← Quay lại trang sách

Chương 1953 Sa Tộc Thảm Sự

Cảm giác thả trọng mang tới nhẹ nhõm qua đi, Diệp Chân cũng bắt đầu cân nhắc một việc.

Phải thoát cảnh khó này thế nào.

Vừa rồi Diệp Chân từ chối giúp đỡ từ nội giám Đại tổng quản Ngư Triêu n và Tuần Tra ti Đại Ti Thiên Ngũ Dự là đã nghĩ sâu tính kỹ, cũng không phải đánh nhau vì thể diện.

Thế lực Thiên Miếu còn ở đó, những Ẩn Tu Thần Quân, Thần Vương đứng sau màn kia khoan chưa nói, chỉ vẻn vẹn lực lượng mấy ngày này điều ra đã khiến Diệp Chân kiêng kị không gì sánh được.

Huyễn Thánh nửa bước Tạo Hóa, sáu vị Đại Thần Sư Đạo cảnh trung kỳ, sức mạnh bực này, với Diệp Chân mà nói, tính có thể hủy diệt hay tính áp đảo là cực cao.

Một khi bọn hắn biết thân phận thật của Diệp Chân, lấy tính cách của Thiên Miếu, tất cả của Diệp Chân đều sẽ thành đối tượng cho bọn hắn tấn công.

Bắc Hải quận, khư thị Độc Long đảo, thân nhân, thuộc hạ, vân vân.

Một khi Diệp Chân mượn nhờ lực lượng của Ngư Triêu n và Ngũ Dự thoát khó, vậy thân phận của Diệp Chân nhất định sẽ có thể bị lộ.

Diệp Chân cũng không muốn chỉ vậy đã trở thành đối tượng chính để Thiên Miếu tấn công.

Bây giờ có thời tự không gian của Thận Long châu, bản thân sức mạnh của Diệp Chân và lực lượng dưới trướng, chính là giờ phút cần tiến bộ nhanh chóng.

Chỉ cần cho Diệp Chân chút thời gian phát triển, sau này coi như Diệp Chân không thể chống lại Thiên Miếu, nhưng tự vệ vẫn không có vấn đề.

Đây mới là lí do chính Diệp Chân từ chối trợ giúp của Ngư Triêu n và Ngũ Dự.

Bây giờ, Diệp Chân cần rời khỏi Y Trĩ Sa Hải, trở lại biên châu Sa Châu Đại Chu lần nữa, đường khoảng không là chắc chắn không đi được rồi.

Có Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính ở đây, nếu Diệp Chân dám rời khỏi theo đường khoảng không, vậy thật như đang tự tìm chết.

Lòng đất vốn cũng là một phương hướng, nhưng trước đó nội giám Đại tổng quản chuyên từng nhắc nhở Diệp Chân một câu.

Cách Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính theo dõi Chư Thiên Vạn Giới là tất cả phương vị.

Dù ngươi có lên trời xuống đất xuống nước, đều có thể phản ứng trên Thiên Vực Vạn Không Thần Kính.

Cho nên, Ngư Triêu n nhắc nhở Diệp Chân, nếu không muốn bị Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính thấy có chỗ kì, tốt nhất là lăn lộn tới chỗ nào đông người.

Ngươi như một người di động hối hả trong lòng đất, vậy khả năng bị phát hiện rất lớn.

Tới chỗ có nhiều người, tiếp cận căn cứ Sa Tộc chính là bước đầu tiên giúp Diệp Chân thoát cảnh khó khăn.

Trong biển cát giữa sa mạc mênh mông, một kẻ ngoại lai muốn tìm được căn cứ hoặc ốc đảo của Sa tộc là phi thường khó khăn.

Trừ phi có Tiên Thiên Linh Bảo như Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, có thể hiện ra tất cả chi tiết của Y Trĩ Sa Hải này, nếu không, cho là cường giả Đạo Cảnh ngự không phi hành tìm kiếm cũng phải tốn hao công phu rất lớn mới có thể tìm được ốc đảo.

Nhưng chuyện này đối với người tinh thông Ất Mộc Thông Linh Thần Quyết Diệp Chân lại không phải cái gì chuyện quá khó khăn.

Nhất là Tiểu Yêu, chỉ cần đem bộ rễ đâm sâu vào sa mạc là có thể cảm ứng được phương hướng nào có lực lượng Mộc hệ và lực lượng Thủy hệ nhiều hơn.

Cho dù căn cứ hay là ốc đảo, đều không thể rời khỏi nước và thực vật, tìm được phương hướng có thực vật và có nước thì đương nhiên cũng tìm được ốc đảo hoặc căn cứ của Sa tộc.

Mới đầu, khi khoảng cách còn rất xa thì Tiểu Yêu chỉ có thể cho ra một phương hướng đại khái.

Nhưng theo một đường đi thẳng, tại Tiểu Yêu thỉnh thoảng cảm ứng xuống, không ngừng thay đổi phương hướng, trở nên càng ngày càng chuẩn xác.

Vấn đề duy nhất chính là tốc độ Diệp Chân không thể quá nhanh.

Trên đỉnh đầu có cái Tiên Thiên Linh Bảo giám thị, nếu tốc độ của Diệp Chân quá nhanh thì chắc chắn sẽ khiến người giám thị chú ý.

Cho nên, Diệp Chân chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí bảo trì tốc độ ở tốc độ tiêu chuẩn của võ giả Giới Vương Cảnh trung kỳ, một canh giờ đi được hai, ba vạn dặm.

Phải biết, sau khi tu vi của Diệp Chân đột phá đến Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong thì có thể tiến thêm một bước phát huy ra uy lực của Tinh Hồn Châu Đại Phong.

Thời gian thi triển một lần Phong Thiểm Lược không thay đổi, cũng chính là chưa tới một phần mười khắc, nhưng khoảng cách lại từ mười dặm tăng lên tới mười lăm dặm.

Đồng thời, tốc độ phi hành bình thường cũng có tăng lên, toàn lực thi triển, mượn nhờ năng lực của Tinh Hồn Châu Đại Phong thì tốc độ Diệp Chân hoàn toàn có thể vượt qua võ giả Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, thậm chí so với võ giả nửa bước Đạo Cảnh còn nhanh hơn.

Nhưng mà bây giờ, Diệp Chân không thể không vạn phần cẩn thận.

Có thể tưởng tượng, qua lần này, lực lượng mà Huyễn Thánh của Thiên Miếu điều tới đối phó hắn, sợ rằng sẽ chỉ nhiều chứ không ít.

Sau năm ngày, khi Tiểu Yêu lại một lần nữa đâm bộ rễ vào trong biển cát cảm ứng thăm dò thì đột nhiên ngạc nhiên nói.

- Phụ thân, ba ngàn dặm phía trước có Mộc linh lực và Thủy linh lực cực kì nồng đậm, liên tục đi thẳng là được.

Chạy như điên trong sa mạc năm ngày, giờ phút này, Diệp Chân đã trở nên vô cùng chật vật.

Không thể không nói, bôn ba thời gian dài trong biển cát mênh mông của sa mạc, đừng nói là người thường, cho dù võ giả cũng sẽ tăng gấp bội độ khó.

Khoảng cách ba ngàn dặm, đối với Diệp Chân thì chỉ cần không đến nửa khắc đồng hồ mà thôi.

Nhẹ nhàng lướt qua một núi cát, phương xa đột nhiên xuất hiện lấm ta lấm tấm ốc đảo, trong không khí nhiều hơn một phần khí tức ướt át, ở giữa ốc đảo còn có một tòa căn cứ nhìn qua quy mô không nhỏ, người đến người đi.

Suy nghĩ một chút, Diệp Chân thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, từ lòng đất độn về phía căn cứ đó.

Người Sa tộc cực kì bài ngoại và căm thù người bên ngoài.

Nếu Diệp Chân tùy tiện đi vào như vậy, có thể sẽ gặp phiền phức không cần thiết.

Hơn nữa, có trời mới biết Thiên Miếu có tai mắt ở đây hay không.

Nếu có, kẻ ngoại lai như Diệp Chân nhất định sẽ trở thành đối tượng hoài nghi trọng điểm của tai mắt Thiên Miếu.

Thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn dạo qua một vòng, Diệp Chân đã hiểu tình huống đại khái của căn cứ.

Xem như một bộ lạc cỡ nhỏ của Sa tộc.

Ở Đại Chu, trong ghi chép tình báo của Tuần Tra Ti, bộ lạc Sa tộc chia thành cỡ lớn, cỡ trung, cỡ nhỏ.

Bộ lạc cỡ nhỏ, nhân khẩu bình thường sẽ không cao hơn mười vạn người, trong Y Trĩ Sa Hải, bộ lạc cỡ nhỏ như vậy là nhiều nhất.

Bộ lạc Sa tộc có nhân khẩu cao hơn mười vạn người sẽ được xưng là bộ lạc cỡ trung, bộ lạc cỡ trung, ở trong Sa tộc là thuộc về bộ lạc tương đối cường đại.

Nhân khẩu từ mười vạn đến trăm vạn người, chiếm cứ hoàn cảnh sinh tồn sẽ càng tốt.

Về phần bộ lạc Sa tộc cỡ lớn thì đều có số lượng nhân khẩu cao hơn trăm vạn, nhưng bộ lạc như vậy lại không nhiều.

Điều kiện sinh thái ác liệt của Y Trĩ Sa Hải làm cho không thể có quá nhiều bộ lạc số lượng cỡ lớn.

Nhưng, cũng chính vì điều kiện sinh thái của Y Trĩ Sa Hải vô cùng ác liệt, cho nên liên hệ từng bộ lạc của Y Trĩ Sa Hải càng thêm chặt chẽ.

Cũng bởi vậy mà sinh ra một tên là nơi Y Trĩ Thần Điện.

Trong mỗi bộ lạc đều là thủ lĩnh làm chủ, nhưng thủ lĩnh của từng bộ lạc lại đều phục tùng dưới sự thống trị của Y Trĩ Thần Điện, đây cũng là nguyên nhân bộ lạc Sa tộc chẳng dễ bị chinh phục.

Trước mắt Bộ lạc Sa tộc này tên là Hắc Sa Bộ Lạc, nhân khẩu tám, chín vạn người.

Sau khi thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn dạo qua một vòng trong lòng đất, Diệp Chân tuỳ tiện ăn cắp hai bộ phục sức của người Sa tộc.

Thôi động Linh Lực, phát động chân biến dịch dung thuật, lại phối hợp với Thận Long Thận Khí của Thái Cổ Thận Long Châu, hán tử trẻ tuổi Sa tộc da đen nhánh, cả người đầy cơ bắp trống rỗng xuất hiện.

Mặc vào món Sa Sam chỉ che khuất bộ vị quan trọng của thân thể do Sa Ma bện thành, một hán tử Sa tộc điển hình xuất hiện ở biên giới của căn cứ.

Chỉ lắng nghe một hồi, lực lượng thần hồn cực kỳ cường hãn của Diệp Chân đã giúp hắn phát ra một ngụm khẩu âm vô cùng thuần khiết của Sa tộc.

Sau đó, Diệp Chân vai gánh một thanh đại đao hàn quang lập loè, lưỡi đao sắt bén nghênh ngang bước vào bộ lạc.

Rất nhiều người Sa tộc, ánh mắt nhìn lên đại đao hàn quang lòe lòe trên vai Diệp Chân, sau đó lại không chú ý nữa.

Diệp Chân trên đường đi nhìn thấy tất cả người Sa tộc đều có một đặc thù —— bờ môi khô nứt.

Đây là triệu chứng của thiếu nước.

Cái này khiến trái tim Diệp Chân chìm xuống thật sâu, loại tình huống này, hắn có thể mua được thức ăn và nước uống đủ cho một ngàn người dùng sao?