Chương 1993 Hành Động Kinh Người Của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ
Ánh sáng màu vàng đất vọt ra từ dưới chân Ô Vưu nói như là thủy triều còn không bằng nói như là đao mang.
Tầng tầng không ngừng cắt chém cái ghế dây leo màu lục Diệp Chân ngồi.
Đao mang màu vàng đất này không chỉ có Đạo Văn lít nha lít nhít không thể đếm hết, còn tản ra khí tức Pháp Tắc vượt lên phía trên vạn vật mà chỉ có cường giả Đạo Cảnh độc hữu, đây là Ô Vưu vận dụng lực lượng pháp tắc Đạo Cảnh.
Nói cách khác, trong cuộc xung đột nhìn như nhẹ nhàng này, Sa Hải Thần Tế Ô Vưu không hề sử dụng toàn lực, nhưng cũng vận dụng sáu bảy thành lực lượng.
Dưới tình huống bình thường, đừng nói một vị võ giả Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong, cho dù một vị võ giả Giới Vương cảnh cử trọng đỉnh phong cũng không thể thừa nhận được công kích chứa tới sáu bảy thành lực lượng của một vị cường giả Đạo Cảnh trung kỳ.
Nhất là còn vận dụng lực lượng pháp tắc Đạo Cảnh.
Dù Ô Vưu thông hiểu lực lượng pháp tắc ít đến đáng thương, nhưng chỉ cần có một sợi đã có thể gây nên biến chất rồi, đây chính là lực lượng pháp tắc.
Nhưng để mấy vị Sa Hải Thần Tế ở đây rơi nhãn cầu là, ghế mây dưới chân Diệp Chân bị vô số đao mang màu vàng đất thay nhau cắt xuống, đốm lửa bắn tứ tung, âm thanh rợn người vang lên không ngừng, nhưng vẫn cắt không ra.
Độ mềm và dai của những sợi dây leo này đơn giản so với cực phẩm Trấn khí còn cường đại hơn.
Không nói Ô Vưu cùng các Sa Hải Thần Tế khác, ngay cả Đại Tế Ti cũng giật mình.
Loại biểu hiện này của Diệp Chân cũng có chút không tầm thường.
Lập tức để mấy vị Sa Hải Thần Tế khác sắc mặt đại biến, bất quá, bọn người Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch, thần sắc lại không tốt.
Khóe miệng Diệp Chân khẽ cười, cười tủm tỉm nhìn bọn người Ô Vưu cùng Tiếu Trạch sắc mặt không tốt.
- Xác thực, không phải tùy ý người nào cũng có thể mang đến vinh quang của Thiên Thần.
- Nhưng ta, vừa lúc chính là số không nhiều tồn tại có thể mang đến vinh quang của Thiên Thần.
Ghế mây mà Diệp Chân đang ngồi tất nhiên là do Tiểu Yêu thúc đẩy sinh ra.
Trước đó Tiểu Yêu thôn phệ một phần lực lượng của Mông Lực Tây, làm cho lực lượng của Tiểu Yêu từ Giới Vương cảnh nhị trọng bão táp đến Giới Vương cảnh ngũ trọng.
Nhưng lấy lực lượng Giới Vương cảnh ngũ trọng của Tiểu Yêu, vẫn như cũ không có cách nào chống cự công kích của một vị cường giả Đạo Cảnh trung kỳ, càng không thể chống lại công kích có bổ sung một chút lực lượng pháp tắc.
Cho dù dây leo mà Tiểu Yêu giờ phút này thúc sinh ra chính là Thượng Cổ Dị Chủng Lục Kim Mạn Đằng có thể luyện chế Trấn khí đã trưởng thành đến số năm nhất định, vẫn như cũ không được.
Bất quá, năm đó lúc truyền thừa Man Tộc Thánh Nữ Tiểu Yêu lăn lộn được chút Tạo Hóa Linh Lực cũng đã có một bộ phận dung hợp vào trong cơ thể Tiểu Yêu.
Cái này khiến linh lực của Tiểu Yêu mang theo một chút khí tức Tạo Hóa Linh Lực.
Tạo Hóa Linh Lực là cái gì?
Tạo Hóa Linh Lực, đây chính là tu vi từ Đạo Cảnh đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, là lực lượng mà chỉ có Tạo Hóa Thần Nhân mới có khả năng có được.
Dù chỉ dung hợp một tia, cũng đủ làm cho độ dẻo dai của dây leo mà Tiểu Yêu thúc sinh ra thẳng tắp đề bạt, đạt tới mức độ có thể chống đỡ công kích có dung hợp một sợi lực lượng pháp tắc của cường giả Đạo Cảnh trung kỳ.
Nói đi thì nói lại, cũng chính là Tiểu Yêu, trừ Tiểu Yêu ra, những lực lượng khác của Diệp Chân đều không thể chính diện chọi cứng với công kích của Ô Vưu.
Công lâu không phá được, mà lại đối thủ vẫn chỉ là một tiểu võ giả Huyền Cung cảnh cửu trọng đỉnh phong, điều này khiến sắc mặt Ô Vưu có chút không nhịn được.
Nghe giọng nói của Diệp Chân, Ô Vưu cười rộ lên dữ tợn.
- Thật sao? Vậy thì để ta nhìn ngươi đây thật sự là vinh quang của Thiên Thần, hay chỉ là giả tạo!
Trong tiếng cười dữ tợn, khí thế quanh thân Ô Vưu tăng vọt, trong linh lực màu vàng đất từ vọt ra từ dưới lòng bàn chân đột ngột mang theo một tia thần sắc cuồng bạo, toàn bộ bàn cát ghế dựa cát trong đại điện đều trong nháy mắt này trở nên nóng bỏng.
Sa Hải Thần Tế Ô Vưu muốn toàn lực xuất thủ.
Sắc mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đột ngột trầm xuống, ngay tại lúc này ra tay xuất thủ.
Nói thật, Diệp Chân vừa rồi ứng đối, thật sự đã làm Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ vừa mừng vừa sợ, có thể quấy lâu như vậy dưới tay Ô Vưu, càng thêm niềm vui ngoài ý muốn.
Nhưng mà Nạp Cáp Nhĩ lại không biết Diệp Chân còn có thể quấy bao lâu, cho nên, không chút do dự nhúng tay.
Nhẹ nhàng một chưởng vỗ trên bàn cát, gợn sóng vô hình giống như thuỷ triều bỗng nhiên tản ra, bàn cát, ghế cát vừa rồi còn trở nên nóng rực vô cùng thậm chí không khí đều trong nháy mắt này khôi phục bình lạnh.
Linh lực màu vàng đất trở nên vô cùng cuồng bạo của Ô Vưu, càng là dưới một cái vỗ nhẹ này, trực tiếp tiêu tán sạch sẽ.
Tình hình này dọa cho Ô Vưu kêu to một tiếng.
Thực lực của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, so với hắn dự đoán còn cường đại hơn.
- Muốn làm gì? Ô Vưu, ngươi muốn bị mang ra khỏi Thần Điện sao?
m thanh Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nghiêm khắc răn dạy theo sát phía sau.
- Đại Tế Ti, không phải, ta chỉ là…
Nạp Cáp Nhĩ làm ra một cái thủ thế dừng lại, sau đó nhìn cái ghế dây lo màu lục mà Diệp Chân đang ngồi, tán thưởng không thôi.
- Chỉ có vinh quang của Thiên Thần chiếu rọi mới có thể xuất hiện loại Thần Tích này. Xem ra, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải cũng không có vứt bỏ chúng ta, ta chỉ là người hầu của Thiên Thần, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải là tồn tại tôn quý nhất thế gian này.
- Cho nên, lão phu cũng không dám ngồi song song cùng một chỗ cùng Thần Sứ mang đến vinh quang của Thiên Thần.
Nói xong, trong ánh mắt trợn mắt hốc mồm của mọi người ở đây, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ dời cái ghế của hắn ra xa ghế mây của Diệp Chân.
Tiện đường phóng tới bên cạnh Sa Hải Thần Tế bài danh thứ ba Tiếu Trạch, nói.
- Lão phu chỉ có thể chen với ngươi một chút, ngươi sẽ không để tâm chứ?
Nạp Cáp Nhĩ cười tủm tỉm nói.
Thần sắc của Tiếu Trạch lập tức tựa như ăn phân, vô cùng khó coi.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đây là đánh mặt hắn trước mặt mọi người.
Bất quá, lấy quyền uy của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tại Y Trĩ Thần Điện, dù Tiếu Trạch lại không hài lòng, đối với những chuyện như thế này, cũng chỉ có thể lựa chọn nhượng bộ.
- Đương nhiên… là không!
Giữa hai từ này, Tiếu Trạch rõ ràng có dừng lại, vẻ mặt tươi cười đứng lên xê dịch cái ghế.
Đồng thời, Ông Lực Đức ngồi phía dưới Tiếu Trạch cũng chỉ có thể đứng dậy xê dịch số ghế.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trực tiếp nhường chủ vị cho mình, khiến Diệp Chân có chút giật mình.
Kỳ thực, dù Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trước đây làm đủ loại hứa hẹn, còn có đủ loại cử động biểu đạt thành ý, Diệp Chân thật vẫn còn có chút hoài nghi.
Dù sao việc này liên quan đến quyền lực giao tiếp trong toàn bộ Y Trĩ Thần Điện.
Thật làm như vậy, Nạp Cáp Nhĩ gần như giao hơn phân nửa quyền lực trong Y Trĩ Thần Điện cho Diệp Chân.
Cảm giác này, tuy Diệp Chân trước đó có hiện ra Thần Tích, nhưng tựa như là bánh từ trên trời rớt xuống, vẫn như cũ khiến cho Diệp Chân thật bất ngờ.
Cho nên, Diệp Chân hôm nay bện ghế mây ngay tại vị trí song song với Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, cũng chính là muốn lần nữa nhìn xem cái gọi là thành tâm của Đại Tế Ti này đến cùng là như thế nào.
Dù sao trước mặt mọi người, nếu Nạp Cáp Nhĩ cho Diệp Chân tùy ý ngồi song song với hắn, chẳng khác nào thừa nhận địa vị của Diệp Chân.
Nhưng Diệp Chân không ngờ, Nạp Cáp Nhĩ làm càng triệt để hơn, trực tiếp nhường ra chủ vị cho hắn.
Thành ý này, đơn giản không thể chê.
Cũng khiến cho Diệp Chân càng thêm không nghĩ ra, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tại sao phải làm như vậy?
- Tốt, tất cả mọi người đã đến đông đủ, như vậy hôm nay cần xác định chỉ có một việc, ngày kia cử hành đại lễ nhậm chức danh Thần Sứ!.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.