

Trong nháy mắt tiếp theo, trong miệng của Vương Bạch Mục cuồng phún đến máu tươi, cả người lại giống như giống như sao băng, nhanh như tia chớp rơi về phía vòng xoáy chính giữa dung nham dưới Dung Nham Địa Ngục hải.

Dù trên mép Vương Bạch Mục lưu lại một vệt máu tươi, vẫn như cũ nhếch lên một tia thoải mái, cơ hội sống sót thật tốt.

Hắn tự tin, chỉ cần hắn tiến vào vòng xoáy dung nham kia, dựa vào bản lĩnh quen thuộc lối đi trong dung nham của hắn, tuyệt đối có thể chạy ra khỏi tuyệt lộ này.

Mà cũng vào một giây này, Diệp Chân bị Nhị Trưởng Lão Tam Nhãn Ma Tộc Kê Công Việt phá vỡ không gian, dùng không gian loạn lưu chặn đường đi, phong kín phương hướng chạy thoát thân, trong lúc bất chợt đã thấy Vương Bạch Mục rơi về phía vòng xoáy dung nham.

Nhất là khóe môi của Vương Bạch Mục nhếch lên một tia dễ dàng kia để cho trong nháy mắt, suy nghĩ trong đầu Diệp Chân nổi lên.

Nói thật, Diệp Chân tới nơi này, thật ra chính là vì Thiên Địa Linh Vật có thể bổ sung bổn nguyên lực lượng ở trong sâu nhất ở lối đi dung nham.

Nhưng hành vi trước đó của Vương Bạch Mục lại để cho Diệp Chân hoài nghi tính chân thực của lối đi dung nham.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại thấy Vương Bạch Mục vì chạy thoát thân, chủ động xông về phía lối đi dung nham này.

Nói cách khác, lối đi dung nham này là thật, hơn nữa có lẽ có khả năng chạy trốn.

Hơn nữa, Diệp Chân thấy qua từ lưu ảnh trên thẻ ngọc, lối đi dung nham này vô cùng nguy hiểm, cho dù cường giả Đạo Cảnh, cũng không cách nào tùy ý làm bậy ở trong đó, thực lực sẽ bị thật hạn chế rất nhiều.

Bởi như vậy, cơ hội trốn thoát của Diệp Chân sẽ rất lớn.

Khoảnh khắc khi thấy động tác của Vương Bạch Mục, Diệp Chân đã có quyết định.

Thần niệm động một cái, định phát động Phong Thiểm Lược.

Nhưng cũng trong lúc đó, sát khí đánh tới sau lưng, Tôn Giả Ma Tộc Đạo Cảnh sơ kỳ Kê Thông Đoạn liên tục truy tìm Diệp Chân, thật vất vả mới đuổi tới, đã giết tới phía sau Diệp Chân, nén giận xuất thủ, ý muốn bắt sống Diệp Chân.

- Khốn kiếp, đánh cho lão tử!

Chưởng ảnh kinh động trời đất, ụp xuống ngay đầu Diệp Chân.

- Cũng nên cho các ngươi nhìn một chút! Bằng không, các ngươi thật coi ta dễ khi dễ?

Tiếng của Diệp Chân nỉ non vang lên, loé lên một chùm lửa màu xanh thẫm, trong thời gian ngắn dâng lên sau đầu Diệp Chân.

Rống!

Một con rồng thuần màu xanh thẫm do ngọn lửa ngưng tụ thành, đang cháy bừng bừng, gầm thét nuốt sống Kê Thông Đoạn.

Long Ảnh do ngọn lửa bừng bừng màu xanh thẫm ngưng tụ thành, chớp mắt xuất hiện, Kê Công Việt và Kê Diên cũng không có để ý.

Nhưng khi Kê Thông Đoạn vang lên tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt của Kê Công Việt và Kê Diên đã biến sắc!

- A!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương Đạo Cảnh Tôn Giả Tam Nhãn Ma Tộc Kê Thông Đoạn kia trong thời gian ngắn đã dọa sợ Kê Diên với Kê Công Việt đang muốn truy kích Vương Bạch Mục và Diệp Chân.

Một cường giả Đạo Cảnh, vừa bị trọng thương, cũng không có khả năng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương như thế!

Thoáng chốc, ánh mắt của hai người nhìn về hướng Kê Thông Đoạn bị hư diễm hình con rồng màu xanh đậm bao trùm.

Chớp mắt thần niệm như cái lồng hạ xuống, hai người đã bị bộ dáng của Kê Thông Đoạn làm cho giật mình.

Chỉ trong thời gian ngắn, Kê Thông Đoạn cũng đã hóa thành một hỏa nhân.

Trên dưới cả người tràn ngập ngọn lửa màu xanh lục, rất thê thảm, mỡ trong cơ thể bị đốt cháy phát ra đâm âm thanh bạo nổ, để cho thể xác của Kê Thông Đoạn tan rã thật nhanh.

Kê Thông Đoạn thân là cường giả Đạo Cảnh, có linh lực bảo vệ bản thân vô cùng cường hãn, lại đụng phải ngọn lửa màu xanh lục thiêu hủy trong chớp mắt, đã vận dụng các loại bí pháp, muốn ngăn cản lực lượng này.

Nhưng muốn chết là, hộ thể linh giáp của Kê Thông Đoạn, trước mặt ngọn lửa màu xanh lục này, lại không có bao nhiêu năng lực phòng ngự, ngay cả hộ thể linh giáp cũng bắt đầu bị thiêu hủy.

Càng làm cho trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc Kê Công Việt và Kê Diên khiếp sợ là, trong tình huống bị ngọn lửa màu xanh lục này thiêu hủy, khí tức thần hồn của Kê Thông Đoạn lại đang nhanh chóng suy yếu.

Cuối cùng, Kê Công Việt cũng hiểu tại sao Kê Thông Đoạn phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết kinh thiên động địa như vậy.

Bất kỳ lực lượng thần hồn của người nào bị thiêu hủy, cũng sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy.

- Đây là.....

Con mắt của trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc Kê Công Việt bất ngờ trợn một cái tròn xoe:

- Đây là Tam Tuyệt Độc Long diễm?

Vẻ mặt trở nên ngưng trọng, đồng thời Kê Công Việt vội quát lên.

- Ngu xuẩn, sao không tìm cách cách xa hỏa diễm kia...

Đang lúc Kê Công Việt nói chuyện, Kê Thông Đoạn đang bị Tam Tuyệt Độc Long diễm đốt không ngừng kêu thảm thiết, lắc người một cái đã thoát khỏi sự bao vây của hư ảnh Độc Long màu xanh lục.

Nhưng chết là, Kê Thông Đoạn lao ra từ trong ngọn lửa bừng bừng màu xanh lục, lửa quấn quanh thân không chỉ không giảm nhỏ, hơn nữa càng đốt càng mãnh liệt.

Hai tay giống như quạt gió, điền cuồng chụp đến trên người mình, định tắt lửa, nhưng ngọn lửa kia càng chụp càng lớn.

Ngọn lửa bừng bừng màu xanh lục kia một khi dính vào trên tay hắn, giống như phụ cốt chi hỏa, diệt thế nào cũng không hết, hơn nữa khi hai tay của hắn đánh ra kiểu tắt lửa, trong thời gian ngắn đã đốt bản thân thành một hỏa nhân màu xanh.

Tam Tuyệt Độc Long diễm này có thể tuyệt hồn, tuyệt thể, tuyệt linh, có thể hoàn toàn thiêu hủy lực lượng thần hồn khi võ giả thúc giục linh lực.

Lúc này, cả người Kê Thông Đoạn đều là Tam Tuyệt Độc Long diễm, hắn vận dụng phòng ngự linh lực càng nhiều, vận dụng lực lượng thần hồn càng nhiều, lực lượng thần hồn bị thiêu hủy cũng càng nhiều.

Mà đặc tính của phụ cốt chi hỏa không cách nào diệt đi được, càng làm cho Kê Thông Đoạn như rớt xuống địa ngục.

Trốn ra khỏi sự bao vây của hư ảnh hình rồng màu xanh lục, tiếng kêu thảm thiết so với trước càng thêm thê lương.