← Quay lại trang sách

Chương 1943 Sát Cục Của Huyễn Thánh

Chuyện quấy rầy Diệp Chân là - đồ ăn dự trữ trong Thận Long Châu đã không còn nhiều, hơn nữa nước dự trữ trong Thận Long Châu cũng sắp tiêu hao sạch.

Trước đó, Diệp Chân dự trữ một lượng lớn thức ăn nước uống trong Thận Long Châu, đó cũng lấy trăm vạn cân làm đơn vị tính toán.

Dù sao không gian trong Thận Long Châu cũng đủ lớn.

Dưới tình huống bình thường, một mình Diệp Chân thì trăm năm ngàn năm cũng ăn không hết uống không hết.

Nhưng bây giờ, trong Thận Long Châu của Diệp Chân có gần ngàn người tại khổ tu.

Ngàn người ăn uống ngủ nghỉ, còn dựa vào Thận Long Châu dự trữ, mặc dù lúc võ giả tu luyện thì sẽ có giảm bớt ăn uống, nhưng cũng không thể thiếu, nhất là nước.

Trước đó, Diệp Chân tồn trữ lượng rất nhiều, đầy đủ một ngàn người ăn uống gần hai mươi năm, mà còn là lúc trước rời khỏi Bắc Hải quận đã lặng lẽ bổ sung.

Nhưng, lần này ra ngoài đã khổ tu ở Ngũ Tiên Đảo thời gian một năm, trên đường dùng xong gần hơn thời gian một tháng, trước đó tránh trong lòng đất hơn một tháng, bây giờ vừa khổ tu hơn ba tháng.

Tính toán ra, giờ đã qua một năm rưỡi.

Thận Long Châu có thời tự lực lượng gia trì, bên ngoài một ngày thì bên trong đã mười ngày, tốc độ tiêu hao cũng gấp mười lần bên ngoài.

Lương thực và nước dự trữ trong Thận Long Châu, trở nên hơi khẩn cấp.

Chủ quản những cái này, Tĩnh Hải Đại Thánh đã sớm nhắc nhở cho Diệp Chân một tiếng.

Diệp Chân cũng không thể không gián đoạn tu luyện.

Tính toán thời gian, Diệp Chân đã ở dưới lòng đất này thời gian bốn, năm tháng, Diệp Chân cảm thấy Huyễn Thánh kia dù có xảo quyệt, lại có kiên nhẫn thì chắc cũng đã rời khỏi rồi?

Nếu lúc này Diệp Chân rời khỏi, hẳn là an toàn.

Tổng cộng một chút, Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí rời khỏi Thận Long Châu.

Ngay khi vừa ra, Diệp Chân đã lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía mặt đất.

Lúc trước, Huyễn Thánh đánh ra một kích long trời lở đất đã triệt để phá hư sinh thái nơi này, rót đầy nham tương trong thông đạo dưới lòng đất này.

May mà tu vi Diệp Chân đã tinh tiến, mặc dù nơi này tràn đầy nham tương, nhưng so với nhiệt độ của địa tâm nham tương trước đó thì lại thấp hơn rất nhiều.

Có Long Lân Ngụy Thân bảo vệ, Diệp Chân rất dễ dàng đã xông lên mặt đất, lần nữa lại thấy ánh mặt trời.

- Đi, tiểu Miêu!

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân lập tức gọi tiểu Miêu ra, cưỡi trên lưng tiểu Miêu phóng lên tận trời, Diệp Chân chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất trở về Bắc Hải quận.

Nhưng cũng ngay khi tiểu Miêu vừa xông lên trời, một đạo khí tức Nguyên Linh vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ đột ngột xuất hiện trên đường chân trời, chụp về phía đầu của Diệp Chân.

- Mặc cho ngươi xảo quyệt như hồ thì cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của lão phu được đâu!

Tiếng cười lạnh của Huyễn Thánh đột nhiên vang lên!

Trong hư không vang lên tiếng cười lạnh của Huyễn Thánh, trong chớp mắt làm cho Diệp Chân có một loại xúc động muốn thổ huyết.

Vẫn còn đang chờ hắn!

Phải biết, trước đó Huyễn Thánh đã không gian dưới lòng đất ở hồ Nê Đàm liên tiếp thăm dò ba lần, trước sau ba lần khoảng cách thời gian cao hơn một tháng.

Như vậy, sau khi Diệp Chân bị Huyễn Thánh tức giận đánh sập hồ Nê Đàm, Diệp Chân lại ở dưới hồ Nê Đàm tiềm tu hơn ba tháng.

Khoảng thời gian này, trước sau tổng cộng cũng đã qua nửa năm.

Diệp Chân cảm thấy, cho dù Huyễn Thánh có xảo quyệt, có kiên nhẫn, nhưng liên tiếp đợi thời gian nửa năm không có bất kỳ thu hoạch và phát hiện nào thì đã sớm rời khỏi.

Nhưng Diệp Chân không ngờ, Huyễn Thánh này lại kiên nhẫn như vậy.

Dưới tình huống không có chút phát hiện nào, lại có thể ở dưới Địa Ngục dung nham này đợi Diệp Chân nửa năm.

Giải thích duy nhất, chính là tầm quan trọng của Địa Linh Vật Ngũ Miêu Lưu Quả ở trong mắt đám người Thiên Miếu so với trong tưởng tượng của Diệp Chân còn quan trọng hơn gấp mười gấp trăm lần.

Như vậy mới có thể để cho Huyễn Thánh dưới tình huống không có hi vọng gì, ở đây khổ đợi thời gian gần nửa năm.

Trừ cái đó ra, càng làm cho Diệp Chân kinh ngạc chính là tốc độ phản ứng của Huyễn Thánh.

Từ trình độ nào đó mà nói, Diệp Chân cẩn thận đã thấm đến trong xương cốt.

Khi Diệp Chân mới rời khỏi lòng đất, trước khi rời khỏi lòng đất, thần niệm của Diệp Chân đã bám vào trên Hỏa linh lực vô cùng dồi dào nơi này.

Thần niệm của Diệp Chân đã trực tiếp dò xét gần ba mươi dặm trong không trung, sau khi xác nhận không có bất kỳ dị thường gì ở độ cao mười lăm ngàn mét.

Lúc này, Diệp Chân mới chui ra khỏi lòng đất, cưỡi trên Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, muốn lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.

Nhưng quỷ dị là Diệp Chân mới chui ra khỏi lòng đất, vừa rồi xông lên bầu trời, khí tức Nguyên Linh vô cùng mạnh mẽ đã chụp xuống đầu mình.

Đây mới là chỗ Diệp Chân không nghĩ ra!

Diệp Chân cảm thấy hắn giống như vừa xuất hiện thì đã chạm vào một tấm lưới lớn vô hình, Huyễn Thánh còn có năng lực biết trước?

Biết Diệp Chân hắn sẽ ra khỏi từ phương hướng này?

Lúc này, trong đầu Diệp Chân đang có như mười vạn con ngựa ầm vang lao qua, ngàn phòng vạn phòng vẫn trúng chiêu.

Nhưng những cái này, Diệp Chân chỉ suy nghĩ trong chớp mắt mà thôi.

Dưới khí tức mạnh mẽ đang kia, ngay khi tiếng cười lạnh của Huyễn Thánh vang lên, Diệp Chân đã có phản ứng.

Nói đúng hơn là thần niệm của Diệp Chân phản ứng, nhưng Diệp Chân ngồi cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đã ngay lập tức làm ra phản ứng.

Ba động huyền ảo từ trên người Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chợt lóe lên, ánh sáng màu xám hơi chấn động một chút, thân thể tiểu Miêu giống như xông vào dòng sông biển cả.

Trong chớp mắt biến mất trong hư không.

Chỉ lưu lại không gian rung động vô cùng nhỏ.

Phá Hư!

Đây là Thiên Phú Thần Thông Phá Hư mà huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương mang tới cho tiểu Miêu.

Tiểu Miêu vừa thức tỉnh Thần Thông Phá Hư, một lần Phá Hư không có thể trốn xa năm ngàn dặm, nhưng bây giờ theo tu vi tiểu Miêu tăng vọt, một lần Phá Hư đã có thể ra ngoài vạn dặm.

Trước đó, Diệp Chân khổ tu một năm, tu vi của tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng đã đột phá đến Giới Vương Cảnh nhất trọng hậu kỳ.

Gần nửa năm này, hai tiểu gia hỏa này lại tu luyện bốn năm, tu vi khó khăn lắm đột phá đến Giới Vương Cảnh tam trọng sơ kỳ.

Chiến lực tăng nhanh không nói, uy năng của thiên phú Thần Thông Phá Hư cũng tăng mạnh, cho dù khoảng cách một lần thoát ra, hay là số lần có thể thi triển Phá Hư Thần Thông liên tục cũng tăng lên trên diện rộng.

Cùng loại thần thông, từ võ giả Nhân Tộc tu luyện đoạt được, và Yêu Tộc thức tỉnh huyết mạch đoạt được, tu vi ngang nhau thì uy lực thiên phú thần thông của Yêu Tộc, sẽ mạnh hơn xa thần thông võ giả Nhân Tộc tu luyện được.

Nói cách khác, cùng là không gian thần thông, dưới tình huống tu vi không quá chênh lệch, tiểu Miêu thi triển đi ra sẽ mạnh hơn đa số võ giả Nhân Tộc, thậm chí rất nhiều võ giả Nhân Tộc tu vi mạnh hơn tiểu Miêu, ở phương diện này cũng không thể so sánh với thiên phú thần Thông của tiểu Miêu.

Cho nên, tiểu Miêu vô cùng thuận tay giống như mặc y phục, ăn cơm, uống nước thi triển ra Phá Hư Thần Thông không mang một tia khí tức yên hỏa hư không tiêu thất.

Làm cho khí tức mạnh mẽ từ phía chân trời lao thẳng tới vồ hụt.

Thân hình Huyễn Thánh đột ngột hiện ra từ trong hư không, đại quang đầu sáng loáng dưới ánh nắng chiếu rọi, hết sức bắt mắt.

- Trốn khá nhanh... Thế nhưng, ngươi trốn được sao...

Huyễn Thánh cười lạnh, một mông lung quang ảnh hiện ra ở trong tay, hơi chớp một cái, một điểm sáng cực kỳ chói mắt xuất hiện ở trên mông lung quang ảnh trong tay Huyễn Thánh.

Cùng lúc đó, tiểu Miêu đã mang theo Diệp Chân xuất hiện ở ngoài tám ngàn dặm, sau đó, tiểu Miêu không có dừng lại, dùng tốc độ cực nhanh, nhanh chóng bay thẳng lên phía trước, chuẩn bị cách xa nơi này.

Diệp Chân hít sâu một hơi, bàn tay hơi xoa xoa trên mặt, một tia Thận Khí Bản Nguyên trong Thận Long Châu Thái Cổ Thận Long tan ra trên mặt Diệp Chân.

Trong chớp mắt, Diệp Chân đã biến thành người khác, đồng thời biến ảo ngoại hình còn có Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Lấy kiên nhẫn biểu hiện ra ngoài của Huyễn Thánh hôm nay, trình độ coi trọng của Thiên Miếu đối với Ngũ Miêu Lưu Quả, quả là không cách nào hình dung.

Có trời mới biết tại phía trước còn có bố trí hay không, nếu bị bọn hắn nhận ra sẽ có chút phiền phức, cho nên Diệp Chân quả quyết thay đổi dung mạo.

Hơn nữa, chính là lúc trước, Diệp Chân vẫn luôn dùng thân phận là Địch Khoát Hải đẻ xuất hiện, đồng thời chưa hề dùng tới thân phận lúc đầu.

May mà, bây giờ Diệp Chân đã xưa đâu bằng nay, nhất là tiểu Miêu.

Lấy tốc độ trước mắt của tiểu Miêu, trừ phi là cường giả Đạo Cảnh sở trường tốc độ và Thần Thông không gian đỉnh tiêm ra thì các Đạo Cảnh khác muốn đuổi kịp Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chỉ có hai chữ, nằm mơ!

- Tiểu Miêu, dùng tốc độ cực hạn sáu trăm ngàn dặm, trước kéo dài khoảng cách.