Chương 1942 Lễ Vật Tặng Cho Tiểu Yêu
Tiểu Yêu tỉnh lại làm cho tiểu không gian mà Diệp Chân dùng thần niệm tạo ra trong Thận Long Châu trở nên vô cùng náo nhiệt.
Cho dù Thận Long Nguyên Linh A Sửu luôn sợ hãi Tiểu Yêu thì giờ cũng cùng tiểu Miêu, Tiểu Yêu, Cửu Đầu Trùng góp thành một đám đùa giỡn.
Đương nhiên, Cửu Đầu Trùng là gia hỏa nhập bọn trễ nhất, thật ra chính là đánh xì dầu, thỉnh thoảng bị đánh một trận, nhưng cũng chơi quên cả trời đất.
Tiểu Yêu thiên chân vô tà nhưng lại cường thế giảo hoạt, trong chớp mắt làm cho đoàn thể này trở nên sinh động.
Nếu không phải đang ở trong không gian Thận Long Châu, Diệp Chân chỉ cần khẽ động thần niệm là có thể để không gian gần trong gang tấc biến thành thiên nhai thì mấy tên này nháo như vậy đã có thể làm cho toàn bộ Thận Long Châu phải lật trời, những Tế Ti khổ tu và Kiếm Thị kia sẽ không cách nào tu luyện.
Trước đó, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu luôn mồm nói muốn tặng lễ vật cho đại tỷ Tiểu Yêu, nhưng sau khi nhìn thấy Tiểu Yêu lại quên luôn chuyện này.
Cái này khiến Thận Long Nguyên Linh A Sửu luôn nhớ đến chuyện này hung hăng cho tiểu Miêu một quyền, ném về phía tiểu Miêu một ánh mắt rất có nhân tính.
Tiểu Miêu thì khoa tay ra một thủ thế ba ngón tay.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu thì dựng thẳng một đầu ngón tay.
Sau đó, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vui sướng gật đầu.
- Một cái thì một cái, một lời đã định.
Những giao lưu này, Cửu Đầu Trùng và Tiểu Yêu còn xem không hiểu, Diệp Chân thì rất rõ ràng.
Đây là tiểu Miêu ra điều kiện, muốn Thận Long Nguyên Linh A Sửu kể chuyện xưa cho nó, một ngày ba câu chuyện.
Cái tên Thận Long Nguyên Linh A Sửu này là tồn tại lão tổ tông, lịch duyệt cực lớn, sở trường nhất chính là kể những kỳ văn dị sự hấp dẫn tiểu Miêu.
Sau khi Tiểu Miêu ra giá, Thận Long Nguyên Linh A Sửu trả giá một.
Cuối cùng hai bên vui sướng thành giao, chỉ đơn giản như vậy.
Ngủ say nhiều năm như vậy, sau khi Tiểu Yêu tỉnh lại đương nhiên rất vui sướng.
Thấy một màn này, Diệp Chân phát ra mỉm cười từ đáy lòng.
- Tiểu Yêu, ngươi qua đây.
Diệp Chân quát lớn một tiếng, Tiểu Yêu đang chơi đùa lập tức chạy đến, Tiểu Yêu an tĩnh xuống, Thận Long Nguyên Linh A Sửu và Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lập tức an phận.
Về phần Cửu Đầu Trùng lại càng không cần phải nói.
Không thể không nói, Tiểu Yêu thật có phong cách của đại tỷ.
- Phụ thân đại nhân.
- Tiểu Yêu, lần này tỉnh lại ngươi, ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi một món lễ vật, xem như chúc mừng ngươi tỉnh lại sau ngủ say, hi vọng ngươi sẽ thích.
Diệp Chân nói.
- Lễ vật? Chỉ cần là phụ thân đại nhân tặng thì Tiểu Yêu đều thích.
Miệng Tiểu Yêu rất ngọt.
Diệp Chân mỉm cười lấy ra một đồ vật phát ra ánh sáng màu xanh đưa cho Tiểu Yêu.
Chỉ nhìn thoáng qua, Tiểu Yêu đã kinh hô lên.
- Phụ thân đại nhân, đây là.... Hậu Thiên Linh Bảo?
Diệp Chân nhẹ gật đầu.
- Một món Hậu Thiên Linh Bảo mang tính phụ trợ, nhưng lại vô cùng thích hợp với ngươi.
Hậu Thiên Linh Bảo này không phải gì khác, chính là món Hậu Thiên Linh Bảo Mộc Mạch Thần Tu mà Thiên Miếu Mộc Điện điện chủ Mộc Hủ lấy ra giao dịch đổi lấy Ất Mộc Thông Linh Thần Quyết.
Tác dụng chủ yếu của Mộc Mạch Thần Tu là giúp đỡ tu luyện và nhanh chóng hồi phục Linh Lực, nếu luyện hóa, vào thời khắc mấu chốt thì đối với Diệp Chân cũng có tác dụng quan trọng.
Nhưng Diệp Chân lại vẫn luôn không luyện hóa, chính là nghĩ đến nếu một ngày Tiểu Yêu tỉnh lại có thể dùng tới.
Mộc Mạch Thần Tu này có thể nói vô cùng phù hợp với Tiểu Yêu.
Tiểu Yêu chính là hậu duệ của huyết mạch Thụ Yêu Viễn Cổ Cự Linh, nhất là sau khi trải qua những Thụ Yêu Viễn Cổ Cự Linh ôn dưỡng bồi dưỡng vài vạn năm, huyết mạch của Tiểu Yêu đã được chiết xuất vô hạn đến gần huyết mạch Hoàng Tộc của Thụ Yêu Viễn Cổ Cự Linh.
Một mạch Thụ Yêu Viễn Cổ Cự Linh, hoặc là đại đa số Mộc hệ Yêu Tộc, chiến lực không mạnh, nhưng pháp lực lại vô cùng hùng hậu.
Trong Yêu Tộc có tiếng là pháp lực vô biên.
Càng quan trọng là, Tiểu Yêu kia đến gần vô hạn huyết mạch Hoàng Tộc Thụ Yêu Viễn Cổ Cự Linh giúp cho nó đột phá tu vi trước tại Đạo Cảnh sẽ không có bất kỳ bình cảnh, cơ hồ tất cả Thụ Yêu đều là như thế, không bình cảnh đột phá đến cảnh giới khác biệt.
Chỉ cần có đầy đủ Linh Lực, tu vi Tiểu Yêu sẽ đột phá cực nhanh.
Lúc trước, Diệp Chân không hấp thu được Linh Lực nhưng Tiểu Yêu lại có thể tuỳ tiện hấp thu, chính là nguyên nhân này.
Thụ Yêu được trời ưu ái đúng là lợi hại, nhưng thượng thiên lại để bọn chúng đột phá thì cần phải tích lũy một lượng vô cùng lớn Linh Lực.
Lấy sinh mệnh cực dài của Thụ Yêu, một lần đột phá động một tí là lấy trăm năm ngàn năm thậm chí vạn năm mà tính.
Dù Tiểu Yêu có Diệp Chân toàn lực ủng hộ, Tiểu Yêu muốn đột phá cũng cần tích lũy thời gian dài, tu vi càng cao, cần thời gian càng dài.
Nhưng có Mộc Mạch Thần Tu này, chỉ cần có nơi thích hợp, tốc độ tích lũy tu vi của Tiểu Yêu sẽ tăng lên gấp trăm lần, nghìn lần thậm chí càng kinh khủng hơn nữa.
Thậm chí sau khi đạt tới trình độ nhất định, thậm chí Tiểu Yêu có thể trả lại Diệp Chân, kéo theo tốc độ tu luyện của Diệp Chân.
Nếu Diệp Chân không có Tiểu Yêu, đại đa số thời gian, Mộc Mạch Thần Tu này đều là một Hậu Thiên Linh Bảo gân gà, nhưng nếu có Tiểu Yêu, Mộc Mạch Thần Tu này lại hoàn toàn không giống.
Ngay trước mặt Diệp Chân, Tiểu Yêu luyện hóa Hậu Thiên Linh Bảo Mộc Mạch Thần Tu.
Sau khi luyện hóa, câu nói đầu tiên của Tiểu Yêu đã làm cho Diệp Chân giật mình:
- Phụ thân đại nhân, nếu ngươi có thể đưa ta đến phía dưới Lạc Ấp Long Du Nguyên để tiềm tu, có Hậu Thiên Linh Bảo Mộc Mạch Thần Tu này, chỉ cần thời gian ba năm thì tu vi của ta sẽ đạt tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
- Phía dưới Long Du Nguyên, ba năm?
Diệp Chân chật vật khoa tay một cái, người so với người, không, phải là người so với yêu, thật là....
Trước khi ngủ say, tu vi của Tiểu Yêu khó khăn lắm mới đạt tới Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, hiện tại đã đến trình độ này.
Dưới tình huống bình thường, một võ giả thiên tư phi phàm, dù có tài nguyên tu luyện sung túc, muốn từ Thông Thần Cảnh cửu trọng tăng lên tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, đừng nói là ba năm, cho dù là ba mươi năm cũng không có khả năng đó.
Sáu mươi năm có thể đạt tới cũng xem như rất nhanh rồi, đó còn phải là tài nguyên tu luyện vô cùng sung túc.
Võ giả bình thường tốn một hai trăm năm thậm chí nhiều hơn cũng vô cùng bình thường.
Thế nhưng Tiểu Yêu lại chỉ cần ba năm.
Mới ba năm.
Thời gian ba năm, Diệp Chân cao nhất có thể làm cho tu vi của hắn từ Huyền Cung Cảnh ngũ trọng trung kỳ trước mắt đột phá đến Huyền Cung Cảnh lục trọng hậu kỳ.
Nhưng Tiểu Yêu, lại chỉ cần ba năm là có thể đột phá đến Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Phiền phức duy nhất chính là, cái chỗ Long Du Nguyên đó, muốn giấu được tất cả mọi người rút ra kia số lượng có thể xưng một lượng lớn linh lực trong địa mạch để tu luyện, trên cơ bản là không thể nào.
Trừ rất nhiều tuần vệ dưới lòng đất thì nơi đó còn có không ít cường giả Đạo Cảnh, Hư Không Liệp Vương tọa trấn.
Ngẫu nhiên độn đi ngang qua thì không có vấn đề, nhưng nếu muốn thời gian dài rút ra Linh Lực, đó chính là đang tìm cái chết.
Mặc dù điểm này Diệp Chân không làm được, nhưng tìm địa điểm để Tiểu Yêu có thể trong vòng mười mấy năm tăng tu vi lên tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, vẫn là không có vấn đề.
Hơn nữa, bây giờ trong tay Diệp Chân có một lượng lớn linh thạch, có thể để Tiểu Yêu tùy ý tu luyện.
- Chỗ Long Du Nguyên kia, chúng ta tạm thời không đi được, trong thời gian ngắn, chúng ta vẫn phải ở lại đây, linh thạch trong trữ vật giới chỉ này, ngươi lấy trước đi, trước nhanh chóng tăng tu vi, miễn cho tên miệng tiện A Sửu kia.
Diệp Chân nói.
Tiểu Yêu liếc mắt nhìn Thận Long Nguyên Linh A Sửu một chút.
- Hừ, hắn dám!
Tên sau bị ánh mắt của Tiểu Yêu nhìn khẽ run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân tràn đầy bất mãn.
Nó đã chọc ai rồi?
Nó đang ngồi ở đó lại bị Diệp Chân đội cho một cái nồi.
Buồn bực đó....
....
Xét thấy vị Huyễn Thánh xảo quyệt kia trong hơn một tháng này đã liên tục ba lần thăm dò Diệp Chân, vì ra ngoài cẩn thận, Diệp Chân dứt khoát ngay lại lòng đất, đứng ở trong Thận Long Châu bắt đầu tiềm tu.
Một lần tiềm tu này chính là hơn ba tháng, ở trong Thận Long Châu thì tương đương với khổ tu hơn ba năm.
Tu vi của Diệp Chân cũng thuận lợi từ Huyền Cung Cảnh ngũ trọng trung kỳ đột phá đến Huyền Cung Cảnh lục trọng hậu kỳ.
Nói thật, bây giờ trong tay Diệp Chân không thiếu tài nguyên tu luyện, nếu như không phải bị chuyện khác quấy rầy, Diệp Chân có thể sẽ ở đây lần nữa khổ tu một hai năm, thẳng đến tài nguyên tu luyện trong tay tiêu hao hầu như không còn mới rời khỏi nơi này.