Chương 1994 Nơi Bước Đến, Cũng Chính Là Nơi Thần Sứ Đại Phát Quang Huy
Tựa như một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, câu nói kia của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trong nháy mắt dẫn bạo không khí trong tòa Thiên Điện.
Thời điểm mấy vị Sa Hải Thần Tế này nghe được thông báo, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chỉ là thông báo bọn họ vào hôm nay nhất định phải đến Thần Điện, có đại sự cần thương nghị.
Trong bọn họ bất kỳ một người nào cũng không biết ba ngày sau sẽ tiến hành Đại Lễ Lên Ngôi Thần Sứ.
- Đại Tế Ti, ta muốn biết ngươi xác định Diệp Chân này chính Thần Sứ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải bằng cách nào?.
- Lão phu là người thân cận với Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải đại nhân, lão phu nhận định, có thể hay không?.
- Đại Tế Ti, cái gọi là nhậm chức danh trong miệng ngươi là chỉ đến loại trình độ nào? Vị trí trong thần điện của Thần Sứ an bài như thế nào?
- An bài vị trí, các ngươi không phải đã thấy sao? Làm Thần Sứ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, chẳng lẽ không được những Thần Phó như chúng ta tôn trọng?
Cơ hồ là trong nháy mắt, Thiên Điện náo nhiệt lên tựa như chợ bán thức ăn, mấy vị Sa Hải Thần Tế Ti vấn đề không dứt, ngay cả hai người Côi Cổ cùng Ông Lập Đức đứng ở Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bên này cũng có đặt câu hỏi.
Càng bá khí thì là Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, thẳng thắn bá đạo trực tiếp trả lời, để cho người ta có một loại cảm giác nhanh nhẹn không bình thường.
Bất quá, theo Diệp Chân đến xem, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ làm việc này lại có chút thiếu cân nhắc.
Trong tình huống này làm loại chuyện này, tương đương với Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lập tức đẩy hắn tới mặt đối lập với mấy vị Sa Hải Thần Tế khác, việc này có chút không khôn ngoan.
Sách lược càng ổn thỏa hơn hẳn là tiêu diệt từng bộ phận, đơn độc nói chuyện cùng mỗi một vị Sa Hải Thần Tế, thương nghị chuyện này.
Bất quá từ phương diện làm việc thân thể mà xem, Diệp Chân vẫn ưa thích tác phong làm việc bá đạo của Đại Tế Ti.
Sảng khoái mà lưu loát, ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, đồng ý cũng phải đồng ý.
Đây là bá đạo.
Nếu như thực lực của Diệp Chân đạt tới trình độ có thể bá đạo được, Diệp Chân cũng ưa thích làm việc phương thức như thế.
Bất quá nói đi thì nói lại, lấy uy vọng của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tại Y Trĩ Thần Điện, trải qua vài vạn năm chưởng khống Y Trĩ Thần Điện, cùng với kinh khủng thực lực này, hoàn toàn có lý do lấy bá đạo là tác phong hành sự.
Vấn đề là, đối thủ của Nạp Cáp Nhĩ có chút giảo hoạt.
- Làm Y Trĩ Thần Điện Sa Hải Thần Tế, chúng ta có quyền lợi biết vì sao Mông Lực Tây không thể tới, hắn đến cùng xảy ra chuyện gì? Còn mời Đại Tế Ti cáo tri chi tiết.
Sa Hải Thần Tế bài danh thứ ba Tiếu Trạch dường như nắm chắc được cái gì, vừa mới mở miệng liền làm cho cả Thiên Điện an tĩnh lại.
Sắc mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cứng lại, hắn không ngờ, Tiếu Trạch vậy mà lại lấy chuyện này làm làm đột phá.
- Muốn đến, hẳn là biết cái gì.
Trong chớp mắt, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ liền hiểu rõ, hắn vẫn còn có chút xem thường Tiếu Trạch.
Những Sa Hải Thần Tế mà hắn một tay bồi dưỡng lên này, sớm đã không phải những tân nhân khúm núm với hắn hàng vạn năm trước nữa.
Tin tưởng Tiếu Trạch hỏi như vậy, đã biết cái gì đó.
Nhưng chuyện hắn tru sát Mông Lực Tây cực kỳ bí mật, người biết chuyện cũng chỉ có đại đội Thần Vệ từ Cuồng Tín Giả tạo thành của Diệp Chân mà thôi.
Cuồng Tín Giả là tuyệt đối sẽ không để lộ bí mật.
Như vậy, chuyện này đã làm cho cân nhắc.
Mấy hơi sau, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cùng Diệp Chân liếc nhau, trong đôi mắt đồng thời dâng lên một tia minh ngộ.
Diệp Chân trước đó đang ở trên địa bàn Mông Lực Tây, lấy danh nghĩa Thần Sứ làm ra động tĩnh lớn như vậy, hơn nữa còn là Thần Tích.
Ngay cả Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cũng biết, mấy vị Sa Hải Thần Tế khác cho dù là kẻ điếc đi chăng nữa thì cũng chỉ sợ người phía dưới đã sớm báo lên.
Mông Lực Tây này ngang nhiên xuất thủ đối với Diệp Chân, chỉ sợ cũng không chỉ là ý nghĩ của riêng hắn, phía sau nói không chừng sẽ có các loại bóng dáng của bọn người Tiếu Trạch.
Dưới ánh mắt nhìn soi mói của năm vị Sa Hải Thần Tế khác, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lạnh nhạt nói.
- Mông Lực Tây ý đồ mưu hại Thần Sứ Diệp Chân, phản bội vinh quang của Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, đã bị lão phu xuất thủ tru sát.
Vừa dứt lời, vô luận Tiếu Trạch hay Ô Vưu, hoặc Ông Lực Đức cùng Hoa Hưng An, đều hiện ra sắc mặt kịch biến, chỉ có Sa Hải Thần Tế Côi Cổ nửa khép lấy con ngươi, một bộ dáng không đếm xỉa đến.
- Đại Tế Ti, Mông Lực Tây là Sa Hải Thần Tế của Y Trĩ Thần Điện chúng ta, mà Thần Sứ Diệp Chân này cho đến trước mắt còn chỉ có thể coi là ngoại nhân, ngươi vì một ngoại nhân mà tru giết Sa Hải Thần Tế của Thần Điện chúng ta, làm như vậy mà được sao?
Tiếu Trạch mới mở miệng đã ẩn chứa lấy dã tâm.
- Theo ta được biết, Mông Lực tây sở dĩ ra tay đối phó Diệp Chân này là bởi vì Diệp Chân đang tùy ý làm việc trên địa bàn của Mong Lực Tây, dùng danh nghĩa Thần Sứ mượn cơ hội xâm chiếm quyền khống chế một phần ba địa bàn của Mông Lực Tây, lúc này hắn mới đến cửa tìm Diệp Chân lý luận.
Nói đến đây, Ô Vưu hít sâu một hơi, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.
- Đại Tế Ti, nếu ngày sau vị Thần Sứ Diệp Chân này đến địa bàn của ta lấy danh nghĩa triển lãm Thần Tích, lấy đi quyền khống chế địa bàn của ta.
- Ta nếu tìm hắn lý luận, có phải ta cũng sẽ bị đánh giết hay không?
Vừa dứt lời, trong toàn bộ Thiên Điện lập tức trở nên lặng im đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Chủ yếu là vấn đề này quá bén nhọn, quả thực là chữ chữ thấy máu.
Bời vì vấn đề của Ô Vưu đã dính đến lợi ích hạch tâm của các vị Sa Hải Thần Tế đang ngồi ở đây.
Địa bàn quản lí của các vị Sa Hải Thần Tế trong Y Trĩ Thần Điện, kỳ thực tựa như là đất phong của bọn họ, đây chính là lợi ích hạch tâm của bọn họ.
Ngay cả Sa Hải Thần Tế bài danh thứ hai Côi Cổ một mực không đếm xỉa đến, lúc này cũng mở to mắt, nhìn về phía Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, muốn biết một đáp án xác thực.
Nạp Cáp Nhĩ có chút nghẹn lời, trong đôi mắt ẩn ẩn có lửa giận đang thiêu đốt, thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn không phát tác được.
Ban đầu, hắn có đồng đội kiên định, Côi Cổ vẫn luôn như thế, Ông Lực Đức là hắn một tay bồi dưỡng, tính là nửa người đệ tử, tuyệt đối ủng hộ hắn.
Lấy uy vọng Đại Tế Ti của hắn, chuyện này, mười phần chắc chín.
Nhưng hắn không ngờ, Tiếu Trạch cùng Ô Vưu nhấc lên chuyện này, trong chớp mắt đưa hắn đến mặt đối lập với một đám Sa Hải Thần Tế.
Càng mịt mờ hơn, nếu Diệp Chân trở thành Thần Sứ, một khi qua bọn họ địa bàn triễn lãm Thần Tích liền sẽ cướp đi quyền khống chế của bọn họ đối với những bộ lạc đó.
Sa Hải Thần Tế bọn họ không phản kháng thì thôi, một khi phản kháng, có khả năng sẽ bị Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tru sát.
Loại ám chỉ này trong chớp mắt để cho Nạp Cáp Nhĩ bị động không ngừng.
Còn nữa, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ có thể xử lý một vị Sa Hải Thần Tế, thậm chí có thể xử lý hai vị Sa Hải Thần Tế.
Nhưng tuyệt đối không thể xử lý ba vị hoặc càng nhiều Sa Hải Thần Tế.
Y Trĩ Thần Điện do hắn thống trị, nhưng lại không phải một mình hắn có thể chống lên được.
Cho nên, một khi mấy vị Sa Hải Thần Tế khác đoàn kết lại, Nạp Cáp Nhĩ hắn cho dù là Đại Tế Ti cũng phải ăn quả đắng.
- Sao lại như vậy được?
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cười khan.
- Thần Sứ qua triển lãm Thần Tích, chỉ vì để cho hoàn cảnh sinh tồn của mỗi một bộ lạc mà các ngươi trì hạ trở nên tốt hơn, có thể sinh sôi ra càng nhiều con dân hơn, để cho chúng ta có được càng nhiều tín đồ cùng lực lượng.
- Đây là chuyện đối với hai bên đều có lợi.
- Nhưng chuyện xảy ra trên địa bàn của Mông Lực Tây đã chứng minh hết thảy…
Tiếng của Tiếu Trạch rất thấp, nhưng lại rất lợi hại chuẩn xác đánh vào trên uy hiếp của Nạp Cáp Nhĩ.
- Kỳ thực, cũng không phải không có biện pháp giải quyết.
Sa Hải Thần Tế bài danh thứ tư Hoa Hưng An vốn vẫn không mở ra miệng rốt cục đã lên tiếng, Thần Sứ là nhận người được Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải chiếu cố, hẳn là đạt được Thiên Thần Bí Truyền Thần Thuật.
- Khoảng chừng đều là vì con dân của Thiên Thần, vì khiến cho người Sa Tộc có cuộc sống ngày càng tốt hơn.
- Thần Sứ lòng dạ từ bi, cũng vì đem vinh quang của Thiên Thần che chở cho càng nhiều con dân, không ngại lấy ra Bí Truyền Thần Thuật để cho những Sa Hải Thần Tế như chúng ta, sau đó thay Thần Sứ chiếu cố càng nhiều người Sa Tộc.
- Dù lực lượng một cá sao nhân Thần Sứ cũng hữu hạn, các ngươi nói sao?